Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 491: CÔ NÃI NÃI DĨ NHA HOÀN NHA


Dịch giả: Luna Wong


Nghe Vu thị nói, Hứa Vân Noãn cười vui vẻ, hai má lúm đồng tiền bên khóe môi như ẩn như hiện: “Nguyên lai Vu phu nhân thỉnh nhiều hộ vệ qua đây, là muốn giúp đỡ ta dọn viện tử nha, đã như thế, vừa lúc người của ta cũng đến rồi, vậy cùng nhau dọn viện tử đi.”


Thẩm Vân Sơ tức đến cơ hồ té xỉu: “Mẫu thân!”


Dựa vào cái gì muốn nàng nhường viện tử chứ? Tòa Phương Hoa uyển này là đồ của nàng! Nàng thà rằng hủy, cũng không muốn lưu cho Hứa Vân Noãn!


Vu thị trực tiếp cầm tay của Thẩm Vân Sơ, bởi vì quá mức tức giận, không tự chủ được cố sức, trực tiếp để lại mấy vết bóp trên mu bàn tay Thẩm Vân Sơ:


“Vân Sơ, mẫu thân sẽ tìm một viện tử khác cho ngươi, phản chính Thẩm gia chúng ta lớn như vậy, viện lạc bỏ trống cũng nhiều…”


Hứa Vân Noãn nâng đôi mắt lên, đầy mặt nụ cười nói rằng: “Đâu còn cần phải tìm viện tử khác chứ? Trước không phải Vu phu nhân đã nói rồi sao? Ngươi giúp ta thu thập ra Đông Mai uyển, từng ngọn cây cọng cỏ bên trong, đều là cực tốt, đã như thế, để tỷ tỷ sang đó ở là được rồi.”


“Không muốn…”


Người khác không biết, bản thân Thẩm Vân Sơ lại lòng biết rõ, Đông Mai uyển kia nhìn cảnh sắc không tệ, nhưng viện lạc nhỏ hẹp, hơn nữa thời tiết này nhìn không ra cái gì, nhưng vừa vào đông, đó là đốt địa long, cả phòng đều lạnh đến như hầm băng.


Trước Đông Mai uyển vẫn bị xem như nơi chứa đựng một ít rau xanh và tạp vật, mẫu thân của mình dọn ra viện tử này cho Hứa Vân Noãn, là muốn để nàng có khổ nói không nên lời.



Nét mặt của Hứa Vân Noãn mang theo nghi hoặc: “Tỷ tỷ vì sao không muốn ở Đông Mai uyển? Chẳng lẽ nói trong viện tử kia có cái gì không tốt, nếu thật sự là như thế, không phải Vu phu nhân luôn mồm thương yêu ta đến cực điểm sao? Sao lại dọn một cái viện tử như thế cho ta?”


Vu thị vội vã mở miệng phủ nhận: “Tự nhiên không phải, Đông Mai uyển thật tốt.”


“Nếu thật tốt, vậy hãy để cho tỷ tỷ ở đi, viện tử tốt nhất này, cũng chỉ có tỷ tỷ mới xứng. Đinh Sơn, Hàm Chương, người khác khuân đồ tay chân vụng về, ta lo lắng, các ngươi đi giúp một tay, dọn hết toàn bộ đồ của tỷ tỷ trong Phương Hoa uyển đến Đông Mai uyển.”


“Chờ một chút!” Thẩm Vân Sơ không nhận thua giãy dụa, “Bọn họ đều là đại nam nhân, sao có thể vào viện tử của ta, chạm đồ của ta chứ?”


Bookwaves.com.vn

“Nga? Nhưng mới vừa rồi Vu phu nhân gọi viện hộ vệ tiền tiền qua đây, không phải là giúp đỡ tỷ tỷ dọn đồ sao? Lẽ nào hộ vệ tiền tiền đều không phải là nam nhân?”


Lời vừa nói ra, sắc mặt của hộ vệ Thẩm gia nhất thời trở nên có chút nữu khúc.


Bọn họ bị kêu đến là muốn trừng phạt Hứa Vân Noãn, nhưng Vu phu nhân lâm thời giở quẻ, bọn họ tự nhiên cũng không thể mở miệng nói cái gì, chỉ có thể yên lặng nhịn.


Hứa Vân Noãn nhìn phía Vu thị: “Vu phu nhân, không bằng liền do ngươi tới nói đi, viện này là dọn, hay không dọn nha?”


Vu thị nặng nề thở hổn hển khẩu khí: “Dọn!”


Nghe nói như thế, một điểm hy vọng cuối cùng trong lòng Thẩm Vân Sơ tan biến, trực tiếp bụm mặt, xoay người liền khóc chạy đi.



Hứa Vân Noãn mỉm cười xoay người, thanh âm chát chúa, nói năng có khí phách: “Giúp đại tỷ dọn viện tử!”


“Vâng.”


Nhiều người cùng nhau động thủ như vậy, rất nhanh Phương Hoa uyển liền bị dọn rỗng, ngay cả hoa cỏ trong viện đều bị rút ra dọn dẹp sạch sẽ.


Hứa Vân Noãn phóng nhãn nhìn lên, rất hài lòng gật đầu: “Viện này quá lớn, trồng chút hoa quả các loại cũng tiện.”


Đại hoàng tử vẫn đứng ở bên cạnh không có lên tiếng, chỉ yên lặng làm chỗ dựa cho Hứa Vân Noãn, lúc này nghe nói như thế, không khỏi nhớ lại trước đó hắn bị cấm túc, Hứa Vân Noãn đưa tới mấy trái hài tử dưa hấu kia.


“Muốn trồng thêm một chút dưa hấu?”


Hứa Vân Noãn liền vội vàng cười lắc đầu: “Dưa hấu vẫn là quên đi, dù sao trồng nhiều thì không gì lạ, ta nghe nói rất nhiều bách tính Kinh Châu thành, ăn dưa hấu điện hạ đích thân thủ trồng, cảm động khóc chảy nước mắt, lệ rơi vạt áo.”


Đại hoàng tử cười đến có chút bất đắc dĩ: “Hứa cô nương cũng không cần trêu ghẹo ta.”


Hứa Vân Noãn cười cười, lập tức đi tới bên người Mục Trần Tiêu: “Trần Tiêu, sau khi trở về phải đúng hạn uống thuốc, những dược thiện kia loại nào cũng không có thể bỏ qua, hai chân cũng phải tiếp tục để đại phu bảo dưỡng xoa bóp, nếu ngươi không nghe lời, ta sẽ giết về Mục gia, nghiêm túc giáo huấn ngươi.”


Trong mắt Mục Trần Tiêu mang theo một chút tiếu ý, tuy rằng nhạt nhẽo, lại phá lệ chân thực: “Ta đã biết, nhất định sẽ không để cho cô nãi nãi lo lắng.”


“Còn có đám cẩm lý trong hồ… Ngươi dạy cho tốt, nếu chúng nó không nghe lời, ta trở về lại tự thu thập chúng nó…”



“Được.”


Nơi này rốt cuộc là hậu viện của Thẩm gia, bất kể là đại hoàng tử hay là Mục Trần Tiêu, cũng không ở lâu.


Hai người nhìn Phương Hoa uyển sau khi bị thanh lý trống rỗng, đều tự cáo từ ly khai.

Thẩm Thanh tiễn bước hai người, sau đó trầm mặt về Phương Hoa uyển.


Lúc này, Hứa Vân Noãn đang đứng ở trong viện lạc, chỉ huy hạ nhân dời đồ của nàng đến vào phòng.


Bookwaves.com.vn

Thẩm Thanh lôi một thân tức giận, đi nhanh hướng phía Hứa Vân Noãn, sau đó trực tiếp nâng tay lên, quay mặt của nàng, đó là một cái tát đánh xuống!


Lúc này đám người Mộ Vũ, Hàn Yên đang bận, chờ chú ý tới không đúng, Thẩm Thanh đã muốn đánh người, căn bản ngăn cản không kịp.


“Tiểu thư!”


Hứa Vân Noãn chợt nâng đôi mắt lên, giơ tay lên vững vàng bắt được cánh tay của Thẩm Thanh.


“Phụ thân chính là biểu đạt tình thân cận với nữ nhi mình như vậy?”


Thẩm Thanh ngẩn ra, không nghĩ tới Hứa Vân Noãn phản ứng nhanh nhẹn như vậy, hơn nữa khí lực còn lớn như vậy.


“Nghịch nữ!”



Hắn chợt rút tay ra sau, muốn rút cánh tay ra lần thứ hai đánh Hứa Vân Noãn một cái tát, nhưng vừa kéo, dĩ nhiên không có thể nhúc nhích.


“Buông tay?”


Hứa Vân Noãn chặt chẽ nắm cánh tay của Thẩm Thanh, tiếu ý khóe môi thản nhiên, nhãn thần lại lạnh đến như băng: “Ta vừa trở lại Thẩm gia, đối với tính tình tính khí của phụ thân tất cả đều không biết, hiện tại ta muốn hỏi phụ thân thử, vừa rồi muốn đánh ta, là biểu đạt tình thương yêu sao?”


“Có người làm nữ nhi như ngươi vậy sao?”


“Bắt đầu từ khi ta ra đời, bên người liền chỉ có ba vị gia gia, sau khi lại có ca ca và tôn nhi, chưa từng có cha, nên, ta cũng là lần đầu tiên làm nữ nhi người ta, làm không tốt, còn cần thỉnh ngươi thông cảm nhiều hơn, dù sao cũng là ngươi cứ muốn nhận ta trở về!”


Hứa Vân Noãn vừa nói, hận ý trong lòng khó có thể khắc chế, lực đạo trên tay liền tăng thêm.


Ngón tay của Thẩm Thanh run lên, bị Hứa Vân Noãn nắm cánh tay một trận làm đau: “Ngươi… Ngươi buông tay!”


“Tại sao phụ thân không đáp vấn đề của ta? Nếu phụ thân bình thường lấy động tác như vậy để diễn tả thân cận với ta, như vậy sau này, ta cũng lấy phương thức giống như thế để đáp lại thương yêu của phụ thân.”


Thẩm Thanh dám đánh nàng một cái tát, nàng dám bẻ tay của Thẩm Thanh!


Người xem mặt mũi to như Thẩm Thanh vậy, sợ thực sự bị nàng bẻ gãy tay, cũng nhất định sẽ không trắng trợn tuyên dương!


Thanh Huy và Lưu Lan vội vã chạy tới, Hứa Vân Noãn lại là quay bọn họ phất phất tay: “Đều đi làm việc của các ngươi, không thấy được ta và phụ thân đang câu thông cảm tình sao?”


Nhìn thấy tiểu thư nhà mình không ngại, hai người vội vã đè tiếu ý khóe môi xuống, xoay người tiếp tục vội vàng khuân đồ.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận