Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 344: CHỈ LÀ MUỐN VẬT TẪN KỲ DỤNG

Dịch giả Luna Wong – dùng hết công suất của món đồ

Tiễn xong Thẩm Cửu Mạch, Hàn Yên liền vội vàng tiến lên đỡ Hứa Vân Noãn quay về viện tử của mình: “Tiểu thư, người nghìn vạn lần phải cẩn thận một chút, trước Ôn đại phu dặn dò, nói là tiểu thư không thể tùy ý đi lại, hôm nay thân thể còn chưa dưỡng tốt đó.”

Thẩm Cửu Mạch bội bạc, tiểu thư nên hoàn toàn không để ý tới hắn mới phải.

(Luna: Người ta bị lừa mà biểu người ta bội bạc @@)

“Yên tâm đi, không có gì đáng ngại, Ôn sư bá nói như vậy cũng là vì hù dọa, làm ta sợ, để ta cẩn thận với thân thể của mình nhiều hơn vài phần, kỳ thực không trở ngại.”

“Tiểu thư vẫn là phải nghe Ôn đại phu nói nhiều một chút.”

“Nói là phải nghe, bất quá sự tình cũng phải xử lý, Thẩm Cửu Mạch bên này xử lý tốt, kế tiếp rất nhiều vấn đề sẽ giải quyết dễ dàng.”

“Tiểu thư, tuy rằng nô tỳ lui xuống, thế nhưng ở cửa cũng mơ hồ nghe được nói mấy câu, trước người không phải nói cực kỳ ghét vị Thẩm công tử này sao? Thế nào hôm nay lại vẻ mặt ôn hoà với hắn như thế?”

“Ghét về ghét, nhưng lúc nên lợi dụng vẫn là phải lợi dụng. Ngươi cũng biết, Thẩm Cửu Mạch tính tình có bây giờ, nhưng không thiếu được sủng ái bất công của Thẩm Thanh và Vu thị. Thẩm Thanh mới có thể ghét Vu thị, thế nhưng đối với đích tử này lại thích thật. Địa vị của Thẩm Cửu Mạch ở trong lòng của Vu thị, càng tồn tại như tâm can thịt. Hôm nay ta hoàn toàn trói hắn trên chiếc thuyền Mục gia này, như vậy Thẩm gia còn muốn động thủ với chúng ta, phải cẩn thận xem xét, xem bọn hắn có nỡ bỏ đích tử này hay không!”

Có mấy lần trước đó, Thẩm gia và Vu thị còn muốn hại nàng, là Thẩm Cửu Mạch có thể xông lên vì nàng liều mạng.

“Thì ra là thế, vẫn là tiểu thư mưu tính sâu xa.”

“Vật tẫn kỳ dùng mà thôi, nếu như Thẩm Cửu Mạch không có chút nào tác dụng với ta, trước đây vì sao phải cứu hắn?” Thanh âm của Hứa Vân Noãn thanh lãnh, sau khi nói xong ngẩng đầu nhìn về phía Hàn Yên, “Nghe được ta nói như vậy, có phải cảm thấy tiểu thư nhà ngươi cũng rất đáng sợ hay không?”

Hàn Yên liền vội vàng cười lắc đầu: “Tiểu thư cũng biết tính tình nô tỳ ngu dốt, nhiều đạo lý hơn nữa nô tỳ cũng không biết nói, bất quá nô tỳ có một nội tâm thành thật, đó chính là nếu nhận định chủ tử, thì muốn đi theo chủ tử nhà mình cả đời, đồng thời dâng lên tất cả trung tâm, nên mặc kệ tiểu thư muốn làm gì, nô tỳ cũng sẽ đem hết toàn lực ủng hộ người.”

Trong ánh mắt Hứa Vân Noãn hiện lên một tia tiếu ý cực kỳ chân thật: “Có thể có được ngươi và Mộ Vũ thật tình đối đãi, là ta có phúc.”

“Tiểu thư nói cái gì, nên là chúng nô tỳ tam sinh hữu hạnh mới đúng.”

Hứa Vân Noãn cười đến vui vẻ, mà Thẩm gia lại là một mảnh mây đen ngưng trọng.

Vu thị thật vất vả mới gặp được Thẩm Thanh, vừa thấy mặt đến lễ cũng không có hành, liền không nhịn được mở miệng hỏi: “Tình huống của Chu gia thế nào?”

Bookwaves.com.vn

Thẩm Thanh ngồi xuống trên ghế, trầm trầm thở dài: “Ta nương thân phận tiện lợi, đi gặp mặt Chu Hoài một lần, chỉ sợ là hắn không có đường sống.”

“Chuyện đã xảy ra trong Kinh Châu thành đều đi qua nhiều năm như vậy, tại sao lại đột nhiên bị lật ra?”

“Ai biết? Còn nữa, cũng trách Chu Hoài bản thân làm việc không cẩn thận, chứng nhân như Dương Dần vậy, làm sao có thể còn để hắn sống? Nếu thật sớm giết người này, cũng sẽ không có tràng diện như hôm nay.”

Vu thị âm thầm cắn răng: “Nếu Chu Hoài đã không có đường sống, như vậy hắn có thể nói chuyện trước đó ta đã làm ở trước mặt hoàng thượng hay không?”

“Hắn sẽ không nói.”

“Vì sao lão gia khẳng định như vậy ?”

“Chuyện trong Kinh Châu thành một khi bạo phát ra, như vậy Chu Hoài chỉ có một con đường chết, nhưng phu nhân của hắn cùng với nhi tử nữ lại còn có một đường sinh cơ. Hắn cái gì cũng không nói, một mình nhận hết tất cả tội lỗi, như vậy bất kể là ta hay là tam hoàng tử điện hạ, cũng sẽ nghĩ biện pháp chu toàn cho hắn, chí ít bảo lưu một tia huyết mạch cho hắn, nhưng nếu như hắn tuôn hết chuyện đã qua ra, như vậy Chu gia cũng chỉ có một con đường diệt môn.”

“Tam hoàng tử điện hạ bên kia. . .” Vu thị cũng không tính là hiểu quá rõ chuyện đã xảy ra ở trong Kinh Châu thành trước đó, nhưng nàng cũng không sỏa, nghe được Thẩm Thanh nói như vậy, lập tức liền liên tưởng đến hạ lạc của nhóm bạc kia.

“Thảo nào mặc kệ hình bộ thẩm vấn thế nào, Chu Hoài đều không thừa nhận, có cấu kết với dư nghiệt tiền triều, nhưng hỏi hắn hạ lạc của nhóm bạc kia, hắn cắn chết không khai, nguyên lai nhóm bạc kia lại đưa cho tam hoàng tử điện hạ!”

Nhãn thần của Thẩm Thanh sắc bén lên: “Trải qua chuyện lần này, Thẩm gia chúng ta và tam hoàng tử điện hạ coi như là cột vào cùng một cái thuyền, sau này đối xử với tam hoàng tử điện hạ phải thật tâm thật ý kính trọng, không thể lại lộ ra chút khinh thị nào, ngoài ra ngươi nói với Vân Sơ, để cho nàng nghĩ biện pháp đòi được yêu thích của tam hoàng tử điện hạ.”

Nghe được Thẩm Thanh phân phó như vậy, thần sắc của Vu thị khẽ động, trong ánh mắt chợt bắn phát ra ngoài một tia hỉ sắc: “Lão gia đây là tha thứ cho thiếp thân, không hề giận thiếp thân nữa sao?”

“Chuyện lần này thì thôi, bất quá sau này nếu ngươi còn làm xằng làm bậy, cũng chớ có trách ta không để lại chút tình cảm nào.”

Vu thị cười đến vui vẻ, chỉ câng đoạt lại quyền, vậy đến tột cùng làm như thế nào cũng là bản thân nàng nói mới tính.

Bookwaves.com.vn

“Lão gia yên tâm đi, trải qua giáo huấn lần này, ta tự nhiên sẽ không giẫm lên vết xe đổ.”

“Như thế thì tốt.” Trong lòng Thẩm Thanh có thật nhiều không cam lòng, lúc này Chu gia ngã xuống, tam hoàng tử điện hạ cũng bởi vậy đã bị không ít đả kích, nên Thẩm gia càng không thể mất đi trợ lực là Vu gia, nên dù cho trong lòng hắn cáu giận Vu thị hơn nữa, cũng không thể không giải trừ cấm túc cho nàng, để cho nàng một lần nữa chưởng quản quyền lợi trong phủ.

“Lão gia, Vân Sơ bên kia ta có thể thuyết phục nàng, chỉ là còn có một chút, hy vọng lão gia phải để ở trong lòng nhiều nhiều.”

“Ngươi nói là Cửu Mạch?”

“Không sai, lão gia cũng đã nhìn ra, Cửu Mạch dị thường để bụng Hứa Vân Noãn, mà Vân Noãn bất kể là dung mạo, hay là tính tình, đều có vài phần gặp may, nhưng nàng cứ mượn đó để mê hoặc Cửu Mạch, làm ra chuyện không quá lý trí gì, hậu quả kia có thể nghiêm trọng. . .”

“Ta sẽ tâm sự với Cửu Mạch hảo, ngươi cũng không cần hỏi đến chuyện này.”

“Được, vậy Cửu Mạch giao cho lão gia.”

Đợi được Thẩm Thanh ly khai, dáng tươi cười trên mặt Vu thị tiêu tán sạch sẽ.

Lâm Hoa ở một bên nhìn, không khỏi nghi hoặc hỏi: “Phu nhân, lão gia giải cấm túc của người, lại trả quyền lợi trong phủ, lẽ nào trong lòng người không cảm thấy vui mừng sao?”

“Mấy thứ này vốn chính là ta nên được, có cái gì để vui mừng? Lão gia trả quyền lợi chưởng quản trong phủ cho ta, nhưng là ở bên Trần di nương kia phái hai danh ma ma tâm phúc của hắn coi chừng, sau này ta còn muốn động nàng sẽ không dễ.”

“Vậy trước Trần di nương tính kế phu nhân, lẽ nào cứ không công tiện nghi nàng như vậy?”

“Lúc này không thể làm gì nàng. Bất quá sau này ngày ai nói chuẩn được, thời trẻ qua mau, không người nào tốt mãi được, ta còn không tin nàng có thể vẫn dẫn tới lão gia thiên vị có thừa với nàng.”

“Phu nhân nói phải, hoàn toàn không cần phải tranh cao thấp nhất thời với Trần di nương.”

Một mắt lạnh của Vu thị nhìn qua: “Cao thấp, nghe ý của ngươi, là địa vị của Trần di nương kia cao hơn ta?”

Lâm Hoa vội vã quỳ ở trên mặt đất, giơ tay lên đó là hai cái tát, đánh vào trên mặt mình: “Nô tỳ ngu dốt, trong lúc nhất thời miệng không chọn lời, còn thỉnh phu nhân trách phạt.”

“Mà thôi, Cửu Mạch trở về chưa?”

“Hồi bẩm phu nhân, đại công tử vừa trở về, đã đến viện tử của mình.

“Ta đây liền đi nhìn hắn một cái.”

“Vâng.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui