Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 423: NẾU NHƯ KHÔNG ĐÁNH KHÔNG ĐƯỢC THÌ SAO?


Dịch giả: Luna Wong


Chu quý nhân rốt cục không chịu nổi, không hề giả ngu làm bộ không có thấy hoàng thượng, mà là quay đầu cầu cứu: “Hoàng thượng, hoàng thượng cứu mạng! Hiền phi nương nương phong ma, đây rõ ràng là muốn giết người!”


Hiền phi ngẩng đầu nhìn về phía đế vương từ trắc diện đi tới, cả thân hình chợt cứng đờ, bất quá lãnh ý trên mặt lại không có tiêu tán, nàng quay đầu nhìn thấy cung nhân ngừng tay.


“Tại sao dừng lại? Đánh tiếp nha, đại bản đánh đủ chưa?”


“Hoàng thượng, người xem xem hiền phi nương nương, ngay trước mặt người đều phách lối ương ngạnh như vậy, sau lưng người, trong ngày thường các phi tần trong cung cũng chịu cũng không tha của nàng, thỉnh hoàng thượng làm chủ.”


“Hiền phi! Nháo đủ rồi trở về Hạo Nguyệt hiên của ngươi đi!” Hoàng đế lạnh giọng nói rằng.


“Hoàng thượng, Chu quý nhân bất kính với thần thiếp, trong lời nói chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, mới vừa rồi còn trước mặt hoàng thượng vu hãm thần thiếp, nói thần thiếp lòng mang bất mãn với hoàng thượng, trong lòng thần thiếp không phẫn, nên phạt nàng. Hoàng thượng cảm thấy thần thiếp phạt không đúng sao?”


“Trong ngày thường cũng không thấy ngươi khí lượng nhỏ như thế.”


“Cũng là bởi vì trong ngày thường thần thiếp quá khoang dung với các nàng, nên hôm nay một chút xíu khúc chiết, những người này đã không nén được tức giận, muốn đạp thần thiếp một cước, thần thiếp dựa theo cung quy phạt, có cái gì không đúng?”


“Các ngươi trong ngày thường đều là nhất cung tỷ muội, ngươi làm việc lại cứng ngắt như thế?”



“Ý của hoàng thượng là, trong quy củ này cũng phải giảng nhân tình? Nếu thật sự nói như thế, Ninh Từ ở Kinh Châu giết người nhiều như vậy, coi như là tình hữu khả nguyên, hoàng thượng có thể khoan thứ cái này của hắn không?”


“Ngươi đây là cố ý làm cho trẫm nhìn?” Nghe nói như thế, lửa giận trong lòng hoàng thượng chợt dâng lên.


“Phải, thần thiếp thứ nhất là muốn tạo một chút uy nghiêm của hiền phi, thứ hai là muốn mượn cái này hướng hoàng thượng cầu tình.”


“Ngươi mới vừa nói, bất kể là phụ tử hiếu đạo, hay là quân thần pháp luật, trẫm đều có thể đủ trừng phạt Ninh Từ, thế nào trong nháy mắt lại chạy đến xin tha, chẳng lẽ lời mới rồi ngươi nói dứt lời, kỳ thực trong lòng cũng không ủng hộ?”


“Thần thiếp nhận đồng, nhưng dù cho biết hoàng thượng trừng phạt Ninh Từ hết sức thiên kinh địa nghĩa, thân làm mẫu thân, làm sao nhẫn tâm thấy nhi tử của mình bị trách phạt mà thờ ơ được chứ? Thần thiếp có thể cười để hoàng thượng trách phạt Ninh Từ, thần thiếp có một đống thời gian để hoàng thượng tâm nhuyễn, để mài đến hoàng thượng tiêu trừ bất mãn trong lòng, nhưng thần thiếp không muốn làm như vậy.”


Bookwaves.com.vn

Hiền phi nói chuyện, viền mắt dần dần đỏ.


“Thần thiếp đối với hoàng thượng từ trước có sao nói vậy, thần thiếp biết, lúc này đây Ninh Từ làm quá, hoàng thượng cũng có chút đau đầu, nên thần thiếp lý giải hoàng thượng muốn nghiêm phạt hắn, nhưng cùng lúc đó, thần thiếp cũng hy vọng tận khả năng bản thân có để xin tha cho hắn, để trừng phạt trên người hắn nhẹ một ít.”


“Nói xong chưa?” Nhãn thần của hoàng đế âm trầm, “Nói xong trở về cung điện của ngươi đi.”


“Hoàng thượng, thần thiếp đã nói xong, bất quá đại bản của Chu quý nhân còn thiếu hai, thần thiếp muốn đánh xong!”


Khí tức của hoàng đế lạnh lẽo: “Người đến, tiễn hiền phi nương nương trở về.”


“Hoàng thượng! Hai đại bản thần thiếp trừng phạt không được sao?”



“Trở về!”


Cung nhân liền vội vàng tiến lên, thái độ cường ngạnh quay hiền phi.


Hiền phi rũ mâu nhìn về phía Chu quý nhân mặt mang vẻ đắc ý trên mặt đất, thanh âm rốt cục nghẹn ngào: “Nếu như thần thiếp cứ muốn đánh nàng?”


“Hiền phi, chuyện tiền triều, trẫm không muốn liên lụy đến hậu cung, ngươi phải hiểu được cái gì gọi là một vừa hai phải!”


Nhãn thần của hiền phi run lên, một hạt nước mắt chiến nguy nguy từ bên gương mặt tuột xuống: “Một vừa hai phải? Trước đây thần thiếp không rõ, bởi vì hoàng thượng nói qua, thần thiếp có thể tự do tự tại sống trong hậu cung, nhưng hôm nay, thần thiếp có thể chậm rãi học…”


Nói xong trực tiếp mang người xoay người đi về Hạo Nguyệt hiên.


Chu quý nhân cường chống bò người lên, kiều kiều yếu yếu quỳ đến trước mặt hoàng thượng: “Thần thiếp đa tạ ân cứu mạng của hoàng thượng, nếu như không phải hoàng thượng, cái mạng này của thần thiếp ngày hôm nay coi như giao ra rồi.”


“Hiền phi nói ngươi bất kính với nàng, ngươi làm chuyện gì?”


“Là bản thân hiền phi nương nương tâm tư quá mức mẫn cảm, thần thiếp cái gì cũng chưa từng làm…”


“Khi quân là tội lớn giết cửu tộc, ngươi nghĩ cho kỹ.”



Chu quý nhân chợt ngẩng đầu lên, trong ánh mắt hoàng thượng cũng không có chút thương tiếc nào với nàng, ngược lại mang theo một mảnh lãnh ý vô biên.


“Hoàng thượng, thần thiếp thực sự không làm cái gì, chỉ là thần thiếp trong lúc vô ý hủy vài nhánh mẫu đơn hiền phi nương nương thích…”


Đường nhìn của hoàng đế rơi vào mảnh mẫu đơn bị xẻng đào lên, lãnh ý trong ánh mắt chợt gấp bội: “Người đến, biếm Chu quý nhân làm cung nữ, phạt đến Hoán Tẩy cục.”


“Hoàng thượng… Hoàng thượng, nô tỳ là oan uổng a! Hoàng thượng, vì sao người không làm chủ cho nô tỳ?”


Nhãn thần của đế vương thanh lãnh trầm tĩnh, khi rơi vào mảnh hoa mẫu đơn thượng, mang theo tình nghị hoài niệm nhè nhẹ: “Mảnh mẫu đơn này, là trẫm đích thân trồng cho hiền phi.”


Bookwaves.com.vn

Chu quý nhân hít một hơi thật sâu, chỉ cảm thấy thấy lạnh cả người từ đầu lạnh đến chân: “Hoàng… Hoàng thượng…”


“Mang xuống!”


“Vâng.”


“Hoàng thượng thứ tội, thần thiếp biết sai rồi…”


Hiền phi không phải đã chọc hoàng thượng chán ghét sao? Thế nào hôm nay hoàng thượng còn có thể giữ gìn nàng như vậy?


Lý Lâm liền vội vàng tiến lên, quay hộ vệ thấp giọng nói rằng: “Ngăn chặn miệng mang xuống, chớ chọc hoàng thượng sinh nộ.”


“Vâng.”


Đợi được Chu quý nhân bị mang đi, Lý Lâm đi tới bên người hoàng thượng, thận trọng nói rằng: “Hoàng thượng chớ quá mức tức giận, nô tài để hoa tượng đến đây xem một chút, xem những mẫu đơn này còn có thể cứu trở về hay không.”



“Còn xem cái gì mà xem, đều san bằng rồi, có thể cứu được mấy nhánh?”


“Nô tài đây không phải là thấy hoàng thượng đau lòng sao?”


“Không phải là vài nhánh hoa sao, có cái gì để đau lòng, trong cung này có nhiều rồi.”


“Hoa trong cung đích thật là có thật nhiều, nhưng có thể được tâm ý của hiền phi nương nương, cũng chính là mấy nhánh hoàng thượng trồng. Sở dĩ hiền phi nương nương phát lửa giận lớn như vậy, cũng chính bởi vì vài nhánh mẫu đơn này, hoàng thượng, nô tài ở một bên nhìn, lúc hiền phi nương nương rời đi, nước mắt kia dường như thành chuỗi rơi xuống, hiển nhiên thực sự thương tâm, bằng không người đi nhìn một cái?”


“Tính tình của nàng từ trước trực lai trực khứ như vậy, một chút ủy khuất đều chịu không nổi, mài mài tính tình của nàng một chút cũng tốt, đỡ phải để cho sau này nàng làm việc không đúng mực. Ninh Từ ở Kinh Châu bên kia phạm sai lầm, trẫm cũng không có liên lụy đến trên người của nàng, nàng ngược lại qua đây đùa giỡn tính tình, trẫm ở trong cung nhiều tần phi như vậy, chưa thấy qua nàng như vậy.”


“Tính tình của hiền phi nương nương như vậy, không phải là hoàng thượng cưng chìu sao? Nhiều năm như vậy, hiền phi nương nương nhất quán như vậy, có cái gì thì nói cái đó, tính tình trực sảng như vậy ngược lại cũng thực tại khó có được.”


“Sao ngươi cứ nói giúp hiền phi, không sợ trong lòng trẫm suy nghĩ nhiều, cho rằng ngươi và hiền phi Đoan vương là một phe?”


“Nếu đổi thành người bên ngoài, lão nô tất nhiên không dám nói như vậy, nhưng hiền phi nương nương bên kia, lão nô minh bạch, hoàng thượng sẽ không hiểu lầm.”


“Được rồi, vừa phạt nàng rồi, hôm nay sẽ không đi thăm nàng. Bất quá lời trong lời ngoài nói của hiền phi trước đó, trong cung có thật nhiều người muốn dẫm trên người nàng, lời này là thật?”


“Hoàng thượng cũng biết, trong hậu cung khó tránh khỏi có chút hạ nhân không có mắt, thích xem điệp hạ thái, phủng cao thải thấp.”


“Đoạn thời gian trước, phía nam không phải vừa tiến cống một hộc đông châu sao? Ngươi lựa ra mấy viên thượng đẳng, đưa qua cho hiền phi.”


“Vâng.”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận