Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 475: BỨC BÁCH NHẬN THÂN


Dịch giả: Luna Wong


Trong lòng Hứa Vân Noãn dâng lên hận ý, nét mặt lại không thể biểu lộ mảy may, trong khoảng thời gian ngắn chỉ cảm thấy ngũ tạng lục phủ đều nhận hết dày vò.


Hoàng đế thu hồi đường nhìn khỏi thanh tùng, nâng ngón tay chỉ Thẩm Thanh và Vu thị: “Hai người này tìm đến trước mặt trẫm, nói là có một đại sự, trong lòng có chút thấp thỏm, nên tìm trẫm cho bọn họ chủ ý.”


Nét mặt của Hứa Vân Noãn tràn đầy nghi hoặc: “Thẩm đại nhân tìm hoàng thượng nhất định là quốc gia đại sự, chẳng lẽ còn có liên quan với ta sao?”


“Ta nhớ kỹ ngươi đã từng nói, thuở nhỏ ngươi phụ mẫu không rõ, chỉ có gia gia.”


“Vâng.” Tay trong ống tay áo của Hứa Vân Noãn siết càng chặt.


“Thẩm Thanh, rốt cuộc cũng là người của Thẩm gia các ngươi, không bằng liền do ngươi tới nói đi.”


“Vi thần đa tạ hoàng thượng.” Thẩm Thanh nói lời cảm tạ hoàng thượng hoàn tất, quay đầu nhìn về phía Hứa Vân Noãn, nét mặt mang theo một tia kích động không đè nén được, “Vân Noãn, ta cũng gần hai ngày trước tra tìm mới được biết, ngươi có thể là hài tử của ta…”


Hứa Vân Noãn chậm rãi nâng đôi mắt lên, tiếu ý trên mặt dần dần tiêu thất sạch sẽ: “Thẩm đại nhân nói đùa, ta không phụ không mẫu.”



“Vân Noãn, chuyện liên quan đến huyết mạch thân duyên, ta làm sao sẽ lấy chuyện này vui đùa với ngươi chứ?”


Thẩm Thanh nói chuyện, từ trong tay lấy ra một đôi ngọc bội.


“Một đôi ngọc bội là tín vật đính ước của ta và ngươi mẫu thân, ở sau khi ngươi sinh ra, nửa khối trong đó liền cho ngươi…”


Thẩm Thanh vừa nói, viền mắt vừa ửng đỏ, nhìn hệt hình dáng từ phụ.


Hứa Vân Noãn trực tiếp lên tiếng cắt đứt: “Thẩm đại nhân, ta chưa từng thấy qua nửa khối ngọc bội này, ta nghĩ Thẩm đại nhân hiểu lầm.”


“Sẽ không, lần đầu tiên nhìn thấy ngươi , ta đã cảm thấy dung mạo của ngươi cùng thê tử dĩ cố của ta thập phần tương tự… Nên trong lòng vẫn suy nghĩ, cũng liền âm thầm để người điều tra thân phận của ngươi một chút, trước vẫn không nhận ngươi, là bởi vì chưa có tìm được chứng cứ xác thực, sợ dọa phải ngươi, nhưng hôm nay ta đã có thể xác nhận.”


Bookwaves.com.vn

Một bên Vu thị cũng liền mở miệng nói: “Vân Noãn, mấy năm nay ngươi ở bên ngoài chịu khổ, hôm nay về tới Thẩm gia, ta và ngươi phụ thân nhất định sẽ chiếu cố ngươi thật tốt, bồi thường thua thiệt trước đó với ngươi.”


Bồi thường?


Trong lòng Hứa Vân Noãn cười nhạt.



Thẩm gia thiếu chính là nợ máu, dùng cái gì mới có thể bồi thường?


“Thẩm đại nhân, Vu phu nhân, ba vị gia gia của ta ta nuôi vô cùng tốt, mặc dù ta sinh trưởng ở hương dã, nhưng chưa từng chịu khổ sở, còn theo ba vị gia gia học được rất nhiều đạo lý làm người, ta chẳng bao giờ nghĩ tới muốn tìm lại phụ mẫu của chính mình.”


Hứa Vân Noãn biết mình nói như vậy, sẽ lưu lại ấn tượng không quá tốt ở chỗ hoàng thượng, nhưng vừa nhìn thấy Thẩm Thanh và Vu thị, nàng không ngừng nổi lên một loạt ác tâm.


Hiền phi đi tới cầm tay của Hứa Vân Noãn, lặng lẽ nới lỏng những tay ngón tay đang nắm chặt của nàng, rất sợ nàng lại thương tổn đến bản thân.


“Nguyên bản bổn cung không nên hỏi cái này, thế nhưng bổn cũng có chút cung yêu thích Vân Noãn, cũng không nhẫn tâm nhìn thấy nàng khổ sở. Thẩm đại nhân, ngọc bội ngươi nói, Vân Noãn chưa từng thấy qua, vậy ngươi lại là từ địa phương nào có được, vì sao xác định ngọc bội kia liên quan đến Vân Noãn?”


“Hiền phi nương nương, người cũng là gặp qua nguyên phối thê tử của hạ quan, lẽ nào người không cảm thấy dung mạo của Vân Noãn và Sở Ngưng công chúa cực kỳ tương tự sao?”


“Đại thế giới vô kì bất hữu, vóc người tương tự cũng có thể, cũng bởi vì lớn lên tương tự, Thẩm đại nhân có thể xác nhận quan hệ của Vân Noãn và ngươi, huyết mạch thân duyên này là đại sự, Thẩm đại nhân cũng đùa quá mức.”


“Cũng không phải là như vậy, nửa khối ngọc bội là Cửu Mạch đi hộ tống bách tính Kinh Châu, từ trong tay một vị bà tử điên điên khùng khùng có được, mà vị bà tử kia còn nói, nàng đã từng thấy qua chủ nhân của khối ngọc bội này, đó là tiểu thần y từng vào Kinh Châu thành… Hứa Vân Noãn!”


“Thẩm đại nhân cũng nói, bà tử điên điên khùng khùng, lời của nàng tự nhiên không thể tin.” Nhãn thần của hiền phi lợi hại.


“Lời của vị bà tử kia mặc dù không thể tin, nhưng rốt cuộc là một đầu mối, nên những ngày qua, ta một mực điều tra vị tam gia gia kia của Vân Noãn. Rốt cục tra được hành tung của hắn vài chục năm tiền, trước sau Vân Noãn mất tích, hắn đã từng tới kinh thành. Tam gia gia của Vân Noãn còn là một y giả, sau khi hắn đi tới kinh thành, cũng tiếp xúc với một ít y giả, những người đó đều có thể làm chứng.”



Mi tâm của hiền phi vừa nhíu, không nghĩ tới Thẩm Thanh này đến có chuẩn bị, cũng không biết chứng nhân hắn tìm này là thật gặp qua tam gia gia của Hứa Vân Noãn, hay bị thu mua.


Bookwaves.com.vn

Hứa Vân Noãn mở miệng: “Dù vậy, muốn xác nhận thân phận của ta quá mức gượng ép ba, trừ lần đó ra, Thẩm đại nhân còn có những chứng cứ khác không?”


“Chứng cứ chỉ có những thứ này.”


Trong lòng Hứa Vân Noãn hơi buông lỏng, nếu chỉ có những thứ này, nàng cắn chết không thừa nhận, có thể không cần quay về Thẩm gia.


Chỉ là một lòng còn chưa có buông, chợt nghe Thẩm Thanh nói tiếp: “Vì làm bằng cớ hơi lộ ra không đủ, nên ta mới cầu đến trước mặt hoàng thượng, hy vọng hoàng thượng có thể giúp đỡ xác nhận thân phận của ngươi.”


“Thỉnh hoàng thượng hỗ trợ xác nhận?”


“Vân Noãn, ngươi được hoàng thượng phong làm Phúc Linh huyện chủ, trên thân phận tự nhiên không bình thường, Thẩm gia chúng ta muốn tiếp tục xác nhận thân phận của ngươi, cũng chỉ có thể đến đây xin hoàng thượng giúp đỡ hạ lệnh.”


Mi tâm của Hứa Vân Noãn vừa nhíu, trong lòng có một cổ dự cảm xấu.


Ánh mắt của Thẩm Thanh ôn hòa nhìn sang, chậm rãi mở miệng nói rằng:

“Chuyện này vốn là một chuyện bí ẩn, không nên tuyên dương trước người người, nhưng vì xác nhận cho ngươi xem, không thể không nói. Sau lưng của ngươi phải có một nốt ruồi son, nhan sắc tiên minh, giống như chu sa, sau lưng mẫu thân của ngươi… Cũng có tiêu ký như vậy.”


Trong lòng Hứa Vân Noãn chợt run lên: Sau lưng có nốt ruồi son…



Đời trước, Thẩm gia đến đón nàng thời gian, trên tay không có chứng cứ gì, chỉ là để hạ nhân của Thẩm gia thay nàng thay xiêm y, khi đó, nàng thấy Vu thị cực kỳ hiền lành, nghĩ rốt cuộc tìm được thân nhân của mình, một chút cũng không có hỏi kỹ, liền vui mừng ly khai Mục gia thẳng đến Thẩm phủ.


Sau này tỉ mỉ nghĩ tới đoạn này, còn cảm thấy mình cực kỳ hoạt kê, sao chứng cớ gì cũng không hỏi, người khác nói là thân nhân của mình, thì sỏa hồ hồ đi theo.


Hôm nay nghĩ đến, khi đó tỳ nữ của Thẩm gia giúp nàng thay quần áo, chính là vì muốn xác nhận tiêu ký sau lưng này đi?


Chỉ tiếc nàng hiểu quá muộn, hôm nay muốn lau đi tiêu ký sau lưng này cũng không còn kịp rồi…


Vu thị ở một bên mở miệng nói: “Trên người nữ nhi gia có tiêu ký, chuyện này vốn là việc tương đối bí ẩn, hôm nay Vân Noãn lại được phong huyện chủ, càng không nên dễ dàng hỏi thăm, nên cũng chỉ có thể thỉnh cầu hiền phi nương nương hỗ trợ kiểm tra thực hư.”


Đôi mắt của hiền phi băng lãnh: “Vì sao bổn cung phải giúp các ngươi?”


Trước đây Vu thị ở trước mặt mình khóc nước mắt tèm lem, nước mũi tèm lem, chỉ để chứng minh Hứa Vân Noãn trong lúc vô tình mất tích, mà hôm nay nàng cũng đã biết được, trước đây Hứa Vân Noãn thiếu chút nữa bị nữ nhân dụng tâm rắn rết Vu thị này hại chết!


Nàng hận không thể tại chỗ để người kéo nàng xuống trượng sát!


Còn giúp nàng? Chê cười!


Nét mặt Vu thị hiện lên một tia xấu hổ, sau đó cực nhanh điều chỉnh biểu tình:


“Nương nương, tuy ta là kế thất, nhưng lúc Vân Noãn nhỏ, ta cũng từng chiếu cố nàng, tâm ý với nàng, và đối với Cửu Mạch, Vân Sơ là giống nhau. Lúc nàng mất tích, thần phụ mấy tháng đều ngủ không được ngon giấc, chỉ một lòng mong mỏi nàng có thể trở về, hôm nay thật vất vả trông được người trở về, trong lúc nhất thời nóng ruột khó nhịn, còn thỉnh nương nương thứ lỗi.”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận