Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 376: HOÀI NGHI NHÂN SINH ĐI?


Dịch giả: Luna Wong


Có khẳng định với thực lực của Trương Tang, tâm tình của Bác Lăng hầu càng rầu rỉ.


Cùng lúc hắn cảm thấy cao hứng, dù sao từ sau khi gặp được Hứa Vân Noãn, hắn vẫn chịu đựng các loại các dạng đả kích, hôm nay rốt cục có thể trả về hết rồi, tự nhiên là một chuyện vui vẻ.


Nhưng cùng lúc đó hắn lại cảm thấy thất lạc, dù sao thì cũng đã kiến thức các loại bất phàm của Hứa Vân Noãn, hắn thật hy vọng Hứa Vân Noãn có thể làm cho lương thực của Bác Lăng thành tăng lên, để Bác Lăng thành có cơ hội phát triển càng thêm phồn vinh hướng lên.


Tiểu mạch được gieo xuống, bình thường phải ba đến năm ngày mới ra mầm, nên Bác Lăng hầu cũng không có mỗi ngày đi Phúc Vũ các quan sát.


Thôi Diệu Chi mang theo thư của thuộc hạ điều tra được chạy đến, thần sắc có chút ngưng trọng: “Phụ thân, hai ngày này nhi tử có liên lạc vài thư sinh đã bị Thôi gia hiếp bức, đã chứng thực chuyện chèn ép học sinh Hứa cô nương nói trước đó toàn bộ là thật, tựa như trước đó Hứa cô nương nói vậy, những thư sinh học sinh không tiếp thụ hiếp bức của Ân gia, không muốn sau này hiệu lực cho Ân gia, sau này toàn bộ đều ở trên đường khoa cử gặp phải các loại các dạng sự cố.”


Nhãn thần của Bác Lăng hầu rùng mình: “Người ta dám làm như thế, quả thật là to gan lớn mật! Khoa cử chính là một chuyện lớn liên quan đến tiền đồ vận mạng của Đại An triều, Ân gia làm như vậy, không biết để Đại An triều tổn thất bao nhiêu nhân tài, thực tại đáng trách!”



“Ta từ trong miệng vài tên thư sinh kia biết được, lúc mới bắt đầu, Ân gia hành sự cũng không dám đường hoàng ương ngạnh như vậy, có một chút thư sinh không muốn tiếp thu cành ô-liu của Ân gia, sau khi khước từ cũng thì thôi, nhưng sau này, theo Ân gia phát triển càng ngày càng lớn mạnh, các học sinh phục tòng mệnh lệnh này của Ân gia, có thật nhiều người đã thành công đi qua khoa cử vào triều làm quan, bọn họ ở trong quan trường chu toàn cho Ân gia, tạo thành một cây dù bảo vệ nghiêm mật, kể từ đó, cho dù là có thí sinh cá biệt đi qua cố gắng của mình tham gia khoa cử, lấy được chút thành tích, cũng sẽ dễ dàng bị đè xuống.”


“Người bị Ân gia quản chế càng nhiều, cung cấp trợ lực càng lớn, Ân gia cũng càng vững chắc, kể từ đó, sẽ có nhiều người hơn không thể không chịu áp chế của Ân gia, đây giống như là từng cái vòng liên tiếp nhau, càng nối càng chặt, càng lăn càng lớn, cuối cùng đắc lợi vẫn là Ân gia.”


“Phụ thân, may là Hứa cô nương nói cho chúng ta biết tin tức này, nếu không, sau này chuyện Ân gia bị nháo ra, sẽ đem đem bồn nước dơ này hất lên trên đầu Bác Lăng hầu phủ chúng ta, hoàng thượng dưới tức giận, sợ là trên dưới phủ đệ chúng ta, không người nào có thể tránh thoát trận tai hoạ này.”


Bookwaves.com.vn

“Phần ân tình của Hứa Vân Noãn và Mục gia này, trên dưới Bác Lăng hầu phủ nhất định sẽ ghi khắc. Diệu Chi, tính tình của ngươi từ trước trầm ổn, nhưng có đôi khi, làm việc không riêng chỉ là ổn là đủ rồi, còn cần một cổ quyết đoán và mạnh mẽ từ trước đến nay chưa từng có, tật phong sậu vũ, phải bằng vào dũng mãnh tiến lên, chạy chậm, đi là ổn, nhưng thường thường không có khí lực đi tới cuối cùng.”


“Giáo huấn của phụ thân, nhi tử nhớ ở trong lòng, sau này nhất định sẽ gia tăng chú ý.”


“Được.”


“Phụ thân, phương pháp chế muối, Hứa cô nương đã nói ra chưa?”



“Đã viết phương pháp cặn kẽ, giao cho ta tìm vài sư phụ, những người đó đã xuống phía dưới nghiên cứu, nếu thật có thể thành, đây thật là một công lớn.”


“Nhìn làm sao vẫn thấy Hứa cô nương một chút khẩn trương cũng không có, hai ngày gần đây, thời thời khắc khắc đều đang coi chừng mảnh đất nhỏ của mình, phảng phất tất cả mọi chuyện phía ngoài cũng không quan trọng bằng đám mầm trong ruộng.”


“Nàng còn nhỏ, nhưng lại có một trái tim tranh cường háo thắng, có lẽ là không muốn bại bởi Trương Tang, để cho nét mặt mình không ánh sáng đi.”


“Hứa cô nương còn nhỏ, đã có tính tình thông thấu thấu đáo như vậy, đã là mọi người không bằng rồi.”


“Đúng vậy, hai ngày này, ta càng nhìn nàng càng cảm thấy thích, nhưng đồng thời lại càng lo lắng.”


“Phụ thân lo lắng cái gì?”


“Hứa Vân Noãn ưu tú như vậy, chắc là nhìn không trúng Diễm nhi đi?”



Thôi Diệu Chi muốn nói Thôi Diễm cũng vô cùng tốt, nhưng nghĩ tới dáng dấp của Hứa Vân Noãn, lại suy nghĩ nhi tử nhà mình, vẫn không thể nào che đậy lương tâm nói ra những lời này: “Có đôi khi mấy chuyện tình cảm, cũng không đơn thuần là xem trọng hay không xem trọng, vẫn phải chú ý duyên phận, không phải đều nói, hoa tươi vẫn còn lá để tô điểm sao, Diễm nhi của chúng ta tuy rằng hình dạng không tính là xuất sắc, trên thông minh tài trí… Cũng không sánh bằng, trong tính cách… Tuy có chút quần áo lụa là, thế nhưng không có phạm sai lầm lớn… Nhưng hắn vẫn có có có thể khen mà… cái này…”


Là có chỗ để khen sao? Có không?


Bác Lăng hầu bưng trà trản bên cạnh lên uống một hớp lớn, nhanh chóng khoát khoát tay, ngăn lại lời Thôi Diệu Chi đang còn tiếp tục nói: “Được rồi, đừng nói nữa, càng nghe càng cảm thấy nháo tâm, ta vẫn là đi Phúc Vũ các xem thử đám hạt giống nảy mầm.”


“Nhi tử sẽ tiếp tục bố trí nhân thủ, liên lạc với những người bị Ân gia hãm hại, tranh thủ sớm một ngày thu thập đu chứng cứ.”


“Đi đi.”


Bookwaves.com.vn

Bác Lăng hầu chắp tay sau đít, cước bộ nhàn nhã đi tới cửa Phúc Vũ các, một mắt liền thấy Trương Tang đứng ở chỗ không xa bên trong viện, ánh mắt hơi có chút ngốc lăng, không biết suy nghĩ cái gì.


“Trương tiên sinh đây là thế nào, nhìn vật gì vậy nhập thần như vậy?”


“Gặp qua lão hầu gia.” Thần sắc trên mặt Trương Tang như cũ có vẻ có chút hoảng hốt, lúc chào vẫn có chút không yên lòng, “Lão hầu gia, người nhìn vị trí góc tường bên kia thử xem.”


Bác Lăng hầu nhìn sang phương hướng Trương Tang ra hiệu, một mắt liền thấy được hoa cỏ trưng bày chỉnh tề một hàng ở bên tường kia, chính là những thứ trước đó đã dời ra: “Những hoa cỏ này cũng không có gì… Chờ một chút… Sao những hoa cỏ này nhìn không quá giống nhau?”



Trương Tang hoảng hốt gật đầu, trong ánh mắt tràn đầy hoài nghi: “Những hoa cỏ này đều là từ trong đất trống dời ra, một nửa là từ chỗ ta, một nửa là từ chỗ của Hứa cô nương, canh giờ dời trước sau cũng không sai biệt lắm. Theo đạo lý mà nói, dáng dấp chúng nó sinh trưởng chắc cũng là tương tự, nhưng lão hầu gia ngươi cũng nhìn thấy, hoa cỏ ở góc tường bên phải này, hôm nay đã hoàn toàn hòa hoãn, hơn nữa cành lá xanh xanh um, đóa hoa phồn thịnh, một chút đều nhìn không ra vết tích trước đó bị dời qua …”


“Bên trái này…”


“Bên trái này tuy rằng cũng đều sống, thế nhưng hôm nay cành lá như cũ có vẻ không tươi tốt, có chút hoa cỏ còn bởi vậy bị ảnh hưởng, đóa hoa còn chưa hoàn toàn nở rộ, bắt đầu điêu linh héo rũ, như là nguyên khí của người bị thương nặng.”


“Ta đã nhìn ra, nhưng tại sao lại như vậy?”


“Đây chính là nguyên nhân thuộc hạ đau khổ suy nghĩ!” Trương Tang bước nhanh đi tới góc tường, lui tới đánh giá dáng dấp tuyệt nhiên bất đồng của hoa cỏ, “Không nên nha, tại sao sẽ như vậy chứ? Giống như là bồn quân tử lan này, trong ngày thường chăm sóc không tốt cũng sẽ không nở hoa, lúc này nó vừa dời một lần, không chỉ có không có tổn thương nguyên khí, ngược lại nở càng tươi tốt… Chẳng lẽ là ăn linh đan diệu dược gì?”


Bác Lăng hầu vội vã lại gần, trong giọng nói mang theo một tia kích động: “Những hoa cỏ bên phải này đều là Hứa cô nương dời?”


Trương Tang gật đầu, trong ánh mắt khó nén thất lạc và cụt hứng: “Vâng.”


Nhãn thần của Bác Lăng hầu càng phát sáng: Có thể dưỡng hoa cỏ giỏi như vậy, vậy có phải trên chuyện trồng hoa mầu cũng có cách hay không?



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận