Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 352: BUÔN BÁN THÌ LÀM LỚN


Dịch giả: Luna Wong


Người chạy vặt trong khách sạn nói, không khỏi để mấy người Hứa Vân Noãn lâm vào trong một mảnh suy tư.


Quy củ buôn bán ở quận thành phải hỏi thăm rõ ràng? Quy củ này chỉ cái gì? Nếu không tuân quy củ, lại có bao nhiêu hậu quả?


Mi tâm của Đoan vương vừa nhíu, trực tiếp mở miệng hỏi: “Nếu không tuân quy củ sẽ làm sao?”


Mới vừa rồi còn vẻ mặt nụ cười, lúc này dáng tươi cười trên mặt tên chạy vặt nhất thời thu một chút: “Vị quý khách này, không có quy củ làm sao thành vuông tròn, các nơi đều có các nơi quy củ, nếu người không muốn thủ quy củ của quận thành, vậy cũng không có gì, chỉ là người phải đến địa phương khác buôn bán, tại trong quận thành này, nếu không tuân quy củ, là chuyện gì đều làm không được.”


Hứa Vân Noãn từ trong hà bao móc bạc vụn ra, trực tiếp đưa tới trước mặt của tên chạy vặt: “Ra cửa, nào có chuyện không tuân quy củ, ca ca này của ta ở trong nhà chỉ biết luyện võ, một chút cũng không hiểu mấy chuyện quan hệ trên sổ sách, còn thỉnh vị tiểu ca này bỏ qua cho.”


Nhãn thần của tên chạy vặt sáng ngời, bất động thanh sắc thu bạc vào trong ống tay áo, dáng tươi cười trên mặt một lần nữa rực rỡ: “Thảo nào nhìn hành động mới vừa rồi của vị quý khách kia khí độ bất phàm, nguyên lai là luyện võ.”



“Vị tiểu ca này, ngươi cũng đã nhìn ra, ba huynh muội chúng ta đều là mới tới quý bảo địa, khó tránh khỏi có một số chỗ không hiểu, cho nên mới tìm khách sạn lớn nhất trong quận thành đặt chân, chính là hy vọng có thể ở chỗ này hỏi thăm chút tin tức, nếu tiểu ca nguyện ý tiết lộ một hai, chờ chúng ta làm thành sinh ý, trong lòng vô cùng cảm kích, tất có thâm tạ.”


“Không dám nhận thâm tạ của cô nương, bất quá quy củ này cũng dễ hỏi thăm, cô nương ra ngoài tùy ý tìm người hỏi một chút là được.”


“Mấy thứ nghe ngóng được ở bên ngoài, làm sao tường tận như tiểu ca nói được, mới vừa rồi vào cửa đã nhìn thấy ngươi khéo léo, nghĩ đến có thể trở thành hỏa kế ở trong khách sạn lớn nhất của Ân gia, cũng không phải người bình thường có thể làm được.”


Hứa Vân Noãn một ngụm một tiểu ca, gọi đến tên chạy vặt hỏa kế tâm hoa nộ phóng: “Lời nói này của cô nương. . . Và cô nương nói tỉ mỉ nói cũng không sao, cùng nhau đi tới, cô nương phải làm cũng nhìn thấy, ở quận thành trong, ngoại trừ Ân gia sản nghiệp, rất ít nhìn thấy sinh ý của những người khác, cô nương có biết đây là vì sao không?”


“Ta nghe nói Ân gia lão thái gia túc trí đa mưu, Ân gia ở trên tay hắn phát triển ngày càng lớn mạnh, buôn bán cũng càng làm càng thịnh vượng, có thể ở trong quận thành có nhiều cửa hàng như vậy, nghĩ đến là Ân gia lão thái gia trù tính có công đi?”


“Lão thái gia anh minh không gì sánh được, đây tự nhiên là một nguyên nhân quan trọng nhất. Bất quá, những bài tử treo sản nghiệp Ân gia này, cũng không tất cả đều là của cả Ân gia mở.”


“Không phải Ân gia mở?” Thần sắc của Hứa Vân Noãn khẽ động, liền vội vàng nói, “Nói như thế, chúng ta muốn ở quận thành làm chút sinh ý, nếu xây dựng cửa hàng còn cần tặng Ân gia một phần đầu danh trạng?”


Có đầu danh trạng, tự nhiên có thể treo bài tử của Ân gia.



“Cô nương quả thật là băng tuyết thông minh.”


“Tiểu ca, ngươi cũng đã nhìn ra, Hứa gia chúng ta chỉ còn lại có ba huynh muội chúng ta, mặc dù miễn cưỡng chống đỡ, nhưng rốt cuộc cũng không ra hồn, đầu danh trạng này phải làm viết thế nào, tiểu ca có thể chỉ điểm chút không?”


Bookwaves.com.vn

“Ta nhìn cô nương mắt đầu tiên liền cảm giác cực kỳ quen mặt, nếu cô nương thật muốn ở Giang Nam buôn bán, treo bài tử của Ân gia tuyệt đối không thua thiệt được ngươi, dù sao cũng có Ân lão thái gia chỉ điểm, phải không? Đây chính là một đại nhân vật, tùy ý nói một đôi lời, chính là một tòa núi vàng núi bạc không dùng hết.”


“Quả thực như vậy, nếu không phải trong lòng kính nể Ân lão thái gia, chúng ta cũng sẽ không chọn đến Giang Nam.”


“Ta thấy cô nương là một người có tâm nhãn, như thế, ta cũng sẽ không tránh né nữa, phải biết rằng lời này, người bình thường ta sẽ không nói cho hắn biết. Cô nương muốn liên lạc người của Ân gia, thì tìm chưởng quỹ chúng ta, nói treo bài tử của Ân gia, lợi nhuận phải nộp lên cho Ân gia sáu phần, bất quá, ta và chưởng quỹ cũng có chút giao tình, nếu cô nương thật tâm thật ý muốn buôn bán, như vậy ta có thể giật dây từ đó khiên, chỉ cần nộp lên nửa phần là được.”


(Luna: Má ơi, ăn trên đầu trên cổ người ta luôn)


Nét mặt của Hứa Vân Noãn hiện lên một tia kinh ngạc, sau một lát lại đổi thành do dự, lần thứ hai nàng móc ra một khối bạc vụn đưa tới, khách khí nói rằng: “Ba huynh muội chúng ta còn cần cẩn thận thương lượng lại, bất quá nói không chừng sau này sẽ có chỗ làm phiền phiền tiểu ca, đến lúc đó còn thỉnh hỗ trợ nhiều hơn.”



“Cô nương khách khí, đã đến căn phòng của quý khách đặt, chính là hai gian bên này, nếu các vị quý khách có gì cần, xin cứ việc phân phó tiểu nhân.”


“Đa tạ tiểu ca.”


Đợi được tiểu ca chạy vặt lui xuống, ba người một lần nữa tụ lại cùng nhau.


Hứa Vân Noãn một tay nâng má, hơi nghiêng đầu, nghe động tĩnh lớn bên ngoài, không khỏi giương lên khóe môi: “Hai người các ngươi nghĩ đến thế nào? Chúng ta có nên thuận thế làm chút buôn bán hay không?”


Thần sắc của Đoan vương có chút chần chờ: “Nhưng lúc này chúng ta vội vã chạy tới Kinh Châu thành, nên, sợ rằng không có thời gian dừng lại nơi này.”


Mục Trần Tiêu cũng gật đầu: “Đoan vương điện hạ nói phải, bất quá nếu cô nãi nãi đề nghị, có phải có ý nghĩ gì khác hay không?”


“Quận thành bên này tuy rằng náo nhiệt, nhưng rốt cuộc cũng là một địa phương nhỏ, cách bổn gia của Ân gia cũng rất xa, nếu chúng ta muốn làm ăn, vậy dĩ nhiên phải tìm khách hàng lớn nhất.”


Bookwaves.com.vn

Nhãn thần của Đoan vương hơi giật giật, thời gian nhìn về phía Hứa Vân Noãn, đầy ý thỉnh giáo: “Hứa cô nương, nếu bàn về khởi hành binh bày binh bố trận, ta và Trần Tiêu đều là hảo thủ, nhưng nếu nói về buôn bán, hai chúng ta dốt đặc cán mai, phương diện này nếu cô nương có ý kiến gì, vẫn là phải dựa theo ý tứ của ngươi để làm.”


Ấn tượng của Hứa Vân Noãn đối với Đoan vương càng tốt vài phần: Tri nhân thiện nhậm, mà không tham công liều lĩnh làm bừa, đây mới là phẩm chất quý báu nhất của một người lãnh đạo.



“Điện hạ yên tâm, vừa lúc chúng ta cũng muốn ở quận thành nghĩ ngơi và hồi phục một ngày, ta đi tìm tòi đáy của chưởng quỹ trong miệng của hỏa kế mới vừa rồi nói, mặc dù nói mới vừa rồi tên hỏa kế kia nói coi như là chân thành, nhưng đến tột cùng thật hay giả, còn cần chúng ta tự cân nhắc.”


“Vậy sẽ phải làm phiền Hứa cô nương nhiều hơn.”


“Muốn liên lạc với Ân gia cũng không trắc trở, khó khăn là có thể tiếp xúc được quản sự chân chính của Ân gia hay không.”


Đoan vương gật đầu: “Lúc này Ân gia mặc dù là thương nhân, thế nhưng ở Giang Nam bên này lực ảnh hưởng không thể khinh thường, nếu chúng ta không muốn bại lộ thân phận, sợ rằng rất khó tiếp xúc được người nắm quyền chân chính.”


“Chúng ta không thể, vậy cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp tìm người khác hỗ trợ.”


“Tìm người khác hỗ trợ?” Trong lúc nhất thời Đoan vương có chút nghi hoặc, hắn ở Giang Nam không có thế lực gì, dưới tình huống không bại lộ thân phận, lực ảnh hưởng và uy hiếp trên chiến trường cũng vô pháp phát huy bao nhiêu tác dụng với thương nhân, lúc này có ai nguyện ý hỗ trợ?


Hứa Vân Noãn nhìn về phía Mục Trần Tiêu, trong ánh mắt mang theo một chút hỏi ý.


Mục Trần Tiêu gật đầu: “Điện hạ cảm thấy Bác Lăng hầu phủ thế nào?”


“Bác Lăng hầu phủ?” Đoan vương theo bản năng phủ nhận, “Mặc dù nói vị Thôi công tử kia có quan hệ không tệ với chúng ta, có chút giao tình, nhưng Bác Lăng hầu phủ lại là nổi danh mềm cứng rắn không ăn, dù cho thân ta là Đoan vương, chỉ sợ cũng không có cách nào để vị lão hầu gia kia cho bao nhiêu phần mặt mỏng.”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận