CHƯƠNG 400: NGHI HOẶC TRỌNG TRỌNG
Dịch giả: Luna Wong
Úc Khoảnh xuống phía dưới tìm người truyền lệnh, không bao lâu lại mang theo Kinh Châu tri châu Tôn Bình cùng chạy về.
“Hạ quan gặp qua Đoan vương điện hạ, gặp qua Mục tướng quân, Hứa cô nương hữu lễ.”
“Tôn đại nhân không cần đa lễ.” Đoan vương lại đánh giá Tôn Bình, thần sắc khó tránh khỏi mang đến vài phần phức tạp.
“Nghe nói Đoan vương điện hạ muốn phái người tuần tra đê, nên hạ quan tự mình qua đây đáp lời, phương diện đê này hẳn là không có vấn đề gì, điện hạ cứ yên tâm đi.”
“Tôn đại nhân phái người điều tra qua rồi?”
“Sau khi tới Kinh Châu thành, không có làm qua thành tích gì, đối với các loại chỗ dị thường bên trong Kinh Châu thành, cũng không có năng lực đi xử lý, bởi vậy, duy nhất có thể tỉ mỉ châm chước, cũng chỉ có đê của Kinh Châu thành. Nên, vẫn luôn cẩn thận giám sát, mấy ngày trước mới nhìn qua, không có xảy ra loạn gì, điểm này, Đoan vương điện hạ có thể yên tâm.”
Hứa Vân Noãn cẩn thận quan sát Tôn Bình trước mắt.
Tôn Bình rất gầy gò, hai bên gương mặt cũng hơi lõm xuống dưới, bởi vậy để tướng mặt của hắn thoáng có vẻ có chút bén nhọn, nhưng trước lời nói cử chỉ của hắn, lại hiện lên đây là một quan tốt lòng có bất đắc dĩ, kinh lịch khắm khá, mỗi tiếng nói cử động để người đồng tình không gì sánh được.
Đoan vương nghe được Tôn Bình nói, hơi gật đầu: “Đê không có việc gì là tốt rồi, hai năm trước Kinh Châu thành cũng bởi vì đê võ mới tao ngộ đại nạn, nghìn vạn lần không nên tái giẫm lên vết xe đổ mới tốt, dù sao xem sắc trời này, mưa to một khi rơi xuống, sẽ phải duy trì liên tục mấy ngày không ngừng.”
“Vâng, đã cực hiếm ở Kinh Châu thành thấy mưa lớn như vậy.” Tôn Bình đáp, “Điện hạ thật vất vả đến Kinh Châu thành xử lý một đại sự, đầu tiên là dân chúng trong thành không ủng hộ, lại gặp phải thời tiết như vậy, thực tại là để người tức giận trong lòng.”
“Ta đi tới Kinh Châu thành, sự tình không làm tốt, ngược lại kiến thức một cái cọc quan ti mạng người, thực tại một lời khó nói hết, Tôn đại nhân, án tử của Lương gia có đầu mối gì?”
“Các hàng xóm nói là nhìn thấy đạo phỉ nhập thất gây án, cái khác, cũng không có.”
“Đạo phỉ… Các hàng xóm khác cũng không dám nói, duy chỉ có đạo phỉ này trái lại nói nhất trí.” Đoan vương trào phúng một tiếng.
Bookwaves.com.vn
“Điện hạ, án tử của Lương gia người còn muốn tiếp tục truy tra sao?”
“Tự nhiên phải tra, hơn nữa mặc kệ phía sau cất dấu người nào, ta đều phải tra hắn ra manh mối.”
“Điện hạ không sợ trả thù?”
“Bổn vương đi ngay ngồi chính, nếu sợ những yêu ma quỷ quái này, chẳng phải để người chê cười sao?”
“Điện hạ có thể có phần tâm này, thật để người khác kính nể, hạ quan cũng nhất định sẽ nỗ lực phối hợp điều tra, chỉ là điện hạ cũng không cần ôm hy vọng quá lớn mới tốt, mặt khác, phụ nhân Lương gia kia vẫn luôn chưa tìm được, sợ rằng đã là dữ nhiều lành ít.”
“Còn chưa cần buông tha, tận lực để người đi thăm dò đi.”
“Vâng, điện hạ nếu không có chuyện gì khác, tan tầm hãy đi về trước.”
“Được…”
Đoan vương còn chưa có nói xong, Hứa Vân Noãn đột nhiên mở miệng: “Tôn đại nhân, ta thấy sắc mặt đại nhân trở nên trắng, trên trán mơ hồ có chút mồ hôi lạnh, hơn nữa đáy mắt thanh hắc nghiêm trọng, như là có thật nhiều chuyện ngủ không được ngon giấc, đại nhân là quan phụ mẫu của Kinh Châu thành, hẳn nên bảo dưỡng thân thể của chính mình thật tốt mới phải.”
“Đa tạ Hứa cô nương quan tâm, hôm nay bên trong thành xảy ra nhiều chuyện như vậy, thân là quan viên, làm sao còn có thể ngủ được chứ?”
“Ta hiểu sơ chút y thuật, không biết có thể bắt mạch chẩn cho đại nhân không, dù sao thân thể của đại nhân khoẻ mạnh, quan hệ đến chuyện kế tiếp điều tra thuận lợi hay không, năng lực của Vân Noãn hữu hạn, cũng muốn tận lực non nớt.”
Tôn Bình theo bản năng bưng kín cổ tay, lập tức vừa tựa hồ cảm thấy hơi lộ ra không thích hợp, liền vội vàng buông lỏng ngón tay cho ra: “Không có gì đáng ngại, chỉ là hai ngày này ngủ không được ngon giấc, trở về ngủ một giấc thật tốt thì không sao, trước khi tới cũng thỉnh đại phu chẩn qua mạch, nói là không có gì đáng ngại.”
Nhãn thần của Hứa Vân Noãn xẹt qua ống tay áo của Tôn Bình, lập tức cười cười: “Nếu đại nhân đã mời người chẩn mạch, vậy cũng không cần ta phí tâm tư nhiều hơn nữa.”
“Ân cần của Hứa cô nương, hạ quan tâm lĩnh thần thụ, đa tạ.”
“Tôn đại nhân quá mức khách khí.”
Đợi được Tôn Bình ly khai, Mục Trần Tiêu và Đoan vương rối rít nhìn phía Hứa Vân Noãn.
Đoan vương nóng nảy mở miệng: “Hứa cô nương, Tôn đại nhân kia có chỗ nào không ổn?”
Bookwaves.com.vn
Mục Trần Tiêu cũng hỏi: “Cô nãi nãi, là phát hiện đầu mối gì?”
Hứa Vân Noãn không khỏi sửng sốt: “Ta cũng chỉ là thuận miệng vừa hỏi, sao hai người các ngươi phản ứng to lớn như thế?”
“Cũng Hứa cô nương quá mức thông minh, nhạy cảm, hai đại nam nhân chúng ta đều cam bái hạ phong, hôm nay nhìn thấy Hứa cô nương quan sát Tôn đại nhân thấy thập phần tỉ mỉ, còn tưởng rằng là phát hiện tin tức gì hữu dụng.” Đoan vương nói rằng.
“Tin tức hữu dụng trái lại không phát hiện, chẳng qua là cảm thấy vị Tôn đại nhân kia thân hình gầy gò, giống đại đa số bách tính bên trong Kinh Châu thành, như là mỗi ngày ăn không đủ no cơm.”
“Hắn là Kinh Châu tri châu, ở địa giới Kinh Châu thành, coi như là một đại quan…” Đoan vương nhẹ nhàng cười cười, cảm thấy thuyết pháp của Hứa Vân Noãn hơi có chút sai lầm, nhưng lập tức dáng tươi cười dần dần phai nhạt xuống, “Mặc dù là một đại quan, nhưng căn cứ thuyết pháp của Tôn đại nhân, một đôi nhi nữ của hắn là bị người cho âm thầm hại chết, cuối cùng đầu mối gì cũng không có tra được…”
Mục Trần Tiêu mi động lòng động: “Cô nãi nãi cảm thấy Tôn đại nhân này không thích hợp?”
“Từ trước không có chăm chú quan sát qua vị Tôn đại nhân này, hôm nay hắn đến đây đáp lời, nên cẩn thận nhìn, luôn cảm thấy lời nói cử chỉ của hắn để người cảm thấy có chút vi và.”
“Vi và?”
“Không sai.” Hứa Vân Noãn ngước mắt nhìn về phía Mục Trần Tiêu và Đoan vương, “Hai người các ngươi hẳn là nhìn thấy dáng dấp hôm qua của Lương gia đại tẩu đi, khi đó hình dung của nàng tiều tụy, ánh mắt trống rỗng, khí tức quanh thân tràn đầy bi thống và tuyệt vọng, nhìn qua hoàn toàn như là một người đi vào trong tuyệt cảnh, cho nên nói nàng muốn tự sát, cũng không nhiều để người ngoài ý muốn. Nhưng vị Tôn đại nhân này…”
Đoan vương cẩn thận tự định giá, lập tức thần sắc ngưng trọng: “Trước nhìn thấy vị Tôn đại nhân này, không có ở trên người hắn phát hiện chút bi thống, bất đắc dĩ nào, cũng chính là hôm qua, ta muốn truy tra hung thủ Lương gia diệt môn, hắn mới nói ra một phen lí do thoái thác hôm qua.”
“Hôm qua chỉ lo muốn từ trong miệng Lương gia đại tẩu tìm tòi nghiên cứu càng nhiều tin tức hơn, cũng không có tỉ mỉ tự định giá giọng và thần sắc của vị Tôn đại nhân này, nhưng, hôm nay gặp được hắn, ta liền không khỏi nhớ lại. Một đôi nhi nữ bị hại, lại không có cách nào tra ra hung phạm, thân là quan phụ mẫu của Kinh Châu, quyền lực trong tay lại bị mất quyền lực, thậm chí không biết phía sau Kinh Châu thành chân chính cất dấu hạng nhân thủ gì… Bi thống, lại rơi vào đường cùng như vậy, Tôn đại nhân còn có thể an an ổn ổn ở chỗ này làm quan hai năm, có phải có chút không giống tầm thường hay không?”
Đoan vương mạnh đứng dậy: “Nguyên bản ta còn không cảm thấy, lúc này nghe ngươi vừa nói ta cũng cảm thấy thập phần không thích hợp, có cần phái người bắt Tôn đại nhân kia lại hỏi một câu hay không?”
Hứa Vân Noãn bất đắc dĩ cười cười: “Điện hạ, vị Tôn đại nhân kia là mệnh quan triều đình, không có chút chứng cứ nào, vô duyên vô cố thẩm vấn quan viên, người không phải trực tiếp đưa bím tóc của mình đến trên tay người khác sao? Hơn nữa, chúng ta bây giờ cũng chỉ là có chút suy đoán, vạn nhất chúng ta nghĩ lầm thì sao? Chẳng phải là vu hãm người tốt sao?”
“Vậy nên làm sao đây?”