CHƯƠNG 563: ĐẾN LÚC RỒI
Dịch giả: Luna Wong
Trong Ngưng Thu viện, nghe được thanh âm của Ôn Như Xuân, Hứa Vân Noãn kéo cửa viện tử ra, mới rồi sau khi đuổi Mục Trần Tiêu ra ngoài, nàng căn bản không nỡ đi xa, lúc này nghe được động tĩnh, vội vã đến đây cứu cánh:
“Sư bá, ta cảm thấy đầu hơi choáng váng, ngươi mau chút tới giúp ta xem đi.”
Ôn Như Xuân vội vã nhìn sang, vốn tưởng rằng Hứa Vân Noãn là muốn giải vây cho Mục Trần Tiêu, nhưng nhìn thanh thần sắc của nàng, lại không khỏi nghiêm túc: “Mặt của ngươi sao cũng đỏ như vậy, sẽ không phải là đang sốt chứ? Ta đã nói cái hố lửa Thẩm gia kia, căn bản không nên trở về! Lúc này mới trở về bao lâu nha? Ba ngày hai đầu đã lăn qua lăn lại tới bản thân bị bệnh!”
Hứa Vân Noãn vội vã đỡ Ôn Như Xuân đi vào, sau đó ở sau người phất phất tay, ra hiệu Mục Trần Tiêu nhanh chóng ly khai: Sư bá nhà mình nổi giận, cũng rất dọa người!
Mục Trần Tiêu đè tiếu ý trong ánh mắt xuống, chuyển động xe lăn, từ từ đi hướng chính sảnh.
Trong chính sảnh, Mục Thiên Trù chờ đã lâu, nhìn thấy Mục Trần Tiêu tiến đến, để trà trản trong tay xuống: “Vân Noãn không có sao chứ?”
“Gia gia yên tâm, Vân Noãn không có chuyện gì.”
“Ân, mặc dù chúng ta không có vào hoàng cung, nhưng chuyện lúc này đây, hoàng thượng bên kia nhất định biết được, ngươi dự định làm sao?”
“Gia gia, ta không muốn để cho Vân Noãn về Thẩm gia nữa.” Mục Trần Tiêu chần chờ chỉ chốc lát, nói ra những lời này.
“Không muốn để cho Vân Noãn về Thẩm gia? Như vậy danh không chinh, ngôn không thuận đi?”
“Danh chính ngôn thuận cố nhiên quan trọng, nhưng an nguy của Vân Noãn càng trọng yếu hơn, nghĩ đến chuyện đã xảy ra hôm nay, ta như cũ cảm thấy lòng còn sợ hãi. Nếu như không phải Trần di nương bên kia để người sớm đưa tin tức, nói lão phu nhân hồi phủ có thể sẽ làm khó Vân Noãn, chúng ta không có đúng lúc chạy tới, thật không biết sẽ phát sinh cái gì.”
“Nói phải a, chuyện hôm nay đích thật để kẻ khác lo lắng, bất quá trải qua chuyện này, lão phu nhân Thẩm gia bên kia hẳn là giải quyết xong hơn phân nửa.”
“Bách túc chi trùng tử nhi bất cương, Thẩm gia rốt cuộc cũng có nội tình, lão phu nhân kia mới đến liền muốn đàn áp Vân Noãn, nhất thời không có phòng bị, cho nên mới dễ dàng bị gài bẫy như vậy. Nhưng ai biết kế tiếp, nàng có thể có thủ đoạn càng thêm ác độc hay không?”
Bookwaves.com.vn
Mục Thiên Trù gật đầu, trong lòng đồng dạng lo lắng: “Trước đây Thẩm gia nhận Vân Noãn trở về, là muốn mượn tiện lợi trên người nàng, nhưng hôm nay tiện lợi không có mượn được, ngược lại bị chơi đùa không nhẹ, Thẩm Thanh tuyệt không dễ dàng thả người, ngươi muốn giữ Vân Noãn lại, vậy sẽ phải làm chuẩn bị thật đầy đủ.”
Mục Trần Tiêu gật đầu, trong thanh âm mang theo trầm ổn và kiên định: “Gia gia, ta đã nghĩ xong.”
“Ngươi muốn làm như thế nào?”
“Lợi dụng hoàng thượng.”
Mục Thiên Trù nâng đôi mắt lên, trong ánh mắt dẫn theo chút ngưng trọng: “Hoàng thượng?”
“Phải, mấy lần trước Vân Noãn kế hoạch đã để hoàng thượng nổi lên lòng nghi ngờ sâu nặng với Thẩm gia và tam hoàng tử, lúc này là lúc kích phát toàn bộ những thứ lòng nghi ngờ này ra. Tính tình của hoàng thượng vốn là đa nghi, những thứ nghi kỵ này nhiều hơn nữa, không cần chúng ta động thủ, Thẩm gia sẽ không rảnh bận tâm Vân Noãn nữa, nếu nhân cơ hội này giải quyết xong tam hoàng tử, như vậy trong khoảnh khắc Thẩm gia sẽ hôi phi yên diệt.”
Mục Thiên Trù cau mi tâm: “Ngươi muốn làm thì làm đi, những chuyện khác ta cũng không quản được nhiều.”
“Đa tạ gia gia ủng hộ!”
“Ta cũng không có ủng hộ ngươi.”
“Gia gia không có nói lời phản đối, cũng đã là ủng hộ.” Mục Trần Tiêu ngẩng đầu nhìn phía Mục Thiên Trù, trong ánh mắt mang theo thân cận và cảm kích.
“Bớt ở chỗ này nói chuyện chua chát, nên làm gì đi làm đó.”
“Vâng.”
Trong hoàng cung, người đi biên cảnh lĩnh binh vẫn chưa có định ra, sự tình của Thẩm gia lại đưa đến trên bàn của hoàng thượng.
Hoàng thượng nghe xong ám bộ bẩm báo, nơi mi tâm hở ra một đường rãnh thật sâu: “Thẩm gia lại nháo sự? Vậy lão phu nhân của Thẩm gia có phải ăn no rửng mỡ hay không, lớn tuổi như vậy, bảo dưỡng tuổi thọ không tốt sao?”
“Hoàng thượng bớt giận.”
Hiền phi đi đến, cầm canh hạt sen trong tay đặt ở trên bàn: “Hoàng thượng chớ nổi giận tổn thương thân thể của mình, mấy người Thẩm gia kia sớm đã như thế, cũng không phải lần đầu tiên, không có gì kỳ quái.”
Nói tới Thẩm gia, trong giọng nói của hiền phi mang theo một cổ chẳng đáng nồng nặc.
Thái độ của hoàng thượng thoáng hòa hoãn: “Ái phi, nàng một chút cũng cũng không ngoài ý liệu?”
“Hoàng thượng, người cả ngày xử lý quốc gia đại sự, tự nhiên không rõ tranh đấu trong hậu viện. Nhưng thần thiếp thân là nữ tử, lại tạm thời quản lý hậu cung, đối với những thủ đoạn này là thường thấy. Chỉ bất quá cho tới nay không nghĩ tới lão phu nhân của Thẩm gia kia thủ đoạn độc ác, làm việc xấu xa lên không được mặt bàn.”
“Nàng đã biết việc lão phu nhân Thẩm gia kia làm?” Mặc dù hoàng đế không có hoài nghi hiền phi, nhưng cũng không nghĩ tới tin tức lan truyền nhanh như vậy.
“Hoàng thượng, hôm nay toàn bộ hậu cung đều truyền khắp, cũng không biết là ai loạn nói, nói bên người thị nữ Vân Noãn đều thiếu chút nữa bị hủy thuần khiết, bản thân Vân Noãn cũng không sạch sẽ, không nên lại để cho nàng tiếp tục giúp đỡ hoàng thượng chiếu cố vậy bồn thanh tùng nữa.” Hiền phi nói xong, mi tâm nhíu lại, “Thần thiếp hạ lệnh, trượng trách toàn bộ những cung nữ nói huyên thuyên sau đó đuổi ra khỏi cung!”
“Lại có người nói như vậy?”
Bookwaves.com.vn
“Đúng nha, thần thiếp cũng cảm thấy những người đó khó có thể lý giải, thậm chí còn có người nói, Hứa Vân Noãn chính là trời sinh mệnh cứng rắn, tương khắc Thẩm gia, cho nên từ sau khi nàng bị nhận trở về, Thẩm gia mới nhiều tai nạn như vậy.”
Ngữ khí của hiền phi mang theo một cổ chẳng đáng.
“Theo thần thiếp nói, coi như là tương khắc Thẩm gia, lẽ nào mạng của một mình Hứa Vân Noãn, còn có thể cứng hơn toàn bộ Thẩm gia sao? Nếu mạng cách của nàng đúng như phong duệ, vì sao Mục gia một chút sự tình cũng không có chứ? Hơn nữa nàng chiếu cố bồn thanh tùng kia, dáng dấp của thanh tùng cực kỳ tươi tốt, đâu giống như là mệnh cứng rắn?”
Giữa mi nhãn của hoàng đế hiện lên một tia tự định giá: “Sự tình mới phát sinh không lâu, cũng đã lan truyền thành như vậy?”
Hiền phi lộ ra như có vẻ suy nghĩ: “Hoàng thượng không nhắc nhở, thần thiếp thật không ngờ, hôm nay nhìn, lời đồn đãi này truyền bá đích thật là quá nhanh chút, sẽ không phải là có người cố ý ở sau lưng thôi động chứ? Bất quá như vậy có tác dụng gì nhỉ? Lẽ nào động chuyện lớn như vậy, liền vì lấy mạng của Hứa Vân Noãn sao?”
Hoàng đế tự định giá chỉ chốc lát, sắc mặt chợt trầm xuống: “Hai ngày này thanh tùng mọc như thế nào?”
Hứa Vân Noãn không đáng làm to chuyện, nhưng nếu là hướng về phía đế vương như hắn thì sao?
“Nói tới cái này, thần thiếp đang muốn hồi bẩm với hoàng thượng đó, hôm nay đã vào thu, mặc dù nói thanh tùng tứ quý thường thanh, nhưng đến hai mùa thu đông, rốt cuộc cũng không tươi tốt bằng những thời điểm khác, nguyên bản thần thiếp còn muốn gọi Vân Noãn tiến cung, để cho nàng hỗ trợ cùng nhau chăm sóc, nhưng hôm nay Thẩm gia lại xảy ra chuyện, sợ rằng phải kéo dài một trận.”
“Để người cẩn thận chiếu cố trước, ta thấy thanh tùng không tệ, cũng sẽ không ra biến cố gì.”
“Vâng, thỉnh hoàng thượng yên tâm, thần thiếp nhất định sẽ để người chăm sóc tốt cho thanh tùng.”
“Ân.”
Sau khi hiền phi rời khỏi, hoàng thượng lần thứ hai kêu thủ lĩnh ám bộ lên: “Trước bảo ngươi tìm người đo lường tính toán, đã tìm được người chưa?”
“Hồi bẩm hoàng thượng, nô tài đã tìm được hai vị cao nhân đạo gia, đưa sinh thần bát tự của Hứa Vân Noãn qua, hai ngày này có thể nhận được hồi âm.”
“Không có bại lộ thân phận chứ?”
“Thỉnh hoàng thượng yên tâm, nô tài làm việc cực kỳ chu toàn, tuyệt không để lộ một tia một hào tiếng gió thổi.”
“Ân.”
“Tam hoàng tử hôm nay đang làm cái gì?”
“Tam hoàng tử hôm nay lại triệu tập thủ hạ chính là quan viên và phụ tá ctụ hội ùng một chỗ.”
“A, trẫm đã biết, ngươi đi xuống đi.”
“Vâng.”