Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 526: NGƯƠI THÚ TA NHA


Dịch giả: Luna Wong


Nhìn thấy Mục Trần Tiêu gật đầu, không hề mạnh mẽ ôm trách nhiệm trên đầu của mình, Hứa Vân Noãn nhất thời vui vẻ: “Trần Tiêu, ngươi tiến đến, Thẩm Thanh không nói gì thêm sao?”


“Không có.”


Hứa Vân Noãn cười híp mắt: “Nói cũng phải, lúc này hắn ốc còn không mang nổi mình ốc, đâu còn có tâm tư quản việc này, vừa lúc ngươi ở nơi này bồi ta một hồi, được không?”


Mộ Vũ và Hàn Yên lo lắng ở đây loạn tao tao, không cẩn thận một cái là đụng phải đầu, vội vã nói với Hứa Vân Noãn: “Tiểu thư, người mang theo công tử đến lương đình bên cạnh ngồi một chút đi, chúng nô tỳ lại ở chỗ này nhìn chằm chằm tu chỉnh viện tử.”


Trong lòng Hứa Vân Noãn có nhiều chuyện muốn kể với Mục Trần Tiêu giảng, nghe nói như thế, liền gật đầu, đẩy hắn đi đến lương đình.


“Trần Tiêu, sau khi trở về ngươi không hỏi ca ca cái gì chứ?”


“Không có, ta chỉ là hỏi gia gia và trưởng công chúa có gặp mặt hay không, gia gia trực tiếp phủ nhận.”


“Nếu nói như vậy, sợ rằng gia gia vẫn là không muốn nói cho chúng ta biết chân tướng.”


“Đúng vậy.” Mục Trần Tiêu nhẹ nhàng rũ đôi mắt xuống, quang mang đáy mắt hơi lộ ra ngưng trọng.


Hứa Vân Noãn đẩy tràn trà trước mặt mình đến bên tay của Mục Trần Tiêu: “Đây có cái gì để thất vọng, ngươi nghĩ đến ta, từ sau khi hồi phủ bắt đầu truy vấn ca ca chuyện của ba vị gia gia ta, đến bây giờ không phải là hoàn toàn không biết gì cả sao?”



“Phần tâm tình này của cô nãi nãi, ta còn phải nghiêm túc học theo.”


“Đều nói gần chu người đỏ, gần mực thì đen, hai chúng ta đi được thân cận như vậy, ngươi nhất định đã bị ta ảnh hưởng.” Hứa Vân Noãn ghé vào trên bàn, nhìn mặt mày tuấn mỹ của Mục Trần Tiêu, trong ánh mắt mang theo một nụ cười mừng rỡ.


Mục Trần Tiêu nhìn thấy có chút không được tự nhiên: “Cô nãi nãi đang nhìn cái gì?”


“Đang nhìn ngươi a, đột nhiên ta phát hiện nếu nhìn ngươi, nhìn thế nào cũng thấy không đủ.”


Mục Trần Tiêu chợt nhớ lại đại hoàng tử Ninh Từ đã nói: “Tiếp qua mấy tháng nữa, cô nãi nãi liền cập kê đi?”


“Đúng vậy, nhoáng lên đi tới kinh thành đều sắp một năm rồi, thời gian trôi qua thật là nhanh.” Hứa Vân Noãn nâng gương mặt, ngữ khí có chút cảm khái.


“Cô nãi nãi có tính toán gì không?”


“Dự định? Ngươi nói là lễ cập kê sao?”


“Nếu dựa theo dự định của ta, có thể ở trong lễ cập kê, đưa Thẩm Thanh đến trước mộ phần của mẫu thân ta thỉnh tội đó là tốt nhất, bất quá dưới mắt nhìn, những thứ tiểu đả tiểu nháo này tuy rằng để Thẩm gia loạn thành một đoàn, nhưng cũng không đủ để dao động căn cơ của Thẩm gia.”


Thẩm gia cắm rễ tại triều đình, đều có lui tới với không ít quyền quý, những thứ trước đó nàng làm, đơn giản chính là dao động cành lá của đại thụ Thẩm gia này, tuy rằng nhìn tới có vẻ chật vật, nhưng chỉ cần hơi nghĩ ngơi và hồi phục, liền có thể phát triển chi phồn lá tốt.


Bookwaves.com.vn

Mục Trần Tiêu thoáng chần chờ chỉ chốc lát, mở miệng lần nữa nói rằng: “Ta nói là sau cập kê…”


“Sau cập kê? Khi đó làm sao vậy? Trần Tiêu ngươi có an bài gì?” Ánh mắt của Hứa Vân Noãn trong suốt trong tràn đầy hiếu kỳ.



“Dựa theo tập tục, cô nãi nãi sau khi cập kê, có thể nghị hôn.”


Hứa Vân Noãn mạnh mở to hai mắt nhìn, có vẻ cực kỳ khiếp sợ: “Nghị thân?”


Ba vị gia gia chưa từng có nói qua chuyện nàng gả người, nàng cũng không có khái niệm trong phương diện này.


“Kinh thành có loại tập tục này, hơn nữa ngươi lại ở Thẩm gia…”


“Ta hiểu rồi, Trần Tiêu ngươi lo lắng Thẩm Thanh sẽ đắn đo hôn sự của ta?” Ngón tay của Hứa Vân Noãn nhẹ nhàng giật giật, “Nói cũng phải, bằng vào thái độ hận ta tận xương này của Thẩm Thanh, nói không chính xác hắn sẽ đem ta gả cho một con bạc, quỷ nghèo?”


“Vậy cũng cũng không đến mức, dù sao Thẩm Thanh cũng phải mặt mũi, ta chỉ là sợ hắn lợi dụng cô nãi nãi.”


“Ngươi lo lắng cực kỳ có lý, dù sao dựa theo thuyết pháp bây giờ, phụ mẫu chi mệnh, môi chước chi ngôn cũng không cho phép ta cự tuyệt, vậy nên nghĩ dạng kế sách gì đây?”


Hứa Vân Noãn nhẹ nhàng phồng gương mặt, sau đó hai tay đè ở hai bên gương mặt, má lúm đồng tiền ngọt như ẩn như hiện: “Ta nghĩ ra rồi!”


Bỗng nhiên Hứa Vân Noãn ngồi thẳng người, tràn đầy mừng rỡ nói rằng.


“Cô nãi nãi nghĩ tới điều gì?”


“Ngươi có thể tới cầu thân a!” Nhãn thần của Hứa Vân Noãn càng phát sáng sủa, phảng phất như nghĩ tới một chủ ý cực tốt.



Mục Trần Tiêu chợt sững sờ ở tại chỗ, sau đó trái tim không bị khống chế bang bang loạn nhảy lên, hắn cảm thấy mình giống như đang đi trong hoang mạc hồi lâu, trong cổ họng khô cạn cực kỳ.


“Cô nãi nãi…”


Hứa Vân Noãn cảm thấy mình nghĩ ra một chủ ý thật tốt: “Trần Tiêu, trước chúng ta không phải đã nói xong rồi sao? Lúc chỉ có hai người, ngươi gọi tên của ta là được rồi, sao bây giờ còn một ngụm một cô nãi nãi?”


Mục Trần Tiêu cảm thấy mình biến thành hai người, một nhiệt huyết sôi trào, ngoại trừ khuôn mặt của Hứa Vân Noãn, cũng nhìn không thấy cái khác nữa, điên cuồng khiếu hiêu đáp ứng nàng, mà một người còn lại là lãnh tĩnh dị thường, một lần một lần báo với bản thân, người như cô nãi nãi vậy, hắn không xứng.


“Ta…”


Hứa Vân Noãn nhẹ giọng bật cười: “Ta biết, có phải ngươi da mặt mỏng, ngại hay không?”


“… phải.”


Bookwaves.com.vn

“Đây có cái gì đâu, vậy ngươi rảnh rỗi không có việc gì thì gọi thêm mấy lần, như vậy ngươi sẽ quen. Chuyện ta mới vừa đề nghị ngươi cảm thấy thế nào?”


“Mới vừa rồi đề nghị?” Mục Trần Tiêu cảm thấy trong đầu phảng phất biến thành hỗn loạn, căn bản không có năng lực suy tư.


“Chính là chờ sau khi ta cập kê, ngươi liền đến cầu hôn a!” Hứa Vân Noãn càng nghĩ càng cảm thấy cái chủ ý này tốt, “Ngươi suy nghĩ một chút, tuy rằng trên danh nghĩa ngươi gọi ta là cô nãi nãi, nhưng trên thực tế chúng ta cũng không có liên hệ huyết thống, ta gả cho ngươi, có thể trực tiếp thoát ly Thẩm gia, trở về nhà của chúng ta, không phải vô cùng tốt sao?”


“Nhưng ta…” Ngữ khí của Mục Trần Tiêu chần chờ.


Hứa Vân Noãn chợt mở to hai mắt nhìn, ngữ khí bất tri bất giác mang theo một tia ủy khuất: “Làm sao vậy? Lẽ nào ngươi có người trong lòng, nên không muốn thú ta?”


“Không phải.” Mục Trần Tiêu vội vã trả lời.



“Chúng ta đây cứ nói như vậy đi!” Hứa Vân Noãn cao hứng đứng dậy, vây bắt Mục Trần Tiêu tới tới lui lui đi hai vòng, nụ cười trên mặt xán lạn trước nay chưa có, “Sao trước kia ta nghĩ không ra chủ ý này nhỉ?”


Cái chủ ý này quả thực không thể tốt hơn nữa!


Hứa Vân Noãn cao hứng một lát, quay đầu lại tỉ mỉ quan sát Mục Trần Tiêu, phát hiện hắn hình như không có đặc biệt phản ứng gì: “Trần Tiêu? Ngươi không vui sao?”


“Không có, ta rất vui, chỉ là lo lắng…”


“Lo lắng cái gì?”


“Lo lắng bản thân quá kém, không xứng với ngươi…”


“Làm sao sẽ thế chứ? Trong lòng ta ngươi là một vị đại tướng quân bách chiến bách thắng!” Hứa Vân Noãn vô cùng kinh ngạc, tại sao Trần Tiêu có thể nghĩ như vậy chứ?

“Nhưng hai chân của ta…”


“Hai chân làm sao vậy? Đại tướng quân khác là ngồi trên lưng ngựa, đại tướng quân của ta còn lại là ngồi trên xe lăn, còn là phần độc nhất thiên hạ đó.”


Mục Trần Tiêu cảm thấy trong lòng như là bị người đốt mồi lửa, máu sôi trào, toàn thân dâng lên một chút nhiệt ý.


“Vân Noãn, hôm nay ngươi trở về Thẩm gia lại có hoàng thượng nhìn trúng, vốn có thể được người tốt nhất trên đời này…”


“Nhưng ở trong mắt ta, ngươi chính là tốt nhất trên đời này nha.” Hứa Vân Noãn nói cực kỳ nghiêm túc, nàng cũng gặp được không ít thanh niên tài giỏi đẹp trai trong kinh thành, nhưng nhìn thế nào, đều thấy không có người có thể vượt lên trước Mục Trần Tiêu!


“Ta…”


“Phản chính ta mặc kệ, ngươi vừa nãy đã đáp ứng ta rồi, từ giờ trở đi ngươi trở về chuẩn bị, chờ ngày ta cập kê ngươi liền đến cầu hôn!” Hứa Vân Noãn giải quyết dứt khoát.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận