CHƯƠNG 412: GIẾT CÁC NGƯƠI THÌ SAO?
Dịch giả: Luna Wong
Chung quanh pháp trường, bách tính tụ tập một vòng lại một vòng.
Nét mặt của rất nhiều người mang theo vẻ kinh nghi, âm thầm châu đầu ghé tai:
“Vị vương gia kia thực sự muốn giết Ân Lạo và chưởng quỹ của những cửa hàng kia?”
“Ta nghe nói là sẽ động thủ thật, nhưng lúc này còn chưa từng nhìn thấy, tóm lại là để trong lòng người không an ninh.”
“Những người đó quả thực không có nhân tính, đừng nói là giết bọn họ, chính là lăng trì xử tử, ta đều cảm thấy không hết hận!”
“Mau xem, Đoan vương tới…”
Đoan vương đi lên hình đài: “Chư vị bách tính, hôm nay gọi mọi người qua đây, là có một đại sự cần xử trí một lúc.”
Tiếng nói của Đoan vương vừa dứt, phía dưới liền có người không nhẫn nại được hô lớn lên tiếng: “Đại nhân, ngươi thực sự dám giết Ân Lạo và chưởng quỹ các cửa hàng sao?”
“Thiên tử phạm pháp, cùng tội với thứ dân, nếu Ân Lạo và chưởng quỹ của các cửa hàng thực sự phạm vào tội không thể tha thứ, dĩ nhiên là phải giết bọn họ.”
Lời vừa nói ra, tiếng nghị luận của dân chúng ầm ầm nổ tung.
“Những người đó tội đáng chết vạn lần, nên lăng trì bọn họ!”
“Hành vi phạm tội những người đó, đó là giết bọn hắn mười lần tám lần đều không hết hận!”
Đoan vương giơ tay lên áp áp xuống, ra hiệu mọi người an tĩnh lại: “Chư vị bách tính, hôm nay kêu mọi người đến, muốn nghị luận liền là chuyện này. Ân Lạo cùng với chưởng quỹ các cửa hàng đều đã bị bắt lại, nhưng bất luận thẩm vấn thế nào, bọn họ cũng không chịu nhận tội, nói mình thuần khiết không gì sánh được, hơn nữa, trong tay bổn vương xác thực không có nắm giữ chứng cứ phạm tội của bọn họ.”
“Nếu nói như vậy, chẳng phải là muốn để cho bọn họ chạy trốn sao?”
“Những người đó đáng chết!”
“Giết bọn họ!”
Tâm tình của dân chúng phá lệ kích động, tiếng la, tiếng kêu nối thành một mảnh.
Đoan vương không thể không lần nữa ra hiệu mọi người an tĩnh, mới có tiếp tục cơ hội mở miệng: “Những người đó không chịu nhận tội, nên ta muốn đi gặp chư vị bách tính tìm chứng cứ, hai năm qua trong Kinh Châu thành là dạng trạng huống gì, các ngươi là những người sinh hoạt trong đó chắc sẽ rành rẽ nhất. Theo các ngươi biết, người nào phạm dạng tội danh gì, nhất nhất báo cho bổn vương biết, chỉ cần các ngươi nói có lý có cư, có thể tìm được nhân chứng thiết thực, như vậy bổn vương dám trực tiếp định tội bọn hắn!”
“Đại nhân, ngươi nói thật?”
“Thực sự dám trực tiếp định tội bọn hắn sao?”
Bookwaves.com.vn
“Bổn vương chính là đại hoàng tử của hoàng thượng, được phòng Đoan vương, ở trên chiến trường giết qua quân giặc Tây Khương hãm hại bách tính Đại An triều. Nếu đám người Ân Lạo cũng làm ra việc sát hại bách tính, như vậy ở trong mắt của ta, cũng liền không có gì khác với quân giặc! Đã là quân giặc, vậy nên tru diệt!”
“Ta nói cho!”
“Trước tiên ta nói về!”
Tiếng nói của Đoan vương vừa dứt, đúng là hơn mười nữ tử đi đầu xông lên hình đài!
Hứa Vân Noãn rất xa nhìn, không khỏi ánh mắt động một cái, lập tức một lòng nặng nề trầm xuống: Nữ tử…
Toàn bộ bách tính Kinh Châu thành đều bị nghiêm mật khống chế, như vậy kinh lịch của những nữ tử này…
Hình trên đài, hơn mười nữ tử phía sau tiếp trước mở miệng: “Ta muốn trạng cáo chưởng quỹ Tứ Ninh nhai tiền trang, hắn gian ô phụ nhân, ép buộc các nữ tử vi xướng, mấy người chúng ta đều là người bị hại!”
“Không chỉ là Tứ Ninh nhai, trong mấy con phố phụ cận, nữ tử hơi có chút tư sắc đều từng bị hắn chiếm tiện nghi, hơn nữa hắn còn mang theo những chưởng quỹ khác cùng đi!”
“Chúng ta đều nhớ kỹ! Ta biết mỗi chỗ vết tích trên người bọn họ… cái này có thể làm chứng cứ không?”
Các nữ tử ngươi một lời ta một lời nói xong, toàn bộ thấp thỏm bất an nhìn về phía Đoan vương: Vị Đoan vương điện hạ này đến từ kinh thành, thực sự có thể vì các nàng chủ trì công đạo sao?
Đoan vương nhìn dáng dấp hơi lộ ra điên cuồng của hơn mười nữ tử, trực tiếp quay đầu nhìn về phía hộ vệ đi theo: “Ghi lại rõ ràng chi tiết cẩn thận lời nói của các nàng nói, sau đó mang toàn bộ chưởng quỹ các nàng trong miệng chỉ ra và xác nhận tới, tại chỗ kiểm chứng nghiệm thân, nếu bọn họ nói thật, trực tiếp án luật xử trí!”
“Vâng!”
Không khi nào, liền có tám gã chưởng quỹ bị dẫn theo đi lên.
Không đợi Đoan vương phân phó hạ lệnh nghiệm thân, hơn mười nữ tử liền vọt tới, trực tiếp kéo xiêm y của những người đó ra.
“Các ngươi xem, ta nói không sai chứ? Trên bắp đùi của hắn có nốt ruồi đen!”
“Còn có người này, trên cánh tay hắn từng bị ta cắn một cái, hôm nay còn dấu răng đó!”
“…”
… những chưởng quỹ này nguyên bản còn đang mong đợi Ân gia có thể xuất thủ cứu bọn họ ra ngoài, dáng dấp không có sợ hãi, nhưng chờ bọn hắn bị mang lên hình đài, bị kéo y phục ở trước mặt mọi người, nhất thời tái nhợt sắc mặt.
“Đoan vương điện hạ, ngươi bảo những nữ nhân điên này qua đây là muốn làm cái gì?”
“Ngươi không phải muốn vu oan giá hoạ chứ?”
“Điện hạ, ngươi không có chứng cứ, vô cớ giam chứng ta, đã là vi phạm luật pháp, dù cho ngươi là Đoan vương, cũng không thể đối xử với dân chúng vô tội như vậy!”
Lời của bọn họ vừa nói ra khỏi miệng, khuôn mặt dữ tợn của hơn mười nữ tử kia tức giận mắng lên tiếng.
Bookwaves.com.vn
“Vô tội? Hai chữ này, từ trong miệng các ngươi nói ra, ngay tức khắc trở nên hôi không thể ngửi! Ta lúc đó còn mang thai, hài tử đã năm tháng, ngươi lại thèm nhỏ dãi mỹ sắc của ta, bức bách ta ủy thân cho ngươi, ta liều chết không theo, đầu tiên ngươi hại tướng công nhà của ta, sau đó lại rót thuốc ta, mất hài tử! Lúc đó ta chảy máu không ngừng, liền một lần một lần muốn muốn trả thù ngươi, muốn để ác quỷ như ngươi xuống địa ngục, sau đó cứng rắn chờ được rồi! Hôm nay chính là thời cơ ngươi gặp báo ứng!”
“Điện hạ, mười mấy người chúng ta đã sớm sống đủ rồi, tham sống sợ chết đến hôm nay, vì chính là muốn lôi kéo những người này chết chung. Hôm nay điện hạ không cần quản chúng ta, để chúng ta trực tiếp giết những người đó, sau đó chúng ta sẽ gặp đến bên đê nhảy sông tự sát! Sẽ không mang đến cho điện hạ một tia một hào phiền phức!”
“Phải, tự chúng ta giết người, bản thân đền mạng! Chỉ cần có thể giết những thứ ác quỷ này, chỉ cần có thể báo thù cho ta và những tỷ muội vô tội bị hại, mười mấy chúng ta chết cũng đáng!”
“Chư vị! Lời của bổn vương mới rồi, lẽ nào các ngươi không nghe rõ sao? Bổn vương nói qua, chỉ cần các ngươi có can đảm đứng ra chỉ ra và xác nhận, đồng thời nói có lý có cư, như vậy bổn vương dám định tội bọn hắn!”
“Chu Cường, Trương Cương… Hãm hại phụ nữ, ép lương vi xướng, dạy mãi không sửa, nhiều tội cùng phạt, án pháp lệnh của Đại An triều, phán giảo hình!” Thanh âm của Đoan vương vang dội, “Người đến! Hành hình tại chỗ!”
“Vâng!”
Bọn hộ vệ lập tức dời giá treo cổ lên, trực tiếp kéo tám gã chưởng quỹ từ dưới đất lên, dẫn bọn họ tới phía dưới giá treo cổ, trực tiếp để dây thừng thô thô đến trên cổ của bọn họ.
Pháp trường trong một sát na dân chúng chung quanh lặng ngắt như tờ, rất nhiều người siết chặt nắm tay, mở to hai mắt nhìn, không nháy một cái nhìn tám gã chưởng quỹ bị dẫn tới phía dưới giá treo cổ.
Tám gã chưởng quỹ kia không nghĩ tới bản thân sẽ thực sự bị xử tử, nhất thời sợ đến mặt không còn chút máu.
“Điện hạ! Đoan vương điện hạ! Như vậy phải không hợp quy củ!”
“Ngươi không thể giết chúng ta!”
“Ta không muốn chết…”
Sắc mặt của Đoan vương lãnh ngạnh bất kiến, không chút dao động nào: “Hành hình!”
Ăn nói có khí phách, bọn hộ vệ nhất thời chuyển động giá treo cổ, trực tiếp treo tám gã chưởng quỹ kia lên!
“Ôi, ôi…”
Tám người đầu tiên là không ngừng giãy dụa, phía sau động tĩnh giãy dụa càng ngày càng nhỏ, sau cùng đã không có tiếng động…
Đoan vương thu hồi ánh mắt từ trên người những người đó, quay đầu nhìn phía dân chúng chung quanh pháp trường: “Chư vị…”
“Hay!” Ầm ầm tiếng khen rung trời dựng lên, hầu như phá tan tận trời!