Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 507: NHÌN NHAU THẤY GHÉT


Dịch giả: Luna Wong


Lúc Hứa Vân Noãn lo lắng tam đường hội thẩm, bản thân sẽ bị phê bình rất thảm, bởi vậy hai ngày này cực kỳ nghe lời, bảo ngủ thì ngủ, bảo uống thuốc thì uống thuốc, sau đó nghe nghị luận trong kinh thành đối với của Thẩm gia, cơm đều ăn hơn nửa chén.

Ngày thứ ba, cửa thành mở rộng ra, hộ vệ tĩnh nhai.


Loan giá của trưởng công chúa chậm rãi tiến nhập kinh thành.


Hứa Vân Noãn đổi xong xiêm y, cẩn thận trang điểm cho mình: Trước đó ca ca cũng đã có nói, vị trưởng công chúa này biết chuyện của ba vị gia gia mình, nàng muốn tận lực lưu cho đối phương một cái ấn tượng tốt.


Một phen sửa soạn xong hết, Hứa Vân Noãn theo hiền phi đi tới Thái Hòa môn nghênh tiếp.


Gió có chút hơi lớn, hiền phi có chút lo lắng nhìn phía Hứa Vân Noãn: “Lúc này gió lớn, cũng không cách nào mặc phi phong, có chịu được không?”


“Ta không sao, nương nương yên tâm đi.”


Hoàng thượng cũng không có tự mình đứng ra dự định, bởi vậy nhiệm vụ nghênh tiếp trưởng công chúa hồi cung này, giao vào trên tay của hiền phi.


Loan giá của trưởng công chúa trở về có chút chậm, hiền phi liền nhẹ giọng nói chuyện với Hứa Vân Noãn.


“Như thế này sau khi trở về, vẫn là phải uống một chén canh gừng, miễn cho dính hàn ý, nếu sớm biết phải đợi lâu như vậy, sẽ không mang ngươi ra ngoài.”


“Nương nương, thực sự ta không có việc gì, đối với vị trưởng công chúa này, trong lòng ta cũng hiếu kỳ, trước nương nương từng gặp chưa?”



“Gặp qua hai mặt, chưa nói nói mấy câu, tính tình của trưởng công chúa thanh lãnh, cùng ai cũng không thân cận.”


“Thì ra là thế.”


Vừa dứt lời, liền thấy loan giá đã tới.


Hứa Vân Noãn ngẩng đầu ngắm, lập tức hơi sửng sốt.


Nói là loan giá của trưởng công chúa, nhưng lại không có quy chế nên có, kiệu liễn đều có vẻ có chút cũ kỹ.


Cung nhân theo bên người cũng rất ít, hoàn toàn không giống như là một vị trưởng công chúa.


Nàng đang nghĩ ngợi, chỉ thấy kiệu liễn bị xốc lên, trưởng công chúa đứng dậy.


Trưởng công chúa Ninh Du, nàng cũng không có mặc triều phục của trưởng công chúa, ngược lại một thân tốt y thanh sắc thật đơn giản, trên tóc cũng không thấy châu sai trang điểm dư thừa, dùng một dây cột tóc thanh sắc buộc lại, sau đó cắm một cây ngọc sai.


Bookwaves.com.vn

Nàng nhìn qua tuổi không sai biệt lắm với hiền phi, khuôn mặt lại hết sức xuất chúng, tu mi mắt phượng, mũi quỳnh đôi môi, mang theo một cổ anh khí hơi lộ ra thanh lãnh.


Hiền phi mang theo sau lưng các tần phi tiến lên hành lễ: “Thần thiếp gặp qua trưởng công chúa điện hạ.”


“Không cần đa lễ, trước kia không phải truyền lời đến rồi sao? Cho các ngươi không cần chờ, sau khi trở về ta tự đi Ngưng Phượng cung là được.” Trưởng công chúa Ninh Du chỉ nhìn một mình hiền phi, không chút để các tần phi khác sau lưng nàng vào trong mắt.



“Trưởng công chúa vì nước cầu phúc nhiều năm, thực tại khổ cực, một khi trở về kinh đô, trong lòng chúng ta đều kính phục, quải niệm, tự nhiên muốn sớm nhìn thấy người.”


Thần sắc của trưởng công chúa thanh lãnh như trước: “Vậy coi như ta vì nước cầu phúc nhiều năm đi, tất cả giải tán đi, ta thích thanh tĩnh, không muốn bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy.”


Hiền phi xoay người quay các tần phi sau lưng mở miệng: “Các ngươi đều đi về trước đi, ta đi Ngưng Phượng cung coi một chút, xem trưởng công chúa còn thiếu vật gì, để người đặt mua đầy đủ hết.”


Nhãn thần của trưởng công chúa khẽ động, bản ý là muốn cự tuyệt, nhưng lại thấy được Hứa Vân Noãn đi theo sau lưng hiền phi, lại nuốt lời xuống.


Trưởng công chúa phất tay một cái, để người mang luôn kiệu liễn xuống, trực tiếp lưu loát đi về phía Ngưng Phượng cung.


Hiền phi có chút đoán không ra tính tình của vị trưởng công chúa này, bất quá nên nói lời xã giao lại nhất định phải nói: “Trưởng công chúa, trong lòng hoàng thượng cũng hết sức quải niệm ngươi, chỉ là lúc này sự vụ trong triều bận rộn, chờ bận qua lần…”


“Hoàng thượng cứ tiếp tục bận rộn đi.” Trưởng công chúa lãnh đạm mở miệng, “Có vài người, nhìn nhau đã ghét, không bằng không gặp.”


Trong lúc nhất thời hiền phi cũng không biết nên nói tiếp thế nào, đã sớm nghe nói quan hệ giữa hoàng thượng và vị trưởng công chúa này có chút vi diệu, nhưng hôm nay thấy, đây đâu giống như là huynh muội, quả thực là như cừu địch. Đây chính là hoàng thượng, nhưng trưởng công chúa lại không chút cố kỵ nào, nói nhìn nhau đã ghét ra.


Ngưng Phượng cung đã sớm xử lý xong rồi, sau khi đến chính điện, trưởng công chúa trực tiếp ngồi xuống, sau đó đưa ánh mắt rơi vào trên người của Hứa Vân Noãn: “Ngươi chính là Hứa Vân Noãn?”


“Vâng, Vân Noãn gặp qua trưởng công chúa điện hạ.”


“Hiền phi, ta có nói mấy câu muốn nói với Hứa Vân Noãn, ngươi đến trong thiền điện chờ chỉ chốc lát đi.”



Hiền phi căng thẳng trong lòng: “Điện hạ, tiểu cô nương Vân Noãn này tính tình có chút mãng chàng…”


“Yên tâm đi, chỉ nói là hai câu, sẽ không làm gì nàng.”


Trong lòng Hứa Vân Noãn cũng muốn nói với trưởng công chúa một chút, vội vã quay đầu sang phía hiền phi ra hiệu.


Hiền phi chỉ có thể treo cả trái tim đi thiền điện bên cạnh đợi.


Cung nữ cũng đều bị yêu cầu lui xuống, ánh mắt của trưởng công chúa trực tiếp quay Hứa Vân Noãn quan sát trên dưới, một lát sau, hơi gật đầu: “Không hổ là Hứa Mặc nuôi ra, đây là một thân khí độ trái lại khó có được.”


Tim của Hứa Vân Noãn nhảy một cái: “Trưởng công chúa điện hạ, người quen biết đại gia gia của ta?”


“Không chỉ có quen biết, còn có một đoạn thù hận nữa.” Trưởng công chúa nhẹ nhàng mà xuy cười một tiếng, thần sắc trong mắt càng phát thanh lãnh, “Hắn không có nhắc qua ta với ngươi?”


Bookwaves.com.vn

“Không có, gia gia chưa từng có nhắc chuyện quá khứ của hắn, mặc kệ ta truy vấn thế nào, cũng không có tiết lộ mảy may.”


“A, hắn thật tâm thực lòng với ngươi, tuổi không lớn lắm, có một tiểu cô nương nuôi như nữ, lại xem như tôn nữ, cũng chỉ có hắn nghĩ ra.” Trong giọng nói của trưởng công chúa mang theo khinh trào.


Trong lòng Hứa Vân Noãn càng khẩn trương: “Trưởng công chúa, không biết người có thể nói với ta về quá khứ của đại gia gia không?”


“Vệ quốc công không có nói cho ngươi biết?”


“Không có, Vệ quốc công nói chờ người trở về, có lẽ sẽ nói cho ta biết.”


Ngữ khí của Hứa Vân Noãn có chút nóng nảy, mỗi lần nhắc tới ba vị gia gia, Mục Thiên Trù đều là viền mắt đỏ lên, bi thiết trên người để người nhìn thấy đều cảm thấy trong lòng khó chịu, để cho nàng căn bản không dám truy vấn quá nhiều. Thật vất vả đợi được hắn buông lỏng miệng, nói là nhìn ý của trưởng công chúa, nhưng vị trưởng công chúa này lại biểu hiện có chút kỳ quái.


Trưởng công chúa trầm mặc chỉ chốc lát, cũng không trả lời vấn đề của Hứa Vân Noãn, ngược lại nói: “Nói với ta, nhiều năm như vậy, các ngươi đều ở chỗ nào?”



“Ở tại Thanh Nhạc sơn sát Khải thành Giang Nam.”


“Khải thành… Nơi đó cảnh sắc đẹp không?”


“Trong núi thanh tĩnh, cảnh sắc ngược lại cũng không tệ.”


“Các ngươi một mực ở đó, chưa từng ra ngoài?”


“Đó cũng không phải, lúc nhỏ ba vị gia gia thường mang ta ra ngoài du lịch giải sầu.”


Mặt mày thanh lãnh của trưởng công chúa phảng phất ngưng kết một tầng sương lạnh: “Ta còn tưởng rằng ngăn cách với thế gian nữa, nhiều năm như vậy cũng không có cho ta một tia một hào tin tức… A, nguyên lai còn có thể ra ngoài du lịch…”


Nghe được trong giọng nói của trưởng công chúa mang theo vậy một tia ai oán, trong lòng Hứa Vân Noãn chợt khẽ động: Nếu tính thử, tuổi của trưởng công chúa và gia gia mình cũng không kém bao nhiêu, lẽ nào nguyên bản giữa bọn họ có tình cừu gì?


Nghĩ như thế, Hứa Vân Noãn nói chuyện càng cẩn thận hơn: “Chúng ta tuy rằng có thể ra ngoài, gia gia cũng đều cất dấu thân phận, chưa bao giờ cảm hiển lộ trước người…”


“Hứa Mặc chết như thế nào?”


“Quá khứ đại gia gia bị thương, thân thể tổn thương cực kỳ nghiêm trọng, mỗi ngày ho khan, cuối cùng liền không chịu nổi.”


Ngón tay đặt ở trên bàn của trưởng công chúa chậm rãi buộc chặt: “Thống khổ không?”


“Đại gia gia hắn…”


Hứa Vân Noãn vừa mở miệng, trưởng công chúa đã mạnh đứng dậy, trực tiếp cắt đứt lời của nàng: “Ngươi đi về trước đi, sau này lại tới tìm ngươi nói chuyện!”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận