Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 530: PHONG THỦY LUÂN LƯU CHUYỂN


Dịch giả: Luna Wong


Ly khai viện tử của Thẩm Cửu Mạch, tiếu ý trên mặt Hứa Vân Noãn trong một sát na liền thu vào.


Mộ Vũ và Hàn Yên hiếu kỳ trong lòng: “Tiểu thư, là sự tình không thuận lợi?”


“Không có, sự tình cực kỳ thuận lợi, Thẩm Cửu Mạch đã đáp ứng đi biên cảnh tòng quân.”


“Đây không phải là chuyện tốt sao? Sao nô tỳ thấy, tiểu thư như cũ lo lắng khủng khiếp?”


“Thấy người bản thân không thích, tự nhiên không cao hứng nổi.” Hứa Vân Noãn ngồi dưới hành lang gấp khúc một bên, giơ tay lên liền hái một đóa nguyệt quý nở rộ xuống.


Hàn Yên vội vã kinh hô: “Tiểu thư phải cẩn thận một chút, nguyệt quý này có gai đó, nếu đâm vào tay sẽ không tốt.”


“Không có việc gì.”


“Tiểu thư, người không thích đại công tử?”


Hứa Vân Noãn trầm mặc chỉ chốc lát, đột nhiên ném nguyệt quý cầm trong tay xuống đất: “Thẩm Cửu Mạch là một quân tử, hơn nữa đã trải qua nhiều chuyện như vậy, tâm chí đều không có bao nhiêu cải biến. Một người như vậy, dù cho thành công khi dễ hắn, cũng làm cho người không cảm thấy được chút cảm giác thành tựu nào.”


Hàn Yên vội vã cười cười: “Tiểu thư là cảm thấy không đành lòng cho vị đại công tử Thẩm gia này?”



“Làm sao có thể chứ? Rất nhiều chuyện đều là bởi vì hắn mà ra, ta mới sẽ không nhẹ dạ với người như vậy.”


“Vậy tiểu thư không cần nghĩ, bản thân tiểu thư cũng nói, đại công tử Thẩm gia chính là quân tử, nếu là quân tử, vậy không thích hợp ở trong vũng bùn Thẩm gia này, tách hắn đi xa, ngược lại mới có lợi với hắn.”


Hứa Vân Noãn đứng dậy, nhẹ nhàng vỗ phấn hoa trên tay một cái: “Vu phu nhân bên kia thế nào?”


“Vu phu nhân đã thanh tỉnh, bất quá cả người không thể động đậy, nói chuyện cũng không quá lưu loát, cả ngày đều đang phát giận.”


“Nhi tử Vu phu nhân thương yêu nhất sẽ phải rời khỏi kinh thành, chúng ta đi nói cho nàng biết cái tin tức tốt này, để cho nàng cao hứng một chút, nói không chính xác vừa cao hứng, bệnh là khỏi nhanh hơn.”


“Vâng.”


“Thẩm Vân Sơ thì sao?”


“Trước thanh tỉnh chỉ chốc lát, sau đó lại hỗn loạn ngủ.”


“Chờ nàng tỉnh nói cho ta biết, ta cũng đi biểu đạt tình tỷ muội với nàng một chút.”


“Vâng.”


Lúc Hứa Vân Noãn đến chính viện, Trần di nương cũng vừa qua đây.


“Gặp qua huyện chủ.”


Bookwaves.com.vn


“Trần di nương cũng đến thăm Vu phu nhân?”


“Thân thể của phu nhân vẫn không có khởi sắc, ta đây làm một thiếp trong lòng cũng quan tâm hơn, hơn nữa hôm nay trông coi hậu viện, trong lòng thời thời khắc khắc sợ hãi, gặp phải sự tình cũng phải tới xem sắc mặt của phu nhân, mới cảm thấy yên tâm.”


“Thì ra là thế, ta cũng có chuyện muốn nói với Vu phu nhân, không bằng chúng ta vào chung?”


