CHƯƠNG 380: CÁI NÀY CHẮC CHẮN RỒI
Dịch giả: Luna Wong – đã bão xong. Một lần nữa rất cảm ơn sự ủng hộ của mọi người dành cho mình cùng Bookwaves. Chúc mọi người có thời gian đọc truyện vui vẻ tại Bookwaves
Bác Lăng hầu nhiều lần nỗ lực mới ổn định lại tâm tình của mình, bất quá một đôi mắt cũng đã sáng kinh người: “Vân Noãn, vậy trong tay ngươi hiện tại có bao nhiêu lương loại, thích hợp trồng ở Bác Lăng lại có bao nhiêu?”
“Bác Lăng bên này đa phần là ruộng khô, tiểu mạch, thốc, đậu phộng, đậu nành… Những thứ này đều có thể đủ trồng, bất quá ta lương loại ta có trong tay cũng không nhiều, hôm nay đều đã toàn bộ gieo hết, chờ thu hoạch, có thể ưu tiên cung cấp cho Bác Lăng bên này. Mặt khác, ta còn sẽ cho người trồng một nhóm lúa, nếu hiệu quả tốt, cũng sẽ nói với hầu gia trước tiên.”
“Được, ta tin tưởng ánh mắt của ngươi, càng tin tưởng năng lực của ngươi, chỉ cần ngươi có thể cung cấp đầy đủ lương loại, như vậy ta dám để cho dân chúng trong thành trồng.”
Nhãn thần của Hứa Vân Noãn nhẹ nhàng vòng vo chuyển: “Lão hầu gia sẽ không sợ ta đưa hạt giống có vấn đề cho ngươi, từ đó hố dân chúng trong toàn bộ Bác Lăng sao?”
“Cái khác ta không dám tin, nhưng danh tiếng Mục gia ta lại tin, huống chi chính mắt thấy ngươi, trong lòng càng không tồn tại chút hoài nghi nào.”
Mặc dù không thể xác định lời này của Bác Lăng hầu đến tột cùng có mấy phần là thật tâm, nhưng Hứa Vân Noãn nghe xong như cũ cảm thấy vui vẻ: “Như thế, ta đây cũng phải thẳng thắn thành khẩn bố công. Trước ta và lão hầu gia cùng với Trương tiên sinh nói qua, bí quyết để hoa mầu sinh trưởng tốt hơn của ta, những người khác không thích hợp, nhưng lại có một chút biện pháp cải tiến, có thể mở rộng ra toàn bộ Bác Lăng thành.”
Bác Lăng hầu mạnh ngồi thẳng người: “Cách gì?”
“Thổ địa của Bác Lăng thành có vấn đề gây gắt nhất đó là thổ nhưỡng cằn cỗi, đã như thế, vậy phải nghĩ biện pháp tăng thổ nhưỡng độ màu mỡ, bảo dưỡng thổ địa thật tốt, đất đai này cũng giống người vậy, dùng đồ tốt nhiều rồi, có thể mập mạp tròn tròn, màu mỡ sung túc, nhưng nếu vẫn chỉ biết hấp thu từ đó, mà không biết hồi báo, như vậy đất đai phì nhiêu hơn nữa cũng sẽ biến thành đất cằn.” Hứa Vân Noãn vừa nói, vừa nhìn về phía Mục Trần Tiêu.
Mục Trần Tiêu gật đầu, trong ám cách của xe lăn lấy ra một quyển tập, đưa đến trước mặt của Bác Lăng hầu.
“Đây là…”
Hứa Vân Noãn mỉm cười đáp: “Đây là một ít biện pháp bảo dưỡng thổ địa có người tổng kết ra, tăng sản lượng lương thực thiết thực có thể dùng, ta đã để người nhất nhất kiểm tra đối chiếu sự thật, hôm nay giao nó cho lão hầu gia và Trương tiên sinh, hy vọng có thể vật tẫn kỳ dùng, có điều bang trợ Bác Lăng thành.”
Bác Lăng hầu không kịp mở nhìn kỹ, tập đã bị Trương Tang đoạt đi: “Lão hầu gia, thuộc hạ xem thử trước.”
Bác Lăng hầu biết Trương Tang hiếu kỳ những phương pháp này, tò mò mắt đều sắp bệnh rồi, cũng không có để ý hắn thất lễ: “Để Vân Noãn chê cười.”
“Trương tiên sinh chính là tính tình trong người, Vân Noãn tự nhiên sẽ không để ở trong lòng.” Hứa Vân Noãn cực kỳ xem trọng Trương Tang, những ngày qua câu thông trao đổi, biết được hắn là một người có bản lĩnh thật sự, hơn nữa là làm việc kiên định khó được, giỏi về nghiên cứu, giao quyển tập này cho hắn, sẽ không xảy ra sai lầm gì.
Bookwaves.com.vn
Trương Tang vừa nhìn thì bỏ quên chuyện bên ngoài, vẫn nhìn gần nửa canh giờ, Bác Lăng hầu kêu hắn hai tiếng đều không có trả lời.
“Trương tiên sinh?” Tối hậu Bác Lăng hầu khắc chế không nổi tiến lên rút quyển tập kia ra, lúc này mới để Trương Tang phục hồi lại tinh thần.
Trân bảo trong tay bị đoạt đi, Trương Tang ngẩng đầu lên, thiếu chút nữa sẽ liều mạng với Bác Lăng hầu, bất quá cũng may một khắc cuối cùng khôi phục lý trí, vội vã chế dừng lại động tác cướp giật, hai mắt phát quang nhìn phía Hứa Vân Noãn: “Hứa cô nương, đồ trong quyển tập này ghi lại, đủ để ra ra tiếp một quyển nông kinh, đây chính là cô nương viết?”
“Thứ trong quyển tập này là đại gia gia ta tổng kết ra, bất quá là ta hỗ trợ chỉnh lý, trích dẫn.”
“Gia gia của Hứa cô nương?”
“Phải, lão gia tử đã qua đời, mấy thứ này, cũng chỉ còn thư cảo trong tay ta.”
“Còn thỉnh Hứa cô nương nén bi thương, Trương mỗ quá mức mạo thất, chọc cho cô nương thương tâm.”
“Không có gì đáng ngại, Trương tiên sinh mới đọc thời gian thật dài, cảm thấy phương pháp trong này có thể đủ mở rộng đáo Bác Lăng không?”
“Đương nhiên có thể, ” Trương Tang hết sức kích động, gương mặt có chút hơi phiếm hồng, “Lão hầu gia, trong tập này không chỉ có ghi lại phương pháp bảo dưỡng thổ địa thế nào, lựa chọn sử dụng lương loại thế nào, còn ghi chép phương pháp dự phòng, trị liệu sâu bệnh gây hại, thậm chí ngay cả một ít nông cụ đều ghi lại phương pháp thay đổi… Đây quả thực là một kiện bảo bối vạn kim khó cầu!”
Nguyên bản Bác Lăng hầu còn có chút không để ở trong lòng, lúc này trong nháy mắt cảm thấy sách trong tay trầm điện điện rất đè người, Trương Tang là hạng người tính tình thành thật, hắn cũng không nói ngoa, hôm nay hắn đánh giá cao quyển tập này như thế, có thể thấy được quyển này tập kinh người cỡ nào.
“Vân Noãn, đồ ngươi cho, thực tại quá mức quý trọng…”
“Đại gia gia ta đã từng nói, quý trọng nhất đó là người, tất cả mọi thứ và vật khác, bất quá cũng là phục vụ cho người thôi, nội dung trên quyển tập này có thể giúp Bác Lăng thành, có thể làm cho sinh hoạt của bách tính nơi này càng thêm bình yên giàu có, như vậy cũng đã đủ rồi.”
Bác Lăng hầu nhìn Hứa Vân Noãn, đột nhiên cảm thấy tôn tử Thôi Diễm của mình thực tại không xứng với người thanh tú như vậy: “Vân Noãn, đây… Lão phu thực tại không biết nên nói như thế nào…”
Bookwaves.com.vn
Hứa Vân Noãn báo cho biết Ân gia mưu tính Bác Lăng hầu phủ, đã coi như là có ân cứu mạng bọn hắn.
Sau khi Hứa Vân Noãn đưa ra biện pháp tiêu diệt Ân gia, nói ra điều kiện phát triển Bác Lăng thành, cùng với nói là trao đổi, chẳng bằng nói là giúp đỡ bọn họ Bác Lăng hầu phủ càng tốt hơn.
Hôm nay không chỉ có nguyện ý cung cấp lương loại chất lượng tốt cho Bác Lăng, càng lấy ra quyển tập vốn có thể sánh ngang nông kinh, ân tình này, đã lớn hơn trời rồi.
Hứa Vân Noãn nhẹ nhàng cười: “Lão hầu gia không cần để ở trong lòng, ta cũng có tư tâm của mình.”
“Ta biết ngươi là muốn để Bác Lăng hầu phủ trở thành bia ngắm để hoàng thượng chú ý , lấy đó để giúp Mục gia thắng được cơ hội nghỉ ngơi lấy lại sức, nhưng người có thể trở thành bia ngắm có thật nhiều, ngươi chọn trúng Bác Lăng hầu phủ, bang trợ chúng ta tránh khỏi tai họa diệt môn, lại đưa cho nhiều bang trợ như vậy, nghĩa cử như vậy, để người vô cùng cảm kích.”
“Cảm kích hay không cảm kích, nói ra thì xa lạ. Trước ở trong kinh thành, Thôi công tử cũng không có tính toán cá nhân được mất, giúp ta và Trần Tiêu không ít chuyện, gia tộc có thể giáo dưỡng ra tính tình như vậy của Thôi công tử, tất nhiên cũng sẽ không kém. Chúng ta vậy cũng là hỗ trợ lẫn nhau, nên lão hầu gia không cần lưu ý quá nhiều, đồng thời ta cũng tin tưởng, sau này nếu Mục gia gặp hoàn cảnh đồng dạng, lão hầu gia cũng sẽ không chút do dự xuất thủ tương trợ.”
“Được, quá nhiều lời cảm kích ta không nói nữa, sau này phàm là Bác Lăng hầu phủ tồn tại một ngày, như vậy thì là minh hữu của vĩnh hằng Mục gia!” Bác Lăng hầu nói cực kỳ kiên định.
Hứa Vân Noãn và Mục Trần Tiêu hành lễ với Bác Lăng hầu: “Đa tạ lão hầu gia.”
Bác Lăng hầu liền vội vàng đỡ Hứa Vân Noãn lên: “Chính ngươi mới nói, không cần khách khí như vậy, thế nào lúc này lại câu nệ lễ tiết rồi?”
“Là lỗi của Vân Noãn, tối hôm nay Vân Noãn tự mình xuống bếp làm một bàn thức ăn ngon, coi như là bồi lễ cho lão hầu gia, như vậy được chứ?”
“Trù nghệ của ngươi cũng tốt sao?” Bác Lăng hầu nhìn Hứa Vân Noãn nhỏ yếu, mười ngón trắng nõn, luôn cảm thấy nàng không giống như đã làm qua những công việc này.
Hứa Vân Noãn cố ý bán cái nút: “Miễn cưỡng coi như là có thể vào miệng, nếu làm kém cũng không sợ, phản chính ta cũng biết y thuật, sẽ không ra sai lầm quá lớn gì.”
Bác Lăng hầu nở nụ cười một tiếng, hào phóng phất tay nói rằng: “Vậy tối nay chúng ta có lộc ăn rồi, ta gọi cả Diệu Chi để, để hắn kính cho ngươi một ly rượu.”