CHƯƠNG 574: NỮ NHI PHẢI PHÚ DƯỠNG
Dịch giả: Luna Wong
Trong hoàng cung, Hứa Vân Noãn phá lệ cẩn thận chiếu cố vậy chậu thanh tùng, không quá hai ngày, thanh tùng liền chậm rãi hồi phục, một lần nữa trở nên xanh um tươi tốt.
Hiền phi cố ý mang theo thanh tùng đến chỗ hoàng thượng bên kia dạo qua một vòng, lấy được rất nhiều ban thưởng cho Hứa Vân Noãn.
Hứa Vân Noãn nhìn hiền phi cầm vải vóc khoa tay múa chân ở trên người của mình, trong ánh mắt tràn đầy tiếu ý vui mừng: “Nương nương, hai ngày này y phục mới ta nhận được đã rất nhiều, không cần làm mới nữa.”
Sau khi đến Hạo Nguyệt hiên, Hứa Vân Noãn mới biết được, hiền phi để người chuẩn bị cho nàng rất nhiều xiêm y, thậm chí để người đơn độc làm tủ quần áo mới, nhìn số lượng kia, một hai năm không may quần áo mới hoàn toàn không có vấn đề.
Nhưng hiền phi như cũ cảm thấy không đủ, không có chuyện gì để người thu thập khố phòng, mang hết những khúc vải có chất liệu tốt nhan sắc tương đối tươi mới trước đây thu thập ra.
Nghe được Hứa Vân Noãn nói, hiền phi liền vội vàng lắc đầu: “Vậy làm sao được chứ? Từ nhỏ phụ thân ta đã nói cho ta biết, nữ hài tử nhất định phải phú dưỡng, nam hài tử là phải làm việc nặng. Sau khi ta vào hoàng gia, trong lòng vẫn nghĩ, sinh nhi tử trước, nuôi nhi tử cường cường tráng tráng, võ nghệ cao cường, sau đó sẽ sinh một nữ nhi, kể từ đó, ta và nhi tử dốc sức, tranh thủ hợp lại ra một thân phận tốt nhất, sau đó có thể để nữ nhi từ nay về sau bình yên không lo.”
Hứa Vân Noãn không khỏi nở nụ cười: “Dựa theo cái lí do thoái thác này của nương nương, đại hoàng tử điện hạ dũng mãnh thiện chiến như vậy, cũng là bởi vì khi còn bé nương nương ảnh hưởng tới hắn?”
“Đó là tự nhiên, từ lúc hắn còn nhỏ ta đã nói cho hắn biết, nếu như có muội muội, nhất định phải xem nàng như thành tròng mắt mà yêu thương, chỉ là từ sinh Ninh Từ xong, ta vẫn không thể mang thai nữa, muội muội này cũng vẫn tới không được. Ninh Từ còn nhỏ, còn cả ngày còn nháo với ta đó!”
Hồi tưởng lại chuyện lúc trước, tiếu ý bên môi hiền phi hết sức ấm áp.
“Nếu nương nương thật có thể có một tiểu công chúa, nhất định là hài tử hạnh phúc nhất trên đời này.”
Bookwaves.com.vn
Hiền phi đưa tay kéo Hứa Vân Noãn: “Trước ta vẫn không rõ, sinh Ninh Từ xong ta không có thương tổn thân thể, thái y cũng không chẩn đoán được vấn đề gì, vì sao chính là mãi không mang thai được nữa? Thế cho nên nhiều năm qua trong lòng tràn đầy chờ đợi, nhưng thủy chung vô duyên với nữ nhi. Hôm nay gặp được ngươi, ta cuối cùng đã hiểu! Nguyên lai duyên phận nữ nhi của ta ở trên người ngươi!”
Hứa Vân Noãn hơi sửng sốt, lập tức vừa cười vừa nói: “Nương nương trước đã nói muốn xem ta là nữ nhi, chỉ là ta…”
“Ai nói? Trước đây ngươi ở Thẩm gia, ta tự nhiên không thể nhận ngươi làm nữ nhi của mình, nhưng lúc này ngươi đã thoát khỏi Thẩm gia, phía sau cũng phải có một nhà mẹ đẻ bởi làm chỗ dựa cho ngươi đi?”
Trong ánh mắt hiền phi tràn đầy vẻ chờ đợi: “Nhiều năm như vậy ta để dành được không ít thứ tốt, chờ lúc ngươi và Trần Tiêu thành thân, ta liền tặng vài thứ kia cho ngươi làm đồ cưới, ngoài ra còn có Ninh Từ, sau khi ngươi trở thành nữ nhi của ta, dĩ nhiên chính là muội muội của Ninh Từ, hắn làm ca ca thân thể cường tráng, võ nghệ cao cường, sau này ngươi ở Mục gia nếu thua thiệt, cũng có thể để hắn giúp ngươi trút giận.”
“Nương nương, nếu như có thể trở thành nữ nhi của người, tự nhiên là phúc khí của Vân Noãn, bất quá thân phận của nương nương đặc thù, liên lụy đến hoàng gia, nhận nữ nhi là chuyện cực kỳ phiền phức, hôm nay được nương nương thương yêu và thiên sủng như thế, đã là vô cùng tốt.”
“Ta muốn để ngươi làm nữ nhi của ta, phiền toái hơn nữa cũng sẽ tự mình giải quyết những vấn đề kia, hoàng thượng bên kia ngươi không cần lo lắng, ngươi chỉ nói, có nguyện ý làm nghĩa nữ của ta hay không thôi là được.”
“Nương nương…”
Hiền phi nắm chặt tay của Hứa Vân Noãn: “Ngươi hài tử này từ trước hiểu chuyện, làm chuyện gì đều nguyện ý suy nghĩ cho người ngoài, nhưng lúc này đây ta thật tâm thật ý muốn nhận ngươi làm nữ nhi. Lúc Sở Ngưng tỷ tỷ ở, nàng bảo vệ tính mạng của cả nhà ta, hôm nay ngươi ở bên ngoài bị người khi dễ, ta lại ngoài tầm tay với, vừa nghĩ trong lòng đã đau phảng phất như dao cắt vậy, thật vất vả có cơ hội danh chính ngôn thuận hộ ngươi ở trong lòng bàn tay, khó hơn nữa ta cũng không muốn từ bỏ.”
Hứa Vân Noãn nhìn thần sắc của hiền phi, trong lòng dâng lên trận trận tình cảm ấm áp: “Nếu như nương nương không ngại ta không hiểu chuyện, ta tự nhiên nguyện ý làm nữ nhi của nương nương.”
Hiền phi lập tức cười, dáng tươi cười minh diễm trước nay chưa có: “Tốt, hôm nay ta coi như là có một áo bông nhỏ tri kỷ rồi.”
“Nương nương, ta làm nữ nhi người, tự nhiên cũng đau lòng vị nghĩa mẫu là người, cho nên còn thỉnh người không nên bởi vì chuyện của ta mà bị làm khó ở bên chỗ hoàng thượng, dù sao người bên ngoài có biết hay không cũng không sao, chỉ cần trong lòng nương nương coi ta là nữ nhi, là được rồi.”
Bookwaves.com.vn
“Ta minh bạch tâm tư của ngươi, ngươi sợ ta bởi vì chuyện này bị hoàng thượng nghi kỵ.”
“Phải.”
“Yên tâm đi, nếu là lúc trước, có lẽ hoàng thượng sẽ suy nghĩ nhiều hai phần, nhưng hôm nay, hắn ước gì quan hệ của bổn cung và ngươi càng thêm thân mật một ít.”
Tâm tư của Hứa Vân Noãn chuyển động: “Nương nương nói lời này chẳng lẽ là bởi vì trước đó hoàng thượng nhận được phán mệnh?”
“Đúng vậy, những cao nhân hoàng thượng tìm kia nói mạng của ngươi đặc thù, có trợ người gặp dữ hóa lành, nhưng có đôi khi cũng sẽ tổn thương bản thân, nhìn thử hai lần kia xem, vô luận là ngươi giúp Đào Bảo Nhi, hay là cứu hoàng thượng, đối với bản thân ngươi đều có tổn hại cực lớn, hoàng thượng tự nhiên cũng tin. Tuổi của hắn lớn rồi, gặp phải nguy hiểm cũng nhiều, có vật biểu tượng có thể bang trợ người gặp dữ hóa lành như ngươi ở, trong lòng hắn cũng có thể thêm một phần an ổn.”
“Nếu nói như vậy, sau này ta nhất định sẽ chú ý giúp người gặp dữ hóa lành nhiều hơn.”
Hiền phi nương nương đã làm tới trình độ như vậy rồi, chỉ cần nàng không ngừng làm sâu cái ấn tượng này, sau này hoàng thượng sẽ vô hình đứng ở nàng bên này, bất kể làm cái gì cũng sẽ càng thêm có lợi.
“Được.” Hiền phi vui mừng lấy vải vóc một bên qua, so so trên người của Hứa Vân Noãn, “Hôm nay là việc vui, ta cảm thấy vải màu đỏ này cũng không tệ, quay đầu lại để người làm cho ngươi một kiện la quần, sau khi mặc vào nhất định kiều mỹ minh lệ.”
“Đa tạ nương nương.”
Hứa Vân Noãn bồi hiền phi chọn y phục một lát, khuôn mặt có chút ngượng ngùng nói: “Nương nương, hôm nay thanh tùng đã không có gì nữa, có phải ta có thể xuất cung rồi không?”
“Lúc này mới ở trong cung vài ngày nha, đã không kịp chờ đợi muốn xuất cung đi Mục gia?”
Gương mặt của Hứa Vân Noãn càng phát hồng nhuận: “Chủ yếu ta lo lắng gia gia, đây không phải là mùa thu sao? Ta lo lắng bênh cũ của hắn tái phát.”
“Thì ra là thế, vậy không cần gấp gáp, ta phái hai danh thái y đến Mục gia, giúp Vệ quốc công điều dưỡng.” Hiền phi cố nén cười ý nói.
“Ta… Ta còn muốn quay về đi thăm Trần Tiêu…” Hứa Vân Noãn nhẹ nhàng cắn môi, trong mắt sáng sủa quang thải nhẹ nhàng toát ra.
“Ngươi nha, coi như là thích Trần Tiêu hơn nữa, cũng không cần biểu hiện tâm tư rõ ràng như thế, nữ hài tử phải rụt rè trứ một ít. Nếu không, chẳng phải là để Mục Trần Tiêu bay lên bầu trời sao?”
“Trần Tiêu sẽ không.”
“Đây còn chưa thành thân đó, ngươi đã nói chuyện thay hắn rồi, ta cũng không thuận. Dù cho sau này ngươi gả, cũng phải đứng ở bên chỗ ta, nếu không bổn cung sẽ ghen tị!”
Hứa Vân Noãn nắm cánh tay của hiền phi, ngã ở bên cạnh nàng: “Nương nương, ta vẫn luôn đứng ở bên người.”
Hiền phi giơ tay lên chỉ mi tâm của Hứa Vân Noãn: “Ta biết ngươi dùng lời dỗ ta, bất quá ngươi nói như vậy, trong lòng ta vẫn cảm thấy cao hứng.”