“Vâng, huyện chủ không ngại tiện thiếp chướng mắt là tốt rồi.”


“Làm sao thế chứ? Vu phu nhân phát sinh trạng huống như vậy, trong lòng ta cũng có chút lo lắng, nhiều người ở bên cạnh chăm sóc, cũng có thể yên tâm hơn một chút.”


Vu thị nghe được tiếng bước chân, cái cổ cứng ngắc quay qua, thấy Hứa Vân Noãn và Trần di nương đang đi tới, đáy mắt nhất thời tràn đầy lửa giận và hận ý: “A…”


Hai tiện nhân này dĩ nhiên liên thủ?


Hứa Vân Noãn nhìn về phía Vu thị, hơi nhíu mày sao: “Bệnh tình của Vu phu nhân nghiêm trọng như vậy?”


Viên thuốc nàng cho Vu thị uống sẽ khiến cả người không thể động đậy, mạch tượng cũng không khác trúng gió bao nhiêu, nhưng lại sẽ không để cho nàng ngay cả lời đều nói không được.


“Thiếp thân cũng không rõ ràng lắm, chỉ biết là sau khi mấy di nương khác trong hậu viện cũng tới thăm qua, bệnh tình của phu nhân càng nghiêm trọng.”


“Thì ra là thế, xem ra nhân duyên trong hậu viện của phu nhân rất tốt, hôm nay bị bệnh, các di nương đều tới thăm, có thể thấy được quan tâm phu nhân đến cực điểm.”


Nhãn thần của Vu thị mang theo chút điên cuồng, môi không ngừng run rẩy, lại một chữ đều nói không nên lời: Tiện nhân! Hứa Vân Noãn và Trần di nương các nàng đều là tiện nhân!



Trước đây các di nương kia biểu hiện khúm núm, còn tưởng rằng đều không ra hồn, nhưng không nghĩ tới những tiện nhân kia dám kê đơn nàng! Nàng cũng không biết bản thân ăn cái gì, chỉ biết ăn xong, cả người đau toàn tâm khắc cốt, rồi lại cứ không nhúc nhích được, nói không nên lời, hầu như phải bức điên nàng.


Hứa Vân Noãn ngồi vào cái ghế một bên, ánh mắt thanh lãnh nhìn phía Vu thị: “Vu phu nhân, lần này ta đây là có một việc muốn nói với ngươi, nhi tử của ngươi, ca ca của ta Thẩm Cửu Mạch, hai ngày này sẽ đi đầu quân.”


“A!” Vu thị kịch liệt giãy dụa, thực sự giơ cánh tay lên, ngón tay của nàng uốn lượn thành hình dạng lợi trảo, bộ dáng kia hận không thể xé Hứa Vân Noãn thành mảnh nhỏ.

(Luna: Lúc này ta muốn nữ chủ bị xé xác thật)


“Trong lòng phu nhân cũng cảm thấy cao hứng đi, nuôi dưỡng nhi tử lâu như vậy, vốn tưởng rằng sẽ thăng chức rất nhanh, thanh vân trực thượng, lại bị ngươi một lần một lần tính toán, dẫn đến nản lòng thoái chí, hôm nay rốt cục lên tinh thần, chịu mưu hoa cho tiền đồ của mình .”


Mắt của Vu thị đỏ lên, ánh mắt tràn đầy ngoan lệ.


Hứa Vân Noãn nhíu nhíu mày, đứng dậy đi tới bên giường Vu thị, xuất ra một viên thuốc cho nàng uống.


“Tiện nhân, ngươi rốt cuộc muốn làm gì?” Vu thị phát hiện mình không ngờ có thể nói chuyện, lập tức quay Hứa Vân Noãn chửi ầm lên, “Tiện nhân, có nương sinh không nương dưỡng! Ngươi hôm nay làm hết chuyện ác, sau này nhất định không được chết tử tế!”


“Quả nhiên vẫn là phải nghe ngươi nói chuyện, nghe ngươi nói những lời này, ta không đành lòng để ngươi chết ngay bây giờ.”


Bookwaves.com.vn

Trong mắt Vu thị lóe lên một tia sợ hãi: “Ngươi làm sao có thể như vậy?”


“Nhân ngày xưa, quả hôm nay, đây không phải đều là bản thân ngươi làm sao?” Hứa Vân Noãn đưa dược hoàn cầm trong tay cho Trần di nương, “Trong bình thuốc này có thể để cho Vu phu nhân nói chuyện, Trần di nương cũng cần dùng đi?”


“Vâng, đa tạ huyện chủ.”


“Không cần khách khí như vậy, cái khác ta không muốn quản nhiều, bất quá ta đáp ứng Thẩm Cửu Mạch rồi, trước khi hắn từ trên chiến trường quay về, tính mệnh của Vu phu nhân bình yên không lo.”



“Huyện chủ, chỉ là tính mệnh sao?”


“Chỉ là tính mệnh.”


“Thiếp thân hiểu, sẽ không để cho huyện chủ khổ sở.” Trần di nương nói chuyện, cầm trà nóng thị nữ đặt trên bàn lên, “Ta cho Vu phu nhân uống một ngụm trà đi, nói lâu như vậy, cổ họng cũng khô rồi.”


Trong mắt Vu thị lóe lên kinh khủng: “Tiện nhân, ngươi muốn làm gì?”


Trong tay Trần di nương run lên, nước trà nóng hổi trực tiếp tạt lên trên đùi Vu thị.


“A!”


“Những năm gần đây, phu nhân rất thích hất đồ lên trên người của tiện thiếp, đừng động là trà nóng, hay là canh nóng, thiếp thân luôn nghĩ, tư vị hất lại thứ nóng hổi lên trên thân người, có phải cực kỳ tốt hay không? Hôm nay rốt cục cảm nhận được, đích thật là không tệ.”


Trần di nương nói chuyện, chậm rãi vén ống tay áo lên.


“Phu nhân thử nhìn xem, vết thương trên cánh tay này vết nào không phải là kiệt tác cuả phu nhân, dĩ nhiên, thân là thiếp thất, chịu chút dằn vặt cũng là nên, ai bảo thân phận ta đê tiện chứ, nhưng phu nhân trăm triệu lần không nên dằn vặt hài tử của ta…”


Hận ý trong mắt Trần di nương hầu như ngưng kết thành thực chất, đặc hơn dường như muốn từ trong mắt chảy ra.


“Phu nhân còn nhớ rõ không? Mười năm trước, nhi tử ta vừa tám tháng, ngươi thừa dịp lão gia bồi hoàng thượng ra cửa xuân săn, tạt một chén trà nóng lên trên người của nhi tử ta! Hắn mới tám tháng, da mềm mại như vậy, nhất thời liền nổi lên một đống bọt nước, mà ngươi cũng không để đại phu giúp hắn trị liệu, nắng hè chói chang, bọt nước vỡ ra thối rữa, cứ như vậy lấy đi tính mạng của hắn!”


“Đó là bản thân không ngươi cẩn thận hất trà qua!”


“Nếu ngươi không từ phía sau lưng đá ta, ta làm sao sẽ ngã xuống tạt trà nóng lên trên người của nhi tử mình?” Trần di nương phịch một tiếng ném trà trản xuống mặt đất, giơ tay lên chậm rãi lau khô nước mắt, “Phu nhân có thừa nhận hay không cũng không quan hệ, phản chính cũng không phải do ngươi. Hôm nay phong thuỷ thay phiên chuyển, phu nhân cũng nên thử tư vị bị người chà đạp rồi.”


(Luna: Mọi người thấy sao? Ta thấy là muốn drop nữa rồi đó, rõ ràng TCM phạm lỗi trong khi bản thân không hề hay biết, nữ chủ lợi dụng tổn thương không nói còn bày thái độ cừu hận. Thiệt muốn mắng ghê)



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận