CHƯƠNG 564: CHÍNH LÀ TRÙNG HỢP NHƯ VẬY
Dịch giả: Luna Wong
Ám bộ thủ lĩnh lui ra, thần sắc của hoàng đế một chút xíu âm trầm xuống.
Tam hoàng tử, hôm nay cũng ngồi không yên.
Xem ra có một số việc, nhất định phải xử trí thật tốt một phen.
Thẩm gia, Thẩm Thanh đi tới Thụy Tường uyển, khi thấy Thẩm Vân Sơ bưng cái trán chạy ra, trên mặt còn mang theo lệ.
“Vân Sơ, đây là thế nào?”
Thẩm Vân Sơ hoang mang rối loạn vội vội ngẩng đầu, tay liền không tự chủ được rơi xuống, lộ ra trên trán có một vết máu: “Phụ thân…”
Mi tâm của Thẩm Thanh lập tức nhíu chặt: “Mặt của ngươi?”
“Ta không sao, tổ mẫu cũng không phải cố ý.” Nhãn thần của Thẩm Vân Sơ thoáng né tránh, nét mặt lại hiện lên vẻ thống khổ.
“Là ngươi tổ mẫu đả thương?”
“Tổ mẫu tuổi tác đã cao, cánh tay và cái trán lại đột nhiên bị thương, đến bây giờ còn chưa có trị khỏi, trong khoảng thời gian ngắn tâm tình không tốt cũng có thể lý giải, thương trên mặt ta chỉ là một chút vấn đề nhỏ, chủ yếu nhất vẫn là Trần di nương…”
“Trần di nương như thế nào?”
“Trần di nương vẫn bị phạt quỳ, không nhịn được ngất đi rồi, đã được thị nữ đưa về viện tử của mình, lúc này hẳn là thỉnh đại phu đi?” Tâm tư của Thẩm Vân Sơ chậm rãi chuyển động, vừa mới bắt đầu động thủ đả thương lão phu nhân, nàng đích thật là vô cùng chột dạ.
Nhưng lúc này Hứa Vân Noãn đi rồi, Trần di nương lại đứng ở bên nàng, nguyên bản ngày hỏng bét trong một sát na liền khá hơn, chút chột dạ trong lòng nàng lại bị may mắn thay thế, hôm nay nói dối, mắt cũng không chớp một cái.
“Ta đi thăm tổ mẫu ngươi trước.”
Bookwaves.com.vn
“Phụ thân người vào đi thôi, lúc này tổ mẫu hẳn là không muốn nhìn thấy ta.”
“Ta đã biết, ngươi trở về cũng thỉnh đại phu hỗ trợ nhìn vết thương, chớ để lại dấu vết.”
“Vâng.”
Thẩm Thanh đi vào gian phòng, nhãn thần của lão phu nhân lập tức nhìn lại, sau khi phát giác là hắn, lập tức tràn đầy vẻ thống khổ: “Thẩm Thanh, ngươi còn biết tới thăm lão nương ngươi sao?”
“Mẫu thân, hôm nay có chỗ nào không thoái mái sao?”
“Ta làm sao có thể thoải mái? Vì sao ngươi không nghiêm phạt Thẩm Vân Sơ? Vì sao không nghiêm phạt Trần di nương?”
“Mẫu thân, ta biết trong lòng người tức giận, nhưng Trần di nương và Vân Sơ tuyệt đối không phải người to gan lớn mật như vậy.”
Nói tới cái này, Thẩm Thanh liền cảm thấy trận trận vô lực, mẫu thân của mình, cứng rắn nói là Trần di nương và Thẩm Vân Sơ đánh nàng thành cái bộ dáng này, nhưng muốn tưởng tượng cũng không có khả năng nha, Trần di nương vẫn luôn là không tranh không đoạt, thiện giải nhân ý, Vân Sơ trước tuy có chút tùy hứng, lúc này cũng biến thành nhu thuận hiểu chuyện, làm sao có thể làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như vậy chứ?
“Ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần, vì sao ngươi thủy chung không tin ta?”
“Mẫu thân, lúc này Thẩm gia bấp bênh, không thể ra lại những biến cố khác nữa.”
Không nói thật giả, nếu như tin tức Trần di nương liên thủ với Thẩm Vân Sơ mưu hại lão phu nhân lan truyền ra ngoài, vậy gia phong của Thẩm gia sẽ phải chịu hoàn toàn nghi vấn, đến lúc đó hộ bộ thượng thư như hắn, còn không bị những sổ con tố tấu che mất sao?
“Ngươi lo lắng Thẩm gia, cũng không lo lắng mẫu thân của mình?”
“Mẫu thân, nhi tử tự nhiên là lo lắng người, nếu như không có người chỉ điểm, nhi tử cũng đi không đến bây giờ, nhưng lúc này đại cục làm trọng.”
“Nói cho cùng, ngươi chính là không tin lời của ta, không tin Trần di nương và Thẩm Vân Sơ không phải là thứ tốt gì!”
“Mẫu thân ngươi cũng đừng quá mức giận, lúc này quan trọng là dưỡng hảo thân thể, chờ thân thể của người tốt rồi lại tự mình đi trừng phạt Trần di nương và Vân Sơ là được.” Thẩm Thanh chỉ có thể an ủi như vậy.
“Được, lời này là ngươi nói, sau này ta xử trí bọn họ như thế nào, ngươi chớ nhúng tay!”
Đúng lúc này, hạ nhân vội vội vàng vàng chạy vào, quỳ trên mặt đất liền nói chúc mừng Thẩm Thanh: “Chúc mừng lão phu nhân, chúc mừng lão gia.”
Lão phu nhân nghe nói như thế, thiếu chút nữa trực tiếp nổ: “Ta có cái gì để chúc mừng?”
Đối mặt lửa giận của lão phu nhân, hạ nhân liên vội vàng cúi đầu, thanh âm đều thấp hơn nãy rất nhiều: “Lão phu nhân, lão gia, mới vừa rồi đại phu đến đây bắt mạch cho Trần di nương, phát hiện Trần di nương đã mang thai hơn một tháng.”
Thẩm Thanh chợt đứng dậy, trong ánh mắt tràn đầy kinh hỉ: “Ngươi nói thật?”
“Vâng, bản thân Trần di nương cũng không thể tin được, nên nhiều lần xác nhận với đại phu, đại phu nói đích thật là hỉ mạch, đã hơn một tháng.”
Thẩm Thanh tới tới lui lui ở trong phòng hai vòng: “Tốt, đích thật là một kiện đại hỷ sự, hạ nhân trong phủ tăng một tháng tiền tiêu vặt, chiếu cố tốt cho Trần di nương.”
“Vâng, đa tạ lão gia.”
Bookwaves.com.vn
Mi tâm của lão phu nhân nhíu chặt, dáng dấp không tin: “Thẩm Thanh, ngươi cũng không nên cao hứng, trên đời nào có chuyện trùng hợp như vậy, hơn nữa ta nhớ kỹ, Trần di nương lúc trước sinh sản tổn thương thân thể đi, làm sao có thể đột nhiên mang bầu?”
Lão phu nhân cảm thấy đây là thủ đoạn Trần di nương dùng để trốn tránh chịu tội.
“Mẫu thân, hành vi của Vu thị liên tiếp không thoả đáng, cho nên ta liền để Trần di nương hỗ trợ trông coi hậu viện, nàng cũng âm thầm tìm đại phu điều trị thân thể, trước đây tổn thương thân thể, hôm nay điều dưỡng không sai biệt lắm, có thể có bầu cũng không ngoài ý muốn.”
“Không có khả năng! Ai biết đây có phải Trần di nương lại đang trêu đùa thủ đoạn gì hay không, Thẩm Thanh, ngươi cũng không nên bị nữ nhân kia lừa.”
Hỉ sắc trên mặt Thẩm Thanh dần dần phai nhạt xuống tới: “Mẫu thân, Trần di nương mang chính là cốt nhục của nhi tử, dù là trong lòng mẫu thân tức giận, cũng thỉnh mẫu thân nhẫn nại, cho dù là suy nghĩ cho hậu thế của Thẩm gia.”
Con nối dòng dưới gối hắn đơn bạc, nhi tử ngoại trừ đích tử Thẩm Cửu Mạch, thứ xuất còn lại đều không có lưu lại, nữ nhi trái lại sinh ra mấy người, ngoại trừ Hứa Vân Noãn không muốn nhận kia, cùng với đích nữ Thẩm Vân Sơ, còn có tam tiểu thư và tứ tiểu thư, bất quá tính tình của các nàng bị nuôi quá mức thành thật, trong ngày thường cũng không biết đòi hỉ, một mực ở trong hậu viện không có cảm giác tồn tại gì.
Trần di nương là một thiếp thất hắn sủng ái nhất, hôm nay Trần di nương cách nhiều năm mang bầu lần nữa, trong lòng hắn tự nhiên cao hứng đến cực điểm.
Lão phu nhân nhìn thấy thần sắc của Thẩm Thanh, trong lòng âm thầm cọ xát tốn hơi thừa lời: Nàng thống hận Trần di nương đến cực điểm, hận không thể lập tức liền quả sống nàng, nhưng nếu nàng thực sự mang thai, như vậy khối thịt trong bụng kia, liền trở thành bùa hộ mệnh của nàng!
“Có thể có con nối dòng, thân là mẫu thân tự nhiên sẽ cao hứng thay ngươi, ta tạm thời không tính toán với Trần di nương.” Lão phu nhân nói đến đây nói, chỉ cảm thấy máu cuồn cuộn trong lòng, hận không thể nôn một ngụm máu, nhưng không có biện pháp, nàng không thể bởi vì Trần di nương mà tổn thương tình cảm mẫu tử.
“Đa tạ mẫu thân thông cảm, hôm nay Trần di nương bị phạt quỳ té xỉu, sau này còn thỉnh mẫu thân bao dung nhiều hơn.”
“Ngươi yên tâm đi, trước không biết nàng mang hài tử, hôm nay sẽ cung phụng nàng!”
Thẩm Thanh biết trong lòng lão phu nhân tồn khí như cũ, lại mạnh mẽ kiềm chế tính tình bồi lão phu nhân nói một chút, mới đứng dậy đi thăm Trần di nương.
Băng bó kỹ vết thương Thẩm Vân Sơ trở về phòng, thấy hai mắt lão phu nhân vô thần nhìn nóc giường, nhãn thần hơi vòng vo chuyển: “Tổ mẫu, nên uống thuốc rồi.”
Lão phu nhân chợt xoay đầu lại: “Thẩm Vân Sơ, Trần di nương mang thai rồi, ngươi biết không?”
“Ta vừa nghe tin tức, trong lòng thực sự cảm thấy cao hứng thay Trần di nương.”
“Ngươi cảm thấy cao hứng? Mẫu thân ngươi lại không cho là thế đi? Trước hài tử Trần di nương sinh hạ vì sao chết? Trong đó thủ bút của mẫu thân ngươi, nếu là nàng lại sinh nam hài, ngươi cảm thấy trong phủ này đến tột cùng ai định đoạt?”
Trần di nương không phải liên thủ với Thẩm Vân Sơ sao? Hôm nay nàng sẽ phá hư loại liên hợp này.