Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 493: ĐÁNH MỘT TRẬN LÀ ĐƯỢC


Dịch giả: Luna Wong


Phương Hoa uyển là viện lạc của Thẩm Vân Sơ, không chỉ có rộng mở, kiến trúc và bài biện càng nhất đẳng nhất.


Hứa Vân Noãn nhìn khắp nơi, trong mắt lóe lên vẻ hài lòng: “Chỗ viện tử này thật đúng là không tệ.”


Viện tử to, chí ít Nhị Hắc và Đại Ngưu chơi đùa cũng có chỗ rồi.


Mộ Vũ bước nhanh chạy tới: “Tiểu thư không xong, phía bên ngoài viện bị hộ vệ vây lại, nói không để chúng ta ra vào!”


Đây không phải là cấm túc sao? Thẩm Thanh kia thật quá đáng!


Nhãn thần của Hứa Vân Noãn nhẹ nhàng giật giật, dáng dấp như đã đoán trước: “Sợ cái gì? Ngày hôm nay để cho bọn họ vây đi, ngày mai đem bọn họ toàn bộ xuống đánh một trận là được.”


Mộ Vũ lặng lẽ nuốt hớp nước bọt: “Tiểu thư, những hộ vệ trước Vu phu nhân khiển tới kia đều ở bên ngoài vây bắt, chúng ta muốn đánh, sợ rằng đánh không lại đi, chẳng lẽ muốn gọi Hàm Chương bọn họ đến, cùng nhau kéo bè kéo lũ đánh nhau?”


“Thân phận của Hàm Chương bọn họ mẫn cảm, gọi bọn họ vào trong phủ, cũng chính là xông môn diện. Thật muốn đánh nhau, cũng không thể để cho bọn họ động thủ, dù sao lai lịch của bọn họ ở nơi đó, một khi phạm sai lầm, quan phủ trừng phạt bọn họ càng thêm nghiêm trọng.”


“Không để cho bọn họ động thủ, lẽ nào tiểu thư chuẩn bị tự mình lên?”



Mộ Vũ nhất thời lo lắng khủng khiếp, tiểu thư nhà mình khí lực to, nhưng song quyền nan địch tứ thủ, nhiều người như vậy, đánh cũng đánh không lại nha!


“Yên tâm đi, ta không động thủ, có người giúp đỡ chúng ta trừng phạt bọn họ.”


Mộ Vũ còn muốn nói điều gì, lại bị Hàn Yên kéo đến một bên: “Yên tâm đi, lúc nào tiểu thư đánh nhau mà không có chuẩn bị trượng chứ? Chúng ta an an tâm tâm chờ xem kịch vui đi.”


Đồ Hứa Vân Noãn mang tới cũng không ít, nhất là Tiền chưởng quỹ của Nhuận Ngọc các, sau khi nghe nói nàng phải về Thẩm gia, sợ tiểu đông gia của mình không có cái gì bên thân, có vẻ không có sức mạnh, hận không thể dời trống hơn nửa Nhuận Ngọc các.


Cũng may Hứa Vân Noãn mang nhân thủ, tiền tiền hậu hậu bận rộn, lấp đầy tràn toàn bộ Phương Hoa uyển.


Một bên kia, Thẩm Vân Sơ nhìn Đông Mai uyển, trực tiếp ném bể bình sứ bên tay: “Đây là địa phương quỷ quái gì? Ta mới không muốn ở chỗ này!”


Nàng đường đường Thẩm gia đại tiểu thư, dựa vào cái gì sẽ bị Hứa Vân Noãn kia ức hiếp đến hoàn cảnh như vậy?


Vu thị vội vội vàng vàng chạy đến Đông Mai uyển, nhìn mảnh nhỏ đồ sứ đầy đất, mi tâm thật chặt nhíu lại: “Đồ tốt như thế, ném cái gì mà ném?”


Thẩm Vân Sơ mạnh xoay người lại, trên mặt lệ ngân tràn đầy: “Mẫu thân, ta đều bị khi dễ thành như vậy, còn không cho phép ta phát hỏa sao?”


Bookwaves.com.vn


“Khi dễ của ngươi là Hứa Vân Noãn, ngươi đập mấy thứ này thì có ích lợi gì?”


“Hôm nay khí thế của Hứa Vân Noãn chính thịnh, đến mẫu thân cũng không thể làm cái gì với nàng, ta không đập vài thứ còn có thể thế nào?”


Nghe nói như thế, trong lòng Vu thị não: “Hứa Vân Noãn kia cũng chính là hiện tại đắc ý, tiếp qua một đoạn thời gian ngươi nhìn nàng?”


“Chúng ta bây giờ đều không phải là đối thủ của Hứa Vân Noãn kia, tiếp qua một đoạn thời gian, thật có thể đè nàng xuống sao?”


“Trước không phải chúng ta đã thương lượng xong rồi sao? Chờ trưởng công chúa trở về. . .”


“Cũng không biết trên người Hứa Vân Noãn kia có cái gì đặc thù, người nhìn thử hiền phi nương nương, đại hoàng tử xem, người nào không phải một lòng thiên giúp đỡ nàng? Ngay cả hoàng thượng hôm nay đều kính trọng nàng vài phần, còn phong cho nàng vị trí huyện chủ, ai biết vị trưởng công chúa kia trở về, có phải cũng sẽ bị nàng rót thuốc mê hay không?”


“Yên tâm đi, vị trưởng công chúa kia từ trước thích đối nghịch với hoàng thượng. Người hoàng thượng thích, nàng đều sẽ không thích!”


Trong mắt Thẩm Vân Sơ rốt cục hiện lên một tia sáng: “Thật vậy chăng?”


“Yên tâm đi, ta đây có thể lừa ngươi sao?”


“Trưởng công chúa không phải là dựa vào hoàng thượng, mới có địa vị bây giờ sao? Nàng làm sao sẽ nguyện ý đối nghịch với hoàng thượng chứ?”



“Vị trưởng công chúa này của chúng ta lại bất đồng, trước đây hoàng thượng phủ định tiền triều, trưởng công chúa cũng là nữ tướng mặc áo giáp, ra trận lĩnh binh, mặc dù ta chưa tự mình gặp qua, nhưng nghe nói tướng lĩnh tiền triều nhìn thấy vị nữ tướng này, quá ư sợ hãi. Lúc đó, nàng lĩnh binh như có thần trợ, ở trên chiến trường ứng dụng mưu kế xuất thần nhập hóa, đơn giản là để quân địch khó lòng phòng bị, lập được không ít chiến công.”


“Nếu thật sự như thế, vậy vị trưởng công chúa này sao lại đột nhiên yên lặng nhỉ?”


“Chuyện của hoàng gia từ trước phức tạp, phương diện này đến tột cùng phát sinh qua cái gì không người biết được, bất quá, lại là nghe nói trưởng công chúa và hoàng thượng xích mích, còn kém chút đâm hoàng thượng bị thương.”


“Đâm hoàng thượng bị thương? Đó là tội lớn đi? Dù cho trưởng công chúa là muội muội của hoàng thượng, đó cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua.”


“Sở dĩ sự tình có vẻ khó bề phân biệt, cũng là bởi vì hoàng thượng không có trừng phạt vị trưởng công chúa này, thậm chí còn ở trong kinh thành kiến tạo trưởng công chúa phủ cho nàng.”


“Trưởng công chúa phủ?” Thẩm Vân Sơ hết sức không giải thích được, “Không có nghe nói qua trong kinh thành có trưởng công chúa phủ nha?”


Bookwaves.com.vn

“Vốn là có, còn cách Thẩm gia chúng ta không xa, ngay nam trắc Trường An phường.”


Thẩm Vân Sơ mạnh mở to hai mắt: “Lẽ nào chính là toàn viện tử hoang phế của của Trường An phường? Có người nói tòa viện tử kia kiến tạo xa hoa, rất nhiều quy chế đều đã phạm quy, nhưng lại cứ chính là một tòa trạch tử tốt như vậy, lại không có người ở, ngược lại nhiều năm qua vẫn hoang phế.”


“Không sai, nơi đó nguyên bổn chính là trưởng công chúa phủ.”


“Vậy tại sao hoang phế?”


“Hoàng thượng sai người kiến tạo được xong trưởng công chúa phủ, cho vị trưởng công chúa này một phong hào, gọi Vong Trần.”



“Vong Trần? Cái phong hào này sao lại kỳ quái như vậy? Phàm là phong thưởng trưởng công chúa, đều là lấy một ít chữ cát tường như ý, không được nữa cũng là tán thưởng mỹ đức, tán thưởng dung mạo, thế nào đến chỗ trưởng công chúa, lại lấy hai chữ Vong Trần này, nghe ngược lại như là đạo hiệu?”


“Có người nói cũng là bởi vì trưởng công chúa không hài lòng với cái phong hào này, nên một người một ngựa, cầm trường tiên trong tay, một roi quất cho bảng hiệu từ trên cửa phủ rớt xuống! Hoàng thượng bởi vậy mặt rồng giận dữ, đại gia trách cứ trưởng công chúa, dưới cơn nóng giận trưởng công chúa dẫn nhân thủ của chính mình ly khai kinh thành, từ đó về sau tại ngoại cầu phúc nhiều năm không về. Hoàng thượng không thích nàng, người trong triều tự nhiên cũng cũng rất ít đề cập ở trước mặt hắn.”


“Trách không được ở trong kinh thành rất ít nghe được danh tiếng của trưởng công chúa.”


“Hiện tại ngươi minh bạch chưa, quan hệ của hoàng thượng và trưởng công chúa không hòa thuận. Lúc này đây, trưởng công chúa vội vội vàng vàng trở về, có khả năng chính là nghe nói tin tức thân thể của hoàng thượng xấu. Trong lòng hoàng thượng cũng rõ ràng, bằng không sẽ không ở sau khi thanh tỉnh, để người truyền chỉ, bảo trưởng công chúa không cần sốt ruột hồi kinh. Vân Sơ, tình thế trong kinh thành càng khó bề phân biệt, nắm giữ tốt thời cơ trưởng công chúa trở về này có vẻ rất trọng yếu.”


“Ta hiểu rồi mẫu thân.”


“Ngươi minh bạch là tốt rồi, nhìn dáng vẻ đắc ý của Hứa Vân Noãn kia, trong lòng ta cũng là cáu giận dị thường, mặc kệ chuyện gì, đều phải từ từ mưu đồ, càng sốt ruột, càng rối loạn.”


“Ân.”


Nói hồi lâu, cơn tức giận trong lòng Vu thị hình như rốt cục tiêu tán chút:


“Bất quá lúc này đây, Hứa Vân Noãn kia triệt để chọc giận phụ thân ngươi, phụ thân ngươi mệnh hộ vệ vây toàn bộ Phương Hoa uyển lại, Hứa Vân Noãn nhất định không cam lòng tỏ ra yếu kém, chúng ta ở một bên xem trò hay đi.”


“Dù là Hứa Vân Noãn cường hãn hơn nữa, còn có thể đè phụ thân xuống sao? Chỉ cần phụ thân nhìn nàng không vừa mắt, sau này sẽ không có trái cây ngon cho nàng ăn!”


“Nói không sai! Vậy Hứa Vân Noãn hôm nay vừa náo loạn động tĩnh lớn như vậy, nhất định không cam lòng bị cấm túc, ngày mai nhất định sẽ đại náo lên, chúng ta liền đi xem náo nhiệt.”


“Được.”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận