Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 554: LÃO PHU NHÂN GIÁ LÂM, HÀN YÊN BỊ ĐÁNH


Dịch giả: Luna Wong


Hứa Vân Noãn mang theo thất công chúa chọn đồ trang sức trong Nhuận Ngọc các, sau khi nhìn một lát, quay đầu nhìn hai danh cung nữ bên người thất công chúa nói rằng:

“Hai vị cô nương hôm nay cũng cực khổ, giúp ta không ít chuyện, không bằng cũng ở nơi đây chọn hai dạng đồ trang sức, xem như tạ lễ của ta đối với hai vị?”


“Huyện chủ quá mức khách khí, chúng nô tỳ trăm triệu lần không dám nhận.”


“Đây có cái gì? Hai vị cô nương tự tới nhìn xem một chút đi, thích gì, trực tiếp nói với Tiền chưởng quỹ là được rồi.”


Hai danh cung nữ vội vã nhìn về phía thất công chúa, thất công chúa cũng hào phóng: “Hai người các ngươi nhìn một cái đi, nếu thích gì, bổn công chúa mua lại tặng cho các ngươi.”


“Đa tạ công chúa ban thưởng.”


Hai danh cung nữ đi tới bên cạnh quầy hàng, từ từ chọn lựa, Hứa Vân Noãn thu hồi đường nhìn.


“Công chúa điện hạ khoan dung với người bên cạnh mình như vậy thật đúng là thiện tâm.”


“Hai người bọn họ đều là hầu hạ ta nhiều năm, tình nghĩa không bình thường.” Thất công chúa xuất ra một cây vân văn sai, “Ta cảm thấy cây châu sai này trái lại thích hợp với ngươi, ta giúp ngươi cài thử xem.”



Thất công chúa cầm châu sai từ từ cắm vào trong tóc của Hứa Vân Noãn, Tiền chưởng quỹ cũng ở một bên xu nịnh nói đẹp.


Cuối cùng thất công chúa mua không ít châu sai, trong đó đã có một nửa là tặng cho Hứa Vân Noãn.


Hứa Vân Noãn hơi có chút dở khóc dở cười: “Công chúa điện hạ, Nhuận Ngọc các vốn là sản nghiệp của bản thân ta, nào có để ngươi dùng tiền mua đồ của ta, lại tặng cho ta chứ?”


“Ta thích như vậy còn không được sao? Phản chính ta mặc kệ, đã nói muốn đền tiền rau cho người rồi, thì nhất định không thể qua loa. Nếu như ngươi cảm thấy trong lòng băn khoăn, liền mang rau xanh của ngươi tặng ta một ít, ta trở về cho mẫu thân nếm thử.”


Bookwaves.com.vn

“Công chúa không ngại, tự nhiên là được, chỉ là lúc vào cung, còn muốn làm phiền công chúa thỉnh vị thái y tỉ mỉ kiểm tra thực hư một phen, dù sao công chúa cũng nói, trong cung bất luận một chút sự tình gì cũng không thể coi thường.”


Thất công chúa liền vội vàng gật đầu: “Tự nhiên không thành vấn đề.”


Thất công chúa mang theo đồ vui mừng trở về cung, Tiền chưởng quỹ vội vã đi tới bên người Hứa Vân Noãn: “Tiểu đông gia, ta vừa rồi tỉ mỉ chú ý tới, thần sắc của thất công chúa trái lại không có gì dị thường, hai danh cung nữ bên người nàng, trong đó có một người trái lại tới tới lui lui, ở quầy hàng bên kia đi bốn lần.”


Hứa Vân Noãn đi tới bên quầy hàng, bên quầy hàng bày sổ sách, bàn tính và văn chương, nhìn không có gì đặc thù, duy chỉ có một ngăn kéo phía bên phải quầy hàng mở một cái khe hở, vừa lúc có thể nhìn thấy bên trong lộ ra ngoài một góc, nội dung bên trên cũng không nhiều, chỉ mơ hồ có thể thấy danh sách mấy thương đội.


Đây là kẽ hở Tiền chưởng quỹ cố ý lưu lại.


“Ân, đã có người phối hợp, cũng tiết kiệm tự chúng ta mưu hoa.”



“Vâng, tiểu đông gia, vừa rồi vị kia là thất công chúa?”


“Tiền chưởng quỹ gặp qua?”


“Xa xa nhìn thấy quá nàng và Thẩm gia đại tiểu thư cùng một chỗ, tiểu đông gia, vị thất công chúa này nhìn có chút bất đồng với đồn đãi.”


“Đồn đãi có mấy phần có thể tin?” Hứa Vân Noãn nhìn đồ trang sức thất công chúa tặng trong tay, nhẹ nhàng nở nụ cười, “Gói mấy thứ này lại, đưa đến Thẩm gia đi.”


“Vâng, xem ra tiểu đông gia rất thích vị thất công chúa điện hạ này.”


“Ngược lại cũng không tính là thích, chẳng qua là cảm thấy tính tình đơn thuần, nhìn có vài phần dáng dấp của Bảo nhi, quay đầu lại đi gặp hiền phi nương nương một chút, nếu như vị Lương tần kia là một người thức thời, cũng có thể nhắc nhở một chút, để cho nàng chú ý người bên cạnh thất công chúa một chút.”


“Tiểu đông gia thiện tâm.”


Thời gian đã hơi trễ, Hứa Vân Noãn chỉ có thể phản hồi Thẩm gia.


Còn chưa vào cửa, liền thấy ở cửa bốn ma ma khuôn mặt nghiêm túc đang chờ, nhìn rất lạ mắt.


Mi tâm của Hứa Vân Noãn khẽ động, còn chưa mở miệng nói, chỉ thấy vậy bốn ma ma bước nhanh về phía trước, giơ tay lên liền tới bắt Hứa Vân Noãn.



Mộ Vũ và Hàn Yên bước lên phía trước đẩy người ra: “Các ngươi là ai? Làm sao dám bất kính với tiểu thư?”


Một ma ma đứng dậy, nghiêm mặt, thanh âm nghiêm túc: “Nhị tiểu thư, thân là tiểu thư khuê các, lại tự ý ra cửa không tuân quy củ, chúng nô tỳ phụng mệnh lệnh của lão phu nhân đến đây, mang theo nhị tiểu thư đến tiểu phật đường quỳ xuống nhận tội!”


Hứa Vân Noãn nâng đôi mắt lên, đảo qua trên người mấy ma ma: “Thảo nào nhìn rất lạ mắt, nguyên lai là nô tài bên người lão phu nhân.”


Lão phu nhân trở về phủ rồi!


“Đối với nhị tiểu thư có chỗ nào bất kính, còn thỉnh nhị tiểu thư thứ tội nhiều hơn, tiến lên bắt nhị tiểu thư, đưa nàng vào phật đường!”


“Vâng.”


Bookwaves.com.vn

Nhãn thần của Hứa Vân Noãn lạnh lẽo: “Xem ra lời của ta vẫn là chưa nói rõ ràng, không để mấy người các ngươi nhớ tới thân là nô tài.”


Đừng động là bên người ai, đã là nô tài, không nên có lá gan động thủ với chủ tử!


“Nhị tiểu thư, thân là nô tài tự nhiên không nên động thủ với ngươi, vừa vặn làm nô tài, càng không nên vi phạm mệnh lệnh của lão phu nhân. Nhị tiểu thư phải xưng hô lão phu nhân một tiếng tổ mẫu, nghĩ đến cũng phải hiểu hai chữ hiếu tâm viết thế nào, không nên làm khó chúng ta, từ đó chọc cho lão phu nhân càng thêm tức giận.”


“Phải không?” Hứa Vân Noãn xuy cười một tiếng, “Ta vốn chỉ nghĩ, có chuyện lúc trước làm gương, sẽ không có người đến trước mặt của ta diễu võ dương oai nữa, xem ra giáo huấn trước đó còn chưa đủ.”


“Nhị tiểu thư, có lời gì, sau khi người đến phật đường tĩnh hạ tâm lai, lại nói với lão phu nhân đi!”


Bốn ma ma lập tức tiến lên đây, Mộ Vũ và Hàn Yên che ở trước mặt của Hứa Vân Noãn, lại bị hung hăng đẩy ngã trên mặt đất.



Hứa Vân Noãn nhìn cửa hộ bộ thượng thư phủ, lúc này đây nàng ra cửa cũng không có mang theo đám người Lưu Lan, theo đạo lý mà nói, lúc này đám người Lưu Lan và Nguyệt Thụ cũng đã nghe được tin tức, nhưng các nàng lại chậm chạp không có đi ra, chắc là bị lão phu nhân tận lực kéo cước bộ.


Nhìn thấy Mộ Vũ và Hàn Yên bị đau, mi tâm của Hứa Vân Noãn khẽ động muốn động thủ.


“Nhị tiểu thư, chúng nô tỳ biết người khí lực đủ, nhưng người làm việc cũng nên ngẫm lại hậu quả, bản thân người ngược lại là đắc ý thống khoái, nhưng các nô tài sau lưng người lại sẽ phải vì người mà bị liên lụy!”


“Xem ra bản lĩnh của lão phu nhân không nhỏ nha, nhốt lại toàn bộ người của ta rồi?”


“Nhị tiểu thư nói chuyện làm việc không có giáo dưỡng, nhất định là bị những hạ nhân này dạy hư, nhị tiểu thư kim chi ngọc diệp, lão phu nhân không thể trách phạt quá mức, vậy cũng chỉ có thể để hạ nhân thuộc hạ của ngươi chịu giáo huấn một phen rồi.”


“Nếu như ta không ngoan ngoãn theo các ngươi đi quỳ phật đường, các ngươi còn có thể giết người phải không?” Thanh âm của Hứa Vân Noãn rét run.


“Nhị tiểu thư đây nói lời gì? Lão phu nhân thiện tâm, làm sao có thể tùy ý nổi giận giết người chứ? Nhiều lắm chính là không để nhị tiểu thư chịu ảnh hưởng của những hạ nhân kia nữa, đuổi người đi xa xa là được.”


Hứa Vân Noãn đầy mặt lãnh ý, hai tay của Mộ Vũ và Hàn Yên bị chặt chẽ bắt chéo sau lưng xách lên.


“Thiếu chút nữa đã quên hai người này, mang các nàng về trong phủ trước, rồi nghe lão phu nhân xử lý!”


“Tiểu thư, người không cần phải quản chúng nô tỳ!” Hàn Yên mở miệng, nàng không muốn bởi vì mình mà làm cho Hứa Vân Noãn đã bị chút uy hiếp nào.


Ma ma túm nàng giơ tay lên một cái tát đánh vào trên mặt của Hàn Yên: “Thứ không tuân quy củ!”


Lửa giận trong mắt Hứa Vân Noãn thoáng cái bị đốt lên: “Ta vốn không muốn ở mấy tháng này hoành hành ngang ngược, nhưng không nghĩ tới, có người không muốn để ta sống yên ổn!”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận