CHƯƠNG 349: LẠI CÓ MỤC TIÊU MỚI
Dịch giả: Luna Wong
Hứa Vân Noãn đi thuyền vừa ly khai kinh thành, bầu trời liền âm trầm.
“Tôn nhi, ngươi nhìn hôm nay xem, dường như mặt của hài tử, dĩ nhiên thay đổi bất thường.”
Mục Trần Tiêu chuyển động xe lăn, đi theo bên người Hứa Vân Noãn: “Cô nãi nãi là cảm thấy buồn chán?”
“Vừa mới lên thuyền, làm sao sẽ cảm thấy buồn chán được, ta chính là không thích trời mưa.” Hứa Vân Noãn ghé vào bên cửa sổ, đưa tay ra hơi chuyển động, cảm thụ được gió nhẹ lướt qua, đầu ngón tay mảnh khảnh hơi khép lại, phảng phất như vậy liền có thể nắm gió nhẹ mềm mại.
“Lúc ba vị gia gia lần lượt qua đời, trong Thanh Nhạc sơn hầu như mỗi ngày đều mưa. . . Đại gia gia nói cho ta biết không cần khổ sở, nói là hắn sẽ đi một nơi càng thêm tốt đẹp, ở nơi đó, quyền thế, địa vị không còn là công cụ dùng để tùy ý tàn sát, chỉ cần ngươi muốn, dù cho chỉ là xuất thân bình thường, dù cho chỉ là một cô nhi, cũng có thể sống rất tốt. . .”
Nhãn thần của Mục Trần Tiêu không khỏi theo run lên: “Nếu thật có chỗ như vậy, nói vậy chắc là tồn tại thế ngoại đào nguyên đi.”
“Ta cũng hỏi qua đại gia gia như vậy, trên đời thật có chỗ như vậy sao? Đại gia gia nói, hắn nhất định sẽ nghĩ biện pháp đón ta sang đó, đến lúc đó cũng cho ta theo hắn xem thử.”
Trong lòng Mục Trần Tiêu căng thẳng, nhẹ nhàng giơ tay lên cầm ống tay áo của Hứa Vân Noãn: “Cô nãi nãi. . .”
Hứa Vân Noãn nhẹ nhàng cong khóe môi: “Yên tâm đi, chỉ là rảnh rỗi không có việc gì nhắc với ngươi một chút, trong lòng đã không có quá khó qua nữa.”
“Ân.”
Đội thuyền nhanh chóng đi thuận nguồn nước, cũng không biết có phải là thượng thiện cảm ứng được tâm ý của Hứa Vân Noãn hay không, đến chiều, khí trời nguyên bản âm trầm lại từ từ trong.
Ánh nắng chiều ở chân trời nối thành một mảnh, xa xa nhìn lại, phảng phất đầu sông có hỏa diễm màu đỏ thiêu đốt.
Bởi vì hoàng thượng muốn mau sớm vãn hồi danh dự của mình, nên chuyện lần này phải làm cực gấp, buổi tối đội thuyền cũng không có cặp bờ, mà là tiếp tục chậm rãi đi về phía trước.
Hứa Vân Noãn tựa ở bên cửa sổ, gió đêm phất qua, thổi đi khô nóng giữa ban ngày, cực thanh lương sảng khoái: “Tôn nhi, ngươi cùng ta nói về chuyện ở Giang Nam đi, ta từng nghe đại gia gia nói qua, nói thiên hạ cự phú đều ở Giang Nam, thậm chí có một số nhà giàu sang, sống đều phải xa xỉ hơn cả dòng họ hoàng thất, đây chính là thực sự?”
“Cô nãi nãi không phải theo chân Hứa tam lão gia tử du lịch qua nơi nơi Giang Nam sao, lẽ nào chưa từng thấy qua?”
“Ta theo tam gia gia du lịch nơi nơi, đây chính là vì trị bệnh cứu người, tôi luyện tâm tính, tự nhiên đều là một ít địa phương tương đối hoang xa, ngươi cho là đi hưởng phúc sao?” Hứa Vân Noãn khí hanh hanh nói rằng.
“Là lỗi của ta, Giang Nam đích thật là có một cố nhà cự phú, những người này phần lớn là thương nhân, hơn nữa lấy thương muối chiếm đa số, mình đài thích lí đái sùng dung, xuy kim soạn ngọc đãi minh chung. Ta đã từng nghe người ta nói qua, những người khác nếu là đâm một đao sẽ chảy máu, mà những thương muối kia nếu đâm một đao, sẽ chảy bạc.”
Nhãn thần của Hứa Vân Noãn hơi sáng lên: “Đó cũng thực tại để người ngưỡng mộ.”
“Sao cô nãi nãi đột nhiên quan tâm tới cái này.”
Hứa Vân Noãn vội vã cười cười: “Không có gì nha, chính là hiếu kỳ, hỏi một câu.”
“Sẽ không phải cô nãi nãi có chuyện gì gạt ta chứ?”
“Khẳng định không có.” Hứa Vân Noãn vội vàng lắc đầu.
Bookwaves.com.vn
Trong ánh mắt Mục Trần Tiêu hiện lên một tia tự tiếu phi tiếu: “Mỗi lần cô nãi nãi chột dạ, thần sắc cũng sẽ cực nghiêm túc, hơn nữa thích nhìn người không chớp mắt dù chỉ một cái, phảng phất như vậy là có thể tăng vài phần lực độ tin tưởng trong giọng nói.”
Hứa Vân Noãn vội vàng né tránh ra sau, giơ tay lên che hai mắt của mình, chỉ xuyên thấu qua khe hở lặng lẽ quan sát Mục Trần Tiêu: “Ngươi làm sao nhìn ra được?”
Lời này đại gia gia cũng từng nói qua với nàng, mà bản thân nàng đã chú ý cải chính, nhưng vô luận như thế nào đều không đổi được.
“Tiếp xúc với cô nãi nãi thời gian lâu dài, tự nhiên phát hiện. Cô nãi nãi, ta đã từng nói với ngươi, mặc kệ ngươi muốn làm gì, ta cũng sẽ giúp ngươi, hôm nay nếu thật có chuyện gì, ngươi không nên giấu ta.”
Hứa Vân Noãn thở dài, hơi phồng gương mặt, dáng điệu thơ ngây khả cúc như là tiểu sóc len lén gặm quả tùng: “Được rồi, nói với ngươi là được, lần này ta tới Giang Nam không phải dẫn theo một ít bạc sao? Ta muốn mua thêm vài miếng đất, nhưng ngươi cũng biết, Giang Nam bên này thế lực rắc rối phức tạp. Ta lo lắng sẽ khiến một số người chú ý, lương loại trong tay ta vốn không nhiều lắm, không chịu nỗi chút xíu tác động nào, hơn nữa nếu sớm để lộ tin tức, cũng cực kỳ bất lợi với chúng ta.”
“Nói là nói như thế, cô nãi nãi có tính toán gì không?”
“Ta càng nghĩ, vẫn cảm thấy hạ thủ từ trên người đám thương muối tiện lợi nhất.”
“Lúc mới bắt đầu, hoàng thượng cũng không có coi trọng thương muối, hơn nữa ở Đại An triều, địa vị của thương nhân hơi thấp, hoàng thượng căn bản không coi những người này ra gì, nhưng không nghĩ tới về sau các thương muối càng ngày càng nhiều, lực ảnh hưởng cũng càng ngày càng mạnh. Hoàng thượng còn phải nghiêm gia quản thúc bọn họ, lại phát hiện hơi có chút hữu tâm vô lực, nên chỉ có thể phái quan viên âm thầm tiết chế, chỉ tiếc hiệu quả không quá rõ ràng.”
Bookwaves.com.vn
“Thiên hạ rộn ràng đều vì lợi mà đến, thiên hạ nhốn nháo đều vì lợi mà đi. Chỉ cần có thể có lợi, những người này mất đầu cũng không sợ, chính là vài tên quan viên tiết chế có thể đưa đến bao nhiêu tác dụng?”
Mục Trần Tiêu nhìn Hứa Vân Noãn: “Ta biết được trong lòng cô nãi nãi có hoài bão lớn, chỉ là thời gian làm việc vẫn là phải cẩn thận một chút, bằng vào năng lực của chúng ta bây giờ, dù cho thêm luôn Đoan vương điện hạ, muốn cường ngạnh lay động địa vị của thương muối, chỉ sợ cũng cực kỳ khó khăn.”
“Ta đây tự nhiên biết, ta cũng không muốn bằng sức một mình cải biến toàn bộ cách cục Giang Nam, chỉ là muốn từ trên người những thương muối này cướp đoạt chút mỡ mà thôi, có lẽ nói đổi một loại thuyết pháp càng không biết xấu hổ, ta muốn mượn Đoan vương điện hạ, cáo mượn oai hùm một phen.”
“Cáo mượn oai hùm?”
“Không sai, chúng ta muốn ở Giang Nam thuận thuận lợi lợi phát triển hai năm, như vậy bằng vào lực uy hiếp của Đoan vương, cũng là được rồi. Đợi sau hai năm, Mục gia hoàn toàn phát triển, dĩ nhiên là sẽ không còn e ngại những thương muối này nữa, đến lúc đó ai đè ai đánh còn chưa nhất định.”
“Cô nãi nãi cụ thể muốn làm sao, còn cần có một chương trình, đến lúc đó chúng ta có thể cùng nhau tìm Đoan vương điện hạ thương nghị một phen.”
“Vậy hai ngày này ta cẩn thận suy nghĩ một chút.” Hứa Vân Noãn tiếp tục ghé vào bên cửa sổ, cảm thụ được gió đêm thổi tới, nhãn thần không tự chủ được rơi vào chỗ ngọn đèn sáng lên bờ sông.
Hôm nay Chu gia đã hoàn toàn bị ép vỡ, không còn có cơ hội xoay người đông sơn tái khởi.
Thẩm gia cũng ăn vài lần thiệt thòi, có thể tạm thời tùng buông lỏng thừng, để Thẩm gia có một chút cơ hội thở dốc, miễn cho sợi dây quá căng, ngược lại phản phệ.
Mà lần này đến Giang Nam, lại để Hứa Vân Noãn nhớ lại Ân gia có ghi trên cuốn sổ của đại gia gia, đứng đầu tam đại thương muối Giang Nam, cũng là sau này làm hại Bác Lăng hầu phủ cơ hồ bị diệt môn thủ phạm.
sMà gia chủ một đời trước của Ân gia Ân Khuê, còn lại là người hại nhị gia gia Triệu Thuần, nếu đã tới Giang Nam, không tính sổ, thu lợi tức sao được?