Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 529: GIẬT DÂY


Dịch giả: Luna Wong


Thẩm Cửu Mạch sững sờ ở tại chỗ, sau một lát, hơi rũ đôi mắt xuống: “Là ta vô dụng…”


Hứa Vân Noãn chậm rãi nâng mắt: “Cũng không phải là ngươi vô dụng, chỉ là phụ thân và Vu phu nhân quá mức cường thế mà thôi, làm nhi tử người ta, ngươi không thể không chu toàn hiếu đạo, hơn nữa chức quan và tiền đồ của ngươi đều là phụ thân mưu đồ, kể từ đó, giống như là cả người sinh đều bị người bên ngoài bóp trong tay. Nhưng trên thực tế, hiếu tâm và đạo nghĩa thường thường gặp phải xung đột, nếu không, tại sao có thể có người cảm khái trung hiếu khó có thể lưỡng toàn chứ?”


Mi tâm của Thẩm Cửu Mạch nhíu chặt hơn: “Ý của ngươi là…”


“Ca ca, biết được mâu thuẫn của đời trước, thấy được cục diện ta và Thẩm gia đối lập, lời trước đây ngươi đã nói còn tính không?”


“Tính! Ta đáp ứng ngươi, sẽ đem hết toàn lực bảo hộ ngươi, mặc kệ ngươi và mẫu thân có mâu thuẫn, hay là có xung đột với phụ thân! Nhưng là…” Trong ánh mắt của Thẩm Cửu Mạch hiện lên tràn đầy cô đơn, dù cho hắn làm sao nỗ lực đi nữa, chưa từng giúp được Vân Noãn, trọn vẹn thực hiện lời hứa của mình.


“Ca ca là cảm thấy có lòng không đủ lực?”


“Phải!”


“Ca ca còn chưa rõ sao? Trên đời này, từ trước là nhược nhục cường thực, không có quyền lợi, không có địa vị, tựa như thịt cá trên thớt gỗ, chỉ có thể mặc cho người xâm lược. Lúc này dưới cơ duyên xảo hợp, ta được hoàng thượng nhìn trúng, cho nên mới có dụng khí hồ đồ trong phủ, nhưng ca ca có nghĩ tới hay không, nếu là hai bàn ta trắng thì sao?”


Nghĩ tới các loại chuyện kiếp trước, nhãn thần của Hứa Vân Noãn lạnh xuống.



“Giống như, sau khi ta được Mục gia nhận về không lâu, đã bị phụ thân và Vu phu nhân phát hiện thân phận, khi đó… Ta sẽ có bảo nhiêu hạ tràng?”


Thẩm Cửu Mạch há miệng, cả trái tim không ngừng chìm xuống, hắn muốn nói cho Hứa Vân Noãn biết, sẽ không có chuyện gì, nhưng tưởng tượng đến hiết tư để lý hận ý trong miệng mẫu thân mình, lại là một chữ đều nói không nên lời.


Hứa Vân Noãn khẽ cười một tiếng, đáy mắt mang theo đau khổ nhàn nhạt: “Ca ca không lời có thể nói đi? Ngươi cũng nghĩ đến, ta không có lực phản kháng chút nào, sau khi tiến nhập Thẩm gia, sẽ là một dạng kết cục gì! Ta cũng không muốn hại người, nhưng hết lần này tới lần khác có người không tha cho ta! A, ngươi nói cái thế đạo này, có phải cực kỳ châm chọc hay không?”


“Vân Noãn…” Thẩm Cửu Mạch ngực muộn đau nhức, “Ngươi là muội muội của ta, ta sẽ bảo vệ ngươi.”


“Ngươi lấy cái gì bảo hộ? Chỉ bằng mượn ngôn ngữ của ngươi?”


“Ta…” Thẩm Cửu Mạch cực kỳ thống khổ, trong khoảng thời gian này đã xảy ra quá nhiều chuyện, tín niệm trong lòng hắn còn chưa thành lập lại lần nữa thì đã bị hung hăng đánh, thế cho nên hiện tại cả trái tim đều phá thành mảnh nhỏ.


Hứa Vân Noãn tới gần Thẩm Cửu Mạch, trong ánh mắt mang theo rõ ràng: “Ca ca, ngươi đi tòng quân đi.”


Bookwaves.com.vn

Thẩm Cửu Mạch chợt ngẩng đầu lên: “Ngươi muốn ta tòng quân?”


“Vừa nãy ta nhìn thấy ngươi sử dụng kiếm, võ nghệ của ca ca cũng là tốt, đã như thế, vì sao không thử đi một con đường khác? Trong quân đội rong ruổi chiến trường, thủ hộ gia quốc, không vui sướng hơn bị nhốt trong việc lạc lục đục với nhau sao? Chờ ca ca thành lập được công huân, được hoàng thượng phong thưởng, đến lúc đó, tự nhiên có năng lực đi làm chuyện bản thân muốn làm tình.”


“Nếu ta đi, chỉ có một mình ngươi ở lại Thẩm phủ.”



Thần sắc của Hứa Vân Noãn hơi giật giật: “Ngươi lo lắng cho ta, hay là lo lắng cho Vu phu nhân? Ngươi yên tâm, trong khoảng thời gian ngươi đi chiến trường, ta bảo chứng Vu phu nhân có thể an an ổn ổn chờ ngươi trở về.”


Một người làm hết chuyện ác như thế, nên sống thật tốt để nhận hết dằn vặt.


Thẩm Cửu Mạch lắc đầu: “Ta muốn nói cũng không phải cái này…”


“Vậy ngươi muốn nói cái gì?”


Ánh mắt của Hứa Vân Noãn trong suốt, sạch sẽ phảng phất không mang theo chút lo lắng nào.


Trong lòng Thẩm Cửu Mạch chợt tê rần: Sau khi đã trải qua nhiều chuyện như vậy, lại nghe mẫu thân của mình nói đến chuyện xưa năm đó, vì sao Vân Noãn còn có thể có ánh mắt trong suốt như vậy?


“Ngươi muốn ta đi sao?”


“Đề nghị là ta nói ra khỏi miệng, dĩ nhiên chính là muốn ngươi đi.”


“Ta đây liền đi.” Thẩm Cửu Mạch nhìn Hứa Vân Noãn, nhẹ nhàng nhếch khóe môi, “Ngươi muốn ta đi, ta liền đi, ngươi muốn ta thành lập công huân, ta sẽ đem hết toàn lực.”


Trong lòng Hứa Vân Noãn không khỏi run lên: “Ca ca đã nghĩ xong, một khi lên chiến trường, nhưng sẽ không có quyền lợi đổi ý.”


“Chuyện ở chiến trường bên kia, ta cũng không phải hoàn toàn chẳng biết, từ sau khi Mục tướng quân thụ thương từ trên chiến trường lui xuống, biên cảnh bên kia vẫn không an ổn, nếu muốn thành lập công huân, chỉ cần anh dũng giết địch, không khó lắm.”



“Trên chiến trường đao kiếm không có mắt, ngươi lại là đích tử trong phủ, sau khi phụ thân và Vu phu nhân nghe nói, nhất định sẽ tận lực phản đối.”


“Ta đây lặng lẽ ly khai.”


Nhìn thấy Thẩm Cửu Mạch quyết định chủ ý, thần sắc trên mặt Hứa Vân Noãn nhu hòa: “Tốt nhất, ca ca nghĩ xong, vậy mau chóng động thân đi, gần đây không phải lại đang trưng binh sao?”


“Ta đã biết.”


“Ta đây không quấy rầy ca ca luyện kiếm…” Hứa Vân Noãn nói chuyện liền đi ra phía ngoài.


Thẩm Cửu Mạch bỗng nhiên mở miệng gọi lại nàng: “Vân Noãn, ta có một điều thỉnh cầu…”


“Ca ca yên tâm, ta nói rồi sẽ để Vu phu nhân bình an chờ ngươi trở về, sẽ tận tâm tận lực chiếu cố nàng, bảo chứng tính mệnh nàng không lo.”


“Không phải cái này.”


“Không phải Vu phu nhân, đó chính là Thẩm Vân Sơ? Thẩm Vân Sơ và Vu phu nhân trước đây từng hại tính mạng của ta, trong lòng ca ca cũng có suy đoán, hôm nay nàng như cũ hôn mê bất tỉnh, hơn nữa danh tiếng đã quét rác, chỉ cần nàng không chủ động tính toán ta, ta cũng sẽ không đối phó nàng.”


Bookwaves.com.vn

Thẩm Cửu Mạch vẫn như cũ lắc đầu.


Nét mặt của Hứa Vân Noãn dẫn theo chút nghi hoặc: “Ngươi là lo lắng phụ thân? Cái này có thể không cần đi, phụ thân bên kia, hắn khôn động thủ gạt bỏ ta chính là tốt, ta không có năng lực động đến trên đầu của hắn.”


“Vân Noãn, sau khi ta đi, phải bảo trọng bản thân a…” Thẩm Cửu Mạch nhẹ nhàng giương khóe môi lên, mãn hàm nụ cười nhìn Hứa Vân Noãn.



Thần sắc của Hứa Vân Noãn sửng sốt, căn bản chưa từng nghĩ hắn sẽ nói như vậy.


Thẩm Cửu Mạch đi lên trước, giơ tay lên lấy chiếc lá rơi trên vai Hứa Vân Noãn xuống: “Ta biết tính tình ngươi thật mạnh, nhưng có đôi khi quá cương dễ gãy, lúc cần thì nên tỏ ra yếu kém cũng không có gì.”


“… Ta đã biết.” Hứa Vân Noãn mang theo tiếu ý, một đôi mắt trong suốt, cong cong giống như trăng khuyết, mang theo ấm áp hoà thuận vui vẻ, “Đa tạ ca ca quan tâm.”


Dáng tươi cười trên mặt Thẩm Cửu Mạch lại là phai nhạt xuống tới: “Ở trước mặt ta, không cần như vậy.”


“Ca ca nói có ý gì?”


“Trước đây nhìn thấy ngươi cười rộ lên, luôn cảm giác khắp đất trời đều ấm, nhưng bây giờ biết nhiều, mới hiểu được, nào có cái gì phá thành mảnh nhỏ rồi thì năm tháng vẫn tĩnh hảo? Trước mặt người ở bên ngoài ngươi cần cười, ở trước mặt ta, không cần như vậy.”


Tiếu ý trên mặt Hứa Vân Noãn chưa thay đổi: “Ta cảm thấy vui vẻ thật không được sao?”


Trong lòng Thẩm Cửu Mạch mang theo thất lạc: “Nếu ngươi vui vẻ thật, tự nhiên là tốt.”


Tiếu ý của Hứa Vân Noãn càng thêm ngọt: “Ca ca đáp ứng nguyện vọng của ta, ta tự nhiên thật vui vẻ.”


“Ân.” Thẩm Cửu Mạch giơ tay lên, nhẹ nhàng ở vén tóc mái của Hứa Vân Noãn một cái, “Ta không phải huynh trưởng tốt, nhưng ta muốn nỗ lực làm một huynh trưởng tốt, không phụ lòng tiếng ca ca trong miệng ngươi.”


Hứa Vân Noãn âm thầm lui về phía sau nửa bước: “Đã như thế, ta đây mỏi mắt mong chờ.”


“Được.”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận