CHƯƠNG 445: HỒ NGÔN LOẠN NGỮ BỊ SÉT ĐÁNH
Dịch giả: Luna Wong
Tiếng nghị luận của người chung quanh, hòa tan lo lắng Lý thị đưa tới trong lòng mọi người.
Hứa Vân Noãn đợi được tiếng nghị luận của mọi người dần dần thấp xuống, lúc này mới nói tiếp: “Kinh Châu ở Giang Nam, có một nửa địa phương chính là ruộng nước, cũng không thích hợp trồng cốc, bất quá những ruộng cạn khác trái lại không bị ảnh hưởng. Đợi được cốc chín, ta liền đem những cốc này chia đều cho chư vị bách tính thành, mọi người có thể căn cứ trạng huống ruộng đồng của bản thân tự hành đổi.”
“Hứa cô nương, đây trăm triệu lần không được…”
Nét mặt của Hứa Vân Noãn dẫn theo chút nghi hoặc: “Mọi người quả thật là ghét bỏ phần lễ vật này quá mức đơn bạc sao?”
“Tự nhiên không phải, ruộng tốt dễ được, giống tốt khó cầu, nhóm cốc này vừa nhìn chính là có thể cao sản, cứ như vậy đưa cho chúng ta, thật sự quá quý trọng.”
“Cốc có thể chia đến trong tay chư vị cũng không tính là quá nhiều, chư vị tín nhiệm Vân Noãn, nguyện ý trồng nó, xem có phải có thể thích ứng hoàn cảnh Giang Nam hay không, với ta mà nói là một chuyện tốt. Chư vị cũng không cần đẩy nữa, coi như là giúp ta chuyện này.”
Ánh mắt của Hứa Vân Noãn chân thành, chư vị bách tính Kinh Châu thương lượng với nhau chỉ chốc lát, sau đó trịnh trọng đáp ứng: “Thỉnh Hứa cô nương yên tâm, chờ bỏ vào cốc trồng xong, chúng ta nhất định sẽ chăm sóc thật tốt.”
“Như vậy liền đa tạ.”
Hứa Vân Noãn vốn chỉ muốn thu hoạch nhóm lương thực này xong, đi đầu phân cho bách tính kinh thành, nhưng kế hoạch này cản không nổi biến hóa, hôm nay nương chuyện này phân phát lương loại, coi như là biết thời biết thế, ngược lại càng thêm không vết tích so với việc trực tiếp phân cho bách tính kinh thành.
Coi như là giúp nàng làm chăn đệm cho sau này.
Lý thị vốn là muốn đi, nhưng lại nghĩ đến quý nhân phân phó, liền trực tiếp lưu tại một bên, nghe được Hứa Vân Noãn tặng lương loại cho bách tính Kinh Châu làm bồi thường, không khỏi xuy cười ra tiếng:
Bookwaves.com.vn
“Hứa Vân Noãn, chẳng lẽ những thứ lương thực này lại là ngươi từ địa phương khác đổi lấy đi? Ngươi cần phải suy nghĩ kỹ, lương thực này gieo lên là quan hệ đại sự bách tính ăn được cơm hay không, chớ một lòng chỉ nghĩ bản thân làm náo động, nếu làm trễ nãi nhiều bách tính gieo lương thực, vậy ngươi có tội lớn.”
“Chuyện của ta cũng không nhọc ngươi phí tâm.” Ánh mắt của Hứa Vân Noãn rét run.
“Nói rất hay giống ai cam tâm tình nguyện quản ngươi vậy? Ta cũng thấy bà bà ta ở Mục gia làm hạ nhân, nếu Mục gia xảy ra chuyện gì, bà bà ta khó tránh khỏi cũng phải chịu ảnh hưởng, cả nhà chúng ta đều không được an bình? Suy nghĩ kỹ một chút, từ khi ngươi đến kinh thành, động tĩnh trong trong ngoài ngoài gây ra thật là không ít…”
Lý thị hơi dừng một chút, dùng nhãn thần từ trên xuống dưới quét Hứa Vân Noãn một lần.
“Thân là một nữ tử, không an an ổn ổn ở phòng khuê trong của mình học tập thêu nữ hồng, cả ngày lộ mặt ra ngoài, sau này ai còn dám nhấc lên quan hệ với ngươi?”
Lý thị giọng nói âm dương quái khí, phảng phất ý có điều ám chỉ.
Quang mang đáy mắt của Hứa Vân Noãn hoàn toàn lạnh xuống: “Trước khi ngươi ở đây nói những lời này, chẳng lẽ không nên thẩm lượng mình một chút sao?”
“Ta đây là bị buộc bất đắc dĩ, nếu những người này sớm lão lão thật thật cho bạc, ta cần gì phải tân tân khổ khổ đòi tới cửa như vậy? Là người cũng khi dễ những người dân thường như chúng ta, khổ sở trong này thật đúng là không chỗ để nói.”
Lý thị trang mô tác dạng, vừa nói còn vừa nhẹ bỗng liếc Hứa Vân Noãn.
Đúng lúc này, lại là một chiếc xe ngựa lái qua, một đạo thanh âm hơi lộ ra suy yếu, nhưng lại tràn đầy tức giận vang lên: “Ngươi bị khổ sở gì, trước khi tới ta nói nói thế nào?”
Nghe được cái thanh âm này, Lý thị như bị sét đánh!
“… Nương, ” Lý thị chợt quay đầu nhìn về phương hướng xe ngựa, chỉ thấy Thẩm Cửu Mạch mang người đỡ Đinh thị từ trên xe ngựa xuống, nàng mạnh lui về phía sau hai bước, trong ánh mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ, “Ngươi… Ngươi làm sao?”
Sắc mặt của Đinh thị tái nhợt, thế nhưng một đôi mắt lại phá lệ lợi hại: “Ngươi là muốn hỏi sao ta không chết? Không có thể như ngươi mong muốn, thật đúng là xin lỗi!”
“Ta…”
Đinh thẩm vội vã đi tới trước mặt của Hứa Vân Noãn, phác thông một tiếng quỳ ở trên mặt đất: “Đều là nô tỳ không quản tốt Lý thị, để cho nàng gây ra chuyện không biết xấu hổ như vậy, thỉnh cô nãi nãi trách phạt.”
Hứa Vân Noãn vội vã khom lưng đỡ Đinh thẩm lên: “Đinh thẩm không cần đa lễ, ngươi làm sao rồi? Sao sắc mặt tái nhợt như vậy?”
“Đây phải hỏi nhi tức tốt của ta!”
Đinh thẩm mạnh quay đầu, sắc mặt tái nhợt bởi vì thống hận mà hơi lộ ra dữ tợn.
“Sáng sớm hôm nay, nhi tức này của ta bưng cho ta chén cháo, ta còn nghĩ nhi tức phụ rốt cục hiểu chuyện rồi, biết hiếu kính bà bà như ta! Vì vậy thật cao hứng ăn, nhưng không nghĩ tới sau khi ăn vào nhân sự chẳng biết… May là Thẩm công tử tới đúng lúc, nếu không, lão bà tử ta đây đã bị mất mạng!”
Bookwaves.com.vn
“Ta không có!” Lý thị liền vội vàng lắc đầu phủ nhận.
“Ngươi dám nói cháo kia không phải ngươi nấu? Ngươi dám nói thuốc trong chén không phải ngươi hạ?” Đinh thẩm nhìn Lý thị, hận không thể dùng nhãn thần tươi sống quả nàng, “Chuyện hạ dược trước không nói, chúng ta nói Nghênh Khách hiên này đến tột cùng là của người nào!”
“Nghênh Khách hiên tự nhiên là của chúng ta!” Lý thị như vịt bị đạp cái cổ, cứng ngắc nói.
“Từ khi Nghênh Khách hiên thành lập, ngươi một lòng xui khích ta để cho ngươi quản lý ở danh nghĩa bản thân, ngươi chỉ nhìn thấy được những vật trước mắt này, không chút nào nghĩ tới nếu không có cô nãi nãi ủng hộ, Nghênh Khách hiên từ đâu tới?”
“Cái gì gọi là Hứa Vân Noãn ủng hộ? Nghênh Khách hiên vốn chính là ngươi xây, trong ngày thường bận trong bận ngoài, cũng đều là một mình ngươi chống đỡ!”
Tức giận trên mặt Đinh thẩm càng phát cường thịnh: “Nguyên bản, cũng là bởi vì cả nhà chúng ta khốn cùng, nên ta mới bán thân vào Mục gia làm nô. Nhi tử ta Hồ Thành thân thể kém, trong ngày thường cần điều dưỡng, thân thể của ngươi cũng không tiện, sinh ra Hồ Gia càng trời sinh không đủ, hầu như nuôi không sống. Sau khi cô nãi nãi đi tới Mục gia, đã biết trạng huống của ta, cố ý mở phương dược thiện cho ta, giúp Hồ Gia điều dưỡng thân thể, lúc này mới dưỡng được người! Phần ân tình này ngươi ghi chưa?”
“Ta… Dù vậy, Hứa Vân Noãn nàng cũng không nên xâm chiếm sản nghiệp của người khác!”
“A, phương dược thiên trong tay ta, là cô nãi nãi cho! Sở trường của ta là những thức ăn kia, cũng đều là cô nãi nãi cho thực đơn! Vị đạo của món ăn đó, là cô nãi nãi và Vương Tuyền ở một bên một lần một lần nhìn ta làm! Nếu như không có cô nãi nãi ủng hộ, Nghênh Khách hiên thành lập chính là một chuyện tiếu lâm!”
“Đây…”
Nghe được những thứ ẩn tình này, người chung quanh nhìn về phía Lý thị thần sắc liền vi diệu.
Trước nghe nàng nói lời thề son sắt, thật đúng là cho rằng Hứa Vân Noãn là nhìn Nghênh Khách hiên đỏ mắt, nhưng hôm nay vừa nghe, hoàn toàn không có chuyện như vậy mà!
Đinh thẩm lại không ngừng câu chuyện, nếu như nói trước đây, nàng không xem trọng nhi tức này, như vậy lúc này, nàng đã triệt để hết hy vọng.
“Công thức thực đơn và dược thiện là căn cơ Nghênh Khách hiên thành lập, trừ lần đó ra, tửu lâu Nghênh Khách hiên, là cô nãi nãi phụ trách dọn tới, bạc Nghênh Khách hiên cải tạo, cũng là cô nãi nãi ra! Lý thị, ta muốn hỏi ngươi, ngươi cả ngày ở Nghênh Khách hiên, ngoại trừ trộm bạc từ quầy, ngươi giúp qua cái gì? Ngươi có mặt mũi nào nhấc lên quan hệ với Nghênh Khách hiên?”
Nói xong lời cuối cùng, khí tức của Đinh thẩm đều thở không lên.
Dân chúng chung quanh một mảnh ồ lên, nếu lời trong miệng Đinh thẩm là thật, như vậy da mặt của Lý thị thật đúng là dày không biên giới.