CHƯƠNG 469: LÒNG NGƯỜI ÁC ĐỘC NHƯ VẬY
Dịch giả: Luna Wong
Tin tức Hứa Vân Noãn được ban cho phong hào rất nhanh thì truyền ra ngoài cung, người trong Mục phủ hoan thiên hỷ địa, mà Thẩm gia còn lại là một mảnh mây đen bao phủ.
Thẩm Thanh mặt không thay đổi ngồi ở chủ vị, một bên Vu thị vẫn là không nhịn được lên tiếng: “Lão gia, sự tình đã như thế, có phải nê lấy một chương trình ra hay không?”
Bây giờ suy nghĩ một chút thời cơ ngày đó ở trong Bảo Hoa điện bỏ qua, Thẩm Thanh như cũ hối hận ngũ tạng câu phần: “Chỉ thiếu chút nữa… chỉ chỉ thiếu chút nữa, tam hoàng tử điện hạ liền có thể nắm quyền to, mà Thẩm gia ta cũng cao hơn một tầng…”
“Lão gia bây giờ nói những thứ này còn có tác dụng gì, không phải đều bại rồi sao? Theo ta nói, đều do Hứa Vân Noãn kia, đang yên đang lành chỉ nàng có năng lực, cứng rắn kéo vị kia từ quỷ môn quan lại! Hứa Vân Noãn kia chính là chuyên đến khắc Thẩm gia chúng ta, có nàng ở, Thẩm gia chúng ta đừng nghĩ có tốt!”
Dĩ vãng Thẩm Thanh không muốn nghe cái này nhất, nhưng hôm nay, lại không có lên tiếng quát bảo ngưng lại.
Vu thị nói tiếp: “Lão gia, hôm nay Hứa Vân Noãn được ban cho xưng hào Phúc Linh huyện chủ gì đó, lại có phúc khí lại có linh khí, cái danh hiệu này đủ lớn, dĩ vãng nàng đều đắc ý như vây, hôm nay lại được hoàng thượng nhìn trúng, còn không trực tiếp cưỡi trên cổ của Thẩm gia chúng ta sao? Dù sao cũng phải nghĩ biện pháp trị nàng một chút, không thể tùy ý nàng vẫn lớn lối như thế chứ?”
Thẩm Thanh rốt cục lên tiếng: “Hôm nay nàng có ân cứu mạng hoàng thượng, hiền phi và đại hoàng tử lại ở một bên chăm chú nhìn chằm chằm, muốn ra tay với nàng cũng không dễ.”
Thẩm Vân Sơ nhịn không được lên tiếng: “Phụ thân, mẫu thân, trong cung không phải còn truyền ra tin tức nói, Hứa Vân Noãn kia có biện pháp để thanh tùng kia lần nữa khôi phục sinh cơ sao? Nếu là như vậy, chuyện thanh tùng nguyền rủa sẽ tự sụp đổ, hoàng thượng có thể giận chó đánh mèo tam hoàng tử điện hạ hay không?”
“Tam hoàng tử lần này là ăn trộm gà bất thành còn mất nắm gạo, hơn nữa còn có chuyện Ân gia Giang Nam vẫn còn ở đó, hắn có thể vượt qua nguy cơ lần này hay không, còn không biết nữa.”
Bookwaves.com.vn
“Thân thể của hoàng thượng lần nữa khôi phục khoẻ mạnh, kế tiếp nhất định là muốn nghiêm túc điều tra việc Ân gia Giang Nam, mà chuyện này lại là ca ca ta dẫn đầu cho rõ ràng khắp thiên hạ, trong lòng tam hoàng tử điện hạ nhất định còn có vật ách tắc, sau này đối với Thẩm gia chúng ta chỉ sợ cũng vô pháp toàn tâm tín nhiệm, kể từ đó, có phải ta cũng không cần gả cho hắn hay không?”
Tam hoàng tử tao nhã, tuấn tú lịch sự hơn nữa, nhưng là ở trong lòng của Thẩm Vân Sơ, như trước không sánh bằng Ninh Từ.
Thẩm Thanh nâng đôi mắt lên, trong ánh mắt hiện lên một tia sắc bén: “Thân là triều thần, gần đây lắc trái nghiên phải, thành thế lưng chừng, trước bởi vì chuyện đại hoàng tử, chúng ta ngược lại đầu phục tam hoàng tử, đây đã phạm vào tối kỵ, cũng may lòng dạ của tam hoàng tử rộng, nguyện ý tiếp nhận Thẩm gia. Hôm nay nếu là bởi vì tam hoàng tử gặp khốn cảnh, mà chúng ta quay đầu người khác, như vậy Thẩm gia chúng ta ở trong lòng những hoàng tử kia chính là cỏ đầu tường! Dù cho cống hiến nhiều hơn nữa, cũng vô pháp thu được tín nhiệm của bọn họ, nếu không có tín nhiệm, dù là chắp tay đẩy bọn họ lên hoàng tọa, sau cũng nhất định sẽ bị thanh toán.”
Thẩm Vân Sơ vừa nghe, giữa mặt mày khó nén lo lắng: “Phụ thân, đạo lý người nói nữ nhi đều hiểu, nhưng hôm nay trong lòng tam hoàng tử có vật ách tắc với Thẩm gia chúng ta, nếu ta thực sự gả đến tam hoàng tử phủ, sau này cũng sẽ không có kết quả gì tốt, nữ nhi là người đích thân nuôi lớn, người nhẫn tâm nhìn nữ nhi nhảy vào trong hố lửa sao?”
“Ngươi là đích nữ của Thẩm gia, chỉ có ngươi mới xứng đôi với thân phận của tam hoàng tử, người chọn này trừ ngươi ra không còn có thể là ai khác.”
Một bên Vu thị chợt híp mắt, một tia khôn khéo hiện lên: “Lão gia, lời cũng không thể nói tuyệt đối như thế, ngoại trừ Vân Sơ ra, không phải còn có một Hứa Vân Noãn sao?”
“Hứa Vân Noãn?”
“Không sai, hôm nay hoàng thượng tin cậy Hứa Vân Noãn, sinh lòng bất mãn với Thẩm gia chúng ta bởi vì chuyện của tam hoàng tử, mà nếu quả thân phận của Hứa Vân Noãn này bị vạch trần ra, chứng minh nàng là người của Thẩm gia chúng ta thì sao? Như vậy Thẩm gia chúng ta không phải có thể mượn danh của nàng sao?”
Bàn tính của Vu thị đánh cho vang dội.
“Hơn nữa lão gia suy nghĩ kỹ một chút, đừng động là Tứ Quý các hay là Nghênh Khách hiên, hoặc là Thanh Tuyền sơn, hôm nay ở trong kinh thành đều là chạm tay có thể bỏng, Hứa Vân Noãn kia vừa tinh thông nông tang, lương thực trồng ra cũng là phân ngoại cao sản, nàng lại là cốt nhục của Thẩm gia chúng ta, các loại chỗ tốt, các loại tiện lợi, chẳng lẽ không nên để Thẩm gia chúng ta chiếm tiện nghi trước sao?”
Nhãn thần của Thẩm Thanh chợt khẽ động, tâm thần không ngừng suy tư, nhanh chóng cân nhắc lợi và hại: “Ngươi nói đích xác hữu lý…”
“Còn không đơn thuần là như vậy, bách tính Kinh Châu cực kỳ cảm kích Hứa Vân Noãn, lúc này nàng lại ở Kinh Châu thành lập được công lao, hơn nữa chuyện trước đó dâng phương thuốc trị liệu dịch bệnh lên, các loại nguyên do cộng lại, lực ảnh hưởng cũng không nhỏ.”
Bookwaves.com.vn
“Nhưng nếu muốn nhận nàng trở về, cũng không phải dễ dàng như vậy, Mục gia có thể thả người sao?”
“Hứa Vân Noãn và Thẩm gia chúng ta có liên lụy huyết mạch dứt bỏ không được, Mục gia không muốn tha người cũng phải tha! Còn có một điểm trọng yếu hơn lão gia tỉ mỉ tự định giá, quan hệ của đại hoàng tử và Hứa Vân Noãn tốt như vậy, nếu Hứa Vân Noãn ly khai Mục gia, về tới Thẩm gia chúng ta, đối với hắn cũng không khác là một đả kích. Tam hoàng tử bên kia càng không cần phải nói, Hứa Vân Noãn trở về Thẩm gia, có đại ân cứu mạng hoàng thượng, lại được khâm phong làm huyện chủ, thân phận cũng không kém, hoàn toàn có thể đưa nàng đến trong phủ tam hoàng tử, tam hoàng tử nguyện ý lợi dụng cũng tốt, nguyện ý trả thù cũng được, chúng ta đều không cần phải quản…”
Thẩm Vân Sơ ở một bên liên tục gật đầu: “Phụ thân, mẫu thân nói cực kỳ có lý.”
“Hứa Vân Noãn cũng không phải dễ đối phó, hơn nữa phía sau lại có đám người đại hoàng tử ủng hộ, ta lo lắng sau khi nàng trở về Thẩm gia, Thẩm gia chúng ta từ trên xuống dưới đều không được an bình.”
Ánh mắt của Thẩm Thanh thâm trầm, lúc này đây vốn là muốn muốn mượn thời cơ diệt trừ hiền phi và đại hoàng tử, mầm tai hoạ Hứa Vân Noãn cùng trừ luôn cùng lúc, nhưng không nghĩ tới Hứa Vân Noãn lại ngăn cơn sóng dữ, trực tiếp cứu hoàng thượng, còn được phong làm huyện chủ, hoàn toàn ngoài dự liệu của hắn.
“Lão gia lúc này nghĩ xấu, nếu Hứa Vân Noãn ở bên ngoài, chúng ta muốn đối phó nàng có chút không dễ, nhưng nếu nàng tới Thẩm gia, vậy không giống nhau, chỉ cần là hiếu đạo với phụ mẫu, cũng đủ để gắt gao trói nàng lại. Hứa Vân Noãn ở bên ngoài kinh doanh danh tiếng, có thể để không ít người sinh lòng hảo cảm với nàng, nàng dám bất hiếu sao?”
Chụp cái mũ trên đỉnh đầu, nhưng là đủ để đè chết người.
Thẩm Thanh cau mày trầm tư một lúc lâu, rốt cục chậm rãi mở mắt ra: “Phu nhân nói có lý, đã như thế, vậy quét tước một viện lạc ra, chờ Hứa Vân Noãn từ trong cung ra, chúng ta liền đón nàng quay về Thẩm gia!”
“Được, lão gia yên tâm đi, ta nhất định sẽ an bài thỏa đáng.” Vu thị ôm lấy khóe môi cười, trong ánh mắt lại là lãnh ý không che giấu được.
Ở bên ngoài tính toán không lại Hứa Vân Noãn, nhưng chờ nàng tới Thẩm gia, ở địa bàn của mình, còn có thể để Hứa Vân Noãn mọc cánh bay sao? Nàng nhất định phải để cho Hứa Vân Noãn biết, tính toán của Thẩm gia là một dạng hạ tràng gì!
Chờ Thẩm Thanh đi rồi, Vu thị chuyển mâu nhìn về phía Lâm Hoa: “Đại công tử đâu? Hay là đang viện tử trong không nói chuyện?”
“Vâng, đại công tử như trước, không nói một lời, mỗi ngày chỉ đọc sách luyện võ.”
Vu thị hít một hơi thật sâu: “Vân Sơ, ngươi tự mình đi, nói cái tin tức tốt này cho đại ca ngươi biết.”
“Vâng.”