Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 457: TA KHÔNG ĐỒNG Ý!


Dịch giả: Luna Wong


Thẩm Cửu Mạch hơi có chút chật vật đứng dậy, trượng trách mới vừa rồi hạ thủ rất nặng, lúc này đứng dậy cước bộ đều có chút lảo đảo.


Vu thị cũng không có chú ý tới tình huống của hắn, hiện tại xác nhận suy đoán trong lòng kia, chỉ cảm thấy lòng tràn đầy hận ý khó tiêu: “Hứa Vân Noãn! Quả thực chính là tiện nhân kia!”


Vẫn là Lâm Hoa một bên lên tiếng nhắc nhở, mới để cho Vu thị phục hồi lại tinh thần.


“Phu nhân, cần đưa đại công tử trở về phòng đi nghỉ ngơi không?” Dáng dấp của đại công tử nhìn thật sự không tốt lắm.


Vu thị chợt ngẩng đầu, nhìn về phía Thẩm Cửu Mạch đi tới cửa: “Ngươi đi đâu?”


“Mẫu thân còn trách phạt chưa đủ sao?”


“Phụ thân ngươi đánh ngươi là vì tốt cho ngươi, chẳng lẽ ngươi còn có lòng oán hận?”


“Nhi tử không dám, nếu mẫu thân không trừng phạt, ta đây về trước.”



Đoạn đường này hộ tống nhiều học sinh như vậ, trên đường lại trải qua ám sát, hơn nữa hiểu thân thế đích thực của Hứa Vân Noãn, có thể nói là thể xác và tinh thần đều mỏi mệt, hắn cảm giác mình đã không có khí lực nữa ứng phó mẫu thân nữa.


“Cửu Mạch, ngọc bội kia ngươi đến tột cùng là từ địa phương nào có được? Biết chuyện này có còn những người khác không?” Vừa nghĩ tới nữ nhi của Sở Ngưng còn sống, Vu thị giống như nghẹn ở cổ họng!


Nghe được Vu thị hỏi chuyện, Thẩm Cửu Mạch chỉ cảm thấy lòng tràn đầy mệt mỏi rã rời: “… Nhi tử cáo lui trước.”


Vu thị nhíu thật chặt mi tâm, cũng không có ngăn cản nữa, mà là chờ sau khi Thẩm Cửu Mạch rời khỏi, phân phó Lâm Hoa: “Phái người nhìn kỹ viện tử của đại công tử, không có phân phó của ta và lão gia, đừng cho đại công tử tùy ý đi lại, dù sao trên người hắn bây giờ còn mang theo thương, vạn nhất thương nghiêm trọng hơn sẽ không tốt.”


Trong lòng Lâm Hoa không ngừng run lên: Phu nhân đây là muốn giam lỏng đại công tử sao? Liền vì một Hứa Vân Noãn, đáng giá như vậy sao? Tình cảm mẫu tử thực sự từ bỏ sao?


“Phải.”


Vu thị gắt gao nắm ngọc bội trong tay, trong ánh mắt tràn đầy oán độc: Sở Ngưng, trước đây khi ngươi còn sống cũng tranh không lại ta, cuối cùng ôm nỗi hận mà chết, hôm nay nữ nhi của ngươi tìm trở về, rất tốt, cùng trảm thảo trừ căn, sớm tiễn nàng xuống phía dưới đoàn tụ với ngươi!


Bookwaves.com.vn

Tin tức trong triều đình càng ngày càng loạn, hôm nay đứng ra trạng cáo Ân gia, đã không chỉ là những thư sinh học sinh bị chèn ép, còn bao hàm rất nhiều thương hộ.


Trong Mục phủ, thần sắc của đại hoàng tử ngưng trọng ngồi ở trong phòng: “Thân thể của phụ hoàng càng ngày càng kém hơn, trong hậu cung, rất nhiều tần phi cũng liên hợp lại chèn ép mẫu phi, động tác của tam hoàng tử càng lúc càng lớn.”



Mục Trần Tiêu nhìn về phía Mục Thiên Trù, sau khi thấy hắn khẽ gật đầu, lúc này mới lên tiếng nói rằng: “Hôm nay trạng huống trong triều đối với điện hạ thập phần bất lợi, bất quá dưới mắt còn cần ngươi chống đỡ thêm một ít thời gian, tiếp qua một đoạn thời gian, sẽ có chuyển cơ.”


“Chuyển cơ?”


“Gia gia nhận được thư của trưởng công chúa gởi, nói nàng rất nhanh thì sẽ trở về, hơn nữa bên người còn theo một gã đại phu.”


Nhãn thần của đại hoàng tử sáng ngời: “Nếu có thể chữa tốt thân thể của phụ hoàng, để hắn có tinh lực chưởng quản triều chính, như vậy nan đề trước mắt đã giải quyết dễ dàng.”


“Cũng thỉnh điện hạ chuyển cáo hiền phi nương nương, để cho nàng an tâm một chút chớ nóng.”


“Được, ngươi yên tâm, mẫu phi ta ổn được.”


Đại hoàng tử nhìn về phía Hứa Vân Noãn vẫn trầm mặc không nói, trong ánh mắt mang theo thân thiết: “Hứa cô nương sao nãy giờ không nói gì?”


Hơn nữa sắc mặt cũng không tiện, đến tiếu ý cũng không có ngọt như dĩ vãng, chẳng lẽ là ngã bệnh sao?


Hứa Vân Noãn nhìn về phía Mục Thiên Trù và Mục Trần Tiêu: “Ca ca, Trần Tiêu, Thẩm gia nên biết thân phận của ta rồi, không biết có thể mang đến phiền phức cho kế hoạch kế tiếp hay không?”


Đại hoàng tử kinh ngạc: “Thân phận của Hứa cô nương?”



Mi tâm của Mục Trần Tiêu vừa nhíu: “Là bởi vì Thẩm Cửu Mạch?”


“Ân…” Đại hoàng tử là người một nhà, hơn nữa sự tình một khi nháo ra, hắn biết cũng có một chuẩn bị, để ngừa trở tay không kịp, “Ta là nữ nhi của Thẩm gia…”


Đại hoàng tử sửng sốt, chỉ cảm thấy bất khả tư nghị: “Thẩm gia? Thẩm gia lúc nào có một nữ nhi? Vậy trước các loại địch ý của Hứa cô nương ngươi đối với Thẩm gia …”


Hứa Vân Noãn nhẹ nhàng cười, ngữ khí bình tĩnh giản đơn tổng kết sự tình: “Thẩm Thanh có vị phu nhân nguyên phối, nguyên là công chúa tiền triều…”


Hứa Vân Noãn cũng không có nói từng sinh mẫu mình chịu đựng bao nhiêu dằn vặt, chỉ là đơn giản trần thuật sự thực một chút, nhưng chỉ cần là như vậy, cũng để cho đại hoàng tử đầy mặt khiếp sợ: “Hứa cô nương là nữ nhi của Thẩm Thanh…”


Thần sắc của Hứa Vân Noãn có vẻ có chút thanh lãnh: “Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng sự thực đúng là như thế, Thẩm Cửu Mạch đã biết thân phận của ta, ta lo lắng Thẩm gia sẽ lấy chuyện này ra làm văn, nói với điện hạ, là muốn để điện hạ có chuẩn bị tâm lý.”


“Lúc này Thẩm gia và tam hoàng tử đang tận lực mượn hơi các thần tử triều đình, nếu vị Thẩm đại nhân kia biết thân phận của Hứa cô nương, sẽ phải nghĩ hết biện pháp đón Hứa cô nương hồi phủ. Dù sao trước đó, vô luận là ở trong kinh thành xây dựng Tứ Quý các tiện lợi cho bách tính kinh thành, hay là ban đầu ở Kinh Châu thành dâng lên phương thuốc trị liệu dịch bệnh… Những thứ này cũng là công lao lớn, hôm nay bách tính Kinh Châu thập phần cảm kích Hứa cô nương, nếu lợi dụng được, những thứ này đều là dân tâm, vị Thẩm đại nhân kia tuyệt đối sẽ không buông tha.”


Thần sắc của đại hoàng tử lo lắng nói rằng.


Bookwaves.com.vn

Hứa Vân Noãn không có phản ứng bao lớn: “Trước khi đến kinh thành, liền đoán được sẽ có một ngày kia phải hồi Thẩm gia, nếu bọn họ muốn lợi dụng đồ trên người ta, cũng phải xem ta có đáp ứng hay không.”


“Ta không đồng ý!” Mục Trần Tiêu chợt lên tiếng, hấp dẫn ánh mắt của mọi người, “Ta không đồng ý ngươi quay về Thẩm gia.”


Hứa Vân Noãn nhịn không được sửng sốt: “Trần Tiêu…”



“Lấy tình huống dưới mắt đến xem, ai cũng không biết tam hoàng tử và Thẩm gia có thể chó cùng rứt giậu hay không, nên ta không đồng ý ngươi quay về Thẩm gia, Mục gia tài là nhà của ngươi, ta… Và gia gia mới là thân nhân của ngươi.”


Ngữ khí của Mục Trần Tiêu hơi lộ ra có chút gấp, chỉ cần vừa nghĩ tới Hứa Vân Noãn sẽ rời đi, hắn đã cảm thấy trái tim bị người đâm châm, đau dữ dội.


Mục Thiên Trù giơ tay lên vuốt vuốt chòm râu: “Vân Noãn, ngươi là một hài tử có chủ ý, trước đó cũng đã kế hoạch tình hình trở về Thẩm gia, bất quá, dù là ngươi muốn về, cũng không thể chọn thời cơ lúc này. Ai cũng không biết, Thẩm Thanh kia có thể phát rồ lấy ngươi làm lợi thế hay không, chúng ta đều cực kỳ lưu ý an nguy của ngươi, nếu Thẩm Thanh bắt ngươi làm áp chế, chúng ta phải thúc thủ chịu trói.”


Hứa Vân Noãn không khỏi sửng sốt, lập tức trong lòng dâng lên trận trận dòng nước ấm: Đời trước thân tình nàng đau khổ truy tầm mà không được, kỳ thực cũng sớm đã phủ xuống ở bên người nàng, chẳng qua là lúc đó nàng không có phát hiện mà thôi…

“Ta đã biết, nếu ca ca và Trần Tiêu đều không muốn để cho ta trở về, Thẩm gia coi như là dùng bát sĩ đại kiệu, ta cũng sẽ không theo bọn họ đi.”


Thần sắc buộc chặt trong mắt Mục Trần Tiêu thoáng thư hoãn chút: “Ân.”


Đoan vương phải ly khai, Mục Thiên Trù và Mục Trần Tiêu đi tiễn người, Hứa Vân Noãn lại một mình từ từ đi bên hồ nước.


Lúc này trong hồ nước, tảng lớn lá sen giao thác trên dưới, thỉnh thoảng liền có thể thấy hoa sen hồng nhạt thịnh phóng, gió nhẹ phất qua, hoa lá lay động, mang đến trận trận hà hương xa xưa, có chút lá sen hơi thưa thớt, thỉnh thoảng có thể thấy từng con cẩm lý bơi qua…


Hứa Vân Noãn không khỏi nhớ tới lúc hồ sen cải biến, nàng và Mục Trần Tiêu ước định: Trồng lên một hồ hoa sen, thêm một con thuyền nhỏ, ngửi trận trận hà hương, câu cẩm lý béo đẹp…


Hôm nay còn kém củ ấu bọn họ nói, bất quá hồ nước này quá nhỏ, nuôi thêm củ ấu nữa, sợ rằng bất lợi cho cẩm lý sinh trưởng…


Hứa Vân Noãn vừa nghĩ, vừa ghé vào trên lan can, cẩn thận nhìn hồ sen, chính nhìn chăm chú, bỗng nhiên một đạo hắc ảnh từ hai bên trái phải lủi qua đây, nàng câu dẫn ra khóe môi, động tác bén nhọn tránh sang hai bên trái phải một cái, sau đó đạo hắc ảnh kia liền thẳng tắp lướt qua lan can, bủm một tiếng tiến vào bên trong hồ sen.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận