Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 499: VÀO CUNG THỈNH TỘI? CÁO TRẠNG!


Dịch giả: Luna Wong


Ngay trong tiếng kêu sợ hãi của Vệ công công, Hứa Vân Noãn chậm rãi mở mắt, nàng nhãn thần mê man, tựa hồ hoàn toàn chưa thanh tỉnh: “Mau cứu hoả… Đồ hoàng thượng ban thưởng cho ta… Đều sắp bị đốt…”


Vệ công công vội vã quay đầu nhìn về phía Thẩm Thanh: “Thẩm đại nhân, tổn hại vật ngự ban là tội lớn, nhanh chóng phái người cứu hoả nha!”


Sắc mặt của Thẩm Thanh triệt để thay đổi, bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, trong thiên các dĩ nhiên thờ phụng vật hoàng thượng ngự ban!


Hắn mạnh quay đầu nhìn về phía Vu thị, trong thần chí mang theo chán ghét không che giấu: “Còn không mau để người cứu hoả!”


Trong lòng Vu thị run càng lợi hại, nhãn thần của nàng hung ác nhìn chằm chằm Hứa Vân Noãn, hận không thể cắn ra một miếng thịt trên người nàng: Là tiểu tiện nhân này tính toán! Đều là nàng!


Hứa Vân Noãn lại không chút để ý tới Vu thị, chỉ mắt ba ba nhìn hỏa hoạn đốt thiên các, nước mắt lả tả rơi:


“Hoàng thượng… Vân Noãn có tội, Vân Noãn không có thể bảo vệ tốt đồ của người ban thưởng…”


Hàn Yên vội vã ở một bên khuyên: “Tiểu thư vạn lần không nên thương tâm như vậy, đó làm sao có thể trách người được chứ? Đang yên đang lành, ngoài cửa phòng bị khóa, lại đột nhiên nổi lên hỏa hoạn, đây là có người không muốn thấy tiểu thư được tốt, muốn cố ý hại chết người đó!”


Hứa Vân Noãn nghe nói như thế, rốt cục phục hồi lại tinh thần, chợt quát Hàn Yên bảo ngưng lại: “Ngươi không nên nói lung tung, là ta không tốt…”


“Tiểu thư, đều đến tình trạng hôm nay rồi, sao người còn có thể tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục như vậy? Dù là người ôm hết tội danh lên trên người mình, ủy khuất chết mình, cũng không đổi được một chữ tốt trong miệng người bên ngoài!”



Vu thị hận không thể trực tiếp lột da chủ tớ Hứa Vân Noãn: Lời nói này của các nàng rõ ràng là ở chỉ cây dâu mà mắng cây hòe!


Có mệnh lệnh của Thẩm Thanh, lại được nghe vật ngự ban đều trong thiên các, hộ vệ của Thẩm gia không để ý tới lửa có lớn không, vội vã vọt vào.


Chỉ tiếc, cũng liền đoạt một ít thuý ngọc và đồ trang sức ra, còn lại đều bị hỏa hoạn cháy sạch đen thùi.


Phương Hoa uyển ngưng trệ một mảnh, Hứa Vân Noãn ở trong sự nâng đỡ của Mộ Vũ và Hàn Yên, khó khăn đứng dậy: “Ta muốn vào cung thỉnh tội với hoàng thượng.”


“Không được!” Vu thị theo bản năng hét lớn một tiếng, lúc này để Hứa Vân Noãn vào cung, tiểu tiện nhân này không biết sẽ bố trí bản thân thế nào nữa?


Hứa Vân Noãn nâng đôi mắt lên nhìn hướng Vu thị, nhãn thần càng đau khổ bi thương: “Vu phu nhân, ta không có nói sai, hoàng thượng thật là triệu kiến ta, người để ta ra đại môn của Phương Hoa uyển đi…”


Bookwaves.com.vn

Vu thị chỉ cảm thấy một ngụm máu nghẹn trong cổ họng: “Ngươi…”


Vẫn bàng quan Vệ công công liền vội vàng tiến lên: “Phúc Linh huyện chủ, người theo nô tài vào cung đi, hoàng thượng xác thực đợi đã lâu, chuyên môn phái nô tài tiền tới nhìn một cái, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”


Nghe nói như thế, nước mắt vừa ngừng của Hứa Vân Noãn lả chã rơi xuống: “Hoàng thượng thương yêu Vân Noãn đến tận đây, nhưng Vân Noãn lại không có bảo vệ tốt đồ của hoàng thượng ban thưởng, thật sự tội đáng chết vạn lần…”


Vu thị vội vã nhìn về phía Thẩm Thanh, nhãn thần không ngừng ám chỉ, lúc này tuyệt đối không thể để cho Hứa Vân Noãn vào cung!


Trong lòng Thẩm Thanh chán ghét Vu thị cực độ, nhưng không thể không để ý toàn bộ Thẩm gia:


“Vệ công công, Vân Noãn lúc này quần áo xốc xếch, hình dung tiều tụy, đích xác không thích hợp vào cung kiến giá, đỡ phải quấy rầy hoàng thượng… Không bằng bổn quan vào cung báo cáo tình huống với hoàng thượng…”



“Nếu là thời gian khác, có Thẩm đại nhân vào cung nói rõ với hoàng thượng cũng được, nhưng hôm nay trước khi tới hoàng thượng đã phân phó, nhất định phải thỉnh Hứa cô nương vào cung lý. Thẩm đại nhân, khẩu dụ của hoàng thượng, nô tài cũng không có cách nào!”


Thẩm Thanh không thể làm gì khác hơn là nhìn phía Hứa Vân Noãn, trong ánh mắt mang theo vẻ cảnh cáo nồng nặc: “Vân Noãn… Ngươi vừa bị kinh hách, sau khi vào cung không nên hồ ngôn loạn ngữ, quấy rầy thanh tĩnh của hoàng thượng.”


Hứa Vân Noãn chậm rãi ngẩng đầu lên, nước mắt nhỏ xuống, đường nhìn lại là thanh lãnh trước nay chưa có: “Phụ thân yên tâm, ta biết cái gì cần nói. Mộ Vũ Hàn Yên, các ngươi đỡ ta vào cung.”


“Vâng.”


Hứa Vân Noãn nương Mộ Vũ và Hàn Yên đỡ, chậm rãi đi phía cửa Thẩm phủ, Vệ công công cũng vội vàng đuổi theo.


Sắc mặt của Thẩm Thanh xanh xao đứng ở trong viện tử, đã không có người ngoài, lửa giận cũng khắc chế không nổi nữa dâng lên.


Vu thị sợ hãi: “Lão gia…”


Thẩm Thanh xoay người vung tay lên, nặng nề một cái tát đánh vào trên mặt của Vu thị.


“Ba!”


“Chuyện tốt ngươi làm!”


Một tát này của Thẩm Thanh lực đạo vô cùng ác độc, Vu thị trực tiếp bị đánh té xuống đất.


“Lão gia, thiếp thân không nghĩ tới, Hứa Vân Noãn kia dĩ nhiên thực sự phải vào cung gặp hoàng thượng…”



“Vu thị, không nên một lần lại một lần khiêu chiến tính nhẫn nại của ta! Trước ngươi phạm qua một lần sai lầm lớn, nhưng sau này ta vẫn là giao quyền lợi quản gia cho ngươi! Hôm nay xem ra, trước đây không nên tha thứ cho ngươi!”


Vu thị đứng dậy, khuôn mặt hơi nữu khúc: “Lão gia ngươi còn không hiểu được sao? Từ đầu tới cuối chính là một vòng kịch của Hứa Vân Noãn! Ta chỉ không để người đưa cơm và nước vào Phương Hoa uyển, chỉ là ngăn những hạ nhân kia không cho các nàng đi ra, căn bản không có muốn dùng cây đuốc để Hứa Vân Noãn chết cháy!”


“Dù từ đầu tới cuối đều là cái bẫy của Hứa Vân Noãn, vì sao ngươi sỏa hồ hồ nhảy vào trong? Cũng chính ngươi ngu xuẩn?”


“Lão gia…” Khớp hàm của Vu thị đều run lên, nhưng không thể không giải quyết nan đề lúc này trước, “Lão gia, Hứa Vân Noãn mang người vào cung, kế hiện nay vẫn là phải mau nhanh vào cung, đừng để nàng hồ ngôn loạn ngữ ở trước mặt hoàng thượng.”


“Ngươi thay một bộ quần áo, theo ta vào cung, thỉnh tội với hoàng thượng.”


“Vâng.”


Bookwaves.com.vn

Thẩm Vân Sơ liền vội vàng tiến lên đỡ lấy cánh tay của Vu thị, mang theo nàng nhanh chóng về chính viện.


“Mẫu thân…” Thẩm Vân Sơ nhìn gương mặt sưng lên của Vu thị, nhãn thần hơi co rúm lại.


Vu thị không để ý đến Thẩm Vân Sơ, sau khi mệnh lệnh Lâm Hoa lấy xiêm y tới, nhanh chóng quần áo nón nảy, liền xoay người đi tìm Thẩm Thanh.


Thẩm Vân Sơ đứng tại chỗ, hơi có chút chân tay luống cuống.


Thị nữ sau lưng nàng Ngân Hồng tiến lên nhẹ giọng mở miệng: “Tiểu thư, xảy ra chuyện lớn như vậy, tâm tình của phu nhân cũng không tốt, người trăm triệu lần không nên thương tâm a.”


“Mẫu thân tựa hồ là đang trách ta…”


“Đó làm sao có thể trách được tiểu thư chứ? Trước tiểu thư còn nhắc nhở qua phu nhân, hay là Hứa Vân Noãn kia nói thật, là bản thân phu nhân không nghe, còn nói đạo lý rõ ràng, cảm thấy Hứa Vân Noãn kia chính là đang nói láo…”



Nghe được Ngân Hồng nói như vậy, trong ánh mắt của Thẩm Vân Sơ cũng lóe lên một tia oán khí: “Quên đi, chúng ta an tâm chờ kết quả đi.”


“Tiểu thư, chờ như vậy cũng không phải biện pháp gì nha, không bằng đưa phong thư cho tam điện hạ đi, thỉnh hắn vào trong cung xem thử, có chuyện gì, tiểu thư cũng có thể sớm chuẩn bị?”


“Như vậy thỏa đáng sao?”


“Có gì không thỏa đáng? Tiểu thư người ngẫm lại, Hứa Vân Noãn kia vừa vào cung, bên người không phải có hiền phi nương nương và đại hoàng tử bang trợ sao? Mà phu nhân bên đó, người gì cũng không có, ngay cả lòng lão gia đều tức giận, người đây là dự định cho phu nhân.”


“Ta đã biết, ngươi đi chuẩn bị giấy bút, hiện tại ta viết thư.”


“Vâng.” Ngân Hồng xoay người đi ra phía ngoài, khóe môi nhẹ nhàng nhếch lên, lập tức lại ép xuống.


(Luna: Nghi ngờ bà này bị nữ chủ hoặc Đào phu nhân thu mua ghê)


Trong hoàng cung, Hứa Vân Noãn vừa trông thấy cửa Bảo Hoa điện, liền phác thông một tiếng quỳ xuống.


Vệ công công vội vã mở miệng: “Hứa cô nương, sự tình nô tài đều nhìn trong mắt, cũng trách không được cô nương, không thể tự trách như vậy, để tránh khỏi tổn thương thân thể nha!”


“Vệ công công, Vân Noãn thật sự không mặt mũi nào tiến điện gặp mặt hoàng thượng…”


“Vậy nô tài tiến điện trước, nói sự tình với hoàng thượng?”


“Vân Noãn biết công công thiện tâm, nhưng cũng không muốn công công bởi vì chuyện của ta mà bị hoàng thượng giận chó đánh mèo, chỉ làm phiền công công nói một câu với hoàng thượng, Vân Noãn ở ngoài điện thỉnh tội là được.”


Vệ công công vội vã gật đầu: “Nô tài đi vào báo cáo với hoàng thượng ngay.”


Khó trách sư phụ của mình thích vị Hứa cô nương này, nói chuyện làm việc đều tiến thối có độ, ở chung thực tại nhẹ nhõm hơn nhiều.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận