Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 345: ĐÂM ĐAO ĐẦU TIÊN


Dịch giả: Luna Wong


Hàn Nguyệt cư, Thẩm Cửu Mạch ngồi vững vàng không lâu, liền nghe sai vặt phía dưới đến đây hồi báo: “Công tử, phu nhân đến thăm người.”


“Ta đã biết, thỉnh mẫu thân vào đi.”


“Vâng.”


Vu thị đi vào gian phòng, nhìn trong phòng bố trí cực gọn gàng, không khỏi nhíu nhíu mày: “Lúc này mới bao lâu thời gian, trong phòng Cửu Mạch đã bài biện dĩ nhiên đơn sơ thành bộ dáng như vậy, xem ra Trần di nương thực tại nên phạt!”


“Nhi tử gặp qua mẫu thân, mẫu thân đừng trách oan Trần di nương, là nhi tử chủ động bố trí trong phòng thành bộ dáng như vậy.”


Vu thị đánh giá Thẩm Cửu Mạch, thần sắc của hắn như cũ có vẻ có chút tiều tụy, bất quá nhãn thần lại tựa hồ kiên định hơn trước, như là tìm được mục tiêu gì rồi, nàng phất tay để hạ nhân chung quanh lui xuống, sau đó mới mở miệng nói rằng:


“Cửu Mạch, lúc này đây ngươi làm việc, mẫu thân rất thoả mãn.”


Nguyên bản thấy phản ứng kịch liệt của Thẩm Cửu Mạch, còn tưởng rằng hắn thực sự sẽ ở trước mặt của Đoan vương và Mục Trần Tiêu vạch trần sở tác sở vi trước đó của nàng nữa.



Thẩm Cửu Mạch có chút trầm mặc: “Mẫu thân lần này qua đây, là có cái gì phân phó?”


“Không có gì, chính là trước thân thể không tốt, nghỉ ngơi thời gian dài như vậy, hôm nay dưỡng tốt rồi nên tới đây nhìn ngươi một cái.”


“Phụ thân giải trừ cấm túc cho mẫu thân rồi?”


Nghe được ngôn ngữ không e dè của Thẩm Cửu Mạch, sắc mặt của Vu thị có chút cứng ngắc, lập tức gật đầu: “Phụ thân ngươi nói, chuyện lần này coi như là qua, sau này chúng ta nói chuyện làm việc đều phải cực kỳ cẩn thận một chút.”


“Mẫu thân cảm thấy chuyện này đã triệt để qua rồi sao?”


“Lẽ nào ngươi còn muốn nhấc lên phong ba gì sao?” Thần sắc của Vu thị rất lạnh.


“Trước ta cũng không có nói, như vậy sau này cũng sẽ không nói cái gì, chỉ là sự tình mặc dù qua rồi, thế nhưng điểm mấu chốt trong lòng ta lại vĩnh viễn đều không qua được.”


Vu thị muốn phát hỏa, nhưng nghĩ đến cấm túc của mình vừa kết thúc, nàng cũng muốn hòa hoãn một chút quan hệ với Thẩm Cửu Mạch, không khỏi mạnh mẽ nhịn xuống:
“Cửu Mạch, nhân tâm cứ lớn như vậy, đồ có thể nhớ là có hạn, nên để tinh lực vùi vào chỗ càng đáng để dùng, những người và chuyện không đáng, không cần thời khắc để ở trong lòng.”


“Đối với mẫu thân mà nói là không đáng, nhưng là đối với nhi tử mà nói, lại không có chuyện gì ý nghĩa hơn nó, nó sẽ thời khắc nhắc nhở nhi tử, dùng tâm nhìn người, mà không phải dùng mắt.”



“Ngươi còn đang trách ta?” Vu thị buồn bực.


“Nhi tử không dám.”


Bookwaves.com.vn
“Ngươi nói có không dám, mà không phải là không, nói cách khác trong lòng của ngươi vẫn ghi hận ! Ngươi ghi hận mẫu thân hại Hứa Vân Noãn, để ngươi không thành công báo ân?”


“Mẫu thân, người là sinh mẫu của ta, sinh dưỡng chi ân lớn hơn trời, dù cho trong lòng ta cảm kích Hứa Vân Noãn thế nào đi nữa, cũng sẽ không để cho nàng vượt qua địa vị của người.”


“Đã như thế, vậy vì sao ngươi còn một mực rầu rĩ không vui, ở trước mặt mẫu thân nhà mình thể hiện thần sắc như vậy, ngươi cũng biết trong lòng ta có bao nhiêu khó chịu không?”


“Mẫu thân, chính là một Hứa Vân Noãn, bày không được trước mặt của người, nhưng là thị phi hắc bạch, công bằng ân nghĩa lại là chuyện lớn hơn trời, những thứ này cũng là trước người vẫn giáo dục ta. Người nói cho ta biết, xử sự làm người phải có quân tử cho phong, phải làm thản thản đãng đãng, làm rõ sai trái hắc bạch, nhưng đến cuối cùng, bị hắc bạch mê hoặc hai mắt lại là chính người.”


“Ngươi. . .” Trong lòng Vu thị có chút hốt hoảng, “Ngươi chính là nói chuyện với mẫu thân của mình như vậy sao?”


“Mẫu thân không muốn nghe liền rời đi đi, trừ cái này ra, hai mẫu tử chúng ta chỉ sợ cũng không có cái khác để nói.”



“Cửu Mạch, ngươi bây giờ không hiểu cũng không sao, cũng sẽ có một ngày, ngươi sẽ minh bạch những việc ta làm này, cũng là vì ngươi, vì toàn bộ Thẩm gia!” Bị nhi tử bản thân thương yêu nhất dùng ánh mắt khiển trách nhìn, Vu thị chỉ cảm thấy tay chân lạnh lẽo.


“Nhi tử cung tiễn mẫu thân.”


“Ngươi. . .” Vu thị hít một hơi thật sâu, sau một lát vung ống tay áo xoay người ly khai, chỉ là bước tiến lại phá lệ cứng ngắc.


Đợi sau khi Vu thị rời khỏi, sau tấm bình phong, Thẩm Thanh đi ra: “Ngươi không nên nói chuyện với mẫu thân của ngươi như vậy.”


“Phụ thân cũng cảm thấy, chuyện này coi như đã qua sao?”


“Trong lòng nghĩ như thế nào cũng không sao, hoàng thượng làm sao nhận định mới trọng yếu nhất, hoàng thượng nói chuyện này chấm dứt, như vậy là chân chánh chấm dứt, mặc cho một mình ngươi nỗ lực thế nào đi nữa, cũng vô pháp trốn tránh cản xe. Cửu Mạch, một thân chính khí và xử sự lưu loát cũng không xung đột, ngươi phải học chưởng khống độ trong đó.”


Bookwaves.com.vn
“Nguyên lai phụ thân nghĩ như vậy.” Nét mặt của Thẩm Cửu Mạch nhìn không ra chút tâm tình nào, nhãn thần hơi có chút thâm trầm, “Phụ thân một mức chưởng khống tấc phân với mẫu thân sao?”


Vốn cho là phu thê ân ái biến thành một đôi phu thê bất hoà, nguyên bản chính trực trung nghĩa, biến thành khéo đưa đẩy ứng phó, cải biến như vậy, lúc nói chuyện chỉ là thật đơn giản hai câu mà thôi, nhưng ở trong lòng của Thẩm Cửu Mạch, cũng không nghi ngờ là hoàn toàn đẩy ngã tất cả nhận tri chính xác không gì sánh được lúc trước của hắn, sau đó từ bên trong phế tích xây lên một tòa tường cao.


“Cửu Mạch, chuyện giữa ta và ngươi mẫu thân phức tạp không gì sánh được, hai ba lời căn bản nói không rõ, ngươi không cần quản chuyện này.”


“Phụ thân nói phải, nếu là lúc muốn dùng tới ta, ta nên làm đích tử Thẩm gia , nếu là lúc không dùng ta, ta vẫn còn con nít, căn bản không có dư địa chen vào.”


“Ngươi đây là đang dỗi phụ thân của ngươi?”



“Nhi tử trăm triệu lần không dám, nếu phụ thân không chuyện gì, nhi tử đi đọc sách đây.”


“Cửu Mạch, ngươi là nhi tử phụ thân coi trọng nhất, phụ thân trước đây giáo dục ngươi có thể tồn tại một ít thành kiến, cho ngươi chỉ nhìn thấy được một mặt tốt đẹp nhất trong nhân tính, nhưng lòng người trên đời, phức tạp nhiều thay đổi, luôn không khả năng đeo mãi một cái mặt nạ. Ngươi tốt nhất suy nghĩ một chút, phụ thân hy vọng ngươi có thể mau sớm suy nghĩ cẩn thận. Mặt khác trước phụ thân căn dặn ngươi, phải tiếp xúc với Chu Hàm, trong lòng ngươi rất không muốn, hôm nay nếu Chu gia đã ngã xuống, yêu cầu này ngươi cũng không cần để ở trong lòng nữa.”


“Nhi tử hiểu.”


Thẩm Thanh ly khai, Thẩm Cửu Mạch ngơ ngác ngồi ở trên ghế, thần sắc trố mắt, một lúc lâu chưa từng có thể phục hồi lại tinh thần.


Một lát sau, hắn đứng dậy đi tới phía sau bàn, từ trong một quyển sách sách thận trọng lấy ra một phương thuốc đã bị vàng phần viền: Chính là phương thuốc ở trong Kinh Châu thành đã cứu vãn tính mạng của hắn. . .


“Một thân chính khí và xử sự lưu loát cũng không xung đột. . . Lẽ nào thật không có xung đột sao? Nếu ta triệt để biến thành bộ dáng như phụ thân kia, trong lòng Hứa cô nương sợ là sẽ cực kỳ thất vọng đi.”


Thẩm Cửu Mạch nhẹ nhàng mơn trớn chữ viết trên phương thuốc, trong ánh mắt hiện lên một tia kiên định: Hắn đã đáp ứng Hứa cô nương, phải bảo vệ nàng cho tốt, bảo vệ Mục gia thật tốt, những thứ khác hắn tạm thời không nghĩ ra, nhưng điểm này lại khắc trong tâm khảm, nếu như thế, tiếp tục kiên định là được.


Thân thể Hứa Vân Noãn điều dưỡng không sai biệt lắm, liền bắt đầu quan tâm tới hoa mầu trồng này bản thân, gọi đám người Lưu Quý, Lưu Hổ đến trước mặt.


Nguyên bản, Lưu Hổ là phụ trách chiếu khán sinh ý của Tứ Quý các, nhưng là cô nãi nãi không muốn ở thời tiết này tranh lợi với dân, nên đã không bán rau xanh nữa, chỉ còn lại bán nấm, nên Lưu Hổ liền từ chối chức chưởng quỹ, trực tiếp để Đinh Sơn làm, hắn tắc theo những người khác cùng nhau chiếu cố hoa mầu Hứa Vân Noãn trồng.


Lúc này nghe được lần đầu tiên cô nãi nãi triệu kiến, liền để đám người Lưu Hổ, Lưu Quý được cơ hội, những người khác chỉ cảm thấy mắt đều sắp đỏ, thế nào họ Lưu kia còn có thể được đặc thù đãi ngộ này?



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận