Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 605: KINH HỈ

Dịch giả: Luna Wong

Quyết định muốn lấy kinh hỉ ra, ngày thứ hai Hứa Vân Noãn liền đưa thư cho thất công chúa, kết quả buổi sáng đưa thư đi, lúc xế chiều, thất công chúa liền mang theo người xuất cung.

Hứa Vân Noãn nghe được tin tức thất công chúa đến, đứng dậy đi ra ngoài đón.

“Gặp qua thất công chúa.”

“Hứa tỷ tỷ!” Thất công chúa tiến lên kéo ống tay áo của Hứa Vân Noãn, sau đó nhìn khắp nơi, hơi có chút ủy khuất nĩu môi, “Ở đây không có người ngoài nha.”

“Lê muội muội.” Hứa Vân Noãn cười kêu lên.

Thất công chúa nhất thời cao hứng, mặt mày rạng rỡ lôi kéo ống tay áo của Hứa Vân Noãn: “Hứa tỷ tỷ, ngươi nói sẽ có ngạc nhiên, kinh hỉ ở nơi nào?”

“Ở trong viện tử của ta, dẫn ngươi đi nhìn một cái thế nào?”

“Được!” Thất công chúa hân hoan nhảy nhót, không kịp chờ đợi đi đến viện tử của Hứa Vân Noãn, “Hứa tỷ tỷ, ngươi chuyên môn chuẩn bị cho ta sao? Ta thật vui vẻ… A, tại sao ngươi lại ở chỗ này?”

Cửa viện, Đào Bảo Nhi chạy bước nhỏ đến, thiếu chút nữa đụng vào trên người của thất công chúa: “Ngươi đều có thể đến, vì sao ta không thể tới?”

Hai người lập tức mắt lớn trừng mắt nhỏ, sau đó nặng nề hừ một tiếng, đều tự quay đầu ra không để ý tới đối phương.

Hứa Vân Noãn không có dự định nhúng tay vào mâu thuẫn giữa hai người, mà là làm bộ không nhìn thấy, tiếp tục đi về phía trước.

Đào Bảo Nhi và thất công chúa lại vội vàng đuổi theo, một trái một phải, phân biệt bá chiếm Hứa Vân Noãn, cố gắng để cho đối phương không chiếm được chút tiện nghi nào.

Thất công chúa nhịn không được mở miệng: “Hứa tỷ tỷ, sao ngươi gọi cả con quỷ thích khóc kia tới?”

Đào Bảo Nhi nhất thời thò đầu ra, quay thất công chúa trợn mắt nhìn: “Ngươi mới là quỷ thích khóc!”

Bookwaves.com.vn

“Ngươi là, ngươi là! Ngày đó Hứa tỷ tỷ cập kê, cũng không biết là ai, dọc theo đường đi đều đỏ mắt, nếu không phải ta ở một bên nhắc nhở ngươi, ngươi sớm đã không nhịn được rơi nước mắt. Những người trong cung kia đều là mắt sắc, vừa nhìn thấy ngươi khóc, nhất định gây sự với ngươi!”

“Ta mới không có khóc!” Đào Bảo Nhi có chút khiếp khiếp nhìn về phía Hứa Vân Noãn, “Hứa tỷ tỷ, trước… Trước ta chẳng qua là nhịn không được, sau này ta biết sai rồi, ta vẫn chịu nhịn, không để nước mắt rơi xuống.”

Đào Bảo Nhi mở to mắt trong suốt, lời thề son sắt bảo chứng với Hứa Vân Noãn.

Hứa Vân Noãn nhẹ nhàng cười cười: “Không có việc gì, ta biết ngươi cũng là cao hứng thay ta.”

Đào Bảo Nhi vội vã nặng nề gật đầu: “Đúng vậy, thấy Hứa tỷ tỷ một thân hoa phục, đoan trang xinh đẹp tuyệt trần, ta cũng nhớ tới ban đầu ở đáy vực, Hứa tỷ tỷ vẫn che chở ta, cho nên cũng có chút không nhịn được, ta cũng không biết tại sao lại như vậy.”

Hứa Vân Noãn giơ tay lên nhẹ nhàng sờ sờ tóc của Đào Bảo Nhi: “Đều đã là chuyện đã qua, không cần vẫn để ở trong lòng.”

“Đó mới không được, Hứa tỷ tỷ có ân cứu mạng với ta, ta phải nhớ kỹ, sau này nghĩ biện pháp báo đáp tỷ tỷ.”

Hứa Vân Noãn không khỏi cười: “Ngoan.”

Thất công chúa nhất thời không nhịn được, nhảy ra quay Đào Bảo Nhi không vui nói: “Trên lễ cập kê ngươi không khóc mới không phải tự ngươi nhịn xuống, mà là ta ở một bên không ngừng nhắc nhở ngươi, nói ở trong lễ cập kê của tỷ tỷ rơi lệ là điềm xấu, sao ngươi không nói là công lao của ta, liền muốn tự tranh công chứ?”

Đào Bảo Nhi trợn tròn hai mắt trừng trở về: “Vậy sao ngươi không nói, ở trên lễ cập kê của tỷ tỷ, ngươi thiếu chút nữa hành sai lễ? Ta cũng không có nói ngươi cái gì, ngươi lại ở chỗ này ác nhân cáo trạng trước, quả thật là thất công chúa hiêu trương bạt hỗ.”

“Ta… Ta lúc đó quá kích động, sau này không phải sửa lại rồi sao?”

“Đó cũng là ta nhắc nhở ngươi mới sửa tới, sao ngươi không nói là công lao của ta chứ?”

“Ngươi… Quỷ thích khóc!”

“Ngươi là… Ngươi là ngôi sao đáng ghét!”

Hứa Vân Noãn kẹp ở giữa bây giờ không có biện pháp, không thể làm gì khác hơn là mỗi tay nắm một người: “Đều ngoan chút cho ta, ta mang các ngươi xem kinh hỉ, nếu không sẽ bị đánh.”

Thất công chúa và Đào Bảo Nhi nhất thời đàng hoàng, bất quá ngoài miệng vẫn là ba ba phát biểu với Hứa Vân Noãn.

Thất công chúa: “Hứa tỷ tỷ, ngươi muốn đánh thì đánh ta trước, ta không yếu ớt giống quỷ thích khóc kia, nếu ngươi động thủ đánh nàng, nói không chính xác nàng trở về còn sẽ cáo trạng ngươi.”

“Ngươi bớt nói bậy, ta mới sẽ không bởi vì vậy mà cáo trạng Hứa tỷ tỷ! Hơn nữa ngươi là một công chúa, nếu Hứa tỷ tỷ đánh ngươi, nói không chính xác còn sẽ có người tới gây sự với nàng, cho nên tỷ tỷ muốn đánh cũng là đánh ta!”

Bookwaves.com.vn

“Người nào không biết ta hiêu trương bạt hỗ trong cung, chọc nhiều cừu nhân, nếu Hứa tỷ tỷ đánh ta, nói không chính xác sẽ có rất nhiều người vỗ tay bảo hay, sau đó thuận thế lui tới với Hứa tỷ tỷ nhiều hơn chút, đây là chuyện tốt.”

“Mới sẽ không!”

Hứa Vân Noãn nhất thời có chút dở khóc dở cười, liền vội vàng dẫn hai người tới sau tường Ngưng Thu uyển, trong tay mỗi người lấp một cáo rổ nhỏ tinh xảo: “Cũng không cần nháo, kinh hỉ chuẩn bị cho các ngươi ở bên đó, tự tìm trên cây.”

Đào Bảo Nhi và thất công chúa nhất thời đã quên đấu võ mồm, lăng lăng nhìn một loạt cây ăn quả trước mắt.

“Những cây ăn quả này… Thật xinh đẹp nha!”

Một loạt cây ăn quả trồng cực kỳ chỉnh tề, tạo hình khác biệt rất khả ái, có táo, hạnh, còn có nho.

Cây ăn quả cố ý tu bổ qua, cũng không cao to như bình thường, trái cây bên trên lại là đặc biệt đẹp tinh xảo.

Nhất là táo, từng cái một nhan sắc đỏ tươi, tựa hồ còn hiện lên tia sáng bóng, ánh mặt trời chiếu xuống, phảng phất như hồng bảo thạch.

Thất công chúa không kịp chờ đợi đi tới, ngửa đầu nhìn về phía trái cây tràn đầy trên cây, kinh ngạc che miệng nhảy dựng lên: “Trái cây này sao còn là hình dạng này?”

Trái cây kia cực kỳ tròn mịn, nhìn mập mạp dễ thương, còn có hình trái tim, mới mẻ độc đáo rất khác biệt.

Thất công chúa không kịp chờ đợi háy cái hình trái tim xuống ôm trong lòng bàn tay, như hiến vật quý vậy đưa đến trước mặt của Hứa Vân Noãn: “Hứa tỷ tỷ, ngươi mau xem.”

Đào Bảo Nhi cũng liền vội chạy tới hái một trái, không kịp chờ đợi đặt ở bên mép gặm một cái, nhất thời cười híp mắt lại: “Ngon!”

Trái táo nhìn hình dạng tinh xảo, nhan sắc tiên diễm, còn tưởng rằng sẽ không ngon gì, nhưng không nghĩ tới cắn xuống một cái thịt quả cực giòn, mộng nước thơm ngon, ăn một ngụm liền vô cùng thỏa mãn.

Thất công chúa ực một cái nuốt hớp nước bọt, cũng không đoái hoài tới nhìn có được hay không, học dáng dấp của Đào Bảo Nhi liền trực tiếp cắn.

Thị nữ đi theo bên người thất công chúa vội vã phục hồi lại tinh thần, mở miệng muốn ngăn cản lại vừa tựa hồ có điều kiêng kỵ, đầy mặt sốt ruột.

Hứa Vân Noãn chú ý tới hai danh thị nữ đều đã bị thay đổi, hai người này rõ ràng quy củ đàng hoàng hơn hai người trước rất nhiều.

“Lê muội muội, Bảo nhi, trái cây vẫn là phải rửa trước, bây giờ là bảo các ngươi hái xuống, hơn nữa trên cây có mấy cái hình dạng đặc thù nhất, ai tìm được trước ta liền chuẩn bị một kiện lễ vật cho người đó.”

Ánh mắt của hai người bỗng nhiên sáng lên, muốn tìm trái đặc biệt nhất trên cây, lại luyến tiếc cái mới ăn được mỹ vị, chỉ có thể há hốc mồm, dùng sức nuốt xuống.

Hứa Vân Noãn nhìn dở khóc dở cười.

Hai tiểu cô nương không để ý đến hình tượng của mình chút nào, hai ba cái đã ăn sạch trái cây trong tay, sau đó liền tỉ mỉ tìm dưới tàng cây.

Mộ Vũ và Hàn Yên lấy mấy cái đệm tới, để tiện mấy chủ tử mệt mỏi sẽ ngồi xuống nghỉ ngơi.

“Mặc kệ xem bao nhiêu lần, những trái này cũng làm cho người cảm thấy bất khả tư nghị.” Mộ Vũ ở một bên lên tiếng cảm khái.

Hàn Yên gật đầu: “Đúng vậy, ngoại trừ tiểu thư, sợ cũng không ai có phần tâm tư độc đáo này.”

“Cho dù có tâm tư, cũng không bản lĩnh dưỡng trái cây thành như vậy a!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui