Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 548: MỘT CÂU KHÔNG NÓI, CHÊNH LỆCH THIÊN LÝ


Dịch giả: Luna Wong


Hứa Vân Noãn nghe được Nguyệt Thụ hỏi chuyện, gương mặt nhất thời đỏ càng lợi hại.


“Chính là… Chính là xa tận chân trời, gần ngay trước mắt nha!”


Nàng và Trần Tiêu nhất thân cận, Nguyệt Thụ tỷ tỷ có thể hiểu chứ?


Hứa Vân Noãn cũng không biết vì sao, vừa nghĩ tới Mục Trần Tiêu, toàn bộ ngực đều tràn đầy, đối mặt với đại tỷ tỷ như Nguyệt Thụ, nàng càng có chút không biết nên lên tiếng thế nào, đặc biệt thẹn thùng.


Nguyệt Thụ liền trực tiếp nghĩ sai: Tiểu thư đầu tiên là nhắc tới hiền phi nương nương, hôm nay còn nói xa tận chân trời, gần ngay trước mắt, đó không phải là đại hoàng tử điện hạ sao?


“Tiểu thư, người thích vị công tử này lúc nào a?”


“Ta cũng gần đây mới phát hiện… Trước đây thường xuyên ở chung, chẳng qua là cảm thấy thời gian ở chung với nhau rất vui vẻ, thẳng đến gần đây đột nhiên tâm tư vòng vo, mới ý thức tới, toàn bộ vui vẻ trước kia đều là thích.”


Trước đây thường xuyên ở chung?


Nghe đến đó, tâm tình của Nguyệt Thụ càng kích động, đây nói nên là đại hoàng tử điện hạ của bọn họ nha! Điện hạ và tiểu thư trước đó không phải là thường xuyên ở chung sao? Tiểu thư đây là đột nhiên khai khiếu!


“Tiểu thư, người là rất thích, rất thích, phi quân không gả sao?”



Hứa Vân Noãn vội vã gật đầu, tuy rằng để cho nàng nói ra tên của Mục Trần Tiêu, nàng cảm thấy rất ngại, nhưng vừa nói đến tâm ý của nàng đối với Mục Trần Tiêu, thì hăng hái bừng bừng phấn chấn: “Tiếp qua một đoạn thời gian, ta sẽ cập kê, đến lúc đó có thể nghị thân, ta muốn gả cho hắn, nhưng lại sợ hắn không thích ta.”


“Tiểu thư cái này suy nghĩ nhiều, người không chỉ có xinh đẹp minh diễm, tính tình cũng là nhất đẳng nhất trên đời này, ai sẽ không thích chứ?”


Tiểu thư lo lắng hoàn toàn là dư thừa a, đại hoàng tử điện hạ đối với tiểu thư không biết có bao nhiêu thích nữa đó! Nếu không phải hiền phi nương nương ngăn, chỉ sợ sớm đã không kềm chế được cho thấy tâm ý rồi.


Tin tức này thật sự quá kích động lòng người, có nên thông báo cho Đoan vương điện hạ hay không?


Bookwaves.com.vn

Gương mặt của Hứa Vân Noãn hồng thấu: “Nhưng người ta thích cũng là nhất đẳng nhất trên đời này nha, vạn nhất hắn đối với ta chỉ có cảm kích, mà không phải thích thì sao, cho nên ta vẫn là muốn tìm ngươi hỏi một chút, xem có biện pháp nào chọc người thích hay không, như vậy ta sẽ có nắm chắc hơn.”


Nguyệt Thụ cẩn thận suy nghĩ chỉ chốc lát, cảm thấy cho dù là tiểu thư nhà mình đưa một nhánh cây cho đại hoàng tử, đại hoàng tử điện hạ cũng nhất định sẽ coi như trân bảo: “Tiểu thư, không bằng sẽ đưa chút lễ vật?”


“Vậy ngươi cảm thấy tặng cái gì hợp?” Cái chủ ý này, bản thân Hứa Vân Noãn cũng nghĩ tới, “Trong tay ta là có không ít đồ, nhưng người bên ngoài cảm thấy tốt, ở trong mắt hắn lại không nhất định là tốt. Vàng bạc châu ngọc hắn coi như cặn bã, rau xanh trái cây hắn cũng ăn quen rồi, không có thành ý gì.”


“Vậy tiểu thư có muốn thử tú một hà bao đưa qua hay không?”


Hứa Vân Noãn đè thấp tiếng nói, nhẹ nhàng ho khan một tiếng: “Kỳ thực ta nghĩ tới, chỉ là có chút độ khó.”


“Tiểu thư là sợ tặng hà bao bị người khác biết?” Dù sao vị trí đại hoàng tử phi có thật nhiều người đang ngó chừng đó, nếu là bị người biết, nhất định sẽ gặp phải càng nhiều phiền toái hơn.


“Đó cũng không phải, nếu ta thích một người, dĩ nhiên là hận không thể để người trong thiên hạ đều biết tâm ý của ta, kể từ đó sẽ không người cùng ta tranh đoạt.”



“Vậy có gì khó chứ?”


Hứa Vân Noãn nhẹ nhàng mím môi một cái, có chút kiền ba ba nói: “Ta không quá biết.”


“Không biết?”


“Nếu để cho ta trồng rau xanh, trồng hoa mầu, nuôi cây cỏ trồng hoa, đó đều không vấn đề gì, nhưng là thêu, quá làm khó ta, ta nhiều lắm biết làm hài.” Dù sao giày chỉ cần khí lực đủ, sau đó vá cùng một chỗ là được rồi, nhưng hà bao, phía trên phải tú tinh xảo đa dạng, nàng theo ba vị gia gia lớn lên, căn bản không có học qua những thứ này.


Nguyệt Thụ không nghĩ tới lại là vì vậy: “Đây có cái gì, nô tỳ giúp đỡ tiểu thư cùng nhau làm là được.”


“Không được, đồ là tặng cho người ta thích, tự nhiên phải do ta tự mình hoàn thành mới có thành ý, cũng không thể mượn hỗ trợ của ngươi.”


“Tiểu thư, vị công tử này còn có thích thứ gì khác nữa không? Chúng ta hoàn toàn có thể lựa cái hắn thích?”


“Hắn thích chiến trường, cũng thích binh thư…” Nhãn thần của Hứa Vân Noãn sáng ngời, “Ta đây vơ vét một ít binh thư tuyệt bản tặng cho hắn đi, hắn nhất định sẽ thích.”


Chiến trường, binh thư, đây nhất định nói đại hoàng tử rồi!


Lòng Nguyệt Thụ tràn đầy kích động, liền vội vàng gật đầu biểu thị tán thành: “Tiểu thư biện pháp vô cùng tốt, chỉ là binh thư tuyệt bản đại thể trân quý, rất ít sẽ lưu truyền ra ngoài thị tập.”


“Không có gì đáng ngại, trong kinh thành có Nhuận Ngọc các, Giang Nam bên kia cũng có nhân thủ, chỉ cần có lòng, nhất định có thể lấy được đồ.”



“Tiểu thư nói phải.”


Bookwaves.com.vn

Hứa Vân Noãn giải quyết xong một cọc tâm sự, duỗi người, chỉ cảm thấy cả người vui sướng.


Nguyệt Thụ chậm rãi lui xuống, tỉ mỉ suy nghĩ một chút, vẫn là quyết định nói tin tức này cho đại hoàng tử điện hạ biết, dù sao tiểu thư đều phải nghĩ cách tặng quà, điện hạ bên kia cũng có thể làm thêm chút chuẩn bị, nếu không chẳng phải là ủy khuất tiểu thư nhà mình.


Buổi sáng ngày thứ hai, đại hoàng tử vội vội vàng vàng đi tới Hạo Nguyệt hiên.


“Nhi thần gặp qua mẫu phi.”


“Mau chút đứng dậy đi.”


“Mẫu phi để người vội vội vàng vàng gọi ta vào cung, là xảy ra chuyện gì?” Trong lòng đại hoàng tử hơi có chút nóng nảy, mẫu phi nhà mình từ trước trầm ổn, có rất ít thời gian vội vàng như vậy.


“Đích thật là ra đại sự.” Hiền phi nhìn Đoan vương, càng nhìn càng cảm thấy không hài lòng:


Nếu là biết Vân Noãn sẽ có tâm tư hôm nay, trước đây nàng nhất định sẽ giáo dục Ninh Từ thật tốt, để hắn biết săn sóc nữ tử, ôn nhu chuyên tình, mà không phải giống như bây giờ một lòng trầm mê chiến sự, tâm tư thô như cọc gỗ.


“Mẫu phi, đại sự gì?”


“Trước ngươi nói cho ta biết thích Vân Noãn, lúc này tâm tư thay đổi chưa?”


“Làm sao sẽ thay đổi chứ? Mẫu phi, ngươi cũng hiểu tính tình của ta, ta nói thích cũng không phải trò đùa, tự nhiên sẽ không cải biến.”


“Nếu ngươi thay đổi, ta liền cắt đứt chân của ngươi.”



Đại hoàng tử hơi sửng sờ, lập tức nhãn thần tuôn ra vẻ mừng rỡ to lớn: “Mẫu phi, có phải người không phản đối nữa hay không?”


“Ta phản đối là vì suy nghĩ cho Vân Noãn, hôm nay không phản đối cũng là vì suy nghĩ cho Vân Noãn.” Hiền phi không chuẩn bị nói tâm tư của Hứa Vân Noãn cho đại hoàng tử, để tránh khỏi trong lòng hắn kiêu ngạo, “Ngươi đã thích Vân Noãn, vậy sắp tới có kế hoạch gì?”


“Vân Noãn hôm nay vội vàng xử lý chuyện của Thẩm gia, ta muốn gặp nàng một mặt cũng không dễ dàng.”


“Vậy thì nhanh lên giúp đỡ nàng xử lý xong Thẩm gia nha!” Hiền phi hừ một tiếng, “Ngươi đều lớn cả rồi không phải còn nhỏ nữa, làm việc không thể cứ do do dự dự như vậy, bao nhiêu thời cơ tốt để ngươi lãng phí như vậy. Hơn nữa ngươi gần đây biểu hiện thật tốt, vội vàng đoạt lại danh hào Đoan vương một lần nữa cho ta.”


“Mẫu phi, người không phải nói không thèm để ý danh hào này sao?”


“Trước đây ta không thèm để ý, nhưng lúc này không phải tình huống bất đồng sao?”


“Hiện tại có gì bất đồng?”


“Tính tình của ngươi đã kém cỏi như vậy, tiền đồ sau này cũng không biết sẽ phát triển thành cái dạng gì, nếu ngươi muốn xứng với Vân Noãn, lẽ nào thân phận này không nên dùng sức đi lên?”


Hai tròng mắt của đại hoàng tử rạng rỡ sinh huy: “Mẫu phi, nếu như ta có phong hào Đoan vương, có phải người sẽ đồng ý ta cầu thú Vân Noãn hay không?”


“Phản chính ngươi mau chút là được, cách Vân Noãn cập kê cũng không bao lâu nữa.”


“Nhi tử hiểu.” Lòng đại hoàng tử tràn đầy nhảy nhót.


“Còn có Thẩm gia kia, tận lực ở trước Vân Noãn cập kê cho xử lý xong, đỡ phải bọn họ đắn đo hôn sự của Vân Noãn.”


“Vâng.”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận