Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 324: TẶNG NGƯỜI MỘT PHEN ĐIỀM LÀNH

Dịch giả: Luna Wong

Thần sắc của Mộ Vũ và Hàn Yên hơi đổi, Chu phi này nói chuyện thực tại là quá không khách khí, không phải là một gốc hoa sao, chạm một chút có thể thế nào?

Hứa Vân Noãn quỳ gối hành lễ: “Là Vân Noãn thất lễ, còn thỉnh Chu phi nương nương khoan dung không so đo.”

Chu phi đi từ từ đến trước túy phù dung, giơ tay lên nhẹ nhàng lau đóa hoa Hứa Vân Noãn mới đụng vào, sau đó móng tay thoa đan khấu không chút do dự bấm lên cánh của đóa hoa túy phù dung kia, trực tiếp hái đóa hoa nở phân nửa xuống: “Thứ này bị người khác chạm qua, bổn cung cảm thấy không sạch sẽ. . .”

“A, đó là cái gì?”

“Mau tới nhìn!”

“Trời ạ, đó là hồ điệp đi, thế nào đều bay qua phía Chu phi nương nương?”

Lời của Chu phi còn chưa hạ xuống, chung quanh liền vang lên một trận kinh hô có tiếng.

Mi tâm của Chu phi vừa nhíu, ngẩng đầu lên hướng bốn phía, nhất thời sững sờ ở tại chỗ.

Chỉ thấy có hai ba con thải điệp từ từ bay tới bên nàng, thải điệp kia cũng không úy kỵ người, dĩ nhiên trực tiếp rơi vào đóa túy phù dung trong tay Chu phi cầm.

Tiếng hít thở của Chu phi đều thả nhẹ, rất sợ quấy rầy hồ điệp trong tay.

Nhưng ngay sau đó tiếng kinh thán chung quanh càng ngày càng nhiều, thải điệp các màu trong ngự hoa viên tựa hồ cũng bị hấp dẫn, đều bay đến chung quanh Chu phi, vây quanh bay lượn trên dưới nàng.

“Những con bướm này sao đều vây quanh Chu phi nương nương?”

“Đúng vậy, chẳng lẽ là bởi vì vậy đóa túy phù dung?”

“Nói không chính xác những con bướm này là bởi vì Chu phi nương nương và phù dung hoa xinh đẹp hợp lại càng tăng thêm sức mạnh, chúng nó cũng không khỏi khuynh đảo bởi phong tư của nương nương.”

“Nhắc tới ngày mai chính là thọ thần của hoàng thượng, hôm nay Chu phi nương nương lại được hồ điệp ưu ái, nghĩ đến là điềm lành khó được.”

“Ai nói không phải?”

Đúng lúc này, một tiếng thông truyền vang lên: “Hoàng thượng giá lâm.”

“Chúng thần thiếp gặp qua hoàng thượng.”

Tiếng hành lễ vang lên, Chu phi phục hồi lại tinh thần, xoay người nhìn về phía đế vương trong con mắt mang theo kinh diễm.

“Thần thiếp gặp qua hoàng thượng.”

Chu phi quỳ gối chậm rãi quỳ một nửa hành lễ, trong tay như cũ đang cầm phù dung hoa mới vừa rồi hái xuống, vốn tưởng rằng nàng có động tác, những hồ điệp này sẽ chấn kinh mà bay đi, nhưng không nghĩ tới, hồ điệp gan lớn cực, dĩ nhiên như cũ vòng quanh bay lượn trên dưới nàng.

Đoạn này thời gian thái độ của hoàng thượng đối xử với Chu phi có chút lãnh đạm, vì khiến cho hoàng thượng chú ý, nàng ăn mặc cực kỳ tinh xảo, hao tốn không ít tâm tư.

Nàng hôm nay mặc một thân cung trang vân cẩm mật hợp sắc lưu màu ám hoa, mang theo bát bảo như ý sai, vốn là cực kỳ xuất sắc, hơn nữa lúc này thải điệp các màu tung bay trên dưới, càng để trên người của nàng sinh ra vài phần tiên khí.

“Ái phi, những con bướm này. . .”

“Hồi bẩm hoàng thượng, thần thiếp cũng không biết xảy ra chuyện gì.”

Bookwaves.com.vn

“Hoàng thượng, ” Cung nữ bên người Chu phi mở miệng nói rằng, “Những ngày qua, vì sinh thần hoàng thượng, nương nương mỗi ngày tắm rửa dâng hương, sao chép kinh văn khẩn cầu phúc khí bình an cho hoàng thượng, hôm nay nương nương đi tới ngự hoa viên, vốn là nghĩ hái một đóa phù dung hoa, ngày mai có thể cài trên tóc chúc mừng sinh thần hoàng thượng, nhưng không nghĩ tới vừa hái đóa hoa xuống, liền đưa tới thải điệp trên dưới tung bay khởi vũ, nghĩ đến tất nhiên là những thải điệp này, cảm nhận được nương nương chân thành chúc phúc hoàng thượng, cho nên mới đến đây dâng điềm lành.”

Chung quanh có không ít tần phi nghe nói như thế, nhất thời cảm thấy trong lòng bị đè nén không ngớt.

Sinh thần hoàng thượng tới gần, các nàng không ít người đều đào rỗng tâm tư, muốn đứng nhất ở trước mặt hoàng thượng, để thắng được càng nhiều sủng ái hơn, nhưng không nghĩ tới lại để Chu phi vô tâm cấm liễu liễu thành ấm.

Hoàng thượng nghe nói như thế, tâm tình càng cao hứng: “Không tệ, đích thật là một hồi điềm lành hiện ra.”

Hôm nay dư nghiệt tiền triều ở Giang Nam bên kia huyên vui vẻ, một lòng chỉ muốn nói đế vương như hắn tàn bạo bất nhân, nhưng lúc này trong hậu cung ra điềm lành, ai còn dám khoa tay múa chân với hắn?

Thải điệp dừng lại chỉ chốc lát, lúc này mới bay múa ly khai.

Hoàng đế tiến lên đỡ Chu phi dậy, đích thân cần lấy dóa túy phù dung kia cài lên bên búi tóc của ngươi: “Ái phi vì trẫm thật tình cầu phúc, thực tại cực khổ.”

“Vì hoàng thượng cầu phúc, tự nhiên không coi là khổ cực, mà là phúc khí thần thiếp.”

“Ngươi thật tình cầu phúc, đưa tới hồ điệp điềm lành, hẳn nên ban thưởng. Lý Lâm, trẫm nhớ kỹ năm ngoái, phiên bang tiến cống một nhóm trang sức hồng bảo ngọc thượng đẳng, trong đó có một bộ là hình dạng phù dung hoa, ngươi để người đi tìm một chút, đưa đến trong cung Chu phi.”

“Vâng.”

Bookwaves.com.vn

Chu phi kinh hỉ trong lòng, một nhóm đồ trang phiên bang tiến cống kia cực kỳ trân quý, chỉ có hiền phi được một bộ, còn lại đều bị hoàng thượng lưu tại trong tư khố, không biết rước lấy bao nhiêu người ngưỡng mộ trong lòng, cái này nàng cũng đặc biệt được một bộ.

“Thần thiếp đa tạ hoàng thượng.”

“Mắt thấy tới gần buổi trưa, trẫm liền đến cung của ái phi trong cung dùng cơm trưa đi.”

“Thần thiếp cầu còn không được.”

Hoàng thượng và Chu phi dắt nhau ly khai, các tần phi khác trong ngự hoa viên cũng hàm chứa một bụng toan khí dẹp đường hồi phủ.

Hứa Vân Noãn đứng thẳng người, khóe môi giương lên một dáng tươi cười cực kỳ sáng rỡ, nàng vươn đầu ngón tay, nhẹ nhàng giật giật, lập tức liền có một con thải điệp bay tới, đậu ở đầu ngón tay của nàng.

“Thuốc bột tam gia gia phối trí, quả thật cực kỳ tốt.”

“Tiểu thư. . .” Hàn Yên có chút chờ đợi lo lắng, nhỏ giọng nhắc nhở Hứa Vân Noãn.

Hứa Vân Noãn nhẹ nhàng cười, phất tay đánh đuổi con thải điệp kia, sau đó long ống tay áo, từ từ đi về thiền điện Hạo Nguyệt hiên.

Chuyện Chu phi bởi vì thật tình cầu phúc cho hoàng thượng, mà đưa tới hồ điệp hiến thụy, rất nhanh liền lan truyền ra, hiền phi tự nhiên cũng nghe được.

Hứa Vân Noãn bồi ở bên cạnh thân hiền phi, nhìn nàng cầm kéo tu bổ một chậu thanh tùng.

Chậu thanh tùng này nguyên bản tạo hình rất khác biệt, cành lá sum xuê, sau khi được hiền phi nương nương tu bổ một phen, cả chậu thanh tùng nhấp nhô không bằng phẳng, nếu là nguyên bản nhìn thì giá trị một trăm lượng bạc, hôm nay một lượng có thể bán đi coi như là may mắn.

Hiền phi lại hồn nhiên không hay, thậm chí hơi có chút thích thú: “Vân Noãn nhìn xem ta tu bổ thế nào?”

Hứa Vân Noãn liền vội vàng gật đầu, đưa khăn lên cho hiền phi lau tay: “Nương nương tu bổ rất khác biệt.”

“Vậy ngày mai ta đem bồn thanh tùng này làm thọ lễ, đưa qua cho hoàng thượng.”

“Nương nương, sinh thần của hoàng thượng là đại sự, chỉ tặng một chậu thanh tùng, có phải quá mức đơn bạc hay không?”

“Không có gì đáng ngại, ta đã sớm nói qua với hoàng thượng, mấy thứ trong cung ta, trong trong ngoài ngoài đều là hoàng thượng ban thưởng, nếu tặng cho hoàng thượng, không khác gì hắn lấy đồ trong tay trái, lại đưa sang tay phải, tới tới đi đi cũng không có ý nghĩa gì, nên năm trước, đều là thật đơn giản tặng một ít đồ, có một chút ý là được.”

Hứa Vân Noãn cẩn thận nhìn nhìn thanh tùng hiền phi tu bổ, còn đưa tay chuyển động chậu hoa nghiêm túc nhìn chốc lát: “Có thể mượn kéo trong tay nương nương dùng một lát?”

Hiền phi lập tức đưa kéo tới: “Ngươi cũng thích tu bổ hoa cỏ sao?”

Hứa Vân Noãn nhẹ nhàng cười, cầm kéo lên, nhanh chóng cắt vài đường trên thanh tùng, sau một lát, hài lòng gật đầu: “Hiền phi nương nương xem thử một chút?”

“Cái này với cái của ta tu bổ không khác biệt lắm.”

“Người xem từ bên này.”

“Ân? Đây. . .”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui