Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 323: ĐƯỢC THIÊN VỊ CÀNG KHÔNG THỂ KHÔNG CÓ SỢ HÃI


Dịch giả: Luna Wong


Ánh mắt của hiền phi chọn đồ trang sức thực tại là không gì để nói, sau khi cung nữ giúp Hứa Vân Noãn đo xong, nàng thậm chí hưng cao thải liệt tìm tới giấy bút, muốn đích thân giúp Hứa Vân Noãn sẽ kiểu y sam.


Trong ánh mắt hiền phi vui sướng nhẹ nhàng, minh thấu: “Dung mạo của Vân Noãn xinh đẹp, quần áo dù cho tú chế phiền phức đa dạng hơn nữa, cũng có thể để sắc đẹp của mình đè lại thịnh khí của xiêm y xuống, kể từ đó, mặc cái gì đều dễ nhìn.”


Gương mặt của Hứa Vân Noãn hơi phiếm hồng, trong ánh mắt mang theo vẻ ngượng ngùng nhè nhẹ: “Hiền phi nương nương không nên khen ta.”


“Ta nói là lời thật, ngươi vốn đẹp, tiếp qua mấy năm nhất định danh tiếng càng hơn, làm sao ngại khen chứ?” Hiền phi đứng dậy, nhẹ nhàng giúp Hứa Vân Noãn gỡ gỡ sợi tóc sau lưng, “Vân Noãn, có người nói cho ta biết, mặc kệ hình dạng người thế nào, đều nên ưỡn ngực ngẩng đầu, nhất là xinh đẹp, đó là được trời cao thiên vị, càng nên ăn diện quang thải chói mắt, ngươi càng phải như vậy.”


Hứa Vân Noãn không khỏi hơi sửng sờ: “Hôm nay không phải đều nói nữ tử vô tài đó là đức sao? Dung mạo quá thịnh, sẽ luôn để cho người cảm thấy khó có thể tiếp cận.”


“Trăm triệu lần không nên nghe những người bên ngoài kia hồ ngôn loạn ngữ, những người không dám đến gần, không phải là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, biết mình không xứng sao, để ý tới bọn họ làm cái gì? Giống Vân Noãn chúng ta vậy, có hình dạng đẹp, lại có tính tình thông thấu thanh tú, nên hưởng thụ tất cả những gì tốt nhất trên thế gian này, cái gì châu ngọc bảo ngọc, trân châu lăng la, nếu không phải đứng đầu nhất, cũng không xứng đưa đến trước mặt của ngươi.”


Hứa Vân Noãn bị hiền phi làm cho tức cười: “Hiền phi nương nương nói lời này, thực là quá mức khoa trương.”



“Đây cũng không phải khoa trương, bổn cung nói cũng đều là thật đả thật.” Hiền phi thấy Hứa Vân Noãn cười đến vui vẻ, không khỏi giơ tay lên chỉ mi tâm của nàng một cái, “Ngươi bây giờ cảm thấy không đúng cũng không cần quan tâm, chỉ là ngươi phải nhớ kỹ, sau này nếu có người dùng chút đồ thứ đẳng gì đó hồ lộng ngươi, nhất định ném cả người lẫn vật ra ngoài, Vân Noãn của chúng ta tự nhiên đáng giá vật tốt nhất trên đời này, cũng chỉ có người tốt nhất mới xứng đôi ngươi.”


Gương mặt đỏ của Hứa Vân Noãn càng lợi hại: “Hiền phi nương nương, người cũng không cần trêu ghẹo ta.”


“Đây cũng không phải trêu ghẹo ngươi, đoạn thời gian trước, Ninh Từ tiểu tử kia đều đến nói với ta có ý định với ngươi, bất quá ta trực tiếp liền bỏ đi tâm tư của hắn. Ngươi chớ nhìn hắn thân phận cao, làm người, làm việc cũng coi như là đáng tin, nhưng hắn không hiểu phong tình, chẳng biết săn sóc, nếu ai gả cho hắn, chẳng khác nào là tìm một cái đầu gỗ khó chịu. Ta mới không thể để cho hắn tai họa ngươi!”


Hứa Vân Noãn hơi có chút há hốc mồm, vừa mới bắt đầu tiếp xúc hiền phi, chỉ cảm thấy nàng ung dung hoa quý, dung mạo càng diễm lệ không lời để nói, hôm nay tiếp xúc thời gian lâu dài, mới phát giác tính tình của nàng lại có vài phần trẻ con, nhất là sau này, nói chuyện làm việc càng vô cùng ngay thẳng:


Bookwaves.com.vn

“Nương nương. . . Đoan vương điện hạ, nào có kém như người nói vậy nha?”


“Vậy ngươi có thích hắn không?”


“Đoan vương điện hạ đáng xứng đôi với cô nương tốt hơn, Vân Noãn trăm triệu lần không dám có tâm tư mơ ước.”



“Ta liền biết, tiểu tử thúi kia không có phúc khí, tiếp qua hai năm hắn còn không có tìm được người ngưỡng mộ trong lòng, ta sẽ theo ý tìm cho hắn một vị vương phi, để hắn tự chịu đựng, chỉ cần để ta mau bế tôn tử là được.”


“Nếu Đoan vương điện hạ nghe được nương nương nói như thế, sợ là sẽ phải thương tâm.”


“Tim của hắn lớn, bị ta thúc dục lâu như vậy, hôm nay bên người đến một biết cô nương cũng không có, đơn giản là minh ngoan bất linh! Được rồi, không nói hắn, mau tới chọn những tơ lụa này, ngươi thích bộ dáng gì? Những thứ này đều không hài lòng, ta lại để cho nội vụ ti đưa thêm một nhóm qua đây.”


Hứa Vân Noãn vốn muốn suy nghĩ một chút, chọn một hai khúc vải vóc còn chưa tính, nhưng hiền phi lại hăng hái cao ngất, liên tiếp chọn bảy bát khúc mới thỏa mãn dừng lại.


Đợi được hiền phi mang theo cung nữ hưng cao thải liệt ly khai, nguyên bản thần sắc mừng rỡ của Hứa Vân Noãn từ từ trở nên phai nhạt.


Hàn Yên đoan dâng trà thủy: “Tiểu thư, trong lòng người không cao hứng sao?”


“Có thể được hiền phi nương nương thiên vị, tự nhiên là cực kỳ cao hứng.”


“Nhưng là nô tỳ thấy người tựa hồ có tâm sự?”


“Đại gia gia nói qua, được người thiên vị là chuyện cực kỳ may mắn, nên phải bội cảm quý trọng, mà không thể ỷ vào phần thiên vị này không có sợ hãi, tùy ý tiêu xài.”



“Tiểu thư, người là đang lo lắng hiền phi nương nương và Đoan vương điện hạ sẽ bởi vì chuyện Kinh Châu chi biến, mà bị hoàng thượng giận chó đánh mèo?”


“Hiền phi nương nương vẫn thịnh sủng hậu đãi, nếu nàng vẫn đứng ở chỗ cao, tự nhiên không có gì, chỉ khi nào từ chỗ cao này ngã xuống, không biết có bao nhiêu người chờ bỏ đá xuống giếng.”


“Vậy tiểu thư dự định làm sao? Nếu có cái gì nô tỳ có thể giúp được một tay, nhất định muôn lần chết không chối từ.”


“Chuyện này, chỉ có thể do ta tự mình xử lý. . . Hai ngày này, Chu phi vẫn thỉnh thoảng đi ngự hoa viên?”


“Vâng, hai ngày này các nương nương trong hậu cung đi ngự hoa viên rất nhiều, đều là đi ngắm hoa, nếu thấy có hoa đẹp, ngày thứ hai có thể để thị nữ cắt hoa xuống cài trên đầu, không ít người muốn mượn đó để dẫn tới chú ý của hoàng thượng.”


Hứa Vân Noãn gật đầu, giơ tay lên nhẹ nhàng tựa đầu rút ngọc trâm cho xuống: “Chúng ta đây tặng cho Chu phi nương nương một phần đại lễ.”


“Tiểu thư. . .” Hàn Yên không khỏi có chút lo lắng, “Bên trong cây trâm này cất giấu thuốc bột cực kỳ bất lợi với thân thể, thân thể của người vừa mới dưỡng tốt một chút, nếu tiếp xúc dược vật như thế, sợ rằng thực sự sẽ tổn hại căn cơ.”


Bookwaves.com.vn

“Không có gì đáng ngại, trong lòng ta tự có chừng mực.”


Nhìn thấy thần sắc Hứa Vân Noãn kiên định, Hàn Yên chỉ có thể mạnh mẽ đè lo âu trong lòng xuống.



Hai ngày kế tiếp, Hứa Vân Noãn thỉnh thoảng đến ngự hoa viên trung đi một vòng, chư vị tần phi trong hậu cung đều biết nàng được hiền phi phù hộ, hôm nay thân thể còn chưa dưỡng tốt, nhìn doanh doanh nhược nhược, tinh tế không gì sánh được, ai cũng không muốn trêu chọc nàng, từ đó chạm rủi ro với hiền phi. Cho nên đối xử với nàng có chút khách khí, Hứa Vân Noãn rất nhanh liền ở trước mặt của chư vị tần phi lăn lộn tới quen mặt.


Trong hậu cung quy củ sâm nghiêm, giữa các tần phi càng không thể có chút đi quá giới hạn.


Trước đây hoàng thượng để hiền phi lấy một đóa diêu hoàng mẫu đơn cài trên đầu, như vậy các cung tần phi trong hậu cũng liền thầm chấp nhận mẫu đơn chính là hiền phi độc hữu, trong lòng những người khác dù cho thích thế nào đi nữa, cũng sẽ không chạm mẫu đơn.


Mà Chu phi bằng vào phi vị, cũng là có thể độc chiếm một loại hoa cỏ.


Hứa Vân Noãn nhìn phù dung trước mắt nở thịnh, giơ đầu ngón tay lên nhẹ nhàng mà đụng một cái: “Bụi cây này là túy phù dung đi?”


“Vâng, có người nói túy phù dung này rất thần kỳ, sáng sớm hoa trắng nở, buổi trưa hoa chuyển màu đào hồng, chạng vạng lại biến thành màu đỏ thẩm, nhan sắc một ngày thay đổi ba lần, nên xưng là tam túy phù dung, Chu phi nương nương thích nhan sắc diễm lệ, nhiều đóa hoa kiều diễm như vậy nhất.”


Hứa Vân Noãn vươn đầu ngón tay nhẹ nhàng đụng một cái, đóa hoa trong trắng mang phấn hơi chập chờn, một cổ mùi thơm không dễ phát giác từ từ tán phát ra: “Đóa hoa xinh đẹp đặc biệt như vậy, tự nhiên còn nhiều người thích.”


“A, thích thì được, nhưng không phải là đồ của mình, tốt nhất chớ đưa tay ra chạm, không thôi nếu chạm ô uế, chạm hỏng, đưa luôn cả cái mạng cũng đền không nổi, ngươi cứ nói đi?”


Chu phi mang theo cung nữ đi tới, nhìn thấy Hứa Vân Noãn đứng ở bên túy phù dung, không khỏi cười lạnh nói.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận