CHƯƠNG 573: GỪNG CÀNG GIÀ CÀNG CAY
Dịch giả: Luna Wong
Nghe được lời của lão phu nhân, Thẩm Thanh chợt ngẩng đầu lên, tỉ mỉ tự định giá sau một lát, cũng không tìm ra người lúc này có thể áp chế Hứa Vân Noãn: “Mẫu thân, không biết người nói tới ai?”
“Còn nhớ rõ chuyện phát sinh ở đoạn thời gian phụ thân của Mục Trần Tiêu mất, sinh mẫu của hắn tự sát kia không?”
Nhãn thần của Thẩm Thanh chợt khẽ động: “Mẫu thân nói là ngoại tổ mẫu của Mục Trần Tiêu Lâm thị?”
“Không sai, Lâm thị lão lai nữ này, có sinh mẫu của Mục Trần Tiêu Diệp Viên, đối với nữ nhi này có thể nói là coi như trân bảo, trước đây Diệp Viên gả vào Mục gia, tiền triều đang gặp loạn giống mọc thành bụi, Mục gia cũng không có phát tích, vẫn là nghèo rớt mồng tơi, thế nhưng Diệp Viên thích, Lâm thị vì phòng ngừa nữ nhi chịu khổ, cho nàng cửa hàng mười dặm hồng trang, hầu như móc rỗng hơn nửa Diệp gia, lúc đó ai không ngưỡng mộ?”
“Đúng vậy, Diệp gia ở lúc đó là danh môn vọng tộc, chẳng ai nghĩ tới, Diệp gia nữ sẽ coi trọng nhi tử của Mục Thiên Trù.”
“Diệp Viên này cũng đã vượt qua mấy năm sống yên ổn, đợi được phủ định tiền triều, Mục gia được hoàng thượng coi trọng, nàng ngược lại xích mích với Mục Dật Chi, một mình canh giữ ở Mục gia, không có gì khác với sống thủ quả. Càng về sau thậm chí bị dằn vặt tinh thần đều không bình thường, đối với nhi tử của mình Mục Trần Tiêu không đánh thì mắng, tiếp sau này nàng ở Mục gia tự sát, Lâm thị mang theo hơn nửa nhân thủ của Diệp gia chạy tới kinh thành, hầu như đập toàn bộ Mục gia, vẫn là hoàng thượng mở miệng mới bình cuộc nháo kịch này.”
“Ta cũng nhớ kỹ chuyện này, hoàng thượng mở miệng ngăn lại hành vi của Lâm thị xong, Lâm thị và Diệp gia liền quyết định chặt đứt vãng lai với Mục gia, nhiều năm như vậy vẫn không có qua lại, hiện tại nàng sẽ đến kinh thành sao?”
“Nếu như là lúc bình thường, nàng tự nhiên sẽ không đặt chân kinh thành nữa, nhưng lúc này Mục Trần Tiêu không phải muốn thành thân với Hứa Vân Noãn sao? Lại là hoàng thượng chính mồm tứ hôn, nàng làm ngoại tổ mẫu làm sao có thể không tới nhìn một cái chứ?”
Bookwaves.com.vn
Thẩm Thanh cẩn thận tự định giá, một lát sau gật đầu: “Mẫu thân nói phải, lúc này Thẩm gia bấp bênh, muốn ổn định lại cục diện, lại muốn tham thảo lối ra mới, nên hạ thủ từ nhiều phương diện.”
“Nói không sai, trước chúng ta coi thường Hứa Vân Noãn, trong khoảng thời gian này một mực bị nàng dắt mũi đi về phía trước, thế cho nên bỏ lỡ rất nhiều thời cơ, lại để lại ấn tưởng xấu trong lòng hoàng thượng, để Thẩm gia xuống dốc không phanh, thật sự quá không nên. Cho nên đoạn thời gian kế tiếp, chúng ta không thể làm sai một bước.”
“Ân.”
Lão phu nhân vừa nói, vừa suy tư: “Đầu tiên là Mục gia, sau khi Mục gia đầu phục đại hoàng tử, địa vị từ từ vững chắc, hơn nữa Mục Trần Tiêu giao ra binh quyền, nghi kỵ của hoàng thượng đối với Mục gia cũng hạ xuống mức thấp nhất, có đại hoàng tử và hiền phi ở trong cung giúp đỡ Mục gia và Hứa Vân Noãn, muốn ở phương diện này động bọn họ không dễ dàng, cũng chỉ có thể để cho bọn họ loạn từ bên trong. Cho nên, ta sẽ đích thân viết thư cho ngoại tổ mẫu Lâm thị của Mục Trần Tiêu, thúc đẩy nàng đến Mục gia quấy rối.”
“Mẫu thân và vị Lâm thị kia có giao tình sao?”
“Không có giao tình làm sao, chỉ cần nàng đau lòng nữ nhi của mình, vậy thế tất hận Mục gia, mắt thấy ngày giỗ của song thân Mục Trần Tiêu sắp đến, chỉ cần hiểu chi dĩ lý động chi dĩ tình, vậy Lâm thị nhất định ngồi không yên.”
“Còn phải làm phiền mẫu thân.” Thẩm Thanh thành khẩn nói rằng.
“Chúng ta cũng là vì Thẩm gia, giữa mẫu tử không cần phải nói cái này.” Lão phu nhân tiếp tục lái miệng, “Ngoại trừ cái này, tam hoàng tử bên kia đối với Thẩm gia cũng đã có thái độ từ bỏ, nếu như thế, vậy sẽ phải để tam hoàng tử một lần nữa ý thức được tầm quan trọng của Thẩm gia.”
“Tam hoàng tử không tín nhiệm ta nữa, điểm này sợ rằng rất khó.”
“Trước ta nghe nói Cửu Mạch đến chiến trường, trong lòng còn có chút buồn bực, nhưng hôm nay nhìn lại, hắn đến chiến trường mới lợi. Trước giúp đỡ hoàng thượng làm việc, ngươi cũng tiếp xúc đến không ít nhân thủ trong quân đi, nghĩ biện pháp để hắn được một ân cứu mạng không phải tốt sao? Trước đây đại hoàng tử nhìn Vân Sơ với cặp mắt khác xưa, không phải cũng là bởi vì một phần ân cứu mạng khi còn bé kia sao? Về phần ân cứu mạng đó làm sao mà có, ta ngươi đều biết.”
Đôi mắt của Thẩm Thanh hơi trầm xuống: “Mẫu thân nói phải, trước đây thận trọng tính toán, mỗi một bước đều phải tự định giá rất nhiều lần, chính là vì không muốn bước sai, cũng chính bởi vì phần lo lắng hết lòng này, Thẩm gia mới từng bước có được địa vị cao cả. Nhưng hai năm qua phát triển không ngừng, cũng vốn che lại phần cẩn thận kia đi, thế cho nên đến một nha đầu nho nhỏ như Hứa Vân Noãn cũng không có phòng bị.”
“Sự tình đều đã như vậy, nói thêm nữa cũng không có ý nghĩa gì, dùng tâm tư ở trên việc chính là được. Thẩm Thanh, ngươi lý giải mẫu thân, ta sẽ không vô duyên vô cớ vu hãm Thẩm Vân Sơ và Trần di nương.”
Môi của Thẩm Thanh khẽ nhúc nhích: “Mẫu thân…”
Bookwaves.com.vn
“Ngươi không cần cầu tình, cũng không cần nói cái khác, ta chỉ là để ngươi biết chuyện này, không có ý định làm gì với các nàng, dù sao một là thân nữ nhi của ngươi, một người bây giờ còn mang bầu. Ta cũng tin tưởng sở dĩ các nàng làm ra chuyện hồ đồ như vậy, đều là bởi vì bị Hứa Vân Noãn đầu độc. Cho nên xét đến cùng, nguyên nhân còn ở trên người của Hứa Vân Noãn. Nếu đổi thành ngươi trước đó, lần đầu tiên khi nhìn thấy Hứa Vân Noãn, sẽ trực tiếp nghĩ hết biện pháp diệt trừ nàng, nhưng ngươi lại không có… Thẩm Thanh, có phải nđến bây giờ ngươi còn hối hận giết Sở Ngưng hay không?”
“Ta không có!”
“Ngươi là nhi tử của ta, là thịt cắt trên người ta xuống, từ trước đây tiếp cận Sở Ngưng công chúa, càng về sau phản loạn tiền triều, mỗi một bước đều là ta nhìn ngươi đi, ngươi nghĩ như thế nào, trong lòng ta nhất thanh nhị sở. Chỉ là ta không nghĩ tới, ngươi dĩ nhiên động chân tình với Sở Ngưng công chúa, thế cho nên sau này suýt nữa gây thành đại họa. Hôm nay ngươi lại nhìn thấy Hứa Vân Noãn lớn lên giống Sở Ngưng như đúc, có phải không hạ thủ được hay không?”
Thẩm Thanh cắn chặt hàm răng: “Trước quả thật có nguyên nhân trong này, nhưng sau này sẽ không.”
“Tốt, lúc này tam hoàng tử đến biên cảnh lĩnh binh, đại hoàng tử lại vào hộ bộ, Mục gia nhất định sẽ giúp đại hoàng tử trắng trợn độc quyền. Chờ Lâm thị đến, để Mục gia loạn lên, ngươi vận dụng tất cả thế lực, để công việc ở hộ bộ cũng lu bù lên, tốt nhất là xảy ra chút vấn đề ở phương diện điều phối chút vật tư đối với biên cảnh. Lòng ngờ vực vô căn cứ của hoàng thượng nặng, không niệm tình xưa, nhưng duy chỉ có ở trên chuyện dụng binh đối ngoại, trong ánh mắt hắn không dung được bất kỳ một hạt cát nào. Một khi biết sau khi đại hoàng tử vào hộ bộ, không có tận lực ủng hộ tam hoàng tử bên kia, như vậy đại hoàng tử tuyệt đối sẽ chịu không nổi.”
“Ta sẽ mau chóng an bài.”
“Ân, chiến trường bên kia nếu như ngươi âm thầm động thủ, đừng cho Cửu Mạch biết, tính tình của hắn quá mức chính trực, ân cứu mạng mạnh mẽ lừa gạt được, chỉ sợ hắn sẽ không cần.”
“Được.”
“Ngoài ra còn có muội muội ngươi bên kia, chúng ta cũng phải mau chóng gửi thư đi, nàng trở lại kinh thành, chí ít trong khoảng thời gian này Thẩm gia có thể bình ổn, sau đó sẽ chậm rãi trù tính.”
“Đều nghe mẫu thân.”
Ở cửa gian phòng, Thẩm Vân Sơ thả nhẹ cước bộ từ từ lui xuống.
Tâm tư của nàng một mảnh hoảng loạn, nhất là nghe được chuyện liên quan đến đại hoàng tử.
Phần ân cứu mạng trước đây, thật sự có vấn đề sao?
Sự tình qua đi nhiều năm như vậy, chi tiết cụ thể nàng đã nhớ không rõ, chỉ biết mình hao hết khí lực mới cứu được đại hoàng tử Ninh Từ, nếu như ân cứu mạng trước đây đều là phụ thân an bài tốt…
Thẩm Vân Sơ vội vã lắc đầu, ở tại chỗ đứng đó một lúc lâu, chạy tới viện tử của Trần di nương.
Ân cứu mạng có thể chậm rãi tìm tòi nghiên cứu, nhưng phụ thân rõ ràng đã tin lời của tổ mẫu, hoài nghi hai người bọn họ đả thương người, vậy phải mau chống nghĩ đối sách.