Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 449: TUYỆT KHÔNG CÔ TỨC


Dịch giả: Luna Wong – cô tức có nghĩa là nuông chiều, nhân nhượng


Một bên kia Mục phủ, trong Ngưng Thu viện của Hứa Vân Noãn đèn đuốc sáng trưng.

Bên cửa sổ, Hứa Vân Noãn một tay nâng má, trước mặt để bàn cờ, quân trắng đen đã hạ không ít, nàng đang cầm một quân đen nhẹ nhàng gõ ở sát biên bàn cờ, thanh âm cực kỳ thanh thúy.


Hàn Yên bưng nước ấm đi lên: “Tiểu thư, thời gian đã không còn sớm, có cần sớm nghỉ ngơi một chút hay không?”


“Nằm dài trên giường cũng ngủ không được, chẳng bằng ngồi ở chỗ này suy nghĩ chuyện.”


“Không biết tiểu thư đang suy nghĩ gì, nô tỳ tính tình ngu dốt, bất quá cũng có thể giúp đỡ tiểu thư tự định giá một phen.”


“Ta đang suy nghĩ Thẩm gia.”


“Tiểu thư, chuyện lần này là Thẩm gia mưu đồ sao?”


“Ta cũng không biết có phải hay không, nếu không biết, vậy liền đổ tội danh lên trên người Thẩm gia chuẩn không sai.”


Ai bảo nàng nàng nhìn Thẩm gia trong trong ngoài ngoài đều không vừa mắt chứ, nên lời này một chút mao bệnh cũng không có.


Nghe nói như thế, Hàn Yên không khỏi cười một tiếng: “Tiểu thư bây giờ là đang nghĩ làm sao định thực tội danh cho Thẩm gia sao?”



Hứa Vân Noãn ba một cái ném quân cờ trong tay ra, sau đó tiện tay liền làm loạn bàn cờ.


“Lần này tính toán không chỉ là nhằm vào ta, còn nhằm vào Mục gia, nếu như không phải cứu một nhà Đinh thẩm, phía sau còn không biết có bao nhiêu kế sách ác độc chờ. Người khác đều muốn triệt để giết chết chúng ta, như vậy chúng ta tự nhiên cũng không thể nhân từ nương tay. Cho nên…”


Hứa Vân Noãn ngừng câu chuyện, trong ánh mắt hiện lên một tia hung quang cực kỳ lạnh lùng.


Hàn Yên nhìn thấy, nhịn không được trong lòng run lên, luôn cảm thấy tiểu thư nhà mình đang mưu đồ một đại sự: “Tiểu thư, cho nên người…”


“Ta đang tự định giá làm sao… đào tâm can của người khác!”


Nói xong câu này, ánh sáng lạnh trong ánh mắt Hứa Vân Noãn chợt thối tán, lại khôi phục thành dáng dấp ôn ôn nhuyễn nhuyễn trước đó, nhìn thấy thần sắc của Hàn Yên đều sợ đến cứng ngắc, không khỏi cười nói: “Dọa phải rồi?”


“Không có, chẳng qua là nô tỳ cảm thấy bản thân vô dụng, không thể giúp đỡ tiểu thư tốt hơn.”


“Giữa ta ngươi không cần phải nói những thứ này, sau này việc cần cho ngươi làm sẽ nhiều đó.” Nhãn thần của Hứa Vân Noãn rơi trên bàn cờ, “Hắc hắc bạch bạch, có đôi khi cũng không phải phân minh như vậy, đi chuẩn bị văn chương, ta viết phong thư cho Tần U Tố.”


“Vâng.”


Bookwaves.com.vn

Giấy bút rất nhanh liền chuẩn bị xong, Hứa Vân Noãn nhẹ nhàng nắm bắt bút lông, không chậm trễ chút nào hạ bút rơi chữ.


Đêm nay, Hứa Vân Noãn ngủ cũng không tính là kiên định, cảnh trong mơ ban đêm phức tạp mà dài dòng, dường như muốn lắp lại toàn bộ đoạn kinh lịch của nàng ở Thẩm gia một lần, trong đó khuôn mặt của Thẩm Cửu Mạch cực kỳ không rõ, đến phía sau dần dần liền có chút thấy không rõ.



Sau khi tỉnh lại, cái trán của Hứa Vân Noãn ra một mảnh mồ hôi lạnh, áp lực và bị đè nén trong mơ trận trận xông lên đầu, một trận mạnh hơn một trận, phảng phất nỗ lực xông phá phòng tuyến nàng tạo dựng trong lòng.


Hứa Vân Noãn giơ tay lên bưng kín ngực, trái tim nhảy lên hơi có chút hổn độn, một lát sau, nàng đột nhiên tự giễu nở nụ cười một tiếng:


Chẳng lẽ đến bây giờ còn mềm lòng? Thẩm Cửu Mạch đích xác cũng coi là một chính nhân quân tử, chỉ tiếc hắn sinh ở Thẩm gia!


Trời sinh bọn họ liền đứng ở vị trí đối lập rồi!


Đã như thế, lại có cái gì để do dự chứ?


Hứa Vân Noãn đưa mắt rơi vào trên lá thư đã viết xong, lên tiếng kêu Hàn Yên tiến đến: “Hàn Yên, đưa lá thư ta đã viết xong này đưa đến Minh Hối hiên, trực tiếp cho Trần Tiêu, nói cho hắn biết đưa tới Giang Nam, hắn sẽ biết làm sao an bài.”


“Vâng, nô tỳ đi ngay. Tiểu thư, sắc mặt của người nhìn qua không tốt lắm, là đêm qua ngủ không được ngon giấc?”


“Không có gì đáng ngại, mau đi đi.”


“Vâng.”


Hứa Vân Noãn đứng dậy rửa mặt hoàn tất, đang chuẩn bị muốn ăn một chút gì, chỉ thấy Mộ Vũ cước bộ vội vội vàng vàng đi tới: “Tiểu thư, Đinh thẩm tới, hôm nay cứ quỳ gối phía bên ngoài viện, nô tỳ gọi thế nào cũng không đứng dậy.”


“Ta đi nhìn một cái.”



Cả mặt của Đinh thẩm xanh trắng, quỳ trên mặt đất không bao lâu, trên trán đã đổ mồ hôi không ngừng, hiển nhiên khó chịu tới cực điểm.


“Đinh thẩm?” Hứa Vân Noãn nhìn thấy dáng dấp của nàng, nhãn thần hơi giật giật.


“Cô nãi nãi!” Nhìn thấy Hứa Vân Noãn, trong ánh mắt của Đinh thẩm có hổ thẹn càng đậm, nàng vẫn không thể đi ra khỏi sự kiện hôm qua, “Đều là lỗi của nô tỳ…”


“Ngày hôm qua không phải đã nhận sai lầm rồi sao?” Hứa Vân Noãn khom lưng đỡ người dậy, căn bản không cho Đinh thẩm từ chối, “Đứng lên đi, chuyện hôm qua không trách được ngươi.”


“Đều là nô tỳ, tốt bụng lại làm hỏng chuyện, nếu như hết thảy đều dựa theo yêu cầu của cô nãi nãi để làm, cũng sẽ không có để Lý thị có thừa cơ lợi dụng!”


“Nếu sự tình đã phát sinh, ảo não hơn đi nữa cũng không làm nên chuyện gì, chẳng bằng ngẫm lại kế tiếp xử trí thế nào.”


“Cô nãi nãi, lần này nô tỳ qua đây, chính là muốn nói một câu với người, ta đã cùng Hồ Thành nói xong rồi, chúng ta tuyệt đối sẽ không tha thứ chõ Lý thị! Chuyện nàng hạ độc, nô tỳ nhất định sẽ truy cứu tới cùng! Chờ định tội xong, Hồ Thành cũng sẽ viết hưu thư thôi nàng!”


“Đinh thẩm, sự tình nên quyết đoán như thế nào, vẫn là cần cả nhà các ngươi thương lượng thật tốt, không cần quá lo lắng cho bên này của ta.”


Bookwaves.com.vn

“Cô nãi nãi, trong ngày thường Lý thị này luôn vì tư lợi, chiếu cố nhi tử của mình cũng không tận tâm, trước đây ta chỉ cho là tâm khí của nàng cao, hơn nữa thân thể cũng không coi là tốt bao nhiêu, có chút lòng dạ hẹp hòi cũng không để ở trong lòng. Nhưng hôm nay ở trước mặt trái phải rõ ràng, nàng lại làm như thế, thật sự để kẻ khác thất vọng cực độ, lúc này đây, tuyệt không cô tức!”


“Lý thị nói sau lưng nàng có người sai sử, Đinh thẩm tỉ mỉ hồi ức một chút, mấy ngày nay có thấy qua nàng tiếp xúc với người bên ngoài không?”


“Trước thấy nàng luôn luôn ở bên cạnh lắm mồm, vì phòng ngừa nàng làm chuyện xấu, ta còn để Hồ Thành coi chừng nàng nghiêm túc, cũng không thấy nàng lai vãng với người nào.”


“Vậy có của thân thích gì của nàng tới tìm chứ?”



“Không có, ” Đinh thẩm cẩn thận nhớ lại, bỗng nhiên ánh mắt nhất động, “Ta nhớ ra rồi, Lý thị trái lại đi được rất gần với một tú nương dạy thêu, thỉnh thoảng còn cùng nhau hẹn ra ngoài dùng trà, ta và Hồ Thành cũng không có ngăn cản.”


“Tú nương? Người bên Hàn phu nhân?”


“Phải, nô tỳ thấy quan hệ của cô nãi nãi và Hàn phu nhân rất tốt, tú nương này cũng đều là Hàn phu nhân chọn lựa ra, cũng sẽ không ra đường rẽ gì, cho nên liền không có ngăn cản.”


“Nhưng bên người Hàn phu nhân ra một Ngọc Xuân… Ngọc Xuân kia là người của Vu thị… Như vậy thân phận của tú nương kia có thể xác định.”


Nàng quả thật không có oan uổng Thẩm gia!


“Cô nãi nãi, nô tỳ nhớ kỹ tú nương kia tên Tiễn Hồng, theo trước nói là chuyên môn làm xiêm y cho Đào tiểu thư, tay nghề thêu không tệ, lúc này mới chọn ra, theo nô tỳ học kỹ xảo thêu thất truyền này.”


“Ta hiểu rồi, Đinh thẩm trở về tĩnh dưỡng cho tốt, nếu thân thể còn có chỗ nào không thoải mái, liền đi Hồi Xuân đường mời sư bá ta hỗ trợ, Nghênh Khách hiên tạm thời không cần mở cửa, chờ lúc nào thân thể của ngươi triệt để dưỡng tốt, lúc đó lại nói.”


“Cô nãi nãi… Nô tỳ chọc tới tai họa lớn như vậy, người lại một chút cũng không truy cứu… trong lòng nô tỳ…”


Nét mặt của Hứa Vân Noãn dẫn theo cười yếu ớt: “Nếu là nói cái này, mới tính là khách khí.”


Đinh thẩm nặng nề gật đầu: Sau này nàng nhất định tận hết khả năng bản thân có để báo đáp cô nãi nãi, tuyệt đối sẽ không để chuyện như vậy phát sinh lần thứ hai!


Tiễn xong Đinh thẩm, Hứa Vân Noãn về đến phòng liền bắt đầu viết thư cho Hàn phu nhân, để cho nàng hỗ trợ điều tra thân phận Tiễn Hồng kia.


Nếu là có thể, nàng cực muốn bắt người lại rất thẩm vấn, bất quá dưới mắt thân phận của Mục gia quá mức mẫn cảm, cũng không tiện lai vãng mật thiết với Hàn phu nhân bên kia, chỉ có thể kiên nhẫn như thế một chút trước.


(Luna: Cả bộ truyện chỉ thương mỗi anh Mạch cùng Đoan vương. Một người thì tự nhiên thành nam phụ ngôn tình còn luôn bị lợi dụng rồi làm nền cho nam nữ chủ, một người tốt cả hai kiếp lại tự dưng gặp xui xẻo, đành rằng kiếp trước lòng tốt của ổng bị biến thành xấu nhưng rốt cuộc ổng vẫn là một người tốt)



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận