Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 522: PHẾ BỎ VU THỊ


Dịch giả: Luna Wong


Hứa Vân Noãn nhìn dáng dấp đắc ý của Vu thị, chỉ cảm thấy ngực nổi lên một loạt ác tâm: Một người đến tột cùng là xuất phát từ dạng tâm tư gì, mới có thể ác độc đến dạng hoàn cảnh này?


Nhìn thấy Hứa Vân Noãn không nói lời nào, Vu thị ngược lại đắc ý: “Nhưng ai có thể nghĩ tới chứ? Con người của ta tốt số, dĩ nhiên cũng bởi vì hoan hảo lúc này đây, ta liền mang thai, sau đó càng tranh khí sinh ra nhi tử Cửu Mạch này! Hơn nữa Sở Ngưng nhập phủ hai năm, vẫn không có có mang thai, lão phu nhân càng coi trọng ta. Nhưng là nàng làm sao biết, Sở Ngưng vẫn không có mang thai, là bởi vì ta để người len lén cho nàng dùng thuốc tránh thai, a…”


“Ta vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, có người bởi vì mình ác độc như vậy mà dào dạt đắc ý.”


“Ác độc? Đây bất quá là thủ đoạn đạt thành mục đích mà thôi, làm sao có thể tính là ác độc chứ? Bất quá Sở Ngưng kia cũng không phải một kẻ ngu si, nàng dĩ nhiên phát hiện cơ sở ngầm ta xếp vào, giết người, cũng tăng cường phòng bị. Ta thấy như thế có thể được đó, ngừng thuốc tránh thai, nếu Sở Ngưng mang thai nên làm cái gì bây giờ? Sau này ta lại suy nghĩ minh bạch, Thẩm Thanh đã bắt đầu hiệu lực nghĩa quân ngay lúc đó, muốn phủ định tiền triều, đó chính là lúc nên để Sở Ngưng có bầu mới tốt, nàng mang thai nhìn thấy quốc gia của mình bị diệt, đã không có thân phận công chúa cao cao tại thượng, cái loại dằn vặt này mới tê tâm liệt phế nhất!”


Trong ánh mắt Hứa Vân Noãn tràn đầy thịnh đại nộ hỏa.


“Tức giận? Lúc này mới đến đâu a?” Vu thị ngồi xuống cái ghế một bên, nhìn có chút hả hê nói chuyện, “Bất quá Sở Ngưng muốn điều dưỡng thân thể, khẳng định cần phải hao phí một đoạn thời gian, trước đó, nếu ta sinh cho Thẩm Thanh hài tử kế tiếp, như vậy địa vị càng vững chắc. Thậm chí ta nghĩ, ta phải cùng Sở Ngưng trước sau mang bầu, đến lúc đó ta ở bên cạnh sống an nhàn sung sướng, mà Sở Ngưng lại phải chịu dằn vặt, như vậy mới càng thêm hết giận nha? Ai biết Sở Ngưng kia không tranh khí, chờ ta bên này sinh ra Vân Sơ rồi, nàng mới hoài thai ngươi!”



“Vu thị, làm ra nhiều chuyện đuối lý như vậ, ngươi còn có thể ngồi an an ổn ổn?”


“Vì sao ta không thể? Ta đuối lý, vậy Sở Ngưng không đuối lý sao? Trong lòng ta vẫn đắc ý, cho rằng ta chiếm không được danh phận thê tử của Thẩm Thanh, nhưng ta lại chiếm lòng của Thẩm Thanh. Nhưng ai có thể nghĩ tới, Thẩm Thanh kia dĩ nhiên dần dần thích Sở Ngưng! Biểu hiện ra đối với ta và lão phu nhân nói đây hết thảy chỉ là tính toán của hắn, nhưng trên thực tế hắn lại che chở đầy đủ cho Sở Ngưng!”


Bookwaves.com.vn

Tình tự của Vu thị phá lệ kích động.


“Bất quá, cuối cùng thượng thiện vẫn đứng ở bên chỗ ta, tiền triều bị diệt, Sở Ngưng triệt để trở thành một con chó nhà có tang. Mà ta lại có thể mang theo hài tử quang minh chính đại đi vào Thẩm gia, ta cho rằng ẩn nhẫn trước kia, rốt cục có thể đổi lấy được đền bù mong muốn, nhưng ai có thể nghĩ tới, cũng là bởi vì Sở Ngưng tồn tại, người người đều biết nói ta và Thẩm Thanh chính là vô môi tằng tịu với nhau, người người đều nói ta chẳng biết liêm sỉ!”


“Lẽ nào người bên ngoài còn nói sai sao?”


“Trước đây ta làm hết thảy đều là có nguyên nhân, dựa vào cái gì nói như vậy ta?” Vu thị hận đến nghiến răng nghiến lợi, “Còn có Sở Ngưng kia, nhất là Sở Ngưng kia… Sau khi ta tới Thẩm gia, mới biết được nàng đã sớm biết chuyện của Thẩm Thanh và ta, thậm chí nếu như không phải là bởi vì tiền triều không ngừng gặp chuyện không may, nàng đều muốn lôi kéo Thẩm Thanh hòa ly rồi! A, ta phí hết tâm tư mới lấy được tất cả, đến chỗ nàng lại không chút quý trọng nào! Thậm chí bởi vậy không ngừng nháo với Thẩm Thanh, nàng nháo cũng thôi, Thẩm Thanh còn sẽ hạ giá đi dỗ nàng! Một ngụm một nói ta thấp tới cực điểm, ta làm sao có thể không hận?”


“Chuyện của mình làm đã tiện, lại không nghe được người bên ngoài ăn ngay nói thật, ngươi thật đúng là đủ vô sỉ.” Vu thị nói, triệt để nảy sinh nhận tri mới đối với điểm mẫu chốt của một con người của Hứa Vân Noãn


“Vô sỉ là Sở Ngưng!” Vu thị hung tợn trừng Hứa Vân Noãn, “Ngươi biết cái gì? Sở Ngưng nói buông tha thì buông tha, nguyên bản rất nhiều người đều nói nàng và Thẩm Thanh là thần tiên quyến lữ, nhưng nàng nói không thích Thẩm Thanh thì không thích, thậm chí ở sau khi mang thai ngươi, nàng nói ngươi là hài tử của một mình nàng. Nàng dựa vào cái gì sống thành như vậy? Nàng dựa vào cái gì xem đồ ta coi như trân bảo thành đồ bỏ đi?”



“Ta hiểu rồi, ngươi nói nhiều như vậy, làm nhiều như vậy, từ đầu tới cuối, đơn giản cũng là bởi vì ngươi đố kị!”


“Ta không có đố kị!”


Hứa Vân Noãn nói năng có khí phách: “Ngươi có! Ngươi đố kị mẫu thân ta có thể sống tiêu sái tùy ý, ngươi đố kị mẫu thân ta dám yêu dám hận, ngươi đố kị mẫu thân ta sống thành dáng dấp ngươi nghĩ đều không dám nghĩ!”


“Ta không có! Ta mới không có!” Vu thị mạnh quét rơi trản trà ở một bên, “Nàng có cái gì đáng để ta ghen tỵ? Chờ sau khi ta về tới Thẩm phủ, nàng cũng phải sống dưới mũi của ta. Ta muốn cho nàng ăn chút đồ độc, nàng nhất định phải ăn cho ta, ta muốn đánh nàng, có thể một cái tát quất qua… Thậm chí vì không để ta buộc nàng uống thuốc bỏ thai, nàng còn quỳ xuống cầu ta nữa đó.”


Bookwaves.com.vn

“Dù cho mẫu thân ta quỳ, cũng cao thẳng hơn ngươi. Mà còn ngươi? Dù cho làm tới chính thê của Thẩm Thanh, dù cho phủ thêm hoa mỹ tơ lụa, mang châu sai chói mắt, ngươi cũng bất quá là con rệp sống trong đống bùn mà thôi!” Hứa Vân Noãn lạnh giọng quát chói tai.


“Cút!”


Hứa Vân Noãn bước ra, đi tới trước mặt của Vu thị, hơi cúi người xuống, ánh mắt giống như hàn băng vậy rơi xuống: “Vu thị, ngươi có nghe nói qua, giết người không qua những lời tru tâm chưa?”



“Ngươi muốn làm cái gì?” Vu thị chặt chẽ túm tay vịn của cái ghế.


“Ta cũng không có làm bao nhiêu chuyện, ta chỉ là gọi Thẩm Cửu Mạch cùng vào trong viện, ngươi có muốn thấy hắn không?”


Vu thị chợt mở to hai mắt nhìn: “Ngươi nói cái gì?”


Cửa phòng bị mở ra, nơi cửa cả người Thẩm Cửu Mạch cứng đờ, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.


Vu thị nhớ lại những lời mình nói qua, giống như bị sét đánh ở tại đỉnh đầu: “Cửu Mạch… Ta… vừa nãy ta…”


Thẩm Cửu Mạch xoay người đi ra phía ngoài.


“Cửu Mạch, ngươi nghe ta giải thích, vừa rồi đều là ta hồ ngôn loạn ngữ!”


Vu thị liền vội vàng đứng lên muốn đuổi theo, Hứa Vân Noãn lại là một cước đá vào sau đầu gối của Vu thị.


Vu thị phác thông một tiếng quỳ ở trên mặt đất, trên mặt đất tràn đầy mãnh sứ trước đó bị đập vỡ, cái quỳ này của nàng, trên đầu gối nhất thời một mảnh huyết nhục không rõ.


“A!”



Vu thị thét một tiếng chói tai, Hứa Vân Noãn liền rút khăn trải bàn ra, trực tiếp nhét vào trong miệng của Vu thị.


“Vu phu nhân, lúc này vị ca ca kia của ta tâm phiền ý loạn, ngươi chớ có lên tiếng quấy nhiễu hắn.”


“Ngô ngô…” Vu thị đau không dậy được, giơ tay lên kéo khăn trải bàn xuống liền gọi người.


Hứa Vân Noãn giơ tay lên nắm cằm của Vu thị, xuất ra một viên thuốc liền nhét vào trong miệng của nàng: “Ta vốn không muốn dùng phương pháp như vậy, nhưng còn người này như ngươi không thành thật, một chút đều không nghe khuyên bảo.”


“Ọe…” Vu thị mọc họng muốn nôn viên thuốc kia ra, nhưng lại bất lực, “Ngươi… Ngươi cho ta ăn là cái gì?”


“Tự nhiên là thuốc, là thuốc cho ngươi có thể an an tâm tâm nằm ở trên giường nghỉ ngơi.”


Vu thị trợn to hai mắt, dần dần cảm giác tứ chi vô lực, phanh một cái ngã trên mặt đất.


Mảnh sứ đâm vào thân thể, nàng có thể cảm giác được đau tê tâm liệt phế, nhưng căn bản không thể động đậy.


Hứa Vân Noãn lãnh diện dung: “Những chuyện ngươi làm kia, giết ngươi trăm lần cũng không đủ. Bất quá, cái mạng này của ngươi chỉ có một cái, chết mới là quá mức tiện nghi ngươi, ngươi không thể động đậy, thế nhưng đối với cảm giác đau đớn lại là gấp mười lần trước kia, ngươi từ từ cảm thụ trước đi.”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận