Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 582: TỪ KHÔNG CHƯỞNG BINH

Dịch giả: Luna Wong

Sau khi nhận được thư của Hứa Vân Noãn, tưởng niệm của Mục Trần Tiêu đối với nàng càng dày đặc, nằm ở trên giường càng không ngủ được, chỉ cần nhắm mắt lại, trước mắt đó là Hứa Vân Noãn cười, liếc mắt nhìn, liền nhịn không được vung khóe môi lên, càng về sau toàn bộ gương mặt đều có chút mơ hồ lên men.

Mãi cho đến sau nửa đêm, hắn mới chậm rãi ngủ, trong mộng, trước mặt hắn là một mảnh hoa viên, hắn chuyển động xe lăn từ từ đi về phía trước, đi, đi, chợt thấy trong bụi hoa mơ hồ có động tĩnh truyền đến.

Hắn một chút liền nghĩ đến tràng cảnh lúc trước Vân Noãn giúp hắn thử xe lăn mới làm, không chưởng khống tốt lực đạo, trực tiếp nhào vào trong bụi hoa, vội vã đưa tay ra, tiếu ý dịu dàng chờ ở bên bụi hoa.

Nhưng không nghĩ tới, trong bụi hoa lại chui ra hai oa oa môi hồng răng trắng, ngọc tuyết linh lung, béo múp.

Mục Trần Tiêu cứng lại.

Hai oa oa cười đến vui vẻ, cầm lấy tay của Mục Trần Tiêu chiến chiến nguy nguy, sau đó liền nhào vào trong lòng Mục Trần Tiêu: “Cha!”

Mục Trần Tiêu cuống quít ôm hai người oa oa vào trong ngực, đều không cầm được run: “Các ngươi…”

“Công tử, công tử, nên tỉnh rồi.”

Thanh âm của Úc Khoảnh truyền đến, Mục Trần Tiêu chậm rãi mở mắt, trong lòng tràn đầy không muốn.

Úc Khoảnh nhìn nhãn thần có chút bất thiện của Mục Trần Tiêu, không khỏi ngây ngẩn cả người: “Công tử, người đây là thế nào?”

“Ta làm một mộng đẹp.”

“Mộng đẹp không phải nên cao hứng sao? Sao ta cảm thấy cả người công tử đằng đằng sát khí thế?”

“Ở lúc đẹp nhất bị ngươi đánh thức.”

“A…” Úc Khoảnh từ từ lui về phía sau hai bước, khô khan cười cười, “Công tử, mộng đẹp của người nhất định sẽ trở thành sự thật, sau này cũng không cần cảm thấy tiếc nữa.”

Sắc mặt của Mục Trần Tiêu dễ nhìn một ít: “Vốn còn muốn trừ hai tháng tiền lương của ngươi, bất quá lời nói này của ngươi không sai, sẽ không trừ.”

“Đa tạ công tử khoan hồng độ lượng.”

Mục Trần Tiêu đổi xong y sam, từ từ ngồi xuống xe lăn: “Đi thôi, đi thỉnh an ngoại tổ mẫu trước.”

“Vâng.”

Mục Trần Tiêu thật sớm đi tới viện tử của Lâm lão phu nhân ở, nhưng cửa viện lại đóng chặt.

Bookwaves.com.vn

Úc Khoảnh thấy một màn như vậy, không khỏi nghĩ tới đoạn thời gian hôm qua ở bến tàu bầu trời chờ: “Công tử, bằng không chúng ta về trước đi.”

“Đợi thêm hai khắc chung, nếu như sau hai khắc chung cửa viện còn không mở, như vậy ta nên vào triều.”

“Vâng.”

Mắt thấy còn dư lại một nén nhang công phu thì tới hai khắc chung, viện môn rốt cục mở.

Úc Khoảnh âm thầm bĩu môi: Lâm lão phu nhân này rõ ràng cố ý, bằng không cũng sẽ không đến thời gian đều bấm đốt ngón tay tinh chuẩn như vậy.

Mục Trần Tiêu lại phảng phất không phát hiện được bị làm khó dễ, trực tiếp tiến lên hành lễ: “Tôn nhi thỉnh ngoại tổ mẫu an.”

Lâm lão phu nhân giơ tay lên xoa thái dương, ở trong nháy mắt thoại âm của Mục Trần Tiêu rơi xuống, chợt một tay vỗ vào trên bàn: “Mục Trần Tiêu, ngươi có biết hôm qua lão thân tàu xe mệt nhọc, thật vất vả tài tới kinh thành không?”

“Biết.”

“Nếu biết, vì sao sáng sớm ở cửa thỉnh an? Có phải ngươi hận hôm qua để ngươi đợi quá lâu, cho nên sáng sớm hôm nay liền đến quấy rối ta nghỉ ngơi hay không?”

“Cũng không có ý này, ngoại tổ mẫu hiểu lầm.” Mục Trần Tiêu mở miệng giải thích.

“Không có ý này? Người nào không biết ngươi là một người trời sinh mạng cứng, khắc đã chết cha nương mình, bản thân cũng biến thành tàn phế. Ngẫm lại Mục gia trước kia, Mục Thiên Trù được phong Vệ quốc công, phụ thân ngươi Mục Dật Chi ở chiến trường lĩnh binh bách chiến bách thắng, ai không ngưỡng mộ Mục gia chiến công hiển hách, uy danh truyền xa? Mà bây giờ thì sao, lão lão, tàn tàn!”

Thần sắc của Mục Trần Tiêu bình tĩnh: “Sáng sớm qua đây quấy nhiễu ngoại tổ mẫu nghỉ ngơi, là Trần Tiêu không đúng, lúc này canh giờ cũng không xê xích gì nhiều, ta phải vào cung thượng triều, ngoại tổ mẫu có thể nghỉ ngơi thêm một hồi. Nếu trong lòng còn có cơn giận còn sót lại chưa tiêu, chờ ta từ trong cung trở về, lại thỉnh tội với ngoại tổ mẫu.”

“A, thảo nào nói ngươi cái gì đều bày một cái mặt quan tài như vậy, còn lấy vào cung thượng triều để áp ta, lúc này một người tàn phế như ngươi, trong tay lại không có binh quyền, vào triều có ích lợi gì? Ngươi phân minh chính là có ý qua loa với trưởng bối!”

“Tôn nhi tuyệt không ý này.”

“Nói thật dễ nghe, không chỉ là ngươi, còn có Hứa Vân Noãn định ra hôn sự với ngươi kia nữa, ngắn ngủi mấy ngày, danh tiếng nàng bất trung bất hiếu, không nhận thân cha đã lan truyền ra bên ngoài, ngươi còn hân hoan nhảy nhót thú nữ tử như vậy làm thê, chẳng phải là chiêu họa cho Mục gia sao?”

Lâm lão phu nhân nhìn thần sắc của Mục Trần Tiêu không hề ba động, tức giận trong lòng càng dày đặc, nàng phát hỏa lớn như vậy, không phải là muốn cho Mục Trần Tiêu khó chịu sao? Nếu như những lời này cũng không thể đâm trúng chỗ đau của hắn, vậy nói ra có ích lợi gì?

Nàng muốn từng chút từng chút thử nhược điểm của hắn, biết cái gì mới là chân đau của hắn, chỉ có như vậy mới có thể dùng sức đạp.

Mục Trần Tiêu nâng đôi mắt lên, trong ánh mắt vẫn bình tĩnh vô ba rốt cục dâng lên tâm tình: “Ngoại tổ mẫu, Vân Noãn là cô nương có hiếu tâm nhất trên đời này, cái gì bất trung bất hiếu, căn bản là lời nói vô căn cứ, trong lòng ngoại tổ mẫu có tức giận gì, cứ phát tiết với ta là được, không nên liên lụy vô tội người.”

“Vô tội? Hôm nay bên ngoài người nào không biết Hứa Vân Noãn đầu tiên là hại đích mẫu của mình, lại là hại tổ mẫu mình, quậy đến toàn bộ Thẩm gia trên dưới không yên? Theo ta nói, nàng giống như ngươi, chính là một Tang Môn tinh, ngươi thú nàng về Mục gia, không bao lâu nữa Mục gia nhất định sẽ cửa nát nhà tan.”

Bookwaves.com.vn

Một cổ lãnh quanh thân Mục Trần Tiêu tràn đầy tràn ngập: “Thái độ làm người của Vân Noãn lương thiện, bách tính trong kinh thành đều tán thưởng, nếu ngoại tổ mẫu không tin, có thể ra ngoài nghe một chút. Hơn nữa Vân Noãn lập tức sẽ nhận hiền phi nương nương làm nghĩa mẫu, hoàng thượng cũng phá lệ khai ân, cho phép nàng ở trong cung tổ chức lễ nhận thân và cập kê, ba chữ Tang Môn tinh trong miệng ngoại tổ mẫu nói ra, là để hoàng gia ở đâu?”

Khí tức của Lâm lão phu nhân bị kiềm hãm: “Lời này của ngươi có ý gì? Ngươi lấy hoàng thất để áp ta?”

“Ngoại tổ mẫu ỷ vào thân phận, tùy ý nhục nhã, hạ thấp ta ta đều có thể nhịn, thế nhưng ngoại tổ mẫu không nên nhắc tới Vân Noãn. Ngoại tổ mẫu cảm thấy Mục gia lúc này không còn hình dáng, nhưng ngươi không biết hơn nửa năm trước Mục gia mới thật sự là lung lay sắp đổ. Vân Noãn trở lại Mục gia, đích thân đỡ cho Mục gia ổn định! Nàng chưa bao giờ là Tang Môn tinh gì, mà là phúc tinh hiếm có! Ngoại tổ mẫu nguyện ý nháo thế nào, ta và gia gia cũng sẽ phối hợp, nhưng nếu là ngươi nói đến Vân Noãn, ta đây cũng chỉ có thể bất hiếu một lần!”

Lâm lão phu nhân giận không kềm được: “Ngươi uy hiếp ngoại tổ mẫu của mình?”

“Trưởng bối hiền hoà, vãn bối tự nhiên cung kính hiếu thuận.”

“A, người người đều nói Mục Trần Tiêu bất thiện ngôn từ, cho tới bây giờ đều là nói ít, làm nhiều, ở trên chiến trường cũng như vậy, hôm nay ta mới hiểu được, đây đều là biểu hiện giả dối làm cho người bên ngoài nhìn, nhìn thử ngươi bây giờ xem nhanh mồm nhanh miệng cỡ nào! Nếu ta chính là muốn phát tiết với Hứa Vân Noãn, ngươi phải như thế nào? Học theo Hứa Vân Noãn cũng không nhận ngoại tổ mẫu như ta, hoặc cũng làm chút thuốc hạ độc ta, để ta biến thành người câm điếc, tàn phế?”

“Ngoại tổ mẫu, Vân Noãn chưa bao giờ hại người.”

“A, đến bây giờ ngươi còn bao che nàng?”

“Ta và Vân Noãn đã được hoàng thượng cho phép đính hôn, sau này liền là phu thê một thể, tất cả mọi chuyện Vân Noãn đã làm, đều có trách nhiệm của ta, nàng sẽ không hại bất luận kẻ nào.”

“Vậy còn ngươi? Nếu ta muốn giết Hứa Vân Noãn, ngươi sẽ làm sao?”

Ánh mắt của Mục Trần Tiêu nhìn thẳng ánh mắt của Lâm lão phu nhân: “Trước khi ngoại tổ mẫu động sát tâm với Vân Noãn, ta hy vọng người có thể minh bạch một việc.”

“Chuyện gì?”

“Chiến trường hữu vân: Từ không chưởng binh!” (Luna: có câu nói trên chiến trường, người nhân từ sẽ không cầm binh quyền)

Một tướng công thành vạn cốt khô, trước đây hắn được phong làm thiếu niên tướng quân, đạp vô số tiên huyết và thi cốt chất đống trên chiến trường để đi lên, hắn bất thiện ngôn từ, lại thiện giết người!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui