CHƯƠNG 559: ĐẾN PHIÊN BẢN THÂN THÌ KHÔNG ĐƯỢC?
Dịch giả: Luna Wong
Mộ Vũ và Hàn Yên đầy mặt đều là bi thiết, nước mắt rơi xuống.
Các nàng khóc thật tình thực lòng, bởi vì thống hận bản thân vô năng!
Nếu như không phải bởi vì các nàng vô năng, tiểu thư không có khả năng bị người dùng thế lực bắt ép.
Nàng lúc nào bị ủy khuất như vậy? Nghĩ đến đây, các nàng hận không thể đánh bản thân mấy cái tát.
Về phần dùng phương thức này đánh trả lão phu nhân sẽ hủy hoại danh tiếng của mình, các nàng há sẽ để ý? Cùng lắm thì cả đời hầu tiểu thư, các nàng rất cam tâm tình nguyện!
Lão phu nhân Vi thị tức giận cả người run: “Chủ tử vô sỉ, hạ nhân cũng học theo! Các ngươi… Các ngươi những thứ … Tiện nhân này!”
Mục Trần Tiêu tay cầm trường tiên, khí thế quanh thân lạnh lùng phong duệ: “Lão phu nhân, hiện tại chúng ta có thể đi gặp hoàng thượng rồi.”
Hứa Vân Noãn lãnh đôi mắt, tiến lên tỉ mỉ kiểm tra thương thế của Mộ Vũ và Hàn Yên, ân cần nói: “Đau không?”
Mộ Vũ và Hàn Yên liền vội vàng lắc đầu: “Tiểu thư, chúng ta không có việc gì.”
“Chờ, ta nhất định đòi cho các ngươi một công đạo!”
Hạt giống nàng trồng xuống, rốt cục có thể thôi động kỳ triệt để nảy mầm rồi!
Hứa Vân Noãn rút kim trâm trên đầu xuống, mặt không thay đổi rạch một vết ở trên cổ.
Mục Trần Tiêu âm thầm hấp khí: “Vân Noãn…”
Hứa Vân Noãn đi tới bên người Mục Trần Tiêu và Mục Thiên Trù: “Ca ca, Trần Tiêu, mang ta vào cung đi!”
Xảy ra chuyện lớn như vậy, nàng không có khả năng không mang theo chút vết thương nào.
“Được!”
Hứa Vân Noãn mềm đảo về phía sau một cái, Mục Trần Tiêu liền vội vàng đón người vào trong ngực.
Đám người Mộ Vũ, Hàn Yên và Nguyệt Thụ đều xông tới, che chở Mục Trần Tiêu và Mục Thiên Trù đi phía cửa Thẩm phủ.
Vành mắt của lão phu nhân Vi thị muốn nứt ra: “Người đến, mau tới người! Cản bọn họ lại, hết thảy cản lại!”
Nàng không thể để cho Hứa Vân Noãn vào cung, một khi hoàng thượng biết được chuyện đã xảy ra hôm nay, nàng căn bản nói không rõ.
Nàng vốn tưởng rằng kéo Hứa Vân Noãn xuống là chuyện dễ dàng, nhưng không nghĩ tới, trung gian nhô ra một Mục gia, cứng rắn phá hủy tất cả kế hoạch của nàng.
Lão phu nhân hô nửa ngày, lại không ai chạy tới, nàng mới phát giác được những người của nàng đều đã sinh tử bất minh.
Bookwaves.com.vn
Thẩm Vân Sơ trốn ở góc phòng khớp hàm run, trong ánh mắt tràn đầy sợ hãi.
Hứa Vân Noãn đến lão phu nhân còn không sợ, như vậy sau này ai còn có thể áp chế được nàng?
Thẩm Vân Sơ hôm nay đối kháng được lão phu nhân, như vậy ngày mai chính là tử kỳ của nàng!
Nàng phải thật tốt suy nghĩ một chút, tuyệt không thể ngồi chờ chết!
Đúng lúc này, tiếng bước chân truyền tới.
Thẩm Vân Sơ ngẩng đầu nhìn lại, khi thấy Trần di nương.
Lão phu nhân cũng chú ý tới nàng, mi tâm nhíu thật chặt: “Ngươi mau chóng đi tìm người, nghĩ hết biện pháp ngăn cản Hứa Vân Noãn, mặt khác nữa gọi lão gia trở về, mau một chút!”
Trần di nương nhìn căn phòng hỗn độn thành một mảnh, đột nhiên nở nụ cười: “Lão phu nhân, lão gia thật vất vả lấy dũng khí một lần nữa tham dự triều chính, làm sao có thể để những thứ việc nhà này để ngăn cản cước bộ của hắn chứ?”
“Cái gì việc nhà? Còn muộn một chút nữa, danh tiếng của Thẩm gia sẽ triệt để hủy! Ngươi phái người đi nhanh lên một chút!”
“Lão phu nhân đã quên sao? Lúc ngươi vừa trở lại đã thu quyền lợi quản gia của ta, còn để ta đến một bên phạt quỳ, hôm nay ta chỉ là một thiếp thất, không có quyền không có thế, nào dám phái người đi cản bước chân của Vệ quốc công và Mục tướng quân chứ?”
Lão phu nhân ngẩng đầu chặt chẽ nhìn chằm chằm Trần di nương: “Ngươi muốn giúp Hứa Vân Noãn hủy Thẩm gia?”
“Làm sao sẽ thế chứ? Ta là thiếp thất của Thẩm Thanh, Thẩm gia hủy đối với ta có ích lợi gì chứ?”
“Bản thân ngươi rõ ràng là tốt rồi.”
“Cho nên ta phải nghĩ biện pháp cứu Thẩm gia trong nước lửa.”
Lão phu nhân quát lạnh một tiếng: “Vậy còn không mau dựa theo sự phân phó của ta đi làm?”
“Lão phu nhân xác định chủ ý của mình hữu dụng không?”
“Ngươi có ý gì?”
“Nếu lão phu nhân có bản lĩnh thật, làm sao sẽ đến trình độ như vậy? Nhìn thử hạ nhân đầy đất xem, cũng không biết còn có mấy người có thể thở dốc… Thật sự quá mức thê thảm, hơn nữa ta thô thô nghe đầy lỗ tai, hình như lão phu nhân còn phái người ý đồ hủy thuần khiết của bên người huyện chủ… Thuần khiết của nữ tử lỗi trọng thiên, lão phu nhân thân là nữ tử lại làm như thế, lan truyền ra ngoài, chỉ sợ lão gia cũng không còn mặt mũi ở trong triều làm quan nữa.”
“Đó là Hứa Vân Noãn vu hãm!”
“Lão phu nhân có chứng cớ gì không?”
Lão phu nhân nhìn người ngã xuống bốn phía, sau cùng đưa ánh mắt rơi vào trên người của Thẩm Vân Sơ.
Trần di nương nhìn về phía Thẩm Vân Sơ cười một tiếng: “Lão phu nhân cũng không cần nhìn đại tiểu thư, lúc này nàng không có tác dụng gì, hoàng thượng vốn là chán ghét nàng đến cực điểm, hôm nay danh tiếng bên ngoài tức thì bị hủy sạch sẽ, lời của nàng ai sẽ tin chứ?”
“Vậy ngươi muốn làm gì?” Lão phu nhân gắt gao nhìn chằm chằm Trần di nương, “Ngươi cảm thấy chủ ý của ta không tốt, vậy ngươi có cao kiến gì?”
Bookwaves.com.vn
“Lão phu nhân, lúc này chỗ duy nhất ngươi có thể phát huy công dụng, cũng chính là thân phận tổ mẫu này.” Trong mắt Trần di nương lóe lên một tia lãnh ý, “Đại tiểu thư, ngươi cứ nói đi?”
Thẩm Vân Sơ như cũ hãm trong sợ hãi, nghe được Trần di nương nói, cứng rắn sợ run cả người: “Ta không rõ ý của ngươi.”
“Thảo nào đại tiểu thư rơi xuống tình cảnh như thế, quả thật là bị phu nhân giáo dục đến ngu xuẩn.”
Thẩm Vân Sơ cắn môi, không dám nói ra chút phản bác nào, hiện tại nàng đã ý thức được, trời của Thẩm gia đã hoàn toàn thay đổi.
Trần di nương mở miệng: “Lão phu nhân tàu xe mệt nhọc, sau khi đi tới Thẩm gia, bởi vì thấy được Vu phu nhân nằm trên giường không dậy nổi bị kích thích, trong lúc nhất thời thần chí không rõ, cho nên mới làm ra bực chuyện hồ đồ này, sau khi hoàng thượng biết, đó cũng sẽ không tính toán với một người sắp chôn xuống đất vàng như lão phu nhân đi?”
Lão phu nhân Vi thị chợt trợn to hai mắt: “Ngươi muốn hủy thanh danh của ta?”
“Lão phu nhân đều từng tuổi này rồi, ngươi cần danh tiếng có ích lợi gì? Còn không bằng hi sinh một mình ngươi, để vãn hồi Thẩm gia lung lay sắp đổ. Lão phu nhân trước đây không phải thường nói sao? Người nào, chuyện gì, cũng không có quan trọng bằng vinh quang của Thẩm gia, hơn nữa trước đó lão phu nhân cũng đích đích xác xác đã làm như vậy, nếu không, trước đây sao Sở Ngưng công chúa lại bị hi sinh chứ?”
“Ngươi…”
“Vì sao lão phu nhân kinh hãi như vậy, lẽ nào lúc người khác hy sinh chính là chuyện đương nhiên, đến phiên bản thân lão phu nhân thì không được?” Trần di nương trào phúng một tiếng.
“Một tiện thiếp nho nhỏ như ngươi, lại có lá gan như vậy, dám mưu hại ta?”
Trần di nương quay đầu nhìn về phía Thẩm Vân Sơ: “Đại tiểu thư, trước ta đã nói, ngươi hẳn là đều nhớ đi. Nếu như Thẩm gia có thể cứu chữa, như vậy, nhị tiểu thư hành sự còn có thể có chút kiêng kỵ, mà nếu quả Thẩm gia bị triệt triệt để để đạp trên mặt đất, chức quan cuả lão gia cũng không giữ được, cho đến lúc này, mới là chân chính phải dựa vào hơi thở của nhị tiểu thư để sống, đến lúc đó, ngươi làm tỷ tỷ, nhất định đứng mũi chịu sào đi!”
Thẩm Vân Sơ nắm làn váy bên cạnh thân: “Trần di nương, trước ngươi giúp đỡ Hứa Vân Noãn, hôm nay lại nghĩ kế cho ta, ngươi đến tột cùng muốn làm gì?”
“Trước ta giúp đỡ Hứa Vân Noãn là vì đoạt quyền, nhưng chuyện dưới mắt nháo đến nước này, nếu như nhị tiểu thư triệt để giết chết Thẩm gia, ta đây chẳng phải cũng cùng nhau quỳ rạp trên mặt đất sao? Đại tiểu thư cũng minh bạch, người như ta vậy, mệnh tiện, ai có lợi liền ngã sang hướng đó.” Trong mắt Trần di nương mang theo tiếu ý, “Đại tiểu thư, ngươi phải mau chóng quyết định, dù sao lúc này nhị tiểu thư cũng sắp đến hoàng cung rồi.”