Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 357: THỰC SỰ LO CHẾT ĐƯỢC

Dịch giả: Luna Wong

Mục Trần Tiêu âm thầm gật đầu: “Ân, vậy tình huynh đệ của ta và điện hạ liền đoạn tuyệt, cô nãi nãi, chúng ta trở về phòng của mình nghỉ ngơi đi.”

“Nói đều còn chưa nói hết nữa, trở về phòng làm gì nha?” Đoan vương bất mãn, nói chuyện với Hứa cô nương đang có nhiều hứng thú a, sao lại không nói thêm nữa một hồi nữa chứ?

“Trở về phòng đánh bài diệp tử, điện hạ muốn dán giấy nữa sao?” Thanh âm của Mục Trần Tiêu bình tĩnh.

Đoan vương lại thiếu chút nữa trực tiếp nhảy lên: “Chúng ta không phải đều nói xong rồi sao? Sau này ai cũng không cho nói mấy chữ bài diệp tử này nữa!”

“Lúc này có chút quá phiêu, nên trong lúc nhất thời quên mất.”

“Hứa cô nương, ngươi nhìn Trần Tiêu thử xem, hắn là cố ý nhằm vào ta.”

Hứa Vân Noãn cười híp mắt nhìn Mục Trần Tiêu, phát giác trong ánh mắt hắn mang theo chút quẫn bách, liền vội vàng cười mở miệng nói rằng: “Điện hạ bỏ qua cho, ta tôn nhi nhà của chúng vẫn còn nhỏ!”

“Hắn già như thế rồi, lại vẫn còn con nít sao?”

Mục Trần Tiêu nhẹ nhàng kéo khóe môi dưới, ánh mắt trầm trầm nhìn Đoan vương: “Ta ở trước mặt cô nãi nãi vĩnh viễn đều là hài tử, điện hạ cũng không cần tìm cô nãi nãi nói rõ lí l, nàng tất nhiên sẽ giúp đỡ ta.”

“Ta tin tưởng Hứa cô nương không phải người giúp thân không giúp lý!” Đoan hoàn điện hạ nói xong, lại tràn đầy mong đợi nhìn phía Hứa Vân Noãn, “Hứa cô nương, ngươi nói đúng không?”

Mục Trần Tiêu cũng nhìn sang, khóe môi đều không tự chủ được mím lại, không tiếng động ám chỉ hắn khẩn trương.

Hứa Vân Noãn đứng dậy, cực kỳ tự nhiên đẩy Mục Trần Tiêu đi ra phía ngoài: “Nha môn của Hứa gia mở phía lý, người ngoài nghìn vạn lần chớ có vào! Đoan vương điện hạ, ta và tôn nhi đi chơi bài diệp tử.”

Đoan vương mục trừng khẩu ngốc: Nha môn của Hứa gia mở phía lý, người ngoài nghìn vạn lần chớ có vào?

“Không ngờ ta chính là một người ngoài?” Đoan vương bất mãn, không ngừng nói thầm, “Ta và Trần Tiêu còn là huynh đệ tốt, sao có thể xem là người ngoài được?”

Úc Khoảnh ở bên cạnh ho khan hai tiếng: “Điện hạ, trà này không uống, thuộc hạ mang xuống.”

“Đừng a, không uống thật lãng phí, ta uống.”

Úc Khoảnh nheo mắt, trực tiếp tiến lên bưng trà trản của Hứa Vân Noãn lên, động tác to lớn dọa Đoan vương nhảy một cái.

“Ngươi làm cái gì vậy?”

“Điện hạ, mới vừa rồi cô nãi nãi nhìn rất thích trản trà này, ta suy nghĩ một chút, vẫn là đưa tới cho cô nãi nãi.”

Úc Khoảnh hiện tại chỉ cảm thấy cực kỳ hết hồn, lần trước từ chỗ của lão thái gia và Chu quản gia, sau khi biết được tâm tư của công tử nhà mình đối với cô nãi nãi, mỗi lần thấy cô nãi nãi và công tử cùng nhau nói chuyện, tinh thần của hắn đều có chút hoảng hốt.

Mặc dù nói tâm tư của công tử nhà mình có chút kinh thế hãi tục, thế nhưng nước phù sa không chảy ra ruộng người ngoài, cũng không thể để Đoan vương điện hạ ở bên cạnh chiếm tiện nghi!

Đoan vương mắt lạnh nhìn nhìn Úc Khoảnh, không rõ vì sao hắn khẩn trương như vậy: “Nếu Hứa cô nương thích trà này, không phải mua thật nhiều sao? Lại để cho người đi pha là được, trản trà này đều có chút lạnh rồi, không cần cho Hứa cô nương uống.”

Úc Khoảnh gật đầu, bưng trà trản đi tới bên cửa sổ, trực tiếp hất nước trà ra ngoài: “Điện hạ nói thập phần có đạo lý, thuộc hạ quá mức ngu độn, lập tức đi pha lại trà cho cô nãi nãi.” Nói xong, trực tiếp ôm trà trản bước nhanh ly khai.

Bookwaves.com.vn

Phản chính không thể để cho Đoan vương đụng tới trà trản của cô nãi nãi! Hắn hiện tại thông minh rồi, một mắt có thể nhìn ra Đoan vương điện hạ có ý với cô nãi nãi, nên, hắn phải giúp công tử!

Đoan vương từ từ nuốt nước trà đã uống vào trong miệng, âm thầm lắc đầu: “Trước đây cũng không nhìn ra Úc Khoảnh này sạ sạ hô hô như vậy nha, trong khoảng thời gian gần đây là thế nào? Chẳng lẽ là ở trên thuyền cực buồn chán sao?”

Úc Khoảnh ôm trà trản đi ra khỏi phòng, âm thầm thở phào nhẹ nhõm: Hôm nào nhất định phải tìm công tử nói lại chuyện tăng bổng lộc, thân là một thuộc hạ, quan tâm đại nghiệp cảm tình của chủ tử nhà mình, thật sự quá khó khăn, bổng lộc này phải tăng, nhưng còn phải tăng thật cao nữa!

Mấy ngày kế tiếp, ba người Hứa Vân Noãn cười cười nói nói, lại đánh hai lần bài diệp tử, Đoan vương bây giờ căn bản không nghe nỗi ba chữ bài diệp tử này nữa, chỉ cần vừa nghe đến đã cảm thấy trên mặt đau, dán nhiều giấy, đối với da trên mặt thật là cực kỳ không tốt.

Đội thuyền cách Kinh Châu thành càng ngày càng gần, sắp vào thành, Hứa Vân Noãn lại đột nhiên mở miệng: “Điện hạ, ta và Trần Tiêu sẽ không theo điện hạ cùng vào thành.”

“Đây là vì sao?”

“Chuyện ta và Trần Tiêu đi theo điện hạ, cũng không có trắng trợn tuyên dương, người biết không nhiều lắm, hơn nữa trước chúng ta ở trong quận thành từng ngụy trang thân phận, nếu muốn câu một con cá lớn, như vậy thân phận người thả câu cũng không thể dễ dàng bị vạch trần.”

Bookwaves.com.vn

Đoan vương nhìn phía Hứa Vân Noãn, hơi lắc đầu: “Những người khác vẫn biết không phải quá rõ ràng, nhưng quan viên địa phương của Kinh Châu thành tất nhiên biết được tin tức ngươi và Trần Tiêu cùng đến, nhất là ngươi, trước đây, ngươi là một trong những ân nhân cứu mạng Kinh Châu thành, nếu ngươi vẫn không lộ diện, mới sẽ khiến người khác hoài nghi.”

Hứa Vân Noãn nhìn về phía Mục Trần Tiêu: “Ta và Trần Tiêu cũng thương lượng qua chuyện này, trái lại có một biện pháp giải quyết, còn cần điện hạ phối hợp nhiều hơn.”

“Hai người các ngươi đến biện pháp giải quyết đều nghĩ xong rồi?” Đoan vương vô cùng kinh ngạc.

Mục Trần Tiêu gật đầu: “Điện hạ có còn nhớ rõ Lưu Lan cùng Thanh Huy?”

“Hai người bọn họ không phải trong quân đội sao?” Đoan vương nói xong, nao nao, lập tức khó nén vẻ kinh ngạc, “Ngươi điều hai người bọn họ từ trong quân đội trở về?”

“Phải, sau khi chuyện trong khu vực săn bắn phát sinh, trong lòng ta vẫn hoảng sợ khó an, Mộ Vũ và Hàn Yên làm thiếp thân thị nữ của cô nãi nãi, trong ngày thường chiếu cố một chút còn có thể, nhưng nếu chân có chuyện gì, hai người bọn họ ai cũng đỡ không được, nên ta triệu tập Lưu Lan cùng Thanh Huy trở về, để cho bọn họ có thể tùy thân bảo hộ cô nãi nãi. Lưu Lan là nữ tử, thân hình cũng không sai biệt lắm với cô nãi nãi, do nàng giả trang thành thân phận của cô nãi nãi, mà Thanh Huy là nam tử, tuy rằng vóc dáng so với ta thoáng lùn một ít, thế nhưng ngồi ở xe lăn cũng không thấy được, chỉ cần điện hạ để người hỗ trợ che giấu một ít, nên không có cái sơ hở gì.”

Đoan vương yên lặng nuốt hớp nước bọt, chỉ cảm thấy Hứa Vân Noãn và Mục Trần Tiêu đang âm thầm trù tính kế hoạch lớn gì: “Không phải, hai người các ngươi phí lớn tâm tư như vậy che giấu tung tích, đến tột cùng muốn làm gì?”

Hứa Vân Noãn cười híp mắt mở miệng: “Điện hạ là huynh đệ tốt của Trần Tiêu, như vậy cũng không có gì để giấu giếm, hai chúng ta muốn đi Bác Lăng một chuyến.”

“Hai người các ngươi muốn đi bái phỏng Bác Lăng hầu?”

“Không sai, nếu không ngoài sở liệu, Ân gia bên kia sẽ nhận được tin tức, ngày gần đây sẽ có chút động tĩnh, chúng ta cũng phải mau sớm tìm giúp đỡ, kể từ đó, lúc cá lớn mắc câu, mới có khí lực lôi nó ra khỏi mặt nước, mà không phải để giằng co là đứt cây câu, ngược lại lôi chúng ta lẫn thuyền xuống nước.”

“Hứa cô nương, ngươi thực sự có biện pháp với vị lão hầu gia kia chứ?”

“Điện hạ yên tâm đi, nếu ta và Trần Tiêu thực sự không có hiệu quả gì, vậy sẽ mau sớm về Kinh Châu thành, luôn sẽ không để cho điện hạ quá mức khổ sở.”

“Vậy được rồi, chủ ý của hai người các ngươi đã định, ta tự nhiên sẽ tận lực phối hợp, chỉ là Lưu Lan cùng Thanh Huy hai người bọn họ hiện tại ở nơi nào?”

“Ở phía trước không xa, điện hạ hẳn là sẽ thay đội thuyền thành cưỡi xe ngựa, bọn họ ngay trong khách sạn bên bến tàu chờ, đến lúc đó điện hạ mượn cớ nghỉ ngơi và hồi phục, chúng ta trao đổi một chút thân phận.”

“Các ngươi nghĩ thật đúng là chu toàn, phân minh chúng ta đều ở trên thuyền, sao các ngươi lại làm thành nhiều chuyện như vậy?” Đoan vương chỉ cảm thấy có chút thất lạc không nói ra được.

Ở trong lòng của Hứa cô nương, mình so với Trần Tiêu, vẫn là thua kém rất nhiều đi, nếu không, sao nàng không tới tìm mình thương lượng việc này chứ?

Xem ra, muốn trở thành cô gia gia của Trần Tiêu, còn cần nỗ lực nhiều hơn!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui