Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 524: GIÚP THẨM GIA TUYÊN DƯƠNG MỘT CHÚT


Dịch giả: Luna Wong


Trần di nương còn muốn đi nói với Thẩm Thanh tình huống của đại pu nhân, ngồi một lát, liền đi đầu cáo từ ly khai.


Hàn Yên có chút không giải thích được: “Tiểu thư, Trần di nương này chuyên qua đây làm quen như thế sao?”


“Trước đây không có chú ý, hôm nay nhìn, vị Trần di nương này ngược lại không phải là một nhân vật đơn giản, nàng đây là muốn cùng ta liên thủ, hoàn toàn đè đại phu nhân trên mặt đất.”


“Tiểu thư kia cảm thấy Trần di nương này tin được không?”


“Vu thị không phải một người có tính tình nhân từ, qua nhiều năm như vậy, không ít dằn vặt các di nương, hôm nay phong thuỷ thay phiên chuyển, đến phiên Vu thị chịu khổ, đám người Trần di nương nhất định là muốn trả thù lại. Về phần có thể tin hay không, vậy phải xem lợi ích có bền hay không.” Hứa Vân Noãn bưng trà trản lên, lần thứ hai nhấp một miếng.


“Tiểu thư, say này cần chú ý Trần di nương này nhiều hơn không?”


“Âm thầm nhìn chằm chằm một chút là được rồi, nhìn bộ dáng kia của nàng, coi như là một người có lòng, nhất định sẽ nương lần cơ hội này mưu tính thật tốt, vừa lúc cũng tiết kiệm rất nhiều chuyện giúp ta.”


“Vâng.”



Hứa Vân Noãn về tới Phương Hoa uyển, chỗ trước đó cháy trong viện không có biến hóa chút nào, đến thanh lý cũng chưa từng.


Mộ Vũ nhìn thấy một màn này, không khỏi tức giận đến giơ chân: “Người Thẩm gia này cũng thật là quá đáng, viện tử của tiểu thư bị hỏa hoạn đốt thành bộ dáng như vậy, lẽ nào cũng không để cho người thanh lý, tu chỉnh một chút không?”


Hứa Vân Noãn thấy nàng tức giận đến gương mặt đỏ bừng, không khỏi cười nói: “Người Thẩm gia là tính tình gì, ngươi cũng không phải không biết, còn ôm hy vọng với bọn họ sao?”


“Nô tỳ chính là giận, trước đây thỉnh tiểu thư trở về chính là bọn hắn, hôm nay khắt bạc tiểu thư cũng là bọn hắn, người tốt người xấu đều để bọn họ làm hết rồi, thực tại để người buồn nôn.”


“Bọn họ không tu chỉnh tốt, ngươi đi tìm Đinh Sơn và Hàm Chương, để cho bọn họ xuất phủ, chiêu thêm một ít người làm công ngày, cứ nói đến Thẩm phủ giúp ta sửa viện tử.”


Thẩm gia không phải giả bộ hiền lành sao? Vậy nàng liền tuyên dương gương mặt “Hiền lành” kia ra ngoài, giúp bọn hắn kiếm chút danh tiếng.


Nhãn tình của Mộ Vũ sáng lên: “Nô tỳ đi ngay.”


Đinh Sơn và Hàm Chương vẫn lo lắng cho Hứa Vân Noãn, hôm nay nghe được phân phó của nàng, không dám ngừng lại chút nào, vội vã đi ra bên ngoài tìm người.


Mục Trần Tiêu bên này cũng nghe được tin tức, quay đầu nhìn về phía Mục Thiên Trù: “Gia gia, trước noãn bằng trong phủ kiến tạo vẫn còn dư lại không ít vật liệu gỗ các loại, ta muốn đưa qua cho cô nãi nãi, đỡ phải nàng tu kiến viện tử của mình, nhưng ngay cả tài liệu cũng không có.”


Bookwaves.com.vn

Mục Thiên Trù gật đầu: “Đưa đi, không chỉ có phải đưa, còn phải gióng trống khua chiêng đưa. Vậy Thẩm Thanh và Vu thị nhiều lần hại cô nãi nãi ngươi, làm thật sự tàn nhẫn, chúng ta tự nhiên phải giúp cô nãi nãi ngươi làm chỗ dựa.”



“Ân, vậy ta đây để Úc Khoảnh đi an bài.”


“Được.”


Mục Trần Tiêu nhìn Mục Thiên Trù, trong thần sắc có chút muốn nói lại thôi.


“Làm sao vậy? Là còn có việc?” Mục Thiên Trù quan tâm.


“Gia gia, quan hệ của người cùng trưởng công chúa tốt sao?”


“Trưởng công chúa? Trưởng công chúa là quân, ta là thần, nào có quan hệ gì có tốt hay không?”


“Vậy ngày hôm nay gia gia có gặp trưởng công chúa, cùng nàng nói một câu chuyện về ba vị gia gia của Vân Noãn không?” Mục Trần Tiêu khẩn trương trong lòng, trước nghe được bốn chữ thay mận đổi đào, giống như một cái bóng đè, thời thời khắc khắc bao phủ ở trong lòng.


“Trưởng công chúa rời đi vội vội vàng vàng, ta cũng không có cơ hội tiến lên nói chuyện với nàng, ngày khác hỏi lại đi.”


Mục Trần Tiêu rũ đôi mắt xuống, che lại tình tự cuồn cuộn ở đáy mắt: “Thì ra là thế, ta đây trước hết đi an bài chuyện của cô nãi nãi bên kia.”



“Đi đi.”


Đợi được Mục Trần Tiêu ly khai, Mục Thiên Trù dựa vào ghế.


Chu quản gia tiến lên: “Lão thái gia, trưởng công chúa hôm nay nói như thế nào?”


“Chuyện năm đó đến nay nhớ lại, đều như một cơn ác mộng cũ, huống chi là thân trưởng công chúa ở trong đó. Qua nhiều năm như vậy, hoàng thượng vẫn đang nghĩ biện pháp mưu đoạt một nhánh tư binh trong tay trưởng công chúa, hiện tại cũng bất quá chỉ là còn lưu lại một ít mặt mũi tình cảm, tình cảnh của trưởng công chúa kham ưu a!”


“Lão nô càng thêm hiếu kỳ lập trường của trưởng công chúa, qua nhiều năm như vậy, trưởng công chúa một mực ở bên ngoài cầu phúc, phảng phất như không có người này vậy. Nếu như nói nàng có hận đi, cũng không thấy nàng trả thù, nhưng nếu nói nàng đã buông… Ngẫm lại lại không thể, thực tại là để người không nghĩ ra.”


“Trưởng công chúa là đang chờ.”


“Chờ?”


“Chờ Hứa Mặc lão gia tử đi tìm nàng.” Mục Thiên Trù thở dài một tiếng, “Ngày trưởng công chúa và Hứa Mặc lão gia tử thành thân, hoàng thượng chợt khởi sự, hôn lễ vui mừng náo nhiệt trong chớp mắt biến thành địa ngục máu tanh… Mặc dù nói đã nhiều năm như vậy, kinh tâm động phách và tê tâm liệt phế ngay lúc đó, lại cũng không có đi xa chút nào. Hứa Mặc lão gia tử và Tần thủ lĩnh lúc đó là tình như thủ túc, cái mấu chốt này thủy chung đều vắt ngang ở nơi đó, Hứa Mặc lão gia tử tự nhiên không chịu gặp lại nàng.”


“Đây…” Chu quản gia mặt mang thổn thức, “Chuyện năm đó, nói tới nói lui vẫn là phải trách hoàng thượng, trưởng công chúa cũng là vô tội bị liên lụy. Trước đây hoàng thượng thương yêu trưởng công chúa muội muội này có thừa, rồi lại có thể ở trong nháy mắt lợi dụng hôn sự của nàng để chúng nhân buông lỏng cảnh giác, từ đó hại chết Tần thủ lĩnh… Nhắc tới, là nghiệp chướng của hoàng thượng.”


“Lần này ta nhìn thấy trưởng công chúa, đều có chút không nhận ra.”


“Là bởi vì hình dạng của trưởng công chúa biến hóa quá lớn?”


Bookwaves.com.vn


“Đó cũng không phải, dung mạo cải biến trái lại thứ nhì, chủ yếu là tính tình. Trước kia trưởng công chúa xán lạn tươi đẹp, giống như lưu hỏa kiêu dương, mà hôm nay thì sao, lại như là cục diện đáng buồn, thanh thanh lãnh lanh, hiện lên không chút gợn sóng nào.”


“Trưởng công chúa cũng là bị thương quá sâu, trước đây nàng và Hứa Mặc lão gia tử thật đúng là trời đất tạo một đôi, ai thấy không cũng phải khen một câu giai ngẫu thiên thành chứ? Hai người còn ra chiến trường, Hứa Mặc lão gia tử biết trưởng công chúa thích binh pháp, muốn nếm thử lĩnh binh, hắn cam nguyện làm quân sư trong quân đội, yên lặng che chở, coi chừng, nhìn trưởng công chúa ở trên chiến trường rong ruổi, toả ra quang huy. Trước đây nữ tử lĩnh binh dẫn phát một trận nhiệt nghị, vẫn là Hứa Mặc lão gia tử dẹp nghị luận của mọi người, kiên định ủng hộ nàng.”


“Đúng vậy, cách nghĩ của Hứa Mặc lão gia tử luôn luôn khác với thường nhân.” Mục Thiên Trù thở dài, “Cảm tình giữa hắn và trưởng công chúa, chúng ta làm người ngoài là không tưởng tượng nổi.”


“Lão thái gia, nếu như công tử biết chuyện đã xảy ra năm đó, bằng vào tính tình của hắn, nhất định là muốn báo thù, đến lúc đó, trưởng công chúa bên kia có thể đứng ra ủng hộ công tử hay không? Một nhánh tư binh trong tay trưởng công chúa kia, là Hứa Mặc lão gia tử tự mình huấn luyện ra, trước đây giống như một thanh hàn nhận, không biết giết bao nhiêu người sợ, hơn nữa, Hứa Mặc lão gia tử chế định một bộ phương thức huấn luyện truyền thừa cực kỳ nghiêm khắc, dù cho đã nhiều năm như vậy, cũng nhất định sẽ không cuốn phong mang. Nếu có nó tương trợ, có thể…”


Mục Thiên Trù giơ tay lên ngăn lại lời Chu quản gia nói: “Ta biết ngươi muốn nói cái gì, qua nhiều năm như vậy, ta cũng không phải chưa từng nghĩ, chỉ là hai chân của Trần Tiêu… Đây là một chỗ ta lo lắng nhất, hôm nay hắn ngồi trên xe lăn, làm sao có thể ra chiến trường nữa?”


“Lão thái gia, nếu là lúc trước, lão nô cũng cảm thấy công tử làm không được. Nhưng là bây giờ không giống nhau, trong lòng công tử có tín niệm, có người muốn dùng cả tính mệnh để bảo vệ.”


“… Ngươi là nói Vân Noãn?”


“Đúng vậy, mặc kệ công tử muốn làm gì, cô nãi nãi cũng sẽ bồi. Có cô nãi nãi ở một bên bồi, công tử vĩnh viễn sẽ không ngã xuống.”


Bởi vì hắn luyến tiếc a…


Yêu một người sâu đậm, sao nỡ tùy ý nàng một mình đối mặt mưa gió chứ?


(Luna: Vốn dĩ tác giả đã lấy NT ra nam nền cho nam chủ rồi, nếu nam chủ thực sự khởi binh phản hoàng đế, vậy tình bạn với NT sợ rằng cũng phải chấm dứt. Haizzz, không biết mọi người sao chứ, tác giả càng làm thế mình càng cảm thấy gượng ép và ghét nam nữ chủ hơn)



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận