Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 503: NÓI CHOÀNG THÌ CHOÁNG TÌM HIỂU THỬ


Dịch giả: Luna Wong


Hoàng đế hạ lệnh, bọn hộ vệ rất nhanh liền đi lên muốn dẫn Thẩm Thanh xuống phía dưới trượng trách.


Vu thị không ngừng mở miệng cầu thỉnh: “Hoàng thượng, đều là thần phụ không tốt, hôm qua sau khi Vân Noãn hồi phủ, thủy chung không chịu đổi giọng xưng hô ta một tiếng mẫu thân, tâm tư của nữ nhân gia khó tránh khỏi ít đi một chút, trong lòng ta đố kị, cho nên mới muốn tiểu trừng đại giới Vân Noãn, chẳng ai nghĩ tới, dĩ nhiên nháo thành cái bộ dáng này. Thần phụ nguyện ý lãnh phạt, thỉnh hoàng thượng trừng phạt thần phụ đi.”


Vu thị và Thẩm Thanh sớm đã đến nông nỗi nhìn nhau thì ghét nhau, nhưng là lúc này mặc kệ xuất phát từ lập trường gì, nàng đều phải ôm phần tội này.


Phu thê nhiều năm như vậy, Thẩm Thanh là dạng tính tình gì, nàng hiểu rõ không gì sánh được.


Một ngày hôm nay Thẩm Thanh thực sự bị trượng trách, như vậy sau khi trở lại Thẩm gia, nàng nhất định không có trái cây ngon để ăn!


Mi tâm của hoàng đế hơi cau, thần sắc mang theo bất duyệt.


Vu thị vội vã quay đầu nhìn về phía Hứa Vân Noãn, đây hết thảy đều là vì nàng mà ra, nếu bản thân Hứa Vân Noãn nguyện ý mở miệng không truy cứu, như vậy không phải hoàng thượng cũng không cần trách đánh Thẩm Thanh nữa sao?


Hứa Vân Noãn đã nhận ra nhãn thần của Vu thị, nương động tác giơ ống tay áo lên chà lau nước mắt, quay nàng khiêu khích cười, sau đó mắt nhắm lại, thống thống khoái khoái hôn mê bất tỉnh.


Nàng giấu giấu diếm diếm, giằng co lớn một vòng như vậy, không phải là vì để trong lòng Thẩm Thanh và Vu thị không thoải mái sao? Chuyện bây giờ nháo ra, ngược lại bảo nàng đi cầu tình, thật xem nàng như thành thánh nhân cái gì đều có thể tha thứ?


Nàng từ trước chú ý dĩ trực báo oán, dĩ đức hoàn ân, thù kiếp trước, oán kiếp này cộng lại, nàng hận không thể trực tiếp bị đánh chết Thẩm Thanh đây!



Vu thị bị nhãn thần khiêu khích của Hứa Vân Noãn chọc cho tức giận đến thiếu chút nữa phun ra một búng máu: Tiểu tiện nhân này, nàng đã sớm dự liệu được tràng diện hôm nay, cho nên mới muốn lăn qua lăn lại như vậy!


Lúc này nên làm cái gì bây giờ?


Trong lòng hoàng đế sớm đã thành không nhịn được, hiền phi ở một bên khuyên nhủ: “Hoàng thượng, thánh thể của người còn chưa có khôi phục hoàn toàn đó, không nên để việc này phiền nhiễu nỗi lòng, thần thiếp bồi người xuống phía dưới nghỉ một chút đi, cũng để cho Ôn đại phu chẩn trị thật tốt cho Vân Noãn, ta thấy tiểu nha đầu kia lại ngất đi rồi.”


“Ân.”


Hoàng đế đứng dậy chuẩn bị đi hậu điện nghỉ ngơi, bọn hộ vệ cũng không chần chờ nữa, tiến lên ra hiệu Thẩm Thanh theo bọn họ xuống phía dưới lãnh phạt.


Sắc mặt của Thẩm Thanh khó xem tới cực điểm, còn âm trầm hơn cả bầu trời sắp mưa to của mùa hạ.


Hứa Vân Noãn nhắm mắt lại tựa ở trong lòng Hàn Yên, trong lòng có chút tiếc nuối: Nếu không phải giả bộ bất tỉnh, có thể đi ra bên ngoài nhìn Thẩm Thanh bị trách phạt.


Bookwaves.com.vn

Hiền phi bồi hoàng đế xuống phía dưới, nhưng trong lòng tràn đầy đều là lo lắng cho Hứa Vân Noãn, vội vã phái Yên Tiêu bên người chạy tới.


“Ôn đại phu, nương nương phái nô tỳ đến đây hỏi một chút, lúc này có thể đưa huyện chủ đến Hạo Nguyệt hiên không? Ở địa phương khác, nương nương cũng lo lắng.”


“Ta đã chẩn xong mạch cho Vân Noãn, hiện tại liền xuống phía dưới chọn dược liệu, chuẩn bị nấu thuốc xong cho nàng uống là được rồi.”



Ôn Như Xuân nhìn mí mắt hơi run của Hứa Vân Noãn một cái, trong lòng hừ lạnh một tiếng: Xú nha đầu, lại dám làm bậy như thế, ra ngoài sẽ tính sổ với ngươi!


“Vậy nô tỳ trước hết tiễn huyện chủ về Hạo Nguyệt hiên, Hạo Nguyệt hiên là chỗ của nương nương, Ôn đại phu có thể yên tâm.”


“Được, làm phiền cô nương chiếu cố thật tốt.”


“Nô tỳ nhất định tận tâm tận lực.”


Mộ Vũ và Hàn Yên bồi Yên Tiêu đi Hạo Nguyệt hiên.


Hứa Vân Noãn nằm ở trên giường thiền điện, từ từ mở mắt.


Trong lòng Yên Tiêu vui vẻ: “Huyện chủ tỉnh rồi.”


“Ta không có chuyện gì, đa tạ Yên Tiêu cô nương.”


“Đảm đương không nổi lòng biết ơn của huyện chủ, người không có việc gì, thật sự quá tốt, không thôi không biết nương nương sẽ thương tâm thế nào nữa.” Động tác của Yên Tiêu lưu loát giúp Hứa Vân Noãn chỉnh sửa lại chăn một chút, sau đó liền để Mộ Vũ và Hàn Yên ở một bên coi chừng, nàng xuống phía dưới chuẩn bị lấy chén thuốc.


Đợi được Yên Tiêu lui xuống, Hàn Yên liền vội vàng tiến lên đỡ Hứa Vân Noãn ngồi dậy: “Tiểu thư, người không có sao chứ?”


“Yên tâm đi, không có việc gì.”



“Tiểu thư, người hù chết nô tỳ, sau này trăm triệu lần không thể mạo hiểm như vậy nữa.”


“Có lúc này đây, người Thẩm gia chịu đủ giáo huấn, chúng ta cũng được tự do, tự nhiên sẽ không mạo hiểm như vậy nữa.”


“Vậy là tốt rồi! Tim của nô tỳ đều nhanh từ trong cổ họng nhảy ra ngoài, còn tiểu thư, phụ cốt hương kia là xảy ra chuyện gì nha? Thực sự sẽ ảnh hưởng thân thể của người sao?” Lúc nói chuyện Hàn Yên liền rơi lệ, tiểu thư nhà mình thực tại quá nhiều tai nạn.

“Sợ cái gì? Có sư bá ở đây đó.”


“Thực sự không có chuyện gì sao?”


“Yên tâm đi…”


Lời của Hứa Vân Noãn còn chưa dứt, hiền phi đã vội vội vàng vàng chạy tới: “Yên cái gì tâm? Ngươi quả thực đều sắp dọa chết bổn cung!”


Trong ánh mắt của Hứa Vân Noãn dẫn theo tiếu ý: “Hiền phi nương nương…” Vừa nói, vừa muốn đứng dậy hành lễ.


Hiền phi vội vã một tay đè Hứa Vân Noãn lại: “Lão lão thật thật nằm ở trên giường cho bổn cung, lúc này đây thân thể của ngươi chưa hoàn toàn dưỡng tốt, ta nhất định sẽ không thả ngươi xuất cung.”


Hứa Vân Noãn tiếu ý dịu dàng: “Ta đây sẽ không xuất cung, ở trong Hạo Nguyệt hiên bồi nương nương, phản chính thiền điện này ta ở rất quen, hai ngày này ra ngoài, ta thập phần tưởng niệm cao điểm trong cung của nương nương đó!”


“Chờ ngươi điều dưỡng tốt thân thể, đừng nói là cao điểm, chính là muốn ăn long can phượng tủy, ta cũng nghĩ biện pháp làm cho ngươi!”


Hứa Vân Noãn cười đến tươi đẹp xán lạn, hiền phi lại giơ tay lên điểm ở trên mi tâm của nàng, dáng dấp đau lòng lại bất đắc dĩ : “Ngươi nha, sau này không thể lại làm ta sợ như vậy nữa.”


Bookwaves.com.vn

“Ân, Vân Noãn nhớ kỹ.”



Hiền phi thở phào nhẹ nhõm, ngược lại vừa tức phẫn lên: “Thẩm Thanh và Vu thị kia quả nhiên không phải là một món đồ, ngươi vừa mới trở lại Thẩm gia thôi, bọn họ đã dự định muốn tính mạng của ngươi! Quả thật là cấu kết với nhau làm việc xấu, rắn chuột một ổ!”


Hứa Vân Noãn có chút khá ngượng ngùng: “Nương nương, kỳ thực chuyện lần này chủ yếu vẫn là chủ ý của ta, có huyết mạch và hiếu đạo ở phía trên đè, ta thế tất phải nghĩ cách, làm lớn sự hết mức có thể, như vậy mới có thể có năng lực phản kháng Thẩm Thanh và Vu thị, hơn nữa bọn họ mạnh mẽ đón ta trở về, trong lòng ta cũng mang theo tức giận, liền muốn cho bọn hắn một bài học.”


“Nói tới nói lui, vẫn là Thẩm Thanh và Vu thị kia không tốt, nếu không phải bọn họ đau khổ bức bách, ngươi cần dĩ thân phạm hiểm sao? Cho nên bút trướng này vẫn là phải ghi tạc trên đầu bọn họ!” Hiền phi nói khẳng định.


Hứa Vân Noãn nhất thời vui vẻ: “Ta cũng nghĩ như vậy, chính là bọn họ không tốt.”


Hiền phi liền vội vàng gật đầu: “Hoàng thượng chỉ trượng trách Thẩm Thanh mười roi, thật sự quá nhẹ, lúc này mới chỗ nào đến chỗ nào a, đâu so được được với khổ ngươi chịu chứ?”


“Hoàng thượng cũng là niệm thân phận quan to triều đình của hắn.”


Trong lòng Hứa Vân Noãn hiện lên một tia hàn ý: Bất quá có một … sẽ … Có hai, bây giờ có thể đánh mười cái, tương lai có thể trượng tễ hắn!


“Ân.”


“Hiền phi nương nương, còn muốn làm phiền người một việc…”


“Ta biết, ngươi là lo lắng Vệ quốc công và Mục tướng quân đi, ta đã để người nói với Ninh Từ, bảo hắn đến Mục gia xem, nói rõ tình huống của ngươi, để hai người bọn họ không cần lo lắng.”


“Đa Tạ nương nương suy nghĩ chu toàn cho ta.”


Nhìn sắc mặt của Hứa Vân Noãn trở nên trắng, hiền phi tràn đầy đau lòng: “Mau chút nằm xuống nghỉ ngơi, chuyện gì cũng không cần nghĩ, dưỡng tốt cho thân thể của chính mình rồi lại nói.”


“Vâng.”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận