CHƯƠNG 492: BÁO ỨNG CỦA NGƯƠI CHÍNH LÀ TA!
Dịch giả: Luna Wong
“Ngươi nghiệp chướng này!” Sắc mặt của Thẩm Thanh tái mét quay Hứa Vân Noãn quát khẽ.
“Nếu ta là nghiệp chướng, đó cũng là nghiệt trước ngươi làm ra, mới được quả hôm nay! Phụ thân, ngươi một lòng muốn nhận ta trở về, chính là nhìn thấy bây giờ ta còn có chút tác dụng đi?”
“Phải thì như thế nào? Trong thân thể ngươi chảy huyết mạch của Thẩm Thanh ta, ngươi phải cống hiến cho gia tộc phồn thịnh.”
Hứa Vân Noãn nhẹ nhàng giương khóe môi lên, trong ánh mắt mang theo hoa quang bức người: “Vậy ngươi sao biết, ta không phải báo ứng của ngươi?”
“Ngươi có ý gì?”
“Ta xây dựng Tứ Quý các, ngươi tự mình đến Tứ Quý các chất vấn, cho là Tứ Quý các chúng ta hạ độc ngươi, đưa đến yến hội sinh nhật của Thẩm Vân Sơ, mọi người ăn nhầm đồ, đều thất thố… Ta phân minh cứu tính mệnh của Thẩm Cửu Mạch, bất kể là ngươi hay là Vu thị, ngược lại muốn lấy oán trả ơn, một lòng bôi đen danh tiếng của ta và Mục gia… các loại tính toán sau đó không cần phải nói, ngươi bức bách ta thành hình dạng hôm nay, còn muốn muốn ta cống hiến cho gia tộc phồn thịnh? Phụ thân, dù là mơ mộng hão huyền, cũng không có chuyện tiện nghi như vậy!”
“Ngươi quả thật là một nghiệp chướng!”
“Đó cũng phải cảm tạ ngươi bồi dưỡng có cách.”
Hứa Vân Noãn nói xong, chợt đẩy về phía sau, trực tiếp đẩy Thẩm Thanh lui về phía sau vài bước mới đứng vững.
“Phụ thân còn có phân phó gì khác không? Nếu không có nói, ta muốn thu thập viện tử của mình.”
Thẩm Thanh còn muốn đánh Hứa Vân Noãn mấy cái tát, nhưng cánh tay đau, cuối cùng vẫn để hắn có kiêng kỵ, chỉ phẫn hận nhìn chằm chằm nàng:
“Ngươi mới vừa vào cửa phủ, đã quậy đến trên dưới nhà an ninh, hôm nay còn đoạt viện tử của tỷ tỷ mình, ngươi đến tột cùng muốn làm gì?”
“Ban đầu ở trước mặt của hoàng thượng và hiền phi nương nương, phụ thân bày vẻ mặt thương yêu ta, bảo là muốn nhận ta quay về Thẩm gia, bồi thường cho ta thật tốt, đây không phải là cho các ngươi một cơ hội bồi thường cho ta sao?”
“Cơ hội bồi thường?”
Bookwaves.com.vn
“Đã muốn bồi thường, như vậy tự nhiên hẳn là để ta được hưởng quyền lợi lớn nhất trong phủ, chiếm đồ tốt nhất, muốn nói cái gì thì nói cái đó, muốn làm cái gì thì làm cái đó, tự do tự tại, vô ưu vô lự.”
“Ngươi xem nơi này là chỗ nào?”
“A, lời nói này của phụ thân thật đúng là buồn cười, ở đây không phải chính là nhà ta sao? Chẳng lẽ nói, phụ thân không muốn ta xem nơi này là nhà?”
“Nơi này là nhà của ngươi, lại không phải nơi ngươi tùy hứng làm bậy!”
“Ta ở trong nhà mình cho tới bây giờ đều là muốn làm cái gì thì làm cái đó, dĩ nhiên, phụ thân cũng có thể nói Thẩm gia không phải nhà của ta, nếu không phải nhà…”
Nhãn thần của Hứa Vân Noãn lạnh đến triệt để, thoáng dừng lại một chút, lãnh cười nói:
“Ta động tay, cũng sẽ không có chỗ cố kỵ giống bây giờ như vậy.”
Ánh mắt của Thẩm Thanh lạnh lẽo: “Có chỗ cố kỵ? Ngươi ở Thẩm gia giằng co một trận lớn như vậy, coi như là có chỗ cố kỵ sao?”
Hứa Vân Noãn lãnh trào: “Ta chơi đùa lợi hại hơn nữa, không phải là không có thấy máu, không có tai nạn chết người sao?”
“Ngươi…” Thẩm Thanh nhìn Hứa Vân Noãn, hận không thể dùng nhãn thần lăng trì nàng, “Ngươi quả thật không hỗ là nữ nhi của Sở Ngưng!”
“tạ phụ thân khích lệ, nếu mẫu thân ở dưới suối vàng có linh, thấy được chuyện hôm nay ta làm, nói không chính xác cười ra tiếng, ngươi cứ nói đi?”
Thẩm Thanh chỉ cảm thấy như là nuốt một đoàn cương châm, lửa giận trong lòng bị đè nén, rồi lại tìm không được phát tiết để khuynh đảo:
“Hứa Vân Noãn, ngươi trở về, có phải muốn tìm Thẩm gia báo thù hay không? Lúc ngươi lạc đường mới hơn hai tuổi, căn bản không khả năng nhớ kỹ chuyện quá khứ, ba vị gia gia kia của ngươi đến tột cùng là ai? Có phải là bọn hắn nói cho ngươi biết những thứ này cừu hận hay không?”
“Ba vị gia gia của ta, là thân nhân tốt nhất trên cái thế giới này! Bọn họ là người nguyện ý buông bỏ tất cả, để ta sống vui vẻ, bình yên không lo! Phụ thân, ngươi ở nơi này lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, ngươi không xứng nói đến bọn họ!”
“Nếu không phải ba vị gia gia của ngươi nói cho ngươi biết tất cả quá khứ, như vậy thì là Mục Thiên Trù nói cho ngươi biết?”
“Sao phụ thân biết, không phải tự ta nhớ kỹ?”
“Không có khả năng!”
“Nếu phụ thân muốn biết nha? Ta cứ không nói cho ngươi!” Hứa Vân Noãn xuy cười một tiếng, “Dựa vào cái gì ngươi muốn biết, ta liền nói?”
Thẩm Thanh nhìn Hứa Vân Noãn cả người đầy gai trước mắt, suy nghĩ dáng dấp ôn nhuyễn nàng trước mặt ở hoàng thượng và hiền phi biểu hiện, càng cảm thấy nàng dối trá đáng trách:
“Không biết bộ dáng bây giờ của ngươi, bị hiền phi thấy được, nàng còn như trước vậy thương yêu ngươi hay không?”
“Không có việc gì, hôm nay ta đã trở về, sau này có thể theo phụ thân học diện mục dối trá, chờ học được công phu năm phần của phụ thân, thì không có người có thể nhìn thấu ta đến tốt cùng có bộ dáng gì nữa.”
Bookwaves.com.vn
Thẩm Thanh chặt chẽ cắn hàm răng, gân xanh ở chỗ thái dương hơi bắt đầu khởi động: Nhiều năm như vậy, hắn chưa từng có như nổi giận hôm nay, nhưng tất cả lửa giận lại không thể phát tiết.
“Được, vậy ngươi ở nhà ngây ngô, ta cũng muốn nhìn thử xem, ngươi đến tột cùng sẽ biến thành bộ dáng gì?” Thẩm Thanh nói xong xoay người liền muốn rời khỏi.
“Phụ thân, làm phiền ngươi sau khi ra ngoài nói với tỷ tỷ, sau này tiến vào Đông Mai uyển, cũng đừng nghĩ dời ra ngoài nữa, nếu nàng dám dời ra ngoài, ta cắt đứt chân của nàng, sau đó sẽ đưa nàng vào, kể từ đó, nàng không còn có năng lực đi loạn khắp nơi nữa.”
“Ngươi dám!”
“Vậy phụ thân thử xem, đến tột cùng ta có dám hay không!”
“Nếu ngươi dám động một cọng tóc gáy của Vân Sơ, ta sẽ để cho ngươi trả lại gấp trăm ngàn lần!”
“Phụ thân cũng đừng nói những thứ này dọa người này, dù sao ta lớn lên ở hương dã, nhát gan, dễ sợ hãi, nói không chừng sẽ làm ra chuyện gì, phụ thân cũng có thể không nghe lời của ta, quyền quyết định ở ngươi, nhưng nếu như sau này tỷ tỷ bị tội gì, phụ thân cũng đừng tìm tới trên đầu ta!”
“Nếu Vân Sơ xảy ra chuyện gì, người thứ nhất ta tìm đến tính sổ là ngươi!”
Hứa Vân Noãn xuy cười một tiếng: “Vậy phụ thân tốt nhất có thể nắm giữ chứng cứ thiết thực gì, như vậy dễ tới tìm ta đối chất, nếu tìm không được chứng cứ thiết thực gì, lại muốn đổ nước bẩn lên trên đầu ta, ta đây cũng không ngại sẽ huyên sự tình lớn hơn một chút. Kinh Triệu phủ Ngụy đại nhân có thể làm chủ cho ta, ta liền đi tìm hắn, nếu hắn không làm chủ được, ta liền đi tìm hoàng thượng và hiền phi nương nương… Ta tin tưởng kinh thành lớn như vậy, nhất định có một chỗ có thể để cho ta nói lý!”
Khóe mắt của Thẩm Thanh không ngừng run run: “Chúng ta đây thử nhìn xem.”
“Tốt nhất, phụ thân đều nguyện ý lấy nữ nhi ngươi thương yêu nhất trước đó ra làm lợi thế, ta tự nhiên có thể cùng ngươi tỷ thí thử xem, nhìn thủ đoạn của ai càng cao một bậc!”
Thẩm Thanh cũng khắc chế không nổi tức giận trong lòng nữa, xoay người liền đi ra phía ngoài.
Hứa Vân Noãn ở phía sau nâng cao thanh âm: “Phụ thân, ra ngoài rồi cũng báo với Vu phu nhân, đừng nghĩ táy máy tay chân trên y phục thức ăn của ta, nếu bị ta tra ra được, nàng cho ta vật gì, ta đều đầu đuôi trả lại cho Thẩm Vân Sơ!”
Hai tay của Thẩm Thanh nắm thật chặt quyền, đầu ngón tay không ngừng run.
Thanh âm của Hứa Vân Noãn như trước thanh thúy bình ổn: “Ngoài ra còn có một điểm, đám người Đinh Sơn và Hàm Chương thân phận đặc thù, đều là bị quan phủ bên kia chịu án, nếu bọn họ có tính mệnh chi ưu, quan phủ là phải đàng hoàng điều tra, phụ thân tốt nhất cũng đừng có ý đồ với bọn họ.”
Thẩm Thanh sãi bước đi ra Phương Hoa uyển, thần sắc thất thố hiếm thấy, khí cấp bại phôi quay hộ vệ bên cạnh hạ lệnh: “Vậy chết Phương Hoa uyển cho ta! Tuyệt đối không cho phép Hứa Vân Noãn trở ra!”
“Vâng!”