Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 550: TAI HỌA NGƯỜI TỐT


Dịch giả: Luna Wong


Trong lòng tam hoàng tử có nghi ngờ, lập tức phân phó người âm thầm đi điều tra.


Cùng lúc đó, Hứa Vân Noãn bên này cũng nhận được tin tức Mục Trần Tiêu đưa tới.


Hứa Vân Noãn xem xong nội dung trong thư, liền vội vàng đốt rụi trang giấy, lập tức mím thật chặt môi, thần sắc có vẻ có chút phức tạp.


“Tiểu thư, sắc mặt của người có chút không tốt, là công tử bên kia có chuyện gì?”


“Trần Tiêu không có việc gì, chỉ là hắn đang mưu đồ một đại sự.”


Trong lúc nhất thời tâm tình của Hứa Vân Noãn phức tạp cực kỳ, chung đụng với Mục Trần Tiêu, Mục Thiên Trù thời gian càng lâu, càng minh bạch trên người bọn họ boong boong thiết cốt và quân tâm kiên định, hai người bọn họ đều là dũng sĩ chân chính, cho nên nàng dùng hết tâm lực muốn giữ gìn bọn họ thật tốt, để cho bọn họ có thể vẫn có thể tiếp tục kiên định như thế nữa.


Nhưng cuối cùng bọn họ vẫn là quấn vào tranh đấu triều đình, mà bản thân nàng chính là nguyên nhân kéo bọn họ vào…


“Tiểu thư, chuyện này rất nguy hiểm sao?”


“Không nguy hiểm gì.” Hứa Vân Noãn đứng dậy, nhãn thần từ từ trở nên kiên định không gì sánh được, muốn mưu tính tính mạng của tam hoàng tử, một khi thất bại, đó chính là tội lớn giết cửu tộc, nhưng bọn họ tuyệt không thất bại, cho nên không có bất kỳ nguy hiểm.



Nhìn thấy tiểu thư nhà mình trong sát na trở nên ý chí chiến đấu ngang dương, Hàn Yên lại có chút kỳ quái: “Tiểu thư, thực sự không có chuyện gì sao?”


“Không có việc gì.” Hứa Vân Noãn nhẹ nhàng vươn cổ tay của mình, “Nguyên bản ta nghĩ, ca ca và Trần Tiêu an an ổn ổn là tốt rồi, ta nhất định sẽ đẩy Mục gia đứng ở chỗ cao, để người vô pháp khi dễ chúng ta nữa, nhưng hôm nay bọn họ có mưu hoa của mình, cũng là cực tốt.”


“Tuy rằng nô tỳ không biết cụ thể xảy ra chuyện gì, nhưng chỉ cần là lão thái gia và công tử muốn phải làm, tiểu thư nhất định sẽ tận lực ủng hộ. Đều là thân nhân, hiệp đồng tâm, liền không có trắc trở gì là không khắc phục được.”


Hứa Vân Noãn tán thưởng nhìn về phía Hàn Yên: “Nói không sai.”


An an ổn ổn cũng tốt, thống khoái báo thù cũng được, chỉ cần là bọn họ muốn làm, nàng đều sẽ tận lực ủng hộ.


Bookwaves.com.vn

“Giúp ta thay quần áo khác, ta muốn đi Nhuận Ngọc các một chuyến, mặt khác, để Đinh Sơn và Hàm Chương bọn họ theo.”


“Vâng.”


Ca ca và Trần Tiêu ở trong triều mưu tính, như vậy nàng ở bên ngoài đẩy một tay, hai bút cùng vẽ, cũng không tin vậy tam hoàng tử còn có thể ổn được.


Hứa Vân Noãn bên này vừa ra khỏi cửa, Thẩm Thanh đã nhận được tin tức.


“Quản gia, ngươi phái người cẩn thận nhìn chằm chằm Hứa Vân Noãn, xem nàng ở bên ngoài làm gì.”



“Vâng.”


Hứa Vân Noãn đi tới Nhuận Ngọc các, sau khi Tiền chưởng quỹ nhìn thấy nàng, trên mặt tràn đầy tiếu ý không cầm được: “Sao tiểu đông gia cũng tới? Là thiếu vật gì sao, những ngày qua ta lại vơ vét không ít đồ trang sức, nhìn phẩm tương tốt, đang muốn để người đưa qua cho tiểu đông gia đó.”


Hứa Vân Noãn cười đến thân cận: “Tiền chưởng quỹ, trăm triệu lần không cần lưu cho ta đồ trang sức gì, những thứ trước đó ngươi đưa cho ta, đến bây giờ đều còn chưa có đeo lần nào.”


“Lão đông gia nói qua, nữ hài tử cái gì đều có thể thiếu, duy chỉ có quần áo và đồ trang sức không thể thiếu, mỗi ngày đổi để đeo là được.”


“Vậy cũng nhiều lắm.”


“Lão đông gia nói qua, tiểu thư khác có, tiểu thư nhà chúng ta cũng phải có, người khác không có, chúng ta còn phải có, như vậy mới có thể tính là phú dưỡng.”


Hứa Vân Noãn lộ ra dáng dấp sợ hãi: “Dựa theo thuyết pháp của đại gia gia, muốn dưỡng thành một cô nương, thật đúng là phải phí không ít bạc rồi.”


“Cô nương gia không phải là nên nuông chiều như vậy sao? Kỳ thực ta trước cũng hỏi qua lão đông gia, nói nếu là chiều như vậy, chiều hỏng rồi nên làm cái gì bây giờ, lão đông gia lại nói chiều hỏng rồi cũng không sợ, tìm một người tốt gả ra ngoài là được.”


Hứa Vân Noãn ngây ngẩn cả người, không nghĩ tới đại gia gia nhà mình lại có tâm tư như vậy: “Vậy sẽ không sợ tai họa nhà người tốt kia?”


“Tiểu đông gia nghĩ cũng nơi với ta, lúc đó ta cũng hỏi như vậy.”



“Vậy đại gia gia của ta nói cái gì?”


“Lão đông gia nói, người tốt chính là để cho người họa hại.”


Hứa Vân Noãn nhẹ giọng cười: “Đại gia gia nói rất đúng.”


Hai người lại nói một chút nói, lúc này Hứa Vân Noãn mới nói đến chính sự: “Tiền chưởng quỹ, biên cảnh bên kia xảy ra chiến loạn, chưởng quỹ có nghe tin tức chưa?”


“Ta đã nghe nói, hôm nay toàn bộ kinh thành đều truyền khắp, có không ít người tâm tư hoảng loạn nữa, sáng sớm hôm nay còn nghe nói, có người chuyên môn đến cửa hàng lương mua lương thực.”


Hứa Vân Noãn có chút ngoài ý muốn: “Đại An triều và Tây Khương không phải hàng năm đều sẽ phát sinh một ít ma sát sao? Lẽ nào mỗi lần bách tính đều biểu hiện như thế?”


Bookwaves.com.vn

“Tự nhiên không phải, dĩ vãng, nghe được tin tức biên cảnh có chiến loạn, dân chúng không phản ứng gì, chỉ còn chờ tin chiến thắng truyền đến là được.”


“Vậy vì sao lần này bất đồng?”


“Tiểu đông gia, song phương giao chiến không có gì thay đổi, nhưng người lĩnh binh đã thay đổi. Lúc này đây, hai chân của Mục tướng quân tàn tật, không có cách nào đến trên chiến trường nữa.”


“Bởi vì Trần Tiêu?” Ngữ khí của Hứa Vân Noãn mang theo một chút kinh ngạc.


“Không sai, chính là bởi vì Mục tướng quân. Trước đây tin tức hai chân của Mục tướng quân tàn tật truyền tới, trong toàn bộ kinh thành hoảng thành một mảnh, có người nói dân vùng biên giới liên tiếp khóc rống chừng mấy ngày, còn có người đến nay cầu phúc cho Mục tướng quân, hy vọng hắn có thể sớm ngày tốt.”


Nói đến đây, Tiền chưởng quỹ cũng là một mảnh cảm khái.



“Có Mục tướng quân ở, trong lòng bách tính có nền tảng, nhưng hôm nay hắn không có cách nào ra chiến trường nữa, ảnh hưởng sinh ra vừa mới bắt đầu mà thôi. Nếu như lúc này đây biên cảnh chiến trường thuận lợi, vậy dĩ nhiên hết thảy đều dễ nói, nếu như không thuận lợi, một khi bách tính hoảng lên, trong kinh thành nhất định sẽ sự cố phát sinh.”


Tâm tư của Hứa Vân Noãn chuyển động: Một mình Trần Tiêu, lại lung lây được lòng của người toàn bộ kinh thành, thảo nào trước đây hoàng thượng sẽ kiêng kỵ Mục gia như vậy.


Bách tính còn như vậy, như vậy những tướng lĩnh trong quân kia thì sao, ban đầu Trần Tiêu ở trong quân lại là bực phong tư nào, có thể để nhiều người xem hắn như chủ tâm cốt?


“Tiền chưởng quỹ, biên cảnh lúc này đây sẽ không có xung đột quá lớn, bất quá thương đội cũng sẽ không đến biên cảnh, ta muốn nhân cơ hội này, xem có thể kiếm chút bạc hay không.”


“Tiểu đông gia, người muốn phái thương đội đến biên cảnh?”


“Ân, Giang Nam Ân gia xảy ra biến cố, Tần Minh Triết và Tần U Tố nắm giữ một bộ phận thương lộ, trong đó có thể đến thành trì biên cảnh, ta muốn xử lý lại thương lộ một phen, cũng nhân đó làm quen một chút, có thể kiếm được bạc tự nhiên là tốt, kiếm không được, cũng không sao.”


Nếu Trần Tiêu quyết định sẽ đối phó tam hoàng tử, cước bộ kế tiếp cũng sẽ không ngừng, sớm thăm dò những thương lộ này mới có thể mưu hoa tốt hơn.


Chỉ cần Trần Tiêu muốn, đừng động là tam hoàng tử hay là hoàng đế, nàng đều dám bồi hắn xông vào một lần!


“Tiểu đông gia, người cũng không phải người lỗ mãng, người mới vừa nói biên cảnh xung đột sẽ không quá lớn, có phải nhận được tin tức gì hay không?”


“Tin tức là nhận được một ít, ngươi yên tâm phái người là được.” Hứa Vân Noãn vừa cười vừa nói.


Tiền chưởng quỹ lập tức ngầm hiểu: “Vâng, ta đã biết, sẽ cho người âm thầm bố trí.”


“Tiền chưởng quỹ, không cần âm thầm bố trí, quang minh chính đại là được.” Lúc này đây, chính là muốn để người biết mới tốt.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận