Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 556: NGƯƠI CŨNG ĐỪNG HỐI HẬN


Dịch giả: Luna Wong


Sắc mặt của lão phu nhân trầm xuống, không tự chủ được nhớ lại một màn Sở Ngưng đến đây bái kiến nàng: “Ngươi và mẫu thân của ngươi thật đúng là tương tự, đến cái thái độ kiêu ngạo chẳng biết sâu cạn này đều là giống nhau như đúc!”


Nghe được lão phu nhân không e dè nhắc tới sinh mẫu mình, đáy mắt của Hứa Vân Noãn hiện lên một tia hàn quang:


“Lời nói này của tổ mẫu thật buồn cười, lúc ta sinh mẫu gả cho phụ thân, nàng là tiền triều công chúa, mà phụ thân chỉ là một phò mã mà thôi, công chúa vi tôn, dù là tổ mẫu ngươi, gặp được sinh mẫu ta cũng phải cần hướng nàng hành lễ, sao nghe ý của ngươi, lại cảm thấy quy củ này không đúng nhỉ?”


“A, khó trách ngươi biểu hiện kiên cường như vậy, nguyên lai là cảm thấy kiêu ngạo với chuyện mình có huyết mạch của tiền triều công chúa?”


“Thân là nữ nhi, phân nửa huyết thống trên người ta thuộc về mẫu thân, cảm thấy kiêu ngạo vì mẫu thân có cái gì không đúng? Tổ mẫu cũng không cần kéo đến tiền triều hay không tiền triều, dù sao nếu thật bàn về liên quan với tiền triều, thế nào phụ thân cũng phải xếp trước nữ nhi như ta!”


Trong lòng Hứa Vân Noãn cười nhạt, nhắc đến chuyện huyết mạch tiền triều để áp nàng, muốn từ nàng chỗ này bóp đầu đề câu chuyện, cũng không nhìn thử xem phía sau mình sạch sẽ hay không.


Nhãn thần của lão phu nhân chợt khẽ động, đáy mắt chán ghét càng đặc hơn: “Ngươi thật đúng là nhanh mồm nhanh miệng.”


“Đa tạ tổ mẫu khích lệ.” Thần sắc của Hứa Vân Noãn bình thản, “Tổ mẫu, không biết thuộc hạ hạ nhân của ta lúc này ở nơi nào?”



“Hạ nhân của ngươi không tuân quy củ, ta đã để người giáo dục bọn họ một lần nữa, lúc nào giáo dục được rồi, lúc đó trả về cho ngươi?”


“Không tuân quy củ? Lời nói này của tổ mẫu là nghiêm túc?”


“Thế nào, ngươi đến lời của ta cũng không tin?”


“Tổ mẫu nói, thân là tôn nữ tự nhiên không nên hoài nghi, nhưng là trong hạ nhân của ta, có một vị cung nữ Nguyệt Thụ hiền phi nương nương ban xuống. Nguyệt Thụ ở bên người hiền phi nương nương cũng là đại cung nữ nhất đẳng, nếu nàng đến quy củ cũng không tốt, vậy còn có người nào tốt quy củ?”


Bookwaves.com.vn

“Trước đây Nguyệt Thụ theo hiền phi nương nương, quy củ tự nhiên là nhất đẳng nhất, nhưng hôm nay không phải thay đổi một chủ tử sao? Đều nói nô bộc tiếu chủ, muốn học tốt không dễ dàng, nhưng học xấu mấu ngày là đủ rồi!”


Lão phu nhân lạnh lùng nói rằng, Hứa Vân Noãn còn muốn mang hiền phi nương nương ra để ép nàng? Cũng không nhìn thử xem bản thân là thân phận gì!


Thẩm Vân Sơ đứng dậy, trong ánh mắt tràn đầy nụ cười đắc ý: “Muội muội, ngươi không nên ở chỗ này thuyết tam đạo tứ, chọc tổ mẫu sinh khí, tổ mẫu thật vất vả trở về trong phủ, nếu ngươi chọc giận nàng rồi, vậy coi như là đại bất hiếu.”


“Ta không phải vẫn đang cung kính nói chuyện với tổ mẫu sao? Trái lại tỷ tỷ, tỷ tỷ không ở trong viện tử của mình tĩnh dưỡng, sao lại chạy tới đây quấy rối tổ mẫu?”


“Ta là thân tôn nữ của tổ mẫu, đến đây bái kiến, có gì không thể?”


“Tỷ tỷ đến đây bái kiến tự nhiên là tốt, chỉ là đoạn thời gian trước tỷ tỷ rơi xuống nước đầu óc úng nước rồi, thỉnh thoảng sẽ phát điên, vạn nhất đụng phải tổ mẫu thì sao?”



Thẩm Vân Sơ xoay người liền đi tới bên người lão phu nhân: “Tổ mẫu, người nghe thử xem, ta trước đây rơi xuống nước là Hứa Vân Noãn làm hại, sau đó, nàng lại cố ý kê đơn ta, làm cho ta điên điên khùng khùng, hôm nay nàng liền lấy cái nhược điểm này, liên tiếp uy hiếp ta…”


Thần sắc của lão phu nhân lạnh hơn: “Làm càn! Ngươi chính là nói chuyện với tỷ tỷ của mình như vậy?”


“Ta đây phải nói như thế nào? Có phải ở trong mắt của tổ mẫu, ta thủy chung quỳ trên mặt đất, duy duy nặc nặc xin các ngươi, mới tính là hiểu quy củ hay không?”


Thẩm Vân Sơ cười đắc ý, nàng chính là muốn Hứa Vân Noãn càng làm càn, chỉ có như vậy mới có thể làm cho nàng và phu nhân khởi xung đột, xung đột huyên càng lớn, lão phu nhân sẽ càng tức giận, Hứa Vân Noãn cũng càng khó có thể xong việc.


Hứa Vân Noãn bén nhạy đã nhận ra ác ý trong mắt Thẩm Vân Sơ, trong lòng xẹt qua một tia ánh sáng lạnh: Nếu Thẩm Vân Sơ có kế hoạch của chính mình, vậy nàng phối hợp nháo, chỉ hy vọng đến cuối cùng, Thẩm gia có năng lực thu dọn mới tốt!


Lão phu nhân vỗ bàn, khuôn mặt nghiêm túc nói: “Sinh mẫu ngươi mất sớm, trong lòng phụ thân ngươi tồn hổ thẹn với ngươi, nên không muốn lấy những quy củ này để ước thúc ngươi, nhưng không nghĩ tới ngươi dĩ nhiên càng ngày càng quá phận.”


“Lão phu nhân, những thứ lời xã giao đường hoàng này không cần nói đi?” Hứa Vân Noãn sửa lại tiếng xưng hô tổ mẫu này luôn rồi.


“Ngươi có ý gì?”


Bookwaves.com.vn


“Người khác không biết sinh mẫu ta đến tột cùng là làm sao qua đời, trong lòng lão phu nhân không rõ ràng lắm sao?” Hứa Vân Noãn đầy mắt ánh sáng lạnh.


“Ai ở trước mặt ngươi nói huyên thuyên nói những thứ này?”


“Đây cũng không phải là nói huyên thuyên, mà là Vu phu nhân chính mồm thừa nhận.”


“Nhất phái hồ ngôn! Thẩm gia chúng ta chính là thư hương môn đệ chi tộc, ban đầu ở tiền triều, tuy rằng nghênh thú tiền triều công chúa, thế nhưng thập phần xấu hổ với hành vi bạo ngược của tiền triều, cho nên một lần nữa đầu minh quân, thế nhưng vẫn tôn kính tiền triều công chúa có thừa, sinh mẫu của ngươi là lúc sinh ngươi tổn thương thân thể, sau đó bản thân không nhịn được.”


Hứa Vân Noãn xuy cười một tiếng: “Lão phu nhân, ở đây không có người ngoài, ngươi kéo những thứ nội khố này làm cái gì đấy? Lan truyền ra ngoài, sẽ chỉ làm người cảm thấy Thẩm gia càng dối trá!”


“Làm càn! Ngươi quỳ xuống cho ta!”


“Lão phu nhân thật tình xem ta là tôn nữ, ta quỳ ngươi cũng không có gì, nhưng hôm nay ngươi coi ta thành cừu địch, nếu ta quỳ ngươi, sợ ngươi chiết thọ!”


“Ngươi lớn mật!”


Thẩm Vân Sơ vội vã đỡ lão phu nhân giận không kềm được: “Tổ mẫu nghìn vạn lần không nên bị nàng chọc tức thân thể, Hứa Vân Noãn này vẫn luôn lớn lối ương ngạnh như thế, ngay cả chó bò nàng nuôi, cũng đều đi ngang trong phủ!”


Hứa Vân Noãn không phải coi trọng con chó con bò kia sao? Hôm nay đánh chết, xem nàng nháo không!


Trong mắt Llo phu nhân lóe lên một tia rất cay: “Ta đường đường thượng thư phủ, há dung đám súc sinh kia làm càn? Lưu ma ma, con bò và con chó kia không phải đang bị trói sao? Truyền mệnh lệnh của ta, bắt bọn nó loạn côn đánh chết cho ta!”


Ánh mắt của Hứa Vân Noãn lạnh lùng: “Ngươi động chúng nó một chút thử xem?”



Đại Ngưu và Nhị Hắc là thân nhân của nàng, đời trước nàng nhu nhược vô năng không thể bảo vệ tốt cho chúng nó, đời này nàng tuyệt không cho phép có bất kỳ ngoài ý muốn!


Lão phu nhân cười lạnh một tiếng: “Kéo Đại Ngưu và Nhị Hắc tới Thụy Tường uyển cho ta, đánh chết ngay trước mặt Hứa Vân Noãn!”


Hứa Vân Noãn xoay người đi ra phía ngoài.


Lão phu nhân quát lạnh một tiếng: “Ngăn cản Hứa Vân Noãn cho ta!”


Cái gì Phúc Linh huyện chủ, bất quá là ỷ vào tuổi còn trẻ khí thịnh không biết đau, chỉ có đánh nàng thật đau, đánh gãy một thân kiêu ngạo của nàng, mới biết được cái gì gọi là cúi đầu!


Hơn mười người hạ nhân vội vã xông về phía trước, chặt chẽ ngăn chặn lối đi của Hứa Vân Noãn.


Lão phu nhân cười lạnh một tiếng: “Hứa Vân Noãn, ta biết ngươi xuất thân hương dã, có một thân sỏa khí lực, thế nhưng ta không tin, khí lực kia của ngươi vẫn là vô cùng vô tận! Lúc này đây ta trở về, nhân thủ đều mang đủ, ta cũng muốn nhìn thử xem ngươi có thể đánh đảo bao nhiêu người?”


Hứa Vân Noãn quay đầu nhìn về phía lão phu nhân: “Lão phu nhân, ngươi nhất định muốn nháo như vậy?”


“Nháo? Ta đây là dạy ngươi quy củ làm người!”


“Được, đây chính là ngươi nói, ngươi nghìn vạn lần không nên hối hận!”


“Chê cười! Từ xưa đến nay, thân là tổ mẫu giáo huấn tôn nữ của mình, đó là chuyện đương nhiên! Đó là đến trước mặt hoàng thượng, ta nên huấn ngươi như thế nào, vẫn là sẽ huấn ngươi thế đó! Thật cho rằng được phong huyện chủ, là có thể vễnh đuôi lên trời sao?”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận