CHƯƠNG 417: LƯU LẠI HẬU THỦ
Dịch giả: Luna Wong
Hứa Vân Noãn thở thật dài: “Kinh Châu thành so sánh với hai năm trước, đã không nhìn ra bao nhiêu ảnh cũ của trước đó nữa, như vậy cũng cũng không có cái gì để nhìn, chúng ta hồi phủ nha đi, nghĩ ngơi và hồi phục một phen, sau đó liền chuẩn bị khởi hành hồi kinh, ly khai kinh thành lâu như vậy, ta đều có chút nhớ ca ca rồi, cũng không biết Đại Ngưu và Nhị Hắc thế nào, có phá hủy phủ hay không?”
“Chỉ cần là một Nhị Hắc, đã là để người nhức đầu, tốt xấu còn hơi có chút linh tính, giải thích một phen vẫn có thể dụ được, nhưng là Đại Ngưu lại bất đồng, nó mà nóng giận, là có thể san bằng hơn phân nửa toàn bộ Mục gia.”
“Chúng ta đây càng phải nhanh trở về, bất quá chúng ta phải về, đám người Tần Minh Triết phải lưu lại.”
“Tần Minh Triết?”
“Tự nhiên, trước chúng ta ngụy trang một thân phận Hứa gia, lặng lẽ thả lời ra, nói là nắm trong tay khối thất thải ngọc thạch, hôm nay nước này cũng bắt đầu đục, tự nhiên phải đục nước béo cò vớt chỗ tốt hơn, ngoài ra đất ta mong muốn còn chưa có mua đó, Kinh Châu thành này là có không ít đất trống, quay đầu lại nhìn, xem có thể mua thêm một ít hay không.”
“Kinh Châu thành ít người nhiều đất, có không ít địa phương đều hoang phế, nếu cô nãi nãi muốn mua, nói một tiếng với Đoan vương điện hạ, hẳn là cực kỳ dễ dàng.”
“Cái này không vội, thôi lão hầu gia còn hứa cho ta rất nhiều đất đó, ta phải thật tốt an bài một phen.”
“Ân.”
Ân Lạo và câc chưởng quỹ cửa hàng đều bị xử trí xong, Đoan vương ngựa không ngừng vó trở lại kinh thành.
Thời gian quá gấp, Hứa Vân Noãn cũng chỉ có thể kêu Tần Minh Triết qua đây, đơn giản gặp mặt một lần.
“Gặp qua cô nãi nãi.”
Tần U Tố và Tần Oanh Tư cũng chạy về.
Giải quyết xong một đại sự trong lòng, thần sắc của Tần U Tố mặc dù có vẻ có chút tiều tụy, thế nhưng trong ánh mắt lại có tinh khí thần.
Mấy huynh muội bọn họ cũng là đã lâu không gặp, lúc này rốt cục có thể tụ chung một chỗ, thần sắc đều có vẻ có chút cao hứng.
“Không cần đa lễ, vội vội vàng vàng kêu ngươi đến, là có một việc chuyện trọng yếu muốn nhờ ngươi làm.” Hứa Vân Noãn nhìn về phía Tần Minh Triết.
“Cô nãi nãi có chuyện gì cứ phân phó rõ.”
Bookwaves.com.vn
“Trước trên đường đến Kinh Châu thành, đi qua quận thành, nói qua chút sự tình với một chưởng quỹ của khách sạn Ân gia…” Hứa Vân Noãn đơn giản nói chuyện nàng ngụy trang thành Nam châu Hứa gia ra một lần, “Hiện nay, Ân gia ra chuyện như vậy, theo đạo lý mà nói phế bỏ tầng thân phận Hứa gia này cũng không sao, thế nhưng ta cũng có một khúc mắc chưa giải, nếu cứ bỏ qua như vậy, thật sự có chút đáng tiếc.”
Tần Minh Triết vội vã trả lời: “Cô nãi nãi, ở địa giới Giang Nam, ta quen thuộc hơn trong kinh thành, thỉnh cô nãi nãi phân phó, phàm là chuyện ta có thể làm được, nhất định dốc hết toàn lực.”
“Muốn làm chuyện này cũng không trắc trở, thứ nhất là cần ngươi tiếp tục ngụy trang thân phận Hứa gia, thứ hai, ta muốn ngươi lấy tầng thân phận này tiếp xúc Triệu gia một chút.”
“Triệu gia? Cô nãi nãi nói là Triệu gia lấy điền sản và lương thực lập nghiệp?”
“Không sai, Triệu gia này cùng ta có chút thù hận, đã từng hại gia gia của ta, ta đã sớm muốn tìm cơ hội trả thù lại, chỉ là trước đây không có cơ hội dừng ở Giang Nam, hôm nay trong khoảng thời gian này lại bận rộn chuyện của Ân gia, càng không có cơ hội xuất thủ, cho nên liền muốn ủy thác ngươi, cũng không cần ngươi làm gì Triệu gia, chỉ cần hai mặt tiếp xúc, để hai nhà sinh ra chút hiềm khích là tốt rồi.”
“Ta hiểu rồi, thỉnh cô nãi nãi yên tâm, ta nhất định sẽ làm thật tốt.”
Có cừu oán với cô nãi nãi, không phải là có cừu oán với bọn họ sao? Nếu như thế, vậy nhất định không thể để cho Triệu gia sống khá giả.
“Giang Nam nhất định sẽ xuất hiện rung chuyển, các ngươi ở tại chỗ này, nói không chừng sẽ gặp phải tình hình nguy hiểm, nếu thật uy hiếp đến bản thân, như vậy không cần xen vào cái khác nữa, đi đầu trở lại kinh thành là được rồi.”
“Thỉnh cô nãi nãi yên tâm, chúng ta có thể đi lừa gạt nhiều năm như vậy cũng không phải ngồi không, vừa lúc để cô nãi nãi biết một chút về bản lĩnh của chúng ta.” Tần Minh Triết vỗ bộ ngực bảo chứng.
Tần U Tố cẩn thận suy nghĩ chỉ chốc lát, cũng mở miệng nói rằng: “Cô nãi nãi, chuyện Kinh Châu thành bên này đã giải quyết xong, ta cũng muốn lưu lại với đại ca, hoàn thành kế hoạch của cô nãi nãi.”
“Ngươi không trở lại kinh thành sao?”
“Để Oanh Tư theo cô nãi nãi trở về, tay nàng còn chưa lành, lưu lại cũng giúp không được cái gì.”
Tần Oanh Tư một mặt muốn cùng hai ca ca nhà mình, một mặt lại luyến tiếc Hứa Vân Noãn, trong lúc nhất thời có chút quấn quýt.
Hứa Vân Noãn nhìn thấy, gật đầu cười: “Cũng tốt, là lưu lại hay là theo ta hồi kinh đều được, các ngươi tự quyết định là tốt rồi, chỉ là Thôi công tử bên kia…”
Bookwaves.com.vn
Nhắc tới Thôi Diễm, Tần U Tố không khỏi lộ ra một tia tiếu ý: “Trước đây Thôi công tử đã biết thân phận chân thật của ta, phát tính khí thật lớn, cũng không biết hiện tại hết giận chưa.”
“Hai ngày trước còn nhận được thư của Thôi công tử, trong thư hỏi an nguy của ngươi, đã quan tâm trạng huống của ngươi, dĩ nhiên là sẽ không tức giận nữa.”
“Bất kể như thế nào, trước Thôi công tử giúp ta thoát khỏi Chu gia, lại tốt bụng thu lưu, phần ân tình này ta nhớ ở trong lòng, tương lai nhất định báo, sau này, nếu Thôi công tử hỏi ta, xin cô nãi nãi hỗ trợ gạt qua.”
“Cũng được.”
Sau khi Tần Minh Triết nghe xong kế hoạch của Hứa Vân Noãn, liền cùng Tần U Tố trước sau ly khai, Kinh Châu thành đang ở lúc mẫn cảm, nếu là thích đáng lợi dụng tốt, nói không chừng có thể đưa đến kỳ hiệu, bọn họ phải mau chóng bố trí.
Ngày thứ hai, Đoan vương để lại nhân thủ tiếp tục giám sát Kinh Châu thành, thuận tiện làm theo kế hoạch phân phát vật tư trong Kinh Châu thành, sau đó liền cưỡi ngựa cùng Hứa Vân Noãn, Mục Trần Tiêu nhanh chóng ra khỏi cửa thành.
Trải qua một đêm tâm tình của kích động, dân chúng trong thành Kinh Châu dần dần bình ổn lại.
Ngày thứ hai liền có người vây quanh cửa nha môn, muốn gặp vừa Đoan vương, nhưng không thể nghĩ, lại chiếm được tin tức đám người Đoan vương đã ly khai Kinh Châu thành.
“Đoan vương điện hạ đi rồi?”
“Phải, sáng sớm hôm nay, cửa thành vừa mở đã rời đi, lúc này cũng đã ra địa giới Kinh Châu.”
Trong lúc nhất thời nước mắt của rất nhiều bách tính đều chảy ra: “Chúng ta còn chưa cảm tạ Đoan vương điện hạ đàng hoàng, sao cứ vội vội vàng vàng tiêu sái đi như vậy chứ?”
Hộ vệ có thể được Đoan vương tín nhiệm lưu lại coi chừng Kinh Châu thành, đều không phải hạng người bình thường, hơn nữa bọn họ được Hứa Vân Noãn căn dặn, chỉ cần bách tính đến hỏi, nhất định phải kiên nhẫn giải thích rõ, tốt nhất nói rõ Đoan vương hồi kinh cũng sẽ bị phạt, bởi vậy kiên nhẫn trả lời:
“Chuyện trong Kinh Châu thành đặc thù, thủ đoạn điện hạ xử lý bên này cũng cực kỳ đặc biệt, còn phải mau chóng trở lại kinh thành, hướng hoàng thượng báo cáo tình huống, nhận sai lãnh phạt.”
“Điện hạ trở về, nhất định sẽ bị trừng phạt đi?”
“Điện hạ cũng là vì chúng ta, nhưng chuyện chúng ta có thể làm lại có hạn…”
“Chúng ta đi kinh thành thế nào? Hoàng thượng không tin Đoan vương điện hạ sao? Chúng ta đi kinh thành nói rõ tình huống, hoàng thượng có lòng yêu dân, nghe được chuyện ngọn nguồn, nhất định có thể lý giải cử động của Đoan vương điện hạ.”
Nghe nói như thế, hộ vệ vội vã khuyên bảo: “Làm bách tính, từ Kinh Châu thành đến kinh thành đường xá xa xôi, Đoan vương điện hạ sẽ không nguy hiểm đến tính mạng, chư vị bách tính an tâm đi.”
“Đoan vương điện hạ bảo toàn cả tòa Kinh Châu thành chúng ta, Hứa cô nương và Mục tướng quân cũng có ân cứu mạng chúng ta, cho dù là sọi tóc của bọn họ bị ủy khuất, đều là chuyện cực kỳ trọng đại với chúng ta. Đi, chúng ta trở về thương lượng một chút.”
“Được.”