Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 599: THẲNG ĐẾN GẶP ĐƯỢC NÀNG

Dịch giả: Luna Wong

Hứa Vân Noãn về Minh Hối hiên, thân thân nhiệt nhiệt cùng Mục Trần Tiêu uống xong một chén canh, không bao lâu, Lâm lão phu nhân để người đưa giấy viết đầy chữ tới.

Hứa Vân Noãn tiếp nhận tờ giấy, khóe môi lộ ra một tia tiếu ý.

“Đây là cái gì?” Thấy nàng vui vẻ, Mục Trần Tiêu mở miệng thân thiết hỏi.

“Lâm lão phu nhân viết thứ mấy ngày nay muốn ăn.”

“Nhiều như vậy?” Mục Trần Tiêu nhẹ nhàng nhíu mày, hắn không có ý kiến với thứ Lâm lão phu nhân muốn ăn, hắn là lo lắng Hứa Vân Noãn tự mình chuẩn bị mệt nhọc, còn phải bị làm khó.

Hứa Vân Noãn tựa ở bên người Mục Trần Tiêu, dáng tươi cười khóe môi mang theo vẻ đắc ý: “Chính là muốn nhiều như vậy mới tốt, nếu như nàng nói thiếu, hoặc thẳng thắn không đề cập tới ý kiến, ta ngược lại phải nghĩ biện pháp để cho nàng mở miệng.”

“Đây là vì sao?”

Hứa Vân Noãn nhìn ánh mắt của Mục Trần Tiêu, hai tay nâng má tỉ mỉ xem xét, khóe môi nhẹ nhàng nhếch lên, má lúm đồng tiền bên gương mặt như ẩn như hiện: “Trần Tiêu, ngươi làm sao có thể đơn thuần như vậy chứ? May là có ta ở đây, nếu không, sau này ngươi khẳng định phải bị người khi phụ chết.”

Tim của Mục Trần Tiêu đập loạn, nhãn thần hơi né tránh: Lần đầu tiên hắn biết, tâm tình của mình dĩ nhiên cũng sẽ có lúc không ổn định như vậy, bởi vì vài ba câu nói của Hứa Vân Noãn, liền trở nên bốn bề sóng dậy.

“Đây không phải là có nàng sao?”

Hứa Vân Noãn càng phát vui vẻ: “Nói cũng phải, sau này ta phụ trách đánh bại những người xấu, Trần Tiêu ngươi phụ trách vui vẻ là được rồi.”

Mục Trần Tiêu sửng sốt, lập tức mãn nhãn cưng chìu cười: “Được.”

Thân là nam tử, hắn tự nhiên sẽ không thực sự núp ở sau lưng Vân Noãn, nhưng vì dỗ nàng vui vẻ, nói chút lời tỏ ra yếu kém cũng không có gì, phản chính là… mật ngữ giữa vị hôn phu thê, sẽ không truyền tới trong tai người khác.

Hứa Vân Noãn mở miệng giải thích: “Trước đây nghe nói lão phu nhân ở Mục gia huyên không thoải mái, ta còn nghĩ, ở lễ cập kê của ta, lão phu nhân kia sẽ nháo sự, thậm chí còn làm rất nhiều chuẩn bị, cũng không không nghĩ tới, nàng chỉ là thử hai câu, sau đó liền yên tĩnh lại. Khi đó, ta đã cảm thấy, vị lão phu nhân này mặc dù thật sự có lửa giận, cũng biết đúng mực.”

“Đúng vậy, chuyện trên lễ cập kê, đích xác để người ngoài ý muốn.”

Bookwaves.com.vn

“Sau này, biết những quá khứ kia, lúc đó lòng ta tràn đầy hổ thẹn và sợ hãi, rất nhiều chuyện không ngẫm nghĩ. Nhưng gặp được trưởng công chúa, lại ở chỗ nghĩa mẫu bên kia một hồi, tâm tư tỉnh táo lại, ta chậm rãi trở về hồi vị. Vị Lâm lão phu nhân kia ngoài miệng nói lợi hại hơn nữa, nhưng từ đầu tới cuối, nàng cũng không có dự định bán đứng ngươi.”

Thần sắc của Mục Trần Tiêu chợt trầm tĩnh: “Là…”

“Trần Tiêu, ngươi có nghĩ tới hay không, kỳ thực phụ mẫu của ngươi cũng thích của ngươi, bọn họ chưa từng trách ngươi?”

“Làm sao có thể? Nếu như phụ thân không trách ta, sao khúc mắc nhiều năm chưa giải, thế cho nên chết trận chiến trường, thi cốt không còn, còn có mẫu thân, mẫu thân càng tự sát ở trước mặt của ta…” Mục Trần Tiêu nói chuyện, đáy mắt hiện lên vẻ thống khổ cực kỳ nồng đậm.

“Nhưng bọn họ cũng đều biết chân tướng thay mận đổi đào, nhưng dù cho đã đánh mất tính mệnh, bọn họ cũng không có nghĩ tới để lộ thân phận của ngươi ra, điểm này, ngươi nghĩ qua chưa?” Hứa Vân Noãn nắm chặt tay của Mục Trần Tiêu.

Nàng muốn để hắn đi đối mặt với quá khứ, một lần nữa mở vết thương máu dầm dề kia thực sự rất đau, nhưng không vạch ra bôi thuốc lần nữa, vết thương chỉ sẽ thối rữa càng ngày càng lợi hại, vĩnh viễn cũng không có cơ hội khép lại.

“Hay là, cha nương chỉ là không muốn uổng phí tâm huyết của gia gia mà thôi…”

“Đây có lẽ là một cái trong đó nguyên nhân, bất quá, tuyệt đối không phải là toàn bộ. Nếu như cha nương không có lòng thương yêu ngươi, như vậy Xuất Trần thập tam vệ lại xảy ra chuyện gì? Vì sao phụ thân phải lưu bọn hắn lại, còn nói cho ngươi biết, sau này khẳng định dùng được, còn có mẫu thân, ta nghe gia gia nói qua, thái độ của mẫu thân đối với ngươi lúc tốt lúc xấu, nếu như đơn thuần chỉ là vì tâm nguyện của gia gia, sao nàng mâu thuẫn, quấn quýt, thế cho nên không biết làm sao đối mặt với ngươi?”

Mục Trần Tiêu không khỏi sững sờ ở tại chỗ, một lúc lâu mới mở miệng nói rằng: “Thật là như vậy sao?”

Vừa nghĩ tới bản thân hại chết tôn tử chân chính của Mục gia, vừa nghĩ tới cha nương hận và chán ghét hắn, hắn chỉ cảm thấy vô địa chi dung, mà nếu quả thật cha nương cũng có cảm tình với hắn thì sao? Như vậy, chí ít hắn sẽ không mình chán ghét như thế.

Hứa Vân Noãn lôi kéo tay của Mục Trần Tiêu dán tại bên gò má của mình: “Trần Tiêu, lấy kinh nghiệm của ta để nói cho ngươi biết, thân tình gắn bó, cho tới bây giờ đều không phải huyết thống như đã nói, mà là sớm chiều chung đụng làm bạn, tựa như ba vị gia gia của ta, ta cùng bọn họ không có chút liên hệ máu mủ nào, nhưng bọn họ đã hy sinh cho ta rất nhiều, rất nhiều. Mà ngươi cũng giống như vậy, chuyện lúc ban đầu, ngươi cũng là bị động tham dự trong đó, phụ thân và mẫu thân làm sao có thể không hiểu chứ?”

Mục Trần Tiêu nhắm mắt, trầm thấp và thống khổ đè nén quanh thân tiêu tán rất nhiều: “Vân Noãn, thật là như vậy sao?”

Bookwaves.com.vn

“Nếu như ngươi còn không tin, vậy tiếp tục nhìn, nhìn cuối cùng Lâm lão phu nhân sẽ làm thế nào. Mẫu thân là nữ nhi của Lâm lão phu nhân, nữ nhi giống mẫu thân nhất, lựa chọn của Lâm lão phu nhân, cũng nhất định có thể biểu hiện một ít cách nghĩ của mẫu thân.”

Mục Trần Tiêu chần chờ chỉ chốc lát, gật đầu: “Vân Noãn, để nàng theo ta chịu ủy khuất.”

“Bất quá là chiếu cố vị ngoại tổ mẫu khó phục vụ như Lâm lão phu nhân một chút, có cái gì mà ủy khuất chứ? Còn nữa, nếu như ngươi chân cảm thấy ta ủy khuất, vậy ngươi nói lời dễ nghe để dỗ ta vui vẻ. Được không?”

“… được thì được, bất quá, ta cũng cần luyện tập một chút.”

Hứa Vân Noãn áp sát vào bên người Mục Trần Tiêu, nhẹ nhàng hôn khóe môi của hắn: “Cái này muốn luyện tập không?”

Tư tự của Mục Trần Tiêu trong một sát na sôi trào, tâm tư lại hóa thành một nồi nước sôi: “Vân Noãn…”

“Ta ở đây!”

“Nàng…” Mục Trần Tiêu nhẹ nhàng thở dài một tiếng, sau đó đưa tay ôm nàng vào trong ngực của mình.

Cánh tay hắn thu cực chặt, như là người sắp chết chìm bảo vệ cái phao cứu mạng cuối cùng.

Nếu như không gặp phải nàng, như vậy hắn đã sớm không chịu nổi.

Thẳng đến Hứa Vân Noãn xuất hiện, hắn mới ý thức được, nguyên lai trên đời này, cứu sinh thật sự có tồn tại!

Hứa Vân Noãn trấn an được Mục Trần Tiêu, sau khi trở lại Ngưng Thu uyển, liền dẫn đám người Mộ Vũ và Hàn Yên nhiệt nhiệt nháo nháo bắt đầu chuẩn bị đồ.

Lâm lão phu nhân nguyện ý mở miệng yêu cầu, như vậy từng khoản từng khoản đều là tình cảm, có qua có lại, nàng mới không tin lòng của lão thái thái kia làm bằng đá, còn nữa, mặc dù nàng là ý chí sắt đá, vì Mục Trần Tiêu, nàng cũng nhất định sẽ làm người ấm áp.

Bóng đêm dày đặc, Mục Trần Tiêu chuyển động xe lăn đi tới dưới tàng ngũ thải cẩm đái, đã vào thu hồi lâu, nhưng cành cây lá của ngũ thải cẩm đái phồn thịnh như trước, xuyên thấu qua nhánh cây rậm rạp, có thể thấy xa vời treo một vòng hàn nguyệt.

Úc Khoảnh bước nhanh đi tới: “Công tử, tin tức của chiến trường bên kia, sáng sớm ngày mai là truyền tới kinh thành.”

Mục Trần Tiêu gật đầu: “Hành sự theo kế hoạch, giúp tam hoàng tử tạo thế trước, để phong hào Đoan vương của đại hoàng tử mau chóng rơi xuống.”

“Vâng.”

Càng lên cao té càng đau, hắn muốn tam hoàng tử ngã chết, như vậy cần đẩy hắn lên trước!

Mục Trần Tiêu giơ tay lên nhẹ nhàng đụng chạm phiến lá của ngũ thải cẩm đái: Chân chính khởi động Xuất Trần thập tam vệ, mới biết được trong quân đội ảnh hưởng của nó viễn siêu tưởng tượng của hắn.

Phụ thân, ngươi lưu lại những thứ này cho ta, thực sự như là Vân Noãn nói, ẩn chứa thương yêu với ta sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui