CHƯƠNG 588: DẦU MUỐI KHÔNG TIẾN
Dịch giả: Luna Wong
Lâm lão phu nhân giật giật khóe môi, đáy mắt không thấy chút ấm áp nào: “Vân Noãn đứng dậy đi.”
Hiền phi nghĩ quả thật chu đáo, nàng bái kiến chính là Phúc Linh quận chúa, đây là khác nhau của tôn ti, vừa rồi nhận chính là lễ của Hứa Vân Noãn, đây là trưởng ấu có tự, hơn nữa hiền phi phá lệ nói rõ, không ai có thể nói Hứa Vân Noãn một câu không phải, lần thăm dò này của nàng tính là uổng phí.
Hứa Vân Noãn ngẩng đầu nhìn Lâm lão phu nhân, thanh âm bình tĩnh không nhanh không chậm: “Lão phu nhân có cái gì muốn dặn dò?”
Hiền phi chủ động giúp nàng nâng thân phận, giải quyết vấn đề sau này đối mặt với Lâm lão phu nhân, vậy nàng tự nhiên không kiêu ngạo không siểm nịnh.
“Chỉ là nghe mỹ danh của Phúc Linh quận chúa đã lâu, hôm nay thật vất vả gặp được, nên cố ý đi lên hành lễ, nhìn người thật.”
“Sau này cơ hội gặp lão phu nhân nhiều lắm, cũng không nóng lòng nhất thời!”
“Nói cũng phải, ta đây lui xuống trước.”
Lâm lão phu nhân xoay người về tới chỗ ngồi của mình, nâng chung trà lên từ từ uống.
Hứa Vân Noãn thu hồi đường nhìn, tiếp tục hàn huyên với những người khác.
Lão phu nhân của Thẩm gia Vi thị trào phúng lên tiếng: “Ta còn tưởng rằng ngươi có khả năng bao lớn nữa, kết quả đi tới để người làm nhục một phen rồi trở về, thật đúng là buồn cười.”
“Ta chỉ là tiến lên chào hỏi, ân cần thăm hỏi một phen, cái gì nhục nhã với không nhục nhã? Ta nói Vi thị, ngươi đều đã cao tuổi rồi, đừng cả ngày chỉ tăng độ tuổi, không tăng lòng dạ, hành lễ đều có thể bị ngươi nói thành nhục nhã, vậy sau này ngươi thẳng thắn đại môn không ra cổng trong không bước cho rồi, đỡ phải sau này đi ra, bị những người thân phận cao nhục nhã.”
“Ngươi…”
Lão phu nhân Vi thị vừa muốn nói hai câu, chợt nghe Lâm lão phu nhân nói tiếp: “Không chỉ có là ngươi, còn nhi tử ngươi Thẩm Thanh, mỗi ngày hắn vào triều hành lễ với hoàng thượng, chẳng phải là mỗi ngày bị người nhục nhã sao?”
“Ngươi bớt ở đây nói bậy, ta cũng không nói hành lễ là nhục nhã.”
“A, lời nói ra đều có thể nuốt trở về ngay tức khắc, quả thật chẳng biết thẹn thùng.”
“Ngươi…”
Bookwaves.com.vn
“Ngươi cái gì ngươi? Bớt ở chỗ này gây xích mích ly gián, một xấp tuổi rồi, còn học người ta đùa bỡn âm mưu, cũng không sợ hai ngày nữa chết, đến địa phủ lại bị diêm Vương lão gia câu hồn cắt đầu lưỡi!”
Vi lão phu nhân thiếu chút nữa phun ngụm máu già ra: “Ngươi quả thực không nói lý!”
“Ta cũng không bảo ngươi phải lo, ngươi mắt ba ba vây lên, rất sợ người khác chú ý không tới ngươi vậy!”
“A, tốt, xem như ta lắm mồm, ta chờ nhìn, nhìn ngày ngươi bị Hứa Vân Noãn thu thập!”
Lâm thị quay đầu đi: “Vậy ngươi trở về dùng thêm chút thuốc bổ, treo khẩu khí này lại, miễn cho ngày nào đó không nhìn thấy ta bị Hứa Vân Noãn thu thập, tự mình lại đi trước một bước, đến lúc đó ngươi há không phải là bởi vì chuyện của ta, chết rồi cũng không thể nhắm mắt sao?”
“Ngươi…” Lão phu nhân Vi thị bị tức đầu ông ông vang, thiếu chút nữa vỗ bàn một cái đứng lên.
Lâm thị thả trà trản trong tay xuống: “Thế nào, lời của ta mới vừa rồi có câu nào nói sai, chọc cho ngươi tức giận như vậy, nếu ngươi cảm thấy không đúng, chúng ta đây đi ra trước mặt hiền phi nương nương nói rõ ràng, vừa lúc ta cũng đang sầu không có cơ hội tiến lên nói nữa.”
Vi thị nặng nề thở hổn hển hai cái, mới đè tức giận đã vọt tới trên ót xuống: “Ta không tính toán với ngươi.”
Trước đây chỉ nghe nói qua Lâm thị mang người thiếu chút nữa đập Mục gia, cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới nàng thuộc tính tình dầu muối không tiến như vậy!
Lão phu nhân Vi thị tràn đầy hận ý nhìn về phía Hứa Vân Noãn: Hứa Vân Noãn này quả thật là khắc tinh của Thẩm gia, chỉ cần nhấc lên quan hệ với nàng, việc gì cũng không thuận! Đến tột cùng nên làm sao ứng đối nàng cho phải đây?
Lão phu nhân Vi thị tự định giá một lát, trong lòng quyết định chủ ý: Chỉ có thể hy vọng tam hoàng tử bên kia tiến triển thuận lợi, nếu có thể một lần nữa bò lên sợi dây tam hoàng tử này, lại ở trên chiến trường giúp đỡ tam hoàng tử lập được công huân, kể từ đó, Thẩm gia còn có hy vọng quật khởi.
Yến hội nhiệt nhiệt nháo nháo tiến hành, mọi người nhìn thấu coi trọng của hiền phi đối với Hứa Vân Noãn, ai cũng không dám không có mắt mà nháo sự ở đây, thậm chí còn có người âm thầm đáng tiếc, cảm thấy Mục Trần Tiêu lượm một đại tiện nghi, nếu như Hứa Vân Noãn không có đính hôn, còn có thể vận tác, nói không chính xác có thể nương Hứa Vân Noãn trèo lên hiền phi và đại hoàng tử.
Yến hội kết thúc, Hứa Vân Noãn tạm thời theo hiền phi trở về Hạo Nguyệt hiên, thần sắc lại có chút không yên lòng.
Hiền phi thấy bộ dáng như vậy của nàng, không khỏi cười nói: “Thế nào, bị yến hội làm mệt muốn chết rồi?”
Bookwaves.com.vn
“Mẫu thân, không thể nào.” Ở trước mặt mọi người gọi nghĩa mẫu, nhưng riêng tư hiền phi lại bảo Hứa Vân Noãn xưng hô nàng là mẫu thân, vì xưng hô này thân cận nhất.
“Nếu như không phải cảm thấy mệt nhọc, đó chính là đang nhớ Mục Trần Tiêu?”
“Ta chỉ là có chút lo lắng, vị Lâm lão phu nhân kia có thể lại tiếp tục làm khó Trần Tiêu hay không.”
“Mục Trần Tiêu là nam tử hán, chịu chút làm khó sợ cái gì? Dù là trong lòng ngươi quải niệm hơn nữa, cũng phải ở trong cung thêm thêm hai ngày mới về Mục gia.”
Hứa Vân Noãn ngồi xuống bên người hiền phi, ôm cánh tay của nàng qua lại lắc lắc: “Mẫu thân, bằng không ngày mai ta trở về được không?”
“Nếu không phải ngươi kiên trì cứ muốn quay về Mục gia ở, ta đều muốn cho ngươi một mực ở trong cung đến khi quận chúa phủ xây xong.”
“Ta biết mẫu thân suy nghĩ cho ta, thế nhưng vì Trần Tiêu, ta có thể không cần danh tiếng kia.”
“Ngươi không cần, ta cần! Theo ý của ngươi, vì Mục Trần Tiêu làm hỏng danh tiếng cũng không quan trọng, nhưng bổn cung thấy, thanh danh của ngươi đáng giá hơn Mục Trần Tiêu nhiều. Bổn cung không cho ngươi làm bậy!”
“Ta biết, mẫu thân thương ta.”
“Ngươi nha đầu không có lương tâm, biết tâm tư của ta, lại cứ muốn vặn ta! Người người đều nói thú tức phụ nhi thì quên nương, hôm nay ngươi đây là có phu quân đã quên nương!”
“Mới sẽ không, ở trong lòng ta, người chính là mẫu thân xinh đẹp nhất, thông minh nhất.”
Hiền phi kéo lại tay của Hứa Vân Noãn: “Lời nói này không đúng, sinh mẫu của ngươi Sở Ngưng tỷ tỷ mới là xinh đẹp nhất, thông minh nhất, mẫu thân xếp sau nàng là được rồi.”
Hứa Vân Noãn hơi sửng sờ.
“Vân Noãn, ngươi chưa từng thấy qua sinh mẫu mình, thậm chí đều không nhớ rõ nàng có dáng dấp gì, thế nhưng ta lại hy vọng, ngươi có thể vĩnh viễn nhớ ân sinh dục của nàng đối với ngươi, Sở Ngưng tỷ tỷ thật quá gian nan, ngươi là huyết mạch duy nhất của nàng, là hài tử nàng dùng hết tính mệnh để bảo vệ, nếu như ngay cả ngươi đều quên nàng, vậy thực tại đáng buồn.”
Hứa Vân Noãn trịnh trọng gật đầu: “Mẫu thân, ta chưa từng quên sinh mẫu mình, cũng thời khắc cảm kích nàng cho ta sinh mệnh. Hôm nay ta đã thành niên, ta muốn bày bài vị cho sinh mẫu, tế điện đàng hoàng…”
Hiền phi đứng dậy, lôi kéo Hứa Vân Noãn đi đến tiểu phật đường.
Sau khi tiến nhập tiểu phật đường, hiền phi chuyển động tượng phật thờ phụng trong tiểu phật đường, lộ ra bài vị đứng lặng ở sau lưng tượng phật.
Trên bài vị, bút tích kim sắc: Tiền triều công chúa Sở Ngưng chi linh vị.
Hứa Vân Noãn không khỏi sửng sốt, con ngươi hơi co rút nhanh: “Mẫu thân, người một mực tế điện sinh mẫu ta…”
“Phải, sau khi ta được hoàng thượng sủng hạnh, phân vị không ngừng thăng, hoàng thượng cũng từng vài lần muốn ta dọn ra Hạo Nguyệt hiên, dời đến cung điện lớn hơn, nhưng ta vẫn không có đồng ý, tiền triều, Hạo Nguyệt hiên cũng là tên này, ở đây đã từng là cung điện Sở Ngưng tỷ tỷ và ta thường chơi đùa, ta không nỡ rời.”
“Thì ra là thế.”
“Vân Noãn, thượng hương cho sinh mẫu ngươi, dập đầu đi.”
“Vâng.”