CHƯƠNG 516: DÌM THÊM CHÚT NỮA ĐỂ BỒI NHAU!
Dịch giả: Luna Wong
Trong tiếng la của Đào Bảo Nhi tràn đầy vẻ lo lắng, phảng phất nóng nảy nước mắt đều sắp rớt xuống, ở bên cạnh mở to mắt tròn trịa, gấp đến độ vẻ mặt đỏ bừng, khóe mắt của Hứa Vân Noãn thoáng nhìn bộ dáng như vậy của nàng, thiếu chút nữa kéo khóe môi lên bật cười.
Mắt thấy đám người Vu thị đã chạy đến trước mặt, đáy mắt Hứa Vân Noãn mang theo một tia lãnh ý, sau khi dùng cây kéo Thẩm Vân Sơ đến bên bờ, làm bộ dáng dấp lực kiệt: “Mau cho người tới a…”
Mặc dù nói lúc này thời gian khẳng định dìm không chết, nhưng có thể để cho Thẩm Vân Sơ ở trong nước ngâm thêm một chút, trong lòng nàng cũng cảm thấy cao hứng.
Vu thị không quan tâm nhào tới, nàng vốn là bệnh đến hỗn loạn, lúc này thấy nữ nhi ngâm ở trong nước không biết sống chết, lập tức không nhịn được:
“Hứa Vân Noãn, ngươi làm cái gì với Vân Sơ? Đây chính là thân tỷ tỷ của ngươi, ngươi làm sao có thể ác độc hại tính mệnh nàng như vậy?”
Hứa Vân Noãn trố mắt, sau khi phục hồi lại tinh thần, vội vã lộ ra biểu tình bị thương: “Vu phu nhân lúc chỉ trích người, cũng có thể nhìn rõ tình huống trước không, ta là đang cứu người, không phải đang hại người!”
Một bên không ít người đều mở miệng: “Lúc này nói cái gì, vội vàng kéo người lên quan trọng hơn nha!”
Có cung nữ bị kêu qua đây, hai người biết bơi nhảy xuống, lôi Thẩm Vân Sơ đến trên bờ.
Vu thị trực tiếp nhào tới bên cạnh Thẩm Vân Sơ, thấy sắc mặt nàng trắng bệch, môi phát xanh, ba hồn bảy vía đều sắp dọa cho tản: “Vân Sơ, nữ nhi, ngươi cũng không thể có chuyện!”
“Đã có người đi thỉnh thái y, bất quá muốn chạy tới còn cần một chút thời gian.”
Hứa Vân Noãn đánh giá dáng dấp của Vu thị, trong lòng khẽ động, nàng đứng dậy, đi về phương hướng của Vu thị và Thẩm Vân Sơ, lúc đi, còn cố ý hiển lộ cánh tay bị thương kia của mình trước mặt người.
Trước ở trong hỏa hoạn, cánh tay của nàng đã từng bị bỏng, lúc này vì cứu người vết thương nứt ra, lại ngâm ra vết máu nhàn nhạt.
Đào Bảo Nhi đau lòng chạy tới bên người Hứa Vân Noãn, muốn đỡ tay nàng, lại sợ lực đạo của mình không tốt sẽ chạm đau.
“Hứa tỷ tỷ, ngươi không sao chứ? Vu phu nhân thực sự thật quá đáng, ngươi phân minh cứu người, nàng lại nói ngươi muốn hại người, thực sự không phân tốt xấu!”
Đào Bảo Nhi nói chuyện, gương mặt đỏ càng lợi hại, trong ngày thường để cho nàng cả tiếng nói chuyện đều có vẻ nhát gan, nhưng bây giờ vì Hứa Vân Noãn, nàng cảm thấy chính là để cho nàng lên đài kể chuyện, nàng cũng có thể kiên trì nổi.
Bookwaves.com.vn
Hứa Vân Noãn miễn cưỡng cười lắc đầu với Đào Bảo Nhi: “Ta không sao.”
Sau khi nói xong, nàng liền đi tới trước mặt của Vu thị và Thẩm Vân Sơ, ngồi xổm xuống đưa tay liền bóp cằm của Thẩm Vân Sơ .
Trong lòng Vu thị hận Hứa Vân Noãn thấu triệt, thấy động tác như vậy của nàng, không chút nghĩ ngợi quay Hứa Vân Noãn một cái tát đánh tới: “Cút ngay! Không cho phép ngươi chạm Vân Sơ!”
Hứa Vân Noãn nhíu chặt mi tâm: “Vu phu nhân ta cũng hiểu chút y thuật, hiện tại đang chờ thái y chạy tới, không bằng để cho ta xem trước, nếu thái y chạy đến không còn kịp thì sao?”
“Ai cần tới ngươi mèo khóc chuột giả từ bi?”
Sắc mặt của Hứa Vân Noãn mơ hồ trắng bệch, trong viền mắt đều có thủy sắc nhiều hơn, phảng phất là thương tâm tới cực điểm.
Mọi người nhìn đều có chút không đành lòng, sau đó lại thấy nàng cúi đầu thấp giọng nói gì đó, tựa hồ là đang khuyên cáo Vu phu nhân.
Nhưng không nghĩ tới, Vu phu nhân mạnh đứng dậy, quay Hứa Vân Noãn liền giơ tay lên muốn đánh.
Hứa Vân Noãn vội vã đưa tay cầm cánh tay của Vu thị, phảng phất là không nhịn được lực đạo của Vu thị, bị nàng đẩy chợt lui về phía sau.
Trên mặt Hứa Vân Noãn lộ ra vẻ kinh hoảng: “Vu phu nhân… Ngươi…”
Lời còn chưa dứt, nàng liền bị đẩy đến sát lan can hồ nước lan can, sau đó không đứng vững một cái, lộn xuống hồ nước.
Vốn có Vu thị gắt gao cầm tay của Hứa Vân Noãn, lúc này tuy rằng buông lỏng ra, thế nhưng lực đạo triệt thoái phía sau cũng không đủ, cũng bị Hứa Vân Noãn kéo xuống phía dưới.
Đào Bảo Nhi cao giọng kinh hô: “Vu phu nhân đẩy Hứa tỷ tỷ vào trong hồ, nàng muốn dìm chết Hứa tỷ tỷ!”
Vu thị phác thông một tiếng rơi vào trong nước, tràn đầy trong lòng đều là oán độc, không phải, là Hứa Vân Noãn kia cố ý!
Hứa Vân Noãn! Tiện nhân này, là nàng hại Vân Sơ! Hiện tại lại tới hại bản thân!
Vu thị giùng giằng muốn nổi lên, nhưng không nghĩ tới cảm thấy vai đau xót, bị một cước của Hứa Vân Noãn dẫm xuống dưới nước.
Hứa Vân Noãn chờ chính là cái thời cơ này, mẫu nữ hai người này một bụng ý nghĩ xấu, nữ nhi dìm gần chết, làm nương tự nhiên cũng phải bồi, hai người cùng nhau không chết không sống bồi nhau, coi như là có thể giải chút hận trong trái tim của nàng.
Bookwaves.com.vn
Hứa Vân Noãn vừa làm bộ không biết bơi, vừa âm thầm nhìn đúng thời cơ, dùng chân đạp lên trên người của Vu thị, bảo đảm nàng không ngừng chìm chìm nổi nổi di động ở trong nước.
Vu thị há mồm muốn kêu cứu, nhưng không nghĩ tới một cước của Hứa Vân Noãn đá trúng ngực của nàng, nước trào vào trong miệng, sặc nàng mắt trợn trắng.
Hai danh cung nữ vừa cứu Thẩm Vân Sơ, vội vã lần thứ hai xuống nước, tận lực kéo Hứa Vân Noãn và Vu thị lên trên bờ.
Hứa Vân Noãn âm thầm tiếc rẻ, bọn họ thật sự quá tận tâm tẫn trách, sao không biết xuống nước vớt người trễ chút, cũng để nàng đá thêm Vu thị hai chân.
Hàn phu nhân vừa kéo Đào Bảo Nhi, vừa chỉ huy người đưa xiêm y cho Hứa Vân Noãn: “Vân Noãn nha, ngươi trăm triệu lần không nên xảy ra chuyện gì!”
Mục Trần Tiêu và đại hoàng tử nguyên bản ở chỗ cao ẩn nấp quan sát, thấy Hứa Vân Noãn làm Thẩm Vân Sơ rơi vào trong nước xong, liền vội vàng chạy tới bên này, rất sợ nàng có hại.
Chỉ là Mục Trần Tiêu ngồi xe lăn, hành động khó tránh khỏi bất tiện, đại hoàng tử cũng không tiện để lại một mình hắn, chờ chạy đến, Hứa Vân Noãn đã lôi kéo Vu thị rơi vào trong nước.
Sắc mặt của Mục Trần Tiêu trở nên trắng: “Cô nãi nãi!”
Cũng may cung nữ rất nhanh vớt người lên, Mục Trần Tiêu thấy Hứa Vân Noãn chỉ là sắc mặt trắng bệch, tinh thần cũng không tệ lắm, lúc này mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Hàn phu nhân tiếp nhận xiêm y cung nữ đưa tới, vội vàng phủ thêm cho Hứa Vân Noãn, sau đó quay Vu thị trợn mắt nhìn:
“Vu phu nhân, hôm nay xảy ra chuyện gì, những người chúng ta cũng đều để ở trong mắt, cứ phải nhận rõ mới được! Thẩm gia các ngươi không thích gì Phúc Linh huyện chủ, vậy cũng chớ mắt ba ba đến trước mặt hoàng thượng đón nàng trở về, sau đó càng không xem nàng là người giày xéo như thế!”
Vu thị vốn là thân thể không khỏe, lúc này lại xuống ao uống nước, một cái mạng đi hết một nửa, nghe Hàn phu nhân mắng vào bên tai ông ông vang, căn bản nhận không ra là có ý gì.
Hàn phu nhân đỡ Hứa Vân Noãn đứng dậy, quay đầu quay cung nữ nói: “Mau đi thỉnh hiền phi nương nương đến làm chủ!”
“Vâng!” Xảy ra chuyện lớn như vậy, đích thật là cần một người chủ sự.
Hiền phi vốn có theo hoàng thượng về tẩm điện nghỉ ngơi, nghe được cung nữ bẩm báo xong, sắc mặt nhất thời thay đổi: “Vu thị này đến tột cùng muốn ồn ào cái gì? Trước đây cứ muốn để cho Vân Noãn trở về Thẩm gia là nàng, hôm nay mở miệng đó là chỉ trích, không phân tốt xấu oan uổng người, muốn giết chết người cũng là nàng! Lẽ nào Thẩm gia này đón Vân Noãn về, chính là muốn lấy tính mạng của nàng sao?”
Nhãn thần của hoàng thượng nhất thời trầm xuống: Sống chết của Hứa Vân Noãn hắn không thèm để ý, nhưng nếu Hứa Vân Noãn xảy ra chuyện, vậy bồn thanh tùng chứ thọ nên do ai tới chiếu cố?
“Chuyện này tam hoàng tử cũng dính líu vào?”
Cung nữ vội vã hồi bẩm: “Vâng, lúc đó tam hoàng tử điện hạ ngay bên hồ nước, vừa mới bắt đầu chính là điện hạ mở miệng gọi người cứu mạng.”
“Vậy cùng đi nhìn thử xem.”