CHƯƠNG 432: TRIỆT ĐỂ DẪN LỆCH, MỸ TƯ TƯ
Dịch giả: Luna Wong
Hiền phi ở trong Bảo Hoa điện gần một canh giờ mới ly khai, dẫn tới các phi tần trong hậu cung không khỏi suy đoán không ngớt.
Hoàng thượng không phải đã chán ghét hiền phi sao? Thế nào lúc này, lưu nàng ở trong Bảo Hoa điện ngây người lâu như vậy?
Sau đó, hoàng thượng lại lần nữa ban thưởng đông châu trước bị hiền phi lui về qua, lúc này đây hiền phi không có cự tuyệt nữa, mà là thật cao hứng tạ ân thu nhận.
Tin tức rất nhanh thì lan truyền ra ngoài cung, sau khi Hứa Vân Noãn nghe xong, không khỏi âm thầm cảm khái: “Vị hiền phi nương nương này thật là không phải nữ tử thông thường có thể so.”
Hàn Yên đưa trà trản đến bên tay của Hứa Vân Noãn:
“Tiểu thư, nhìn ý của hoàng thượng, đã cùng hiền phi nương nương hòa hoãn quan hệ, có phải nghĩa là, Đoan vương điện hạ bên kia hẳn là rất nhanh cũng sẽ không có chuyện gì hay không?”
“Hiền phi nương nương phi tâm tư lớn như vậy, dẫn tới hoàng thượng một lần nữa đưa mắt rơi vào trên người của nàng, không đơn thuần là vì Đoan vương điện hạ, chính xác mà nói mục đích chủ yếu không ở Đoan vương.”
“Không phải là vì Đoan vương điện hạ?” Mộ Vũ không khỏi trợn to hai mắt, trong ánh mắt tràn đầy không giải thích được, “Vậy là vì cái gì nha?”
“Hiền phi nương nương là người thông minh, tiền triều tuy rằng huyên mưa sa gió giật, chỉ cần chuyện Kinh Châu rõ ràng khắp thiên hạ, Đoan vương điện hạ bị phạt cũng có hạn, sẽ không đả thương đến căn bản, nếu chỉ là vì Đoan vương điện hạ, không cần phải âm thầm chịu khổ.”
“Nói cũng phải, lẽ nào vị hiền phi nương nương kia có nhiều mưu đồ hơn?”
“Nói mưu đồ cũng không chính xác, hiền phi nương nương là muốn cho hoàng thượng thấy rõ đảng phái tranh ở tiền triều, dù sao, mấy hoàng tử đều đã thành niên, thân thể của hoàng thượng cũng bắt đầu trở nên kém, sau này đối chọi gay gắt hãm hại như vậy không phải số ít, trước hết để cho hoàng thượng thấy rõ thế cục trong triều, sau đó cho thấy nàng và Đoan vương điện hạ vĩnh viễn đều đứng ở bên hoàng đế, kể từ đó, sau này có âm mưu gì chĩa múi nhọn vào bọn họ nữa, hoàng thượng theo bản năng sẽ che chở cho bọn họ.”
“Thì ra là thế, hiền phi nương nương nghĩ thực lâu dài.”
“Ở trong hoàng cung, người nghĩ không lâu dài, sớm đã chết, đâu có thể an an ổn ổn sống đến bây giờ?” Hứa Vân Noãn nhẹ nhàng cười cười.
Bookwaves.com.vn
“Vậy Đoan vương điện hạ bên kia…”
“Chúng ta chỉ cần nhìn là được rồi, rất nhanh thì sẽ có kết quả.”
“Không cần hỗ trợ sao?”
“Hoàng thượng cấm túc Đoan vương điện hạ, lại khiển trách hiền phi nương nương, hơn nữa quan viên tố tấu trong triều đình, trong lúc nhất thời Đoan vương phủ thành cái đích cho mọi người chỉ trích, nhìn hận không thể sau một khắc bị ép vỡ. Trong lòng đám người tam hoàng tử sẽ dương dương đắc ý, nhưng lúc này ở trong lòng bọn họ đắc ý, hiền phi nương nương lần thứ hai thu được sủng ái của hoàng thượng, tựa như một cái tát, vang dội quất trên mặt của bọn họ, ngươi cảm thấy bọn họ sẽ làm sao?”
“Chắc chắn đám người tam hoàng tử sẽ không muốn nhìn thấy hoàng thượng bởi vì hiền phi mà khoan dung Đoan vương, có thể sẽ tăng nhanh bước tiến, mau sớm thúc giục hoàng thượng định ra tội danh của Đoan vương.” Hàn Yên lớn gan suy đoán.
“Không sai, cử động này của hiền phi nương nương tựa như lửa cháy đổ thêm dầu, sẽ làm cây đuốt tiền triều kia cháy càng thịnh vượng, lửa càng lớn, hỏa thế sẽ càng khó khống chế, cũng liền càng dễ làm lỗi, kế tiếp, chúng ta chỉ cần xem hí là đủ rồi.”
“Vâng.”
Hoàng cung Bảo Hoa điện, hiền phi ly khai, thần sắc của hoàng đế trở nên có chút thâm trầm.
Lý Lâm cẩn thận lấy mấy thứ chưa ăn hết xuống, sau đó lại bưng lên một trản lục trà: “Hoàng thượng, mùa này, dưa hấy cũng không thông thường, vị đạo có ngọt không?”
“Nếu ngươi hiếu kỳ, trực tiếp đi nếm thử, trẫm còn có thể tính toán những vật này với ngươi sao?”
“Nô tài đa tạ hoàng thượng, đây không phải là… thân phận dưa hấu không bình thường sao? Nô tài không biết mình có phúc khí này hay không.”
“Hiền phi hồ đồ, ngươi cũng theo?”
“Hiền phi nương nương tuy có chút hồ đồ, nhưng có thể được hoàng thượng trọng triển miệng cười, cũng là một cái công lớn.”
Hoàng đế nhấp một ngụm nước trà: “Trong hậu cung quả thực có lời đồn trẫm muốn giết Đoan vương?”
“Là có mấy người đũa giỡn khẩu thiệt như thế, bất quá đều bị xử trí rồi.”
“Ngoài cung thì sao?”
“Đây… Nô tài cũng không biết, có muốn phái người ra ngoài hỏi thăm thử hay không?”
“Hiền phi sẽ không lấy chuyện này ra nói dối.”
“Vâng.”
“Lý Lâm, ngươi cảm thấy Đoan vương xử lý chuyện Kinh Châu thành, thế nào?”
“Hoàng thượng, nô tài nào có lá gan nghị luận việc này nha?”
“Trẫm bải ngươi nói ngươi cứ nói, không phải là nhàn thoại thôi sao, nói nhiều lời ít, trẫm còn có thể cùng ngươi tính toán?”
“Hồi bẩm hoàng thượng, người hỏi, nô tài cả gan nói lên một câu, nô tài trái lại cảm thấy cách làm của Đoan vương điện hạ mặc dù có hơi quá, nhưng coi như là tình hữu khả nguyên, dĩ nhiên, phạt vẫn là nên phạt.”
“Một lão nô như ngươi, quả nhiên nói đều là chút lời vô ích.”
“Nô tài biết, trong lòng hoàng thượng rõ như gương, đâu cần lão nô lai chen vào nói?”
“Gần đây quan viên trong triều đình tựa hồ lời nói rất nhất trí.” Ánh mắt của hoàng đế thâm trầm.
“Những đại nhân trong triều đình kia đều là hạng người tâm tính chính trực, có lẽ là thấy Đoan vương điện hạ giết nhiều người như vậy, thoáng cái không tiếp thu được.”
“A, trẫm trái lại nhìn, như là có người gì ở phía sau bọn họ chỉ điểm.”
“Đây… đây cũng sẽ không đi…”
Bookwaves.com.vn
“Trước trẫm không phản ứng kịp, nhưng hôm nay nhìn một cái, bên ngoài đều đang đồn cái gì, nói trẫm sẽ giết Đoan vương? Trẫm là hạng người bạo ngược thế sao? Cũng bởi vì chuyện này giết thân nhi tử của mình, vậy trẫm chẳng phải là thành bạo quân sao? Đoạn thời gian trước, bởi vì chuyện dư nghiệt tiền triều huyên sôi sùng sục, lại lan truyền ra lời đồn đãi như vậy, người sau lưng kỳ tâm khả sát.”
“Vẫn là hoàng thượng anh minh, nô tài cho dù là có mười cái đầu óc, cũng trăm triệu lần nghĩ không được sâu xa như vậy.”
“Chu Hoài được trẫm trọng dụng, nhưng âm thầm như cũ có dính dấp với dư nghiệt tiền triều, khó tránh khỏi trong triều đình không có người của bọn họ, nên trẫm trái lại muốn mượn chuyện của Đoan vương, xem thử, các quan viên trong triều đình đến tột cùng có bao nhiêu tâm tư!”
“Hoàng thượng anh minh.”
“Mục gia gần đây có động tĩnh gì sao?”
“Không có nghe nói Mục gia có động tĩnh gì, bất quá dưa hấu đã chín, kế tiếp, trong Tứ Quý các hẳn là sẽ náo nhiệt một phen.”
“Ân, để người chú ý một chút.”
“Vâng.”
Tư tự của hoàng đế hoàn toàn bị dẫn lệch, nếu Hứa Vân Noãn biết tâm tư của đế vương, tất nhiên có thể bật cười.
Trong Mục phủ, hạ nhân tới tới đi đi vội vàng, trên mặt mỗi người đều mang cười.
Nhóm dưa hấu đầu tiên đã chín, Hứa Vân Noãn rất hào phóng để người hái xuống một ít, chia cho người trong phủ, tư vị kia ngọt ngào, bây giờ suy nghĩ một chút còn chảy nước miếng.
Nhóm dưa hấu này chín trước một tháng, đây chính là có thể bán hơn một khoản giá tốt, nhưng cô nãi nãi lại rộng lượng như vậy, trong lòng bọn họ tự nhiên cũng theo cảm kích.
“Cô nãi nãi, dưa hấu đều đã vận đến Tứ Quý các rồi.”
Hứa Vân Noãn gật đầu: “Vẫn chia làm ba đẳng cấp, dựa theo giá định ra trước đó bán ra ngoài đi.”
“Vâng.”
Lòng của đám người Đinh Sơn tràn đầy chờ mong, dự bị thu thu bạc tới tay, từng người một tinh thần gấp trăm lần, dường như quân tốt sắp ra chiến trường.
Hứa Vân Noãn lại cười cười.
Hàn Yên chú ý tới thần sắc của nàng, không khỏi hỏi: “Tiểu thư, là có chỗ nào làm không ổn sao?”
“Ngược lại cũng không có gì, chẳng qua là cảm thấy sợ là đám người Đinh Sơn sẽ phải thất vọng.”
“Thất vọng?”
“Ân, hôm nay Đoan vương điện hạ đang bị nhốt, Trần Tiêu cũng bị liên lụy, binh quyền trong tay cũng giao ra rồi, trong kinh thành, sợ là không có nhiều quan viên đến mua trướng nữa.”
“Chẳng lẽ nói mấy thứ này sẽ bán không được?”
“Tam đẳng dưa hấu chắc không vấn đề gì quá lớn, nhất đẳng và nhị đăng, sợ là sẽ phải chịu ảnh hưởng cực lớn.”
“Vậy phải làm thế nào?”
“Nếu những quả dưa hấu này không thể đổi thành bạc, vậy liền đổi chúng nó thành nhân tâm, phản chính dưa hấu này cũng chịu đựng được, tiếp qua hơn mười ngày nữa, tự nhiên có người đến ăn chúng nó.” Hứa Vân Noãn nhợt nhạt cười cười, độ cong khóe môi dị thường ưu mỹ.
Mộ Vũ và Hàn Yên nhìn thấy, không khỏi có chút nhìn ngây dại.
“Đây là biểu tình gì?”
“Chúng nô tỳ cảm thấy tiểu thư đẹp.”
“Ha ha, hai người các ngươi lại muốn chọc ta vui vẻ?”
“Chúng nô tỳ mới không có, không tin người hỏi thử Nhị Hắc? Nhị Hắc, có phải tiểu thư đẹp hay không?”
“Gâu gâu?”