Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 470: MƯA GIÓ SẮP TỚI


Dịch giả: Luna Wong


Thẩm Vân Sơ hoan thiên hỉ tiếp nhận nhiệm vụ Vu thị giao cho nàng, đi thẳng tới viện lạc của Thẩm Cửu Mạch.


Thẩm Cửu Mạch vừa luyện xong kiếm, trên trán mang theo hãn ý nhè nhẹ, nghe được tiếng bước chân, quay đầu lại trông thấy Thẩm Vân Sơ, nhãn thần không thấy chút gợn sóng nào.


Thẩm Vân Sơ đi tới: “Đại ca, lần này ta qua đây là muốn nói cho ngươi biết một tin tức tốt.”


Thẩm Cửu Mạch không để ý tới, tiếp tục đi hướng gian phòng bên trong.


“Đại ca không muốn biết là tin tức tốt gì sao? Tin tức này liên quan đến người ngươi quan tâm nhất!”


Cước bộ của Thẩm Cửu Mạch chợt dừng lại: “Tin tức gì?”


“Ta cho rằng đại ca là không bao giờ muốn mở miệng nữa chứ, nhưng không nghĩ tới vừa dính đến người ngươi để ý kia, lại ngoại lệ.”


“Nói mau.”


Nhận thấy được thái độ cực kỳ lãnh ngạnh của Thẩm Cửu Mạch, trong lòng Thẩm Vân Sơ khó chịu.


“Đại ca, trước đây ngươi thương yêu nhất muội muội là ta, hôm nay cũng bởi vì một Hứa Vân Noãn, ngươi đầu tiên là xích mích với phụ thân, mẫu thân, hôm nay ngay cả ta đều không để ý tới, đáng giá không?”



“Không muốn nói, xin mời ngươi ly khai.”


Thẩm Vân Sơ hận hận cắn răng: “Ta cho ngươi biết, Hứa Vân Noãn ngươi để ý nhất kia, sẽ được đón về Thẩm gia.”


Thẩm Cửu Mạch mạnh nâng đôi mắt lên, lãnh mang trong ánh mắt hiện lên: “Đón nàng quay về Thẩm gia?”


“Không sai, đây đều phải đa tạ đại ca, để chúng ta biết, nguyên lai Hứa Vân Noãn là cốt nhục của Thẩm gia, đã như thế, sẽ không có thuyết pháp để hài tử nhà mình lưu lạc bên ngoài đi? Nàng cũng là muội muội của ta, chờ nàng trở lại Thẩm gia, ta nhất định sẽ chiếu cố nàng thật tốt.”


Mi tâm cỉa Thẩm Cửu Mạch nhíu chặt: “Các ngươi muốn lợi dụng nàng!”


“Đều là người một nhà, nói cái gì lợi dụng không lợi dụng chứ, đã có huyết mạch của Thẩm gia, vậy nên cống hiến cho Thẩm gia.”


Thẩm Vân Sơ nhìn thấy dáng dấp của Thẩm Cửu Mạch, trong lòng càng cáu giận, mình mới là thân muội muội của hắn, vì sao hắn lại cứ phải lưu ý một Hứa Vân Noãn?


Bookwaves.com.vn

“Dính dáng duy nhất của nàng và Thẩm gia chính là huyết thống, trừ lần đó ra, là Thẩm gia thiếu nàng, dựa vào cái gì còn dõng dạc để cho nàng cống hiến cho gia tộc?”


“Lời này đại ca phải nói cùng phụ thân, mẫu thân, bất quá bằng vào tình cảnh trước mắt của đại ca, cho dù là nói chuyện, phụ thân, mẫu thân cũng sẽ không để ý đi?”


Ánh mắt của Thẩm Cửu Mạch ngưng trọng.


Thấy hắn không nói, trong lòng Thẩm Vân Sơ rốt cục sinh ra một tia khoái ý: “Đại ca, đợi khi Hứa Vân Noãn được nhận trở về, phụ thân sẽ an bài nàng thay thế ta tiếp tục tiếp xúc tam hoàng tử điện hạ, nếu tam hoàng tử trả nguyện ý dính dáng càng sâu với Thẩm gia ta, nàng sẽ thay ta gả đến tam hoàng tử phủ, chuyện đại ca vạch trần Ân gia Giang Nam, khiến tình cảnh của tam hoàng tử điện hạ bị động, ngươi cảm thấy tam hoàng tử điện hạ sẽ đối xử với nàng thế nào?”


“Ta thực sự nghĩ không ra, lòng người có thể lạnh đến trình độ như vậy.”



“Đây không đều phải đại ca ngươi làm hại sao? Đại ca không hộ tống những thư sinh kia đến kinh thành, chuyện của Ân gia cũng sẽ không bộc phát ra? Đại ca không lộ khối ngọc bội kia ra, thân phận của Hứa Vân Noãn cũng sẽ không bị vạch trần… Xét đến cùng, đều tại ngươi!”


Thẩm Vân Sơ nói xong, vung ống tay áo đi nhanh ly khai.


Thẩm Cửu Mạch đứng tại chỗ, thật lâu không có nhúc nhích, một lát sau, hắn chợt vung trường kiếm trong tay hướng hai bên trái phải .


Trường kiếm thẳng tắp định ở tại trên cây cột dưới hành lang gấp khúc, vào gỗ ba phần, kiếm đuôi phát sinh ông ông tranh minh.


Một lát sau, hắn mạnh phóng qua bên tường, trực tiếp ra Thẩm phủ.


Mục gia Minh Hối hiên.


Úc Khoảnh bước nhanh đi tới: “Công tử, Thẩm gia đại công tử tới.”


Mục Trần Tiêu đang vẽ cái gì trên giấy, nghe nói như thế ngòi bút chợt ngừng lại: “Hắn tới làm cái gì?”


“Vẫn chưa nói rõ ý đồ đến, thế nhưng nhìn cảnh tượng vội vội vàng vàng.”


“Để hắn tiến đến.”


Mục Trần Tiêu lấy giấy trắng che lại thứ bản thân vẽ phác thảo, sau đó nhìn về phía cửa.



Không bao lâu, Thẩm Cửu Mạch liền bước nhanh đến: “Gặp qua Mục tướng quân.”


“Thẩm công tử đến đây, có gì chỉ giáo?”


Nghĩ đến tất cả mọi chuyện vì bản thân dựng lên, trong ánh mắt Thẩm Cửu Mạch hiện lên một tia thống khổ: “Mục tướng quân, chuyến này ta đi ra ngoài vội vội vàng vàng, nói ngắn gọn. Bởi vì ta không cẩn thận làm rơi ngọc bội, để phụ thân ta và mẫu thân đã biết được thân phận chân thật của Hứa cô nương.”


“Từ lúc ngươi đến đây gặp cô nãi nãi, nàng đã đoán được, ngươi nhất định sẽ tiết lộ thân phận chân thật của nàng cho Thẩm gia.”


Bookwaves.com.vn

“Ta cũng không phải cố ý…”


“Nhưng sự tình vì ngươi dựng lên.”


Thống khổ trong ánh mắt của Thẩm Cửu Mạch càng phát rõ ràng: “Đích xác, ta có trách nhiệm không thể trốn tránh. Nhưng đây không phải là chủ yếu, lần này ta tới thỉnh Mục tướng quân hỗ trợ nhiều hơn, phụ thân ta và mẫu thân có ý định muốn nhận lại Hứa cô nương, mang nàng về Thẩm gia.”


Khí tức quanh thân Mục Trần Tiêu bỗng nhiên đông lạnh như băng: “Nằm mơ!”


“Ta biết, bất kể là Mục gia hay là Hứa cô nương, đều nhất định không muốn để cho Thẩm gia làm như thế, ta báo cho Mục tướng quân biết tin tức này, chính là hy vọng Mục gia có thể ngăn cản từ đó, không nên lại để cho Hứa cô nương có chút khó xử.”


“Thẩm gia, đúng là vô liêm sỉ như vậy…”


Trong lòng Thẩm Cửu Mạch trận trận khó coi, cũng không phản bác Mục Trần Tiêu: “Mục tướng quân, ta có thể làm vì Hứa cô nương hữu hạn, chỉ có thể gửi hy vọng vào Vệ quốc công và ngươi.”


“Thẩm công tử, ngươi có thể làm vì cô nãi nãi việc hữu hạn, như vậy ta hy vọng sau này ngươi cũng không nên gần nàng một chút. Mục gia mới là nhà của cô nãi nãi, chúng ta mới là thân nhân của nàng!”


“Ta hiểu rồi.”



“Úc Khoảnh, tiễn Thẩm công tử ra ngoài.”


Úc Khoảnh vội vã vào cửa: “Thẩm công tử, xin mời.”


Sau khi Thẩm Cửu Mạch rời khỏi, khí tức quanh thân Mục Trần Tiêu càng phát băng lãnh.


Mục Thiên Trù cất bước đi tới, thấy bộ dáng như thế của hắn, nhịn không được mi tâm vừa nhíu: “Trần Tiêu, nếu ngươi thiếu kiên nhẫn như vậy, làm sao có thể giúp đỡ cô nãi nãi ngươi?”


“Gia gia, ta không thể để cho cô nãi nãi trở lại Thẩm gia.”


“Ta cũng không muốn, nhưng Thẩm gia hôm nay giống như là sài lang ngửi thấy mùi thịt, tất sẽ không dễ dàng nhả ra. Thẩm gia đi qua chuyện lần này bị đả kích, hôm nay đang muốn tìm một bàn đạp, vãn hồi một chút hình tượng ở trong lòng hoàng thượng, Vân Noãn tới thật là kip thời.”


“Gia gia, có biện pháp gì ngăn cản Thẩm gia hay không?”


“Mặc dù nói Thẩm gia nắm giữ nửa khối ngọc bội, nhưng trên người Vân Noãn đã không có chút tiêu ký nào, Thẩm gia muốn mượn cái này để nhận định thân phận của Vân Noãn, lý do hết sức gượng ép, bây giờ chúng ta có thể làm, chính là phủ nhận Vân Noãn và Thẩm gia có quan hệ. Chỉ cần Thẩm gia tìm không được chứng cứ mạnh có lực khác, mơ tưởng mang Vân Noãn từ Mục gia chúng ta đi.”


“Nếu bọn họ có chứng cứ, xác nhận cô nãi nãi liên hệ với Thẩm gia thì sao?”


“Chuyện kia chỉ sợ cũng nguy hiểm, huyết mạch tương liên, là một chỗ dính dáng sâu nhất, ai cũng không có năng lực chặt đứt nó.”


Nhãn thần của Mục Trần Tiêu hiện lên lãnh: “Ta sẽ để người nghĩ biện pháp hủy nửa khối ngọc bội kia…”


“Thẩm gia cũng không phải dễ đối phó như vậy, tận lực thử một lần đi, mặt khác chuyện này còn phải mau sớm nói với Vân Noãn, đỡ phải trong lòng nàng không có chút phòng bị nào, trực tiếp chống lại Thẩm gia, lại lộ ra kẽ hở gì.”


“Được, ta viết thư cho cô nãi nãi, nhờ đại hoàng tử điện hạ đưa đến trong cung.”


“Ân.”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận