Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 547: CHUẨN BỊ ĐẠI TRIỂN THÂN THỦ


Dịch giả: Luna Wong


Mười ngày sau, trong Thẩm phủ, Hứa Vân Noãn đánh giá bố trí trong Phương Hoa uyển, hài lòng gật đầu: “Hiện tại nhìn, thuận mắt nhiều.”


Nguyên bản Phương Hoa uyển rất lớn, trồng đầy các màu hoa cỏ Thẩm Vân Sơ thích nhất, hôm nay những thứ hoa điền này bị cải tạo thành từng mảnh đất trồng rau tinh xảo, có thổ địa san bằng, có ghim lên mấy cái giá nhỏ, một mảnh, một mảnh nhìn qua tụ trân linh lung.


Trùng kiến phòng ở cũng cải tạo được hơn phân nửa, không giống với phong cách nguyên bản hoa mỹ tinh xảo của Phương Hoa uyển, trái lại có vài phần cái bóng của Mục gia, phối hợp với vườn rau, một mắt nhìn lại, sinh ra vài phần sinh cơ bừng bừng.


Hứa Vân Noãn hài lòng gật đầu: “Không tệ.”


Hàn Yên dâng trản trà cho cho Hứa Vân Noãn: “Tiểu thư thích bố trí như thế là tốt rồi.”

“Tự nhiên thích.”


Lưu Lan bước nhanh tới: “Tiểu thư, Giang Nam bên kia gửi thư tới.”


Hứa Vân Noãn vội vã nâng mắt: “Mau lấy tới.”


Từ sau khi Mục gia bên kia nghe được tin tức Giang Nam, Hứa Vân Noãn một mực chờ đám người Tần U Tố gửi thư, nhưng đợi mấy ngày, vẫn không có đợi được, điều này làm cho trong lòng nàng sinh ra vài phần bất an.


Mở thư ra, Hứa Vân Noãn nhìn xong nội dung trong thư, không khỏi bật cười: “Tần U Tố, Tần Minh Triết, các ngươi thật là…”



Nghe được thư Giang Nam gởi, Tần Oanh Tư đã sớm trong lòng tò mò không ngừng, lúc này nhìn thấy phản ứng của Hứa Vân Noãn, vội vã mở miệng hỏi: “Tiểu thư, là có chỗ nào làm không ổn sao?”


“Không có, là hai vị huynh trưởng của ngươi, cho ta một kinh hỉ thật to.”


“Kinh hỉ?”


“Phải, nguyên bản ta cho rằng, hai người bọn họ đoạt được phân nửa thương lộ của Ân gia cũng không tệ, nhưng không nghĩ tới, bọn họ còn chiếm hạ toàn bộ Kinh Châu thành.”


Thảo nào trễ như thế mới đưa thư đến, là chờ vững chắc Kinh Châu rồi, tặng một kinh hỉ cho nàng!


Bookwaves.com.vn

Tần Oanh Tư mở to hai mắt nhìn, lập tức vẻ mặt đều là hỉ sắc: “Kể từ đó, bố trí của tiểu thư có thể càng thêm thuận lợi.”


Có một tòa Kinh Châu thành làm chỗ dựa, kế hoạch của tiểu thư nhất định năng càng thêm thuận lợi.


“Đúng vậy, hai người bọn họ giúp chúng ta đại ân.” Hứa Vân Noãn cực kỳ cao hứng, lấy thư qua xem một lần nữa, vẫn là không nhịn được lòng tràn đầy kinh thán, “Thực sự để kẻ khác ngoài ý muốn…”


Lúc này đây biến cố của Giang Nam, Tần U Tố và Tần Minh Triết không chỉ có giành lại nửa thương lộ của Ân gia, còn để Triệu gia và Lý gia thiếu chút nữa xé rách mặt đánh nhau, bọn họ vững vàng làm ngư ông.


Cùng lúc đó, bọn họ còn âm thầm cổ động Triệu gia và Lý gia tranh đoạt hàng đầu cự thương Giang Nam đệ nhất, chỉ cần thành công, Triệu gia và Lý gia sẽ lưỡng bại câu thương.


Tần Oanh Tư cao hứng trong lòng: “Tiểu thư, vậy đại ca, nhị ca của ta có nói lúc nào trở về tìm tiểu thư phục mệnh hay không?”



“Chuyện Giang Nam bên kia phức tạp, sợ rằng nhất thời nửa khắc không thoát thân được, còn cần bọn họ ở bên kia nhìn chằm chằm.” Hứa Vân Noãn nhìn về phía Tần Oanh Tư, “Nhớ bọn họ?”


“Đúng vậy, hồi lâu không gặp, trong lòng nô tỳ rất tưởng niệm.”


“Lúc này bên này của ta cũng không có nhiều chuyện như vậy, nếu như trong lòng ngươi thực sự tưởng niệm, có thể đi thăm.”


“Không, tuy rằng nô tỳ tưởng niệm huynh trưởng, nhưng vẫn muốn ở lại bên người tiểu thư.” Tần Oanh Tư liên tục lắc đầu, hai vị huynh trưởng cũng hy vọng nàng có thể chiếu cố tốt cho tiểu thư.


Bất quá…


Tần Oanh Tư nhìn Hàn Yên làm việc chu đáo, nhìn nhìn Lưu Lan trầm mặc nhưng ổn trọng có thể tin… Chợt phát hiện kỳ thực bản thân có thể làm cho tiểu thư hữu hạn… Không khỏi lòng tràn đầy thất lạc: Tinh Phong tuổi còn nhỏ, còn có thể hoạt bát đáng yêu nói hai câu lời nói dí dỏm dỗ tiểu thư vui vẻ, chỉ nàng là vô dụng nhất!


Tần Oanh Tư khổ trong lòng, nét mặt cũng không dám lộ ra chút tâm tình nào, vốn có nàng đã rất vô dụng, cũng không thể bởi vì tâm tình của mình ảnh hưởng tiểu thư.


Hứa Vân Noãn tâm tình tốt, mà bắt đầu tính toán lại đi mua thêm chút đất, phản chính trong tay có đống ngân phiếu lớn Bác Lăng hầu phủ đưa tới, không đổi thành đất thì không nỡ, hơn nữa, vào thu, noãn bằng cũng phải bắt đầu chuẩn bị đại quy mô. Trước không có mở rộng quy mô noãn bằng quá lớn, chủ nếu là bởi vì nguồn tiêu thụ.


Tứ Quý các tuy rằng náo nhiệt, nhưng trong kinh thành, người có thể tiêu thụ được rau xanh nhất đẳng chỉ có nhiêu đây, rau xanh nhiều lắm, căn bản không có biện pháp bán đi, hôm nay không giống, có thương lộ của Ân gia, hoàn toàn có thể vận rau xanh đi các nơi, lúc này bắt đầu lót đường là vừa.


Bookwaves.com.vn

Hứa Vân Noãn làm xong quyết định, không chần chờ chút nào bắt đầu động thủ chuẩn bị.



Mang mang lục lục quy hoạch cả ngày, bất tri bất giác trời đã tối, còn không chờ nàng phân phó, trong phòng ánh nến được đốt lên.


“Hàn Yên, tối hôm nay có cái gì ăn?”


“Tiểu thư muốn ăn cái gì, nô tỳ xuống bếp làm cho người.” Một thanh âm nhu hòa uyển uớc vang lên, Hứa Vân Noãn chợt nâng mắt, liền thấy Nguyệt Thụ đang quỳ gối hành lễ.


“Nguyệt Thụ tỷ tỷ, ngươi đã trở về.” Hứa Vân Noãn rất cao hứng, “Tỷ tỷ mau chút đứng dậy đi.”


Nguyệt Thụ lắc đầu, không chỉ có không có đứng dậy, ngược lại trực tiếp quỳ xuống: “Nô tỳ có tội, thỉnh tiểu thư trách phạt.”


Hứa Vân Noãn liền vội vàng đứng lên đỡ nàng lên: “Làm cái gì vậy?”


“Tiểu thư, người ở trong phủ xảy ra rất nhiều chuyện, nô tỳ không thể bảo vệ tốt cho người, tự nhiên tội đáng chết vạn lần.”


“Là ta để ngươi về nhà thăm người thân, làm sao có thể trách ngươi chứ? Còn nữa, ta hiện tại rất khỏe mạnh, một chút chuyện cũng không có.”


Nguyệt Thụ lắc đầu: “Nô tỳ từng hứa hẹn ở trước mặt hiền phi nương nương, nhất định sẽ dùng hết tính mệnh bảo hộ an nguy của tiểu thư, nhưng sau khi tiểu thư cho phép nô tỳ hồi hương thăm người thân, nô tỳ vẫn là không nhịn được tưởng niệm thân nhân, là nô tỳ quá mức tham, không tận hết chức trách của hạ nhân.”


“Tưởng niệm thân nhân là nhân chi thường tình, nếu ngươi đến thân nhân của mình cũng không nhớ, đó mới thật là đáng sợ, đến lúc đó, ngay cả ta cũng không dám dùng ngươi.”


Một người, nếu trong lòng đến thân tình cũng không có, còn có thể trông cậy vào nàng có bao nhiêu trung tâm với chủ tử?


“Tiểu thư…” Nguyệt Thụ cảm động trong lòng.


“Được rồi, Nguyệt Thụ tỷ tỷ không cần tự trách, ngươi trở về, trong lòng ta thật cao hứng, thân nhân của ngươi cũng khỏe chứ?”



“Tất cả an hảo, đa tạ tiểu thư quải niệm.”


“Vậy là tốt rồi, nhìn đáy mắt ngươi có chút đen, là một đường chạy về?”


“Nô tỳ…”


“Trở về nghỉ ngơi hai ngày, bên này ta không cần sốt ruột trở về hầu hạ.”


“Tiểu thư, ” Nguyệt Thụ vội vã mắt ba ba nhìn qua, nàng đã mất chức, nếu nghỉ ngơi nữa, vậy hổ thẹn trong lòng có thể dìm chết nàng, “Người để nô tỳ hầu hạ người đi.”


Hứa Vân Noãn nhịn không được bật cười: “Được, vừa lúc có rất nhiều chuyện cũng phải tìm ngươi thương lượng một chút.”


“Tiểu thư xin cứ việc phân phó.”


Thần sắc của Hứa Vân Noãn có chút quẫn bách, tỉ mỉ tự định giá sau một lát, mới mở miệng hỏi: “Nguyệt Thụ tỷ tỷ, ngươi ở trong cung lâu, lại ở bên người hiền phi nương nương hầu hạ, ngươi biết thân là nữ tử, phải làm sao đòi nam tử thích không?”


Nguyệt Thụ sửng sốt, lập tức mạnh mở to hai mắt nhìn: “Tiểu thư, người hỏi cái này, là trong lòng có công tử ngưỡng mộ?”


Gương mặt của Hứa Vân Noãn nhất thời đỏ: Trù tính thôi động Mục gia, nàng thận trọng, thiết kế chèn ép Thẩm gia, nàng trầm ổn lãnh tĩnh, duy chỉ có vừa nghĩ tới Mục Trần Tiêu, trong một sát na rối loạn tất cả đúng mực.


“Ta… Ta đích xác thích một người…”


Nguyệt Thụ trái tim phác thông nhảy loạn: “Tiểu thư, nô tỳ cả gan, có thể hỏi một câu, người thích công tử nhà nào a hay không?”


Đại hoàng tử điện hạ, người là sống hay chết, toàn ở trong một tiếng trả lời của tiểu thư!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận