Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 486: XẾP HÀNG TẶNG ĐẦU NGƯỜI?


Dịch giả: Luna Wong


Phía ngoài Thẩm phủ hạ nhân lăn thành một đoàn, Nhị Hắc và Đại Ngưu đấu đá lung tung, thẳng tắp xông vào cửa phủ Thẩm gia!


Nhị Hắc giống một con liệp báo, động tác mẫn tiệp, hạ khẩu không lưu tình chút nào!


Đại Ngưu chỉa vào sừng trâu cao chót vót, qua lại bôn ba xông tới, người bị nó đụng phải không phải tiên huyết nhễ nhại, đó là ngã xuống đất không dậy nổi.


Trong đại sảnh, tiểu thư các nhà đều kinh hô lui vào trong góc phòng, sợ bị vạ lây.

Thẩm Thanh gắt gao cắn răng: “Hứa Vân Noãn, bảo hai con súc sinh kia dừng lại!”


Hứa Vân Noãn mắt lạnh nhìn về phía Thẩm Thanh và Vu thị: “Súc sinh, nhưng cho tới bây giờ đều nghe không hiểu tiếng người!”


Vu thị tức giận đến sắc mặt tím bầm: “Lão gia, Hứa Vân Noãn này đang chúng ta!”


Thẩm Thanh chợt vung tay lên, đẩy Vu thị ra một bên, lớn tiếng quát dẹp đường: “Hứa Vân Noãn, ngươi có nghe vi phụ nói hay không?”


“Vậy hiện tại ta hỏi thử, phụ thân là muốn làm việc theo quy củ, hay là chúng ta bằng bản lãnh của mình?” Hứa Vân Noãn lạnh giọng đáp lại.


“Hứa Vân Noãn, trong lòng ta có hổ thẹn với ngươi, đã là dễ dàng tha thứ tất cả của ngươi, ngươi không nên lần nữa khiêu chiến điểm mấu chốt của ta! Ngươi thật cho rằng Thẩm phủ không có cách nào với ngươi?”



“Thẩm gia tự nhiên là thủ đoạn vô cùng, ta đã sớm kiến thức qua.”


“Ta lặp lại lần nữa, để hai con súc sinh kia dừng lại!”


Hứa Vân Noãn cười lạnh một tiếng, hoàn toàn xem lời của Thẩm Thanh như gió thoảng bên tai.


“Ngươi… tốt, rất tốt… Người đến, chém chết hai con súc sinh gây chuyện bên ngoài kia!”


Mặt của Hứa Vân Noãn như sương lạnh, ngón tay sờ lên bên hông, cởi nhuyễn tiên quấn bên hông xuống, dùng sức nắm trong tay: “Đã nhiều năm như vậy, Nhị Hắc và Đại Ngưu bồi ở bên cạnh ta, giống như thân nhân của ta vậy, nếu ai dám động thân nhân của ta, ta sẽ để người đó trả giá thật lớn!”


Thẩm Vân Sơ mãn nhãn đều là hận ý: “Hứa Vân Noãn, chúng ta mới là thân nhân của ngươi! Hôm nay ngươi lại dung túng súc sinh bản thân nuôi hồ đồ đả thương người trong phủ, ta thấy đầu óc ngươi quả thật là hồ đồ rồi!”


“Các ngươi một ngụm một người thân, nhưng khi gọi tên ta, cũng là gọi Hứa Vân Noãn. Nếu các ngươi thực sự xem ta là thân nhân, xưng hô này, cái họ này, lẽ nào không nên sửa lại sao?”


Dối trá! Người Thẩm gia này rõ ràng là một người xảo trá hơn một người!


Thẩm Vân Sơ: “Mới vừa rồi chỉ là nhất thời nói sai, ngươi đừng lo cầm lấy không tha! Phụ thân trước kia cũng đã nói, chờ tế tự qua tổ tiên, viết tên của ngươi vào gia phả, ngươi chính là người Thẩm gia chúng ta…”


Bookwaves.com.vn

Hứa Vân Noãn chợt vung roi trong tay một cái, trực tiếp quất cho trà trản trên bàn ở một bên bàn lật ngược ngã trên mặt đất: “Ta không lạ gì! Ta trước đây tên Hứa Vân Noãn, sau này cũng sẽ tên Hứa Vân Noãn!”


“Nghịch nữ!” Thẩm Thanh hoàn toàn không nghĩ tới, Hứa Vân Noãn lại có lá gan gây ra chuyện như vậy, “Vì sao hai con súc sinh bên ngoài còn chưa bắt được?”



Một hạ nhân bưng cánh tay xông vào: “Lão gia, một trâu, một chó kia phá lệ hung hãn, phía sau chúng nó còn theo hai hộ vệ một nam một nữ, người của chúng ta căn bản không gần được thân.”


“Cái gì?”


Lời còn chưa dứt, Đại Ngưu và Nhị Hắc đã vọt tới bên người Hứa Vân Noãn, trên người chúng nó đều nhuộm máu, khí tức quanh thân càng có vẻ bưu hãn không gì sánh được.


Lưu Lan cùng Thanh Huy theo sát đi tới, vừa vào cửa liền hành lễ với Hứa Vân Noãn: “Nô tỳ (nô tài) gặp qua tiểu thư.”


“Đứng dậy.”


Lưu Lan trực tiếp mở miệng: “Tiểu thư, nô tỳ cùng Thanh Huy phụng mệnh lệnh của tiểu thư, mang theo Đại Ngưu và Nhị Hắc đến Thẩm gia an trí, nhưng không nghĩ tới vừa đến cửa của Thẩm gia đã bị người làm khó dễ, thậm chí những người đó còn muốn đánh giết hai sủng vật của tiểu thư. Hai sủng vật bị thương, trong khoảng thời gian ngắn bị kích phát hung tính, cho nên mới gây ra một ít phiền phức nho nhỏ.”


“Nhất phái hồ ngôn!” Mày liễu của Vu thị dựng thẳng, dáng dấp giận không kềm được, ánh mắt nhắm thẳng vào Hứa Vân Noãn, “Rõ ràng là ngươi dung túng hai con súc sinh này nháo sự, lúc này lại cắn ngược?”


“Vu phu nhân nói cái gì, một nữ tử hương dã như ta thực tại có chút nghe không hiểu.”

“Ngươi rõ ràng là cất minh bạch giả bộ hồ đồ!”


“Vậy Vu phu nhân lấy cái giả hồ đồ này ra nói thử đi!”


“Ngươi…”



Vu thị hận đến cắn răng, việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, hôm nay Hứa Vân Noãn nháo như thế, nhất định sẽ để Thẩm gia trở thành chê cười trong kinh thành, bây giờ muốn che tin tức cũng không kịp nữa rồi, làm sao có thể lại tuyên dương ra ngoài?


Hứa Vân Noãn này rõ ràng là bóp mạch môn của Thẩm gia!


Hứa Vân Noãn vuốt nhuyễn tiên trong tay: “Phụ thân hiện suy nghĩ kỹ chưa? Chúng ta làm việc theo quy củ, hay là bằng bản lãnh của mình?”


Nhãn thần của Thẩm Thanh thâm trầm, hắn nhìn khí thế lạnh thấu xương của Hứa Vân Noãn, trước mắt không ngừng hồi tưởng lại tràng cảnh trước đây gặp phải Sở Ngưng công chúa:


Khi đó, nàng cũng quả quyết kiên định, nhuệ khí nan đáng như vậy, nếu sau này… Nếu nàng nguyện ý chịu thua… Hai người bọn họ cũng không đến mức đi tới hoàn cảnh sau này.


Thẩm Thanh nhìn về phía roi trong tay Hứa Vân Noãn, lại nhìn người đứng bên cạnh nàng, khóe môi nhẹ nhàng giật giật:


“Vân Noãn, trong lòng ngươi có oán khí, có phẫn uất, phát tiết ra ngoài cũng được rồi. Thân là muội muội, cần gì phải gây sự như vậy?”


“Chuyện này làm sao có thể ăn vạ ta? Rõ ràng là lỗi của Thẩm Vân Sơ, nếu nàng như ca ca trực tiếp tiến lên hành lễ với ta, chuyện về sau, không phải đều sẽ không phát sinh sao? Lúc này chúng ta đã sớm hòa hòa mỹ mỹ bắt đầu chuẩn bị yến hội, cũng không cần để tiểu thư các phủ lo lắng hãi hùng theo.”


Hứa Vân Noãn nhìn về phía Thẩm Vân Sơ, trong ánh mắt tràn đầy chỉ trích.


Thẩm Vân Sơ nâng tay chỉ Hứa Vân Noãn, đầu ngón tay đều đang không ngừng run: “Ngươi quả thực nhất phái hồ ngôn!”


Bookwaves.com.vn

“Vân Sơ tỷ tỷ, phạm sai lầm thì nhận, ngươi làm sao có thể minh ngoan bất linh như vậy? Chẳng lẽ chết cũng không nhận lỗi cũng là giáo dục tu dưỡng trong đại gia tộc sao?”


Nghe được Hứa Vân Noãn nói như vậy, các tiểu thư chung quanh có không ít người lại dùng nhãn thần chỉ trích nhìn phía Thẩm Vân Sơ.



“Thẩm tiểu thư, chúng ta cũng đều hành qua lễ với chủ rồi, lúc này cũng không có rớt khối thịt nào. Thẩm tiểu thư trực tiếp thống khoái hành lễ, không phải chuyện gì cũng không có sao?”


“Vốn chính là, thân phận này chênh lệch này ở đó, cũng không phải không hành lễ, thì thấp hơn người một cái đầu?”


“Thực sự không nghĩ ra, mời chúng ta qua đây, chính là vì lo lắng hãi hùng, nhìn trò khôi hài như thế sao?”


Thẩm Thanh chặt chẽ cau mày, mắt nhìn thần sắc trên mặt các tiểu thư chung quanh càng ngày càng bất mãn, cuối cùng vẫn nhìn về phía Thẩm Vân Sơ: “Vân Sơ, ngươi đi…”


“Tam hoàng tử đến!”


Ở cửa tiếng thông báo vang lên, Thẩm Vân Sơ chợt nâng đôi mắt lên, hai mắt trong một sát na sáng lên.


Tam hoàng tử tới! Nàng không cần hành lễ với Hứa Vân Noãn!


Thẩm Thanh cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm: Vốn là hắn đứng ra giữ gìn Thẩm Vân Sơ trước, hôm nay lại phải bị buộc Thẩm Vân Sơ chịu thua, trong nháy mắt để hắn cảm thấy uy nghiêm của mình bị khiêu khích, hôm nay có tam hoàng tử đến hòa hoãn, hẳn là có thể giải quyết xong việc này.


Hứa Vân Noãn nhẹ nhàng giương khóe môi lên: Đánh xong một người lại thêm một người, đây thật là thú vị.


Tam hoàng tử Ninh Cảnh chậm rãi bước vào, hắn mặc một thân thường phục đạm thanh sắc, ống tay áo, vạt áo thêu vân văn ngân sắc, tóc lấy ngọc quan buộc lên, trong tay cầm một thanh chiết phiến, mặt như quan ngọc, mặt mày ôn nhuận.


“Vốn là nghe nói nhị tiểu thư của Thẩm gia đã trở về, lại không nghĩ rằng có thể thấy tràng cảnh náo nhiệt như vậy.”


Tam hoàng tử mở miệng, ánh mắt lại là rơi vào trên người của Thẩm Vân Sơ.


Thẩm Vân Sơ giương mâu, nhẹ nhàng quỳ gối hành lễ, nước mắt như ngọc châu vậy thành chuỗi hạ xuống.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận