CHƯƠNG 592: HIỂU QUÁ KHỨ, BIẾT TƯƠNG LAI
Dịch giả: Luna Wong
Mục Thiên Trù nói chuyện, đã là lệ rơi đầy mặt: “Tần thủ lĩnh được ủng hộ càng ngày càng nhiều, ý kiến phân kỳ với hoàng thượng cũng càng ngày càng nặng, hoàng thượng lúc đó vẫn là trung dũng tướng quân, lúc tiền triều lấy bách tính cả thành để uy hiếp, bức bách Tần thủ lĩnh đầu hàng, hoàng thượng không để ý bách tính phá thành mà vào, dẫn đến mấy vạn bách tính bị giết. Tần thủ lĩnh trọng trọng trách phạt, thậm chí tạm thời bãi miễn chức quan của hắn. Cũng chính là từ khi đó bắt đầu, lúc đó hoàng thượng đã có lòng phản loạn.”
“Đại gia gia của Vân Noãn, Hứa Mặc, kinh tài tuyệt diễm, trong triều đình, có khả năng mang lại hoà bình và sự ổn định cho đất nước, trên chiến trường, lại là huy sích phương từ thống soái, hắn và muội muội của hoàng thượng, cũng chính là đương kim trưởng công chúa Ninh Du lưỡng tình tương duyệt, càng đã ước định, cuộc đời này chỉ thủ một mình đối phương, tuyệt không hai lòng. Cũng chính bởi vì quan hệ của Hứa lão gia tử và trưởng công chúa, Tần thủ lĩnh mới bao dung đương kim hoàng thượng bằng mọi cách, không muốn bởi vì trách phạt hoàng thượng, mà làm trễ nãi hôn nhân của Hứa lão gia tử. Nhưng trăm triệu lần không nghĩ tới, mười phần bao dung không thể đổi lấy chút cảm ơn nào.”
“Hoàng thượng thúc giục Hứa lão gia tử và trưởng công chúa thành hôn, lặng lẽ làm rất nhiều chuyện, trù bị hôn lễ cực kỳ hoàn mỹ, Hứa lão gia tử và trưởng công chúa cũng hết sức cao hứng, còn tưởng rằng hoàng thượng đã trải qua nghiêm phạt lần trước, hoàn toàn suy nghĩ minh bạch. Tần thủ lĩnh và rất nhiều người tướng lĩnh tới tham gia, nhưng không nghĩ tới, ở lúc hai vị tân nhân mời rượu, rượu bị người động tay chân…”
“Hứa lão gia tử kính trọng Tần thủ lĩnh nhất, nhưng rượu mừng hắn kính lại lấy mạng của Tần thủ lĩnh, hắn làm sao có thể tiếp thu? Trưởng công chúa cũng sợ ngây người, căn bản không nghĩ tới, hoàng thượng dĩ nhiên sẽ làm ra thủ đoạn độc ác như vậy, trước đây tham gia hôn lễ tổng cộng hơn ba mươi danh tướng lĩnh, sau cùng chỉ có hơn mười người còn sống. Cũng may, tam gia gia của Vân Noãn biết y thuật, đến lúc cứu mạng của hai vị lão gia tử Hứa Mặc, Triệu Thuần, sau này đã trải qua truy sát, không đúng lúc giải độc, sau cùng thân thể bị hao tổn nghiêm trọng, thọ nguyên bị ảnh hưởng cực lớn.”
Hứa Vân Noãn cắn thật chặt môi: “Thảo nào, tuổi của ba vị gia gia quá trẻ đã qua đời, hơn nữa trước khi chết dáng dấp khó chịu như vậy, gầy trơ cả xương, thổ huyết mà chết…”
Bookwaves.com.vn
Mục Thiên Trù nhắm chặt mắt, nước mắt căn bản không ngừng được: “Tần thủ lĩnh mất, hoàng thượng liền mượn cơ hội nắm giữ nghĩa quân, trở thành thủ lĩnh đời thứ hai, hắn mưu hại những người khác của Tần gia, lão phụ ấu tử phụ nữ đều không có buông tha, lúc đó thiên hạ rung chuyển bất an, ta muốn bảo trụ huyết mạch sau cùng của Tần thủ lĩnh, cũng chính là Trần Tiêu, hết sức gian nan, sau cùng chỉ có thể lấy tôn tử của mình làm thế thân, để hoàng thượng cho rằng người Tần gia đã chết hết, như vậy mới để cho Trần Tiêu còn sống.”
Thân hình của Mục Trần Tiêu lắc lư: “Gia gia…”
Mục Thiên Trù nhìn bộ dáng của hắn, giơ tay lên lau nước mắt một cái, khóe môi mang theo một tia tiếu ý vui mừng: “Trần Tiêu, gia gia của ngươi Tần thủ lĩnh là anh hùng lòng mang thiên hạ, phụ thân của ngươi là ân nhân của Mục gia ta, cho nên, ta cứu ngươi hi sinh nhiều hơn nữa cũng là chuyện đương nhiên, ngươi không cần lòng mang tự trách.”
“Nhưng, tôn tử chân chính của gia gia lại vì ta mà chết.”
“Hắn cũng không phải vì ngươi mà chết, hắn là vì thành toàn trung nghĩa của Mục gia! Tần thủ lĩnh là chủ, mà Mục gia ta là thần, thần chết vì chủ, chính là thiên kinh địa nghĩa. Trần Tiêu, ngươi không nên tự trách.”
Mục Trần Tiêu nắm thật chặt quyền tâm, trong miệng có mùi máu tươi trận trận tràn ngập: “Gia gia…”
“Sỏa hài tử, ta đã mất một tôn tử, lại được một tôn tử, ngươi kêu một tiếng gia gia, ta hộ tính mệnh của ngươi chu toàn, đây là chuyện đương nhiên. Chỉ tiếc, gia gia vô năng, cuối cùng vẫn làm hại hai chân ngươi tàn phế.”
Mục Trần Tiêu nghe lời Mục Thiên Trù nói, trong nháy mắt chỉ cảm thấy tim như bị đao cắt.
“Gia gia, người làm cho ta, đã đủ nhiều, Trần Tiêu khắc trong tâm khảm.”
“Đã là thân nhân, cũng không cần tính toán những thứ này.”
Trong lòng Mục Trần Tiêu đau hơn: Vì cứu tính mạng của hắn, gia gia mất đi không chỉ là thân tôn tử, còn có nhi tử và nhi tức, toàn bộ Mục gia sẽ biến thành dáng dấp mảnh nhỏ hiện tại như vậy, xét đến cùng, cũng là bởi vì hắn.
Mục Thiên Trù nhìn về phía Hứa Vân Noãn: “Vân Noãn, rút thời gian đi gặp trưởng công chúa một lần đi, nguyên bản trưởng công chúa vẫn không có giải thích nghi hoặc cho ngươi, ta nghĩ chắc là trong lòng nàng có vật ách tắc, nhưng ở trong lễ cập kê của ngươi, trưởng công chúa tặng cho ngươi cây trâm kia, ta biết trong lòng trưởng công chúa vẫn hết sức lưu ý của ngươi.”
“Gia gia, cây trâm kia là thứ trước đây đại gia gia ta tặng cho trưởng công chúa sao?”
Bookwaves.com.vn
“Không sai, cây trâm kia là Hứa lão gia tử đóc thân tạo hình chế tác, Hứa lão gia tử phiên phiên quân tử, đối xử với trưởng công chúa càng ôn nhu đến cực điểm, việc thích làm nhất đó là giúp trưởng công chúa trang điểm, ở sau khi hai người định ra hôn kỳ, đại gia gia của ngươi liền đích thân tạo hình cây ngọc trâm kia, coi nó là lễ vật thành hôn. Hôm nay ngọc trâm lại về tới trên tay của ngươi, nói không chính xác lão gia tử cũng hy vọng ngươi có thể giải được mê hoặc lúc trước, đi bồi trưởng công chúa đi.”
Hứa Vân Noãn gật đầu, nghĩ tới dáng dấp của trưởng công chúa, trong lòng xẹt qua một tia chua xót khổ sở: “Gia gia, qua nhiều năm như vậy, trưởng công chúa một mực thanh tu ở biên cảnh, có phải cũng là bởi vì đại gia gia hay không?”
“Trưởng công chúa nói là cầu phúc vì nước, trên thực tế lại là không muốn ly khai nơi nàng và đại gia gia ngươi trước đây quen biết. Trước đây trưởng công chúa cũng là một vị nữ tử phi dương như lửa, quang mang chói mắt, chỉ bất quá sau khi gặp không may trên hôn lễ, quang mang trên người nàng liền dập tắt trong một sát na, qua nhiều năm như vậy, nàng canh giữ ở biên cảnh, nói là thanh tu, trên thực tế lại là một mực đợi tin tức của đại gia gia ngươi, chỉ tiếc sau cùng cái gì cũng không có đợi được.”
“Tuy rằng đại gia gia một mực ở trong Thanh Nhạc sơn, cũng có cơ hội vào trong thành đi lại, vì sao vẫn không có gửi một tin tức cho trưởng công chúa chứ?”
“Trưởng công chúa cũng hỏi qua vấn đề này, lúc đó ta chỉ từ chối chẳng biết, nhưng trên thực tế đối với tâm tư của Hứa lão gia tử cũng có thể thôi trắc một hai, thứ nhất là bởi vì bên người trưởng công chúa vẫn có người của hoàng thượng phái ra coi chừng, nếu bại lộ tin tức lão gia tử bọn họ còn sống, cực kỳ bất lợi đối với trưởng công chúa cũng. Cái nguyên nhân thứ hai lại là bởi vì trong lòng lão gia tử tự trách, nếu luận đến kính nể Tần thủ lĩnh, ở trong mấy người chúng ta, chỉ có Hứa lão gia tử khắc sâu nhất, ở trên hôn lễ của mình, đích thân hại chết Tần thủ lĩnh, là chỗ tự trách và áy náy nhất cả đời của hắn.”
Mục Thiên Trù nặng nề lắc đầu: “Hôm nay những thứ thị thị phi phi này, đã không biết nên tiếp nhận thế nào.”
“Ta có thể lý giải tâm tư của đại gia gia.” Hứa Vân Noãn trầm mâu quang, “Nguyên bản ta chỉnh lý di vật của đại gia gia, có một chút đồ không biết hắn chuẩn bị vì cái gì, hôm nay biết quá khứ, mới hiểu được, vài thứ kia chắc là tặng cho trưởng công chúa.”
“Nếu còn có thứ gì, đưa cho trưởng công chúa cũng tốt. Trưởng công chúa đau khổ nhịn nhiều năm như vậy, chung thân không có gả người khác, cũng không có gặp lại Hứa lão gia tử một mặt, có chút đồ lưu lại, coi như là một loại an ủi.”
Hứa Vân Noãn gật đầu: “Gia gia yên tâm, ta sẽ tỉ mỉ sửa sang lại.”
“Ân.”