Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 553: TƯƠNG KẾ TỰU KẾ


Dịch giả: Luna Wong


Thần sắc của Hứa Vân Noãn dẫn theo chút thấp thỏm: “Công chúa điện hạ, người là kim chi ngọc diệp, không phải là cho tới nay chưa từng tự mình động thủ làm việc chứ? Ta nhờ vã người, ngươi sẽ không tức giận đi?”


Thất công chúa đang tự định giá nên hạ thủ như thế nào, nghe nói như thế liền vội vàng lắc đầu: “Ta mới không phải người hẹp hòi, hơn nữa, ta rất lợi hại!”


“Vậy thật sự quá tốt, ta còn muốn nghĩ xem có cần gọi luôn Bảo nhi muội muội hay không nữa!”


“Ngươi gọi nàng làm cái gì? Ngươi nhìn hình dạng gầy teo nho nhỏ kia của nàng xem, vừa nhìn đã biết không phải là người có thể làm việc chính kinh rồi, nàng có lợi hại như ta sao?” Thất công chúa không phục.


“Công chúa nói phải.”


Thất công chúa nhất thời đắc ý, chạy ở trên bờ ruộng, chọn đúng một khối rau xanh to nhất xuống tay nhổ.


Một cái, hai cái, ba một cái rút ra nửa phần lá cây.


Thất công chúa lôi lá cây ngây ngẩn cả người, thấy Hứa Vân Noãn làm không phải rất nhẹ nhàng sao? Thế nào tới chỗ nàng, đã hoàn toàn không phải chuyện như vậy?

Rau này còn biết khi dễ người?


Dư quang khóe mắt của Hứa Vân Noãn thoáng nhìn động tác của thất công chúa, khóe môi nhẹ nhàng giơ giơ lên, làm bộ không nhìn thấy.



Một bên hai danh cung nữ liền vội vàng đưa rau bản thân rút ra đến bên tay của thất công chúa, thất công chúa cắn răng, phất tay để cho các nàng thối lui: Hứa Vân Noãn đều được, bản thân nàng khẳng định cũng có thể.


Hứa Vân Noãn mang mang lục lục hơn nửa canh giờ, để Mộ Vũ và Hàn Yên gọi người chở rau xanh nàng thu về.


Thất công chúa nhìn sọt của bản thân, rau trong rổ toàn lá, gương mặt nhất thời đỏ hồng: “Ta… Ta đây là chưa có kinh nghiệm gì, tiếp theo, tiếp theo ta nhất định có thể thắng ngươi!”


Hứa Vân Noãn rất ngoài ý muốn, mặc dù nàng không có ác cảm gì với thất công chúa, thế nhưng cũng không muốn tiếp tục có nhiều vãng lai với nàng, vốn tưởng rằng lợi dụng chuyện lần này dọa người đi là được, nhưng không nghĩ tới tuy rằng khí lực của thất công chúa không đủ, thế nhưng nửa canh giờ này vẫn cũng không có nghỉ ngơi, trái lại để kẻ khác nhìn với cặp mắt khác xưa.


Thấy Hứa Vân Noãn không nói gì, thần sắc của thất công chúa có chút thấp thỏm: “Ta không phải là đã nhổ hỏng rau xanh này rồi chứ? Ta thường cho ngươi là được! Bổn công chúa có bạc!”


Bookwaves.com.vn

Hứa Vân Noãn khẽ cười một tiếng, tiến lên dắt tay của thất công chúa, nhìn lòng bàn tay đỏ lên của nàng: “Nếu công chúa không ghét bỏ, hãy cùng ta đến thôn trang, ta làm chút thức ăn cho công chúa nếm thử thế nào?”


Nhãn thần của thất công chúa chiếu sáng: “Ngươi không giận ta a?”


“Bản thân công chúa chưa làm qua việc này, làm không tốt cũng là đã đoán trước, có gì phải tức giận?”


Thất công chúa vốn muốn nói chút lời kéo lại mặt mũi, nhưng khi nhìn dáng tươi cười của Hứa Vân Noãn, lại yên lặng nuốt trở vào: “Ta…”


“Đi thôi.”



Thất công chúa đi theo bên người Hứa Vân Noãn, thần sắc một lần nữa hoạt bát lên: “Ta nghe nói ngươi có một gian Nhuận Ngọc các, bên trong có thật nhiều thứ tốt, lúc nào cũng mang ta đi nhìn thử, ta cũng chiếu cố sinh ý của ngươi?”


“Công chúa điện hạ làm sao biết ta có Nhuận Ngọc các?” Hứa Vân Noãn nhẹ nhàng nâng mâu.


“Tự nhiên là nghe cung nhân nghị luận, sinh ý của Nhuận Ngọc các tốt chứ? Bạc có đủ ngươi dùng hay không?”


“Một mình ta cũng dùng không được bao nhiêu bạc, tự nhiên là đủ.”


“Không đủ dùng ngươi tìm ta, coi như là bồi tiền rau cho ngươi.”


Tâm tư của Hứa Vân Noãn khẽ nhúc nhích: “Công chúa hôm nay tới tìm ta, chỉ là bởi vì hiếu kỳ ta chuẩn bị kinh hỉ gì cho công chúa sao?”


“Vốn có ta còn muốn đợi thêm mấy ngày nữa, ta đột nhiên nghe nói trong Nhuận Ngọc các trừu dùng không ít bạc, ngươi chớ vì chuẩn bị kinh hỉ gì cho ta mà đại trương kỳ cổ.”


“Lời này của công chúa cũng là nghe trong miệng cung nữ nói?” Thảo nào thất công chúa vội vội vàng vàng tới, là bị người lợi dụng tới thử tham nàng.


Thất công chúa dùng chân đá đá nhỏ trên đất một chút: “Đúng vậy, ngươi muốn chuẩn bị kinh hỉ động tác cũng nên ít một chút, không nên nháo đến cả thành đều biết, đỡ phải có vài người ở trước mặt phụ hoàng nói xấu ngươi.”


“Ta bất quá chỉ là nghiêm chỉnh làm chút sinh ý, còn có thể đến tai đến mắt hoàng thượng sao?”



“Đó làm sao không thể? Ngươi là không biết, trong khoảng thời gian này ngươi ở trong cung đưa tới bao nhiêu người đàm luận, có rất ít người có thể được phụ hoàng yêu thích và coi trọng, ngươi được phong làm Phúc Linh huyện chủ, đây chính là phần độc nhất. Không biết có bao nhiêu mắt người đỏ lên đó! Có vài người phiền, một chút lông gà vỏ tỏi việc nhỏ đều phải viết thành sổ con đưa đến trước mặt của phụ hoàng!”


“Thì ra là thế, đa tạ thất công chúa nhắc nhở ta, sau này ta làm việc nhất định sẽ càng thêm cẩn thận một chút.” Ánh mắt của Hứa Vân Noãn hơi trầm xuống: Xem ra tam hoàng tử bên kia chắc là chú ý tới động tác của nàng rồi.


“Kỳ thực cũng không phải ngươi không đủ cẩn thận, chỉ là có người thích lựa xương trong trứng gà, thân thể phụ hoàng không quá tốt, trong khoảng thời gian này tới nay đã đủ phiền toái, bọn họ còn lấy những chuyện nhỏ nhặt này quấy rối hắn.”


“Thất công chúa quải niệm thân thể của hoàng thượng như vậy, cũng khó trách hoàng thượng sủng ái ngươi như thế.”


Thất công chúa hừ hừ: “Phụ hoàng thích ta nhất, ta cũng thích phụ hoàng nhất. Trước ngươi đã cứu tính mạng của phụ hoàng ta, vẫn là phải cảm tạ ngươi.”


Hứa Vân Noãn cười khẽ một tiếng: “Vậy sao công chúa còn giúp Thẩm Vân Sơ gây sự với ta?”


“Đó không phải là ta nghe Thẩm Vân Sơ nói ngươi không giảng đạo lý, ỷ vào phụ hoàng sủng ái tùy ý làm bậy sao? Chờ thấy ngươi rồi, mới phát giác được chắc ngươi không phải là người như vậy, nên ta đây không phải là đến làm bằng hữu với ngươi sao?” Thần sắc của thất công chúa càng không được tự nhiên.


Bookwaves.com.vn

Hứa Vân Noãn tượng mô tượng dạng bái một cái: “Như vậy đa tạ công chúa ưu ái.”


“Miễn lễ đi.” Thất công chúa nói xong, bản thân không nhịn cười được, “Chúng ta nhanh lên đi làm đồ ăn đi, bận rộn lâu như vậy ta đều chết đói.”


“Tốt, vậy thì mời công chúa nếm thử tay nghề của ta.”


Tất cả đồ trong thôn trang đều đầy đủ hết, Hứa Vân Noãn tự mình xuống bếp làm một bàn thức ăn, thất công chúa ăn đến bụng căng tròn, trong ánh mắt tràn đầy tia sáng kỳ dị liên tục: “Thức ăn ngươi làm đều ngon hơn cả ngự trù trong cung.”


“Không dám so sánh với ngự trù trong cung, công chúa cũng chỉ là ăn mới mẻ mà thôi.”



“Ai nói, là ngon thật!”


“Công chúa thích là tốt rồi, công chúa không phải hiếu kỳ Nhuận Ngọc các sao? Lúc này còn có một chút thời gian, không bằng liền theo ta đi nhìn một cái.”


“Tốt!”


Hứa Vân Noãn để người đựng một ít quả đặt lên trên xe mang về, nhẹ giọng căn dặn Lưu Hổ tiến lên nghe lệnh: “Ngươi cưỡi ngựa mau chóng trở về thành, nói với Tiền chưởng quỹ, ta sẽ lĩnh một vị quý nhân trong cung qua đó.”


Bất kể có phải là tam hoàng tử cố ý thôi thất công chúa đến đây thử, thả tin tức ra ngoài hay không, tóm lại là có lợi cho kế hoạch của nàng tiến hành.


“Vâng.”


Sau khi Tiền chưởng quỹ nhận được tin tức của Lưu Hổ, vẫn ở cửa Nhuận Ngọc các chờ, thấy Hứa Vân Noãn qua đây, vội vã sãi bước ra đón: “Tiểu đông gia hôm qua không phải nói không thời gian tới sao? Người yên tâm, thương đội bên kia đều đã căn dặn xong rồi, rất nhanh thì sẽ lên đường.”


Hứa Vân Noãn cười trong lòng: Lời nói này của Tiền chưởng quỹ thật đúng là tự nhiên…

“Hôm nay bồi một vị quý khách đến Nhuận Ngọc các xem chút.”


Hứa Vân Noãn đỡ thất công chúa xuống xe.


Tiền chưởng quỹ vội vã dừng câu chuyện lại: “Nguyên lai là quý khách, khách nhân mời vào trong, hai ngày này mới tới một nhóm đồ trang sức, hình dạng có chút mới mẻ độc đáo, thỉnh quý khách hỗ trợ chưởng mắt.”


Thất công chúa hoàn toàn không có để lời mới rồi của Tiền chưởng quỹ ở trong lòng, chỉ nghe được có đồ trang sức mới, liền cao hứng la hét muốn xem, trái lại cung nữ bên cạnh nàng, thần sắc tựa hồ giật giật.


Trong lòng Hứa Vân Noãn hiện lên một tia lãnh ý: Xem ra tay của tam hoàng tử vươn đủ dài, đều cài nhãn tuyến ở bên người muội muội mình rồi.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận