Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 481: TỂ THẨM GIA MỘT ĐAO


Dịch giả: Luna Wong


Trong Thẩm phủ, Thẩm Vân Sơ vuốt ve quần áo hoa mỹ trên người, nét mặt lại không thấy chút hỉ sắc nào.


“Mẫu thân, không phải là một Hứa Vân Noãn sao? Nàng trở về thì trở về, sao còn đại phí chu chương như vậy?”


Vu thị cài xong cây châu sai cuối cùng trên đầu, trong ánh mắt mang theo âm vụ khí: “Ngươi nghĩ rằng ta muốn nghênh tiếp nàng?”


Mặt mày của Thẩm Vân Sơ tức giận: “Trước đây Thẩm phủ chúng ta gây sự với Tứ Quý các, bên ngoài rất nhiều người đều thấy được, hôm nay đại trương kỳ cổ nghênh nàng trở về, bên ngoài không biết sẽ nói thành bộ dáng gì nữa.”


“Nguyện ý nói cứ để cho bọn họ nói đi, lúc này đón người trở về, lưu ở trong phủ lại nói.” Vu thị hít một hơi thật sâu, đè cổ lửa giận nóng trong lòng xuống, “Vân Sơ, như thế này ngươi phải hiểu chuyện chút, gặp được Hứa Vân Noãn, lúc nên thân mật thì biểu hiện thân mật.”


“Ta vừa thấy được nàng đã cảm thấy cả người khó chịu.” Thẩm Vân Sơ vạn phần không cam lòng.


“Vậy ngươi cũng phải nhịn! Lúc này Hứa Vân Noãn hữu dụng, trước hết chúng ta nhường nàng ba phần, đợi được Hứa Vân Noãn vô dụng, mẫu thân nhất định cho ngươi trút giận.”


“Nữ nhi đã biết.”


Lâm Hoa bước nhanh đến: “Phu nhân, đại tiểu thư, thời gian không sai biệt lắm, nên đi tiền viện.”


“Mời các tiểu thư các nhà cũng đều xác nhận?” Nhãn thần của Vu thị hiện lên nồng nặc lạnh lùng.



Hứa Vân Noãn không phải muốn phô trương sao? Vậy là bày đủ phô trương cho nàng!


Gà núi dù là bay lên đầu cành, cũng vĩnh viễn không thành được phượng hoàng! Ngày hôm nay để nàng nhìn thử xem, cái gì mới là ý vị tao nhã của đại gia tộc!


Thật cho mình là vật gì!


Lâm Hoa vội vã mở miệng: “Hồi bẩm phu nhân, đều đã xác nhận rồi, các tiểu thư này rất nhanh sẽ tới.”


“Ân, Vân Sơ, chút nữa phải nhìn ngươi đó.”


“Nữ nhi đã biết.”


Bookwaves.com.vn

Vu thị mang theo Thẩm Vân Sơ đi tới tiền thính, vừa vào cửa liền thấy Thẩm Thanh sắc mặt tái xanh ngồi ở chỗ ngồi: “Lão gia đây là thế nào? Thế nào sắc mặt khó coi như vậy?”


“Đi chuẩn bị ba vạn lượng ngân phiếu, đưa đến Mục gia.”


Vu thị mạnh mở to hai mắt: “Ba vạn lượng ngân phiếu? Hứa Vân Noãn kia mở miệng đòi?”


Sắc mặt Thẩm Thanh căng thẳng: “Bảo ngươi chuẩn bị liền chuẩn bị.”


“Lão gia, Thẩm gia chúng ta tuy rằng địa vị hiển hách, thế nhưng bạc này cũng không phải gió lớn thổi tới, trước kiến tạo noãn bằng đã bị tổn thất, đến bây giờ còn chưa có bù lại, nếu lấy thêm ba vạn lượng ngân phiếu ra nữa, sau này tiêu xài trong phủ nên duy trì thế nào?”



Ánh mắt của Thẩm Thanh sinh ra vài phần không nhịn được: “Nếu không thể duy trì, vậy cắt giảm chi phí tiêu dùng, nhưng lúc này nên bồi thường cho Mục gia, Thẩm gia ta lại không thể hàm hồ.”


“Lão gia, Hứa Vân Noãn kia hoàn toàn coi chúng ta là thành kẻ ngu si để đùa giỡn! Không nói Tứ Quý các kiếm bao nhiêu bạc, chỉ cần là Nhuận Ngọc các, cách mỗi mấy ngày sẽ mang đồ đến Mục gia, còn có Nghênh Khách hiên, cái nào không phải tiệm nhật tiến đấu kim chứ? Những bạc kia không phải đều trợ cấp đến Mục gia rồi sao? Không tìm bọn họ đòi sổ sách thì thôi, lại còn đòi bạc Thẩm gia chúng ta, đơn giản là không giảng đạo lý!”


“Tứ Quý các cũng tốt, Nhuận Ngọc các cũng được, đây đều là sản nghiệp của bản thân Hứa Vân Noãn, sau này ngươi bớt không có việc gì thì treo trên miệng cho ta? Đỡ phải để người bên ngoài hiểu lầm Thẩm gia chúng ta, đến tài sản riêng của nữ nhi mình đều muốn mưu đoạt! Mặc kệ nói như thế nào, Mục gia đón Hứa Vân Noãn trở về, lại cung nàng ở lâu như vậy, bạc này nhất định phải đưa.”


Vừa nghĩ tới sau khi Hứa Vân Noãn lấy được những bạc này nên đắc ý thế nào, Vu thị cũng cảm thấy tâm can tỳ phế thận, chỗ nào cũng khó chịu.


“Lão gia… Chúng ta không cho, Hứa Vân Noãn kia còn có thể không trở về sao?”


“Ngươi cho là thế nào?” Không nhịn được giữa mặt mày của Thẩm Thanh càng phát khắc sâu, “Hôm nay là Thẩm gia chúng ta tìm được nữ nhi mất nhiều năm, phải bồi thường cho nàng thật tốt, thuyết pháp này ngươi hiểu chưa?”


Vu thị hận hận cắn răng: “Thiếp thân hiểu, để người đi chuẩn bị ngân phiếu ngay.”


“Ân.” Ánh mắt của Thẩm Thanh trầm thấp, Hứa Vân Noãn chẳng nhớ thân duyên như thế, trong lòng hắn đồng dạng cảm thấy cáu giận không gì sánh được.


Nhãn thần của Thẩm Vân Sơ nhẹ nhàng giật giật, bưng trà trản trên bàn lên, bỏ vào bên tay của Thẩm Thanh.


“Phụ thân, Vân Noãn muội muội nhiều năm ở bên ngoài, hơn nữa khi còn bé đã đi lạc, trong lòng khó tránh khỏi hàm chứa vài phần oán hận, chờ sau khi nàng về trong phủ, ta nhất định sẽ dạy nàng những đạo lý này, để cho nàng sớm ngày yên thù hận trong lòng, chúng ta cũng có thể người một nhà sống hòa hòa mỹ mỹ.”


Thần sắc trên mặt Thẩm Thanh thoáng hòa hoãn: “Vẫn là Vân Sơ hiểu chuyện, trong toàn bộ phủ, cũng chỉ có ngươi để cho phụ thân tỉnh tâm.”



Bookwaves.com.vn

“Nữ nhi hiếu kính phụ thân, vì người giải ưu là nên.”


Thẩm Thanh gật đầu, nét mặt sinh ra chút vui mừng.


Ngân phiếu được kiểm kê xong, một đường nhanh chóng đưa đi Mục gia.


Hứa Vân Noãn đã đổi xong y sam, xuyên thấu qua cái gương xem xét bản thân cẩn thận một phen xong, hài lòng gật đầu.


Mộ Vũ ở một bên nhịn không được kinh thán: “Tiểu thư mặc thân xiêm y này thật là đẹp…”


Hứa Vân Noãn quét về phía Hàn Yên mặt mang vẻ lo âu: “Lên tinh thần cho tốt, hôm nay, các ngươi ra ngoài, đại biểu mặt mũi của ta và Mục gia, đừng để cho người cho coi thường.”


Hàn Yên vội vã đứng thẳng người: “Thỉnh tiểu thư yên tâm, nô tỳ nhất định sẽ không cho người mất mặt.”


“Đi thôi.”


Trong tiền thính, Mục Thiên Trù và Mục Trần Tiêu mặt lạnh đánh giá Thẩm Cửu Mạch.


“Thẩm công tử, tính tình Vân Noãn yếu ớt, sau khi đến Thẩm gia, còn cần các ngươi chiếu cố nhiều hơn.”


Thái độ của Thẩm Cửu Mạch khiêm tốn: “Thỉnh vệ quốc công và Mục tướng quân yên tâm, Vân Noãn là muội muội của ta, ta nhất định sẽ tỉ mỉ chiếu cố tốt cho nàng.”


“Như vậy là tốt rồi.”


Tiếng bước chân nhẹ nhàng chậm chạp truyền đến, mấy người lập tức nhìn về phía cửa.


Hứa Vân Noãn chậm rãi mà đến, tiếu ý dịu dàng trên mặt mũi xinh đẹp, nhìn không chê vào đâu được.


“Ca ca, Trần Tiêu.”


Mục Thiên Trù gật đầu: “Vân Noãn, sau khi trở lại Thẩm gia, nếu có cái gì không vui hay không thoải mái, trực tiếp để người đến nói cho ta và Trần Tiêu biết, chúng ta tự mình đến Thẩm gia, hỏi Thẩm đại nhân.”


“Được.” Tiếu ý trên mặt Hứa Vân Noãn sâu hơn một chút, mặc dù trong lòng làm sao chua xót khổ sở đi nữa, ngày hôm nay nàng không thể rơi lệ.


Mục Trần Tiêu không có mở miệng, chỉ là ánh mắt chuyên chú nhìn Hứa Vân Noãn, trong ánh mắt dũng động tình nghị thâm trầm.


Úc Khoảnh vào cửa bẩm báo: “Hồi bẩm lão thái gia, hồi bẩm cô nãi nãi, Thẩm gia phái người đưa ba vạn lượng ngân phiếu tới, đã nghiệm thu không có lầm.”


Hứa Vân Noãn gật đầu: “Ca ca và Trần Tiêu tiên chi tiêu, nếu không đủ, lại phái người nói cho ta biết. Hôm nay ta đã là nữ nhi của Thẩm gia, Thẩm gia gia đại nghiệp đại, mấy vạn lượng bạc này vẫn có thể lấy ra nữa.”


Thẩm gia là một con dê béo, chính là muốn thời thời khắc khắc tể một đao, để Thẩm gia chảy chút máu mới thống khoái!


Mục Thiên Trù gật đầu: “Trở về đi, bảo trọng bản thân, vạn sự cẩn thận.”


Hứa Vân Noãn quỳ gối rất cung kính hành lễ: “Vân Noãn bái biệt ca ca.”


“Được.”


Hứa Vân Noãn ngẩng đầu nhìn phía Mục Trần Tiêu, nhẹ nhàng vung ngón út lên, qua lại lắc lắc: Chúng ta hẹn xong rồi…


Trong mắt Mục Trần Tiêu trong nháy mắt lắp đầy tiếu ý, thong thả mà kiên định gật đầu: Ta sẽ không quên!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